Những người này, nhất định phải giải quyết cho xong. Có những người này trong thế giới của mình, đó tuyệt đối là uy hiếp rất lớn.
Hơn nữa, chính mình đối với những người đó là hoàn toàn không biết gì cả. Nếu mà để cho những người này tiếp tục sống sót, thì thật sự là làm cho người ta không rét mà run.
Điều này làm cho Dương Lỗi có cảm giác, so với đối mặt Ma tộc còn khủng bố hơn. Người của Ma tộc mặc dù cường đại, nhưng mà còn không có tàn nhẫn như vậy, không chừa thủ đoạn nào như vậy.
- Liễu Hàn Đại sư, chẳng lẽ liền không có cách nào từ trong chiêu thức võ công của đối phương tìm ra một chút dấu vết ?
Dương Lỗi không tin một chút tin tức cũng không có, thiêu đốt hủy diệt thi thể, linh hồn tiêu tan, nhưng nhất định trước đó vào lúc đánh nhau cùng bọn họ, một chút chiêu thức võ công, một chút thủ đoạn tiến công luôn phải lưu lại chứ?
Sắc mặt Liễu Hàn có hơi mất tự nhiên, suy nghĩ một chút mới nói:
- Đây mới là chỗ kỳ quái nhất .Những người này mặc dù quyết đoán như thế, quỷ dị như vậy, nhưng thủ đoạn và công pháp mà bọn hắn sử dụng cũng là kỹ xảo phật gia chánh tông, không có một tia khí tức tà ma, cực kỳ thuần khiết. Thậm chí ngay cả rất nhiều tăng nhân Thiếu Lâm ta đều tự thẹn không bằng, điểm ấy khiến cho bần tăng cực kì xấu hổ.
Dương Lỗi nghe vậy cũng há to miệng, không thể tin được. Điều này thật sự là rất làm cho người ta kinh ngạc. Lại sử dụng chính là bí pháp phật gia, phật khí thuần khiết. Cái này... Này cũng quá khôi hài đi. Người của phật gia sao lại nhẫn tâm như vậy, ác độc như vậy? Mặc dù phật gia bị Dương Lỗi coi là cực kì trơ trẽn, nhất là căn cứ trí nhớ đời sau đưa ra về vị Thánh Nhân Phật giáo này .
Phật giáo mặc dù gây ra cho Dương Lỗi một loại cảm giác như vậy. Nhưng đối với Thiếu Lâm Tự thì hắn vẫn có thiện cảm. Hơn nữa không thể không nói, một chút võ học Phật giáo, một chút bí pháp vẫn cực kì đáng giá khen ngợi.
Cho nên gần đây cái nhìn của Dương Lỗi đối với Phật giáo có lẽ có chỗ đổi mới. Cho nên khi nghe thấy Liễu Hàn nói đến những người đó thi triển chính là phật gia bí pháp, thì Dương Lỗi mới giật mình như thế. Nhưng mà giật mình thì giật mình, chuyện này cũng càng ngày càng làm cho người ta mơ hồ.
- Liễu Hàn Đại sư, ngươi xác định, những người đó đều là thi triển võ học phật gia?
- Điểm ấy bần tăng có khả năng xác định, mặc dù bần tăng chưa bao giờ nhìn thấy bọn họ thi triển võ học, thi triển chiêu thức bí pháp. Mhưng phật khí thuần khiết ẩn chứa trong đó cũng là vô phương che dấu. Đúng là bởi vì phật khí thuần khiết này, cho nên bần tăng mới dám khẳng định, bọn họ hẳn là người tu phật.
Liễu Hàn lắc đầu lên tiếng giải thích.
Có thể liên quan cùng Kim Sơn Tự hay không ? Hoặc là, đây căn bản là nội chiến Thiếu Lâm Tự ? Cái này cũng không phải không có khả năng. Đương nhiên, cũng có khả năng là đối đầu cùng Thiếu Lâm Tự tại Tu Chân Giới, cái đó cũng nói không chừng.
- Là người tu phật, Liễu Hàn Đại sư có từng đi qua Kim Sơn Tự? Có lẽ vị tiền bối kia biết nguyên nhân trong đó ?
Dương Lỗi hỏi.
- Đã đi, nhưng... Vị tiền bối kia đang trong bế quan, không gặp người ngoài.
Liễu Hàn cũng là bất đắc dĩ. Lão đương nhiên biết vị ở Kim Sơn Tự kia rất lợi hại, nếu như ông ta mà nguyện ý ra tay, thì hẳn là có thể giải quyết nguy cơ lần này của Thiếu Lâm Tự. Thế nhưng vị kia chính lúc đang trong bế quan, chính mình chẳng lẽ cưỡng bức xông vào ?
Kim Sơn Tự tuy nói nhìn ở bề ngoài thì còn chưa được phồn vinh như Thiếu Lâm, không có bao nhiêu cao thủ. Nhưng có vị tiền bối kia ở đó thì cũng không ai dám giương oai tại Kim Sơn Tự .Một khi chọc giận vị kia thì đâu phải là chuyện nói giỡn .
- Đang trong bế quan ?
Dương Lỗi cười cười, Pháp Hải kia đích xác không phải tùy tùy tiện tiện là có thể gặp được. Nhưng mà chính mình đã đến, nên khẳng định là có khả năng.
Dù sao hiện nay thế giới này đã thuộc về mình, chính mình mới là chủ nhân chân chính của thế giới này. Hơn nữa hắn đã không phải chỉ có duy nhất một Xạ Điêu Thế Giới lúc đầu, mà đã dung hợp thêm Hồn Châu và Huyễn Diệt Châu.
So với thế giới lúc đầu thì phải cường đại hơn nhiều. Đương nhiên, điểm này phỏng đoán Pháp Hải đã sớm biết, cũng rõ ràng lão căn bản không có biện pháp thu hồi quyền khống chế thế giới này, cho nên mới hào phóng thành toàn cho Dương Lỗi.
Nhưng mà Dương Lỗi chính là thật sự nợ Pháp Hải một nhân tình. Mặc dù là hắn không thích lắm đối với gia hỏa Pháp Hải này, nhưng mắc nợ nhân tình người ta, có cơ hội vẫn còn phải trả lại cho hắn.
- Đúng vậy.
Liễu Hàn có hơi xấu hổ, nhưng mà đó cũng là chuyện không có cách nào khác. Pháp Hải Đại sư kia rốt cuộc là không phải đang trong bế quan thì Liễu Hàn không phải rất rõ ràng. Nhưng Kim Sơn Tự rõ ràng đã nghĩ đến việc tranh giành quyền lợi với Thiếu Lâm một chuyến, thì lão cũng không có bất cứ biện pháp gì .
- Liễu Hàn Đại sư không cần sốt ruột, đối với những người đó thì ta cũng không biết một tí gì. Nhưng Pháp Hải Đại sư, phật hiệu vô biên vô tận, tu vi sâu xa khó dò, ở trên thế giới này phỏng đoán không có việc gì là ông ta không biết. Lần này, ta đúng là tính toán đi tìm Pháp Hải Đại sư, hỏi về lai lịch cỗ khí tức khủng bố vừa tới .
Dương Lỗi nói với Liễu Hàn .
- Cỗ khí tức kia, ta cũng cảm giác được là quá cường đại.
Nói về cỗ khí tức kia trước đây, Liễu Hàn tự nhiên cũng cảm giác được .Lúc này nói cho cùng vẫn còn tim đập nhanh có thừa. Cỗ khí tức kia, thiếu chút nữa đã phá thiền tâm của mình, điều này làm cho Liễu Hàn làm sao mà không cảm thấy kinh hãi.
Hắn vẻn vẹn là phóng xuất ra khí tức của chính mình mà thôi, nhưng đã khiến cho chính mình thiếu chút nữa bị phá thiền tâm, người kia so với những Hắc y nhân quấy rối này thì càng cường đại hơn.
- Ta nghĩ cỗ khí tức này có thể có liên quan cùng nhóm người tập kích Thiếu Lâm Tự các ngươi hay không?
Dương Lỗi nhìn Liễu Hàn nói
- Huống hồ, người kia thần thông quảng đại, tu vi bản thân sâu không lường được, chính là khó lường, ở trên thế giới này. Trừ vị kia ở Kim Sơn Tự ra, thì còn có ai có thể đối phó được với hắn ? Cho nên, lần này đây ta chính là vì chuyện này mà nhất định phải đi Kim Sơn Tự một chuyến. Hơn nữa việc này không nên chậm trễ.
- Không được, thế này không được. Thánh thượng, Thiếu Lâm Tự chúng ta đã không có nhiều thời giờ như vậy. Chờ lúc trở về từ Kim Sơn Tự, thì Thiếu Lâm Tự phỏng đoán đã sớm không tồn tại .
Liễu Hàn vừa nghe vội vàng lắc đầu.
Dương Lỗi nghe vậy cau mày:
- Có ý gì vậy? Chẳng lẽ Thiếu Lâm Tự hiện nay lại đang bị tập kích sao ?
- Không sai, hiện tại Thiếu Lâm Tự đã tràn ngập nguy cơ. Lần này là muốn để cho Thánh thượng trước hết cứ giải quyết nguy cơ trước mắt cho Thiếu Lâm, bố trí trận pháp trước để ngăn cản kẻ địch tiến công, để cho Thiếu Lâm ta vẫn bảo tồn một con đường sống.
Liễu Hàn lên tiếng giải thích .