Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 813: Thiên tài toàn năng


Tô Nghiên nói:

- Tô gia có không ít phù phương, ngươi cần loại nào?

- Nếu như có thể đều cần.

Dương Lỗi đáp.

- Được rồi, ngày mai ngươi tới đây lấy, còn cần gì sao, cùng nói cho rõ ràng miễn phiền toái.

Tô Nghiên lại nói.

- Nếu có trận pháp cũng cần.

Dương Lỗi nghĩ nghĩ, dù sao đều đã nói ra, thêm một yêu cầu cũng không có gì.

- Ngươi còn hiểu trận pháp?

- Hiểu một chút.

Dương Lỗi gật gật đầu.

Tô Nghiên nghe vậy nhíu mày, nhìn hắn nói:

- Ngươi cũng biết con đường tu luyện quan trọng nhất là chuyên nhất, ngươi luyện đan chế phù thì ta không nói gì, dù sao có tác dụng phụ trợ, hơn nữa ta cũng không đề nghị ngươi tiến quá xa trên con đường luyện đan chế phù, thoáng nghiên cứu thì tốt hơn, nhưng ngươi còn tu luyện trận pháp, điều này không nên, từ xưa đến nay người đồng thời tu luyện nhiều chủng loại sẽ không đạt được thành tựu lớn trong con đường võ đạo, bởi vì tinh lực của mỗi người đều là có hạn.

- Sư tôn yên tâm, ta biết điều này, trận pháp, phù triện cùng đan dược chỉ là nghiên cứu nghiệp dư mà thôi, sẽ không làm chậm trễ tu luyện chân chính.

Dương Lỗi giải thích, tuy rằng bản thân hắn rõ ràng phương thức tu luyện của mình không giống mọi người, đối với hắn mà nói vô luận tu luyện bao nhiêu chủng loại đều không sao cả, không có chuyện tinh lực không đủ, nhưng Tô Nghiên lại không biết, mà Dương Lỗi lại không thể nói ra bí mật của mình, cho nên chỉ có thể giải thích như vậy. Nhưng Dương Lỗi cũng rõ ràng nói như vậy Tô Nghiên cũng sẽ không tin tưởng, cho nên trong đoạn thời gian dài, ít nhất đứng trước mặt Tô Nghiên hắn không thể đi luyện tập trận pháp.

- Hi vọng như thế, nhưng ngươi cũng đừng đi nghiên cứu trận pháp, luyện đan cùng chế phù cũng nên bỏ qua, ở trong thời gian ngắn chính ngươi tụ tu luyện, nếu tiến bộ chậm chạp như vậy ta sẽ an bài ngươi đặc huấn.

Tô Nghiên nói.

- Vậy…sư tôn, ta nghĩ nghiên cứu đan dược cùng phù triện trước, mấy ngày nữa lại đi Thí Luyện động được không?

Dương Lỗi hỏi.

- Không được, việc này không thương lượng, trước ta không phải nói chuyện tu luyện là đầu tiên, ngoài ra đều gạt sang một bên, đương nhiên nếu trong vòng trăm năm ngươi đạt tới cảnh giới huyền tiên, ta sẽ không hề can dự chuyện của ngươi.

Tô Nghiên nói.


Một trăm năm đạt tới huyền tiên, Dương Lỗi trợn mắt xem thường, trăm năm thời gian mục tiêu của hắn là đại la kim tiên, nếu vẫn chỉ là huyền tiên, thật quá mất mặt, thật có lỗi với hệ thống tu luyện toàn năng.

- Sư tôn, ngươi yên tâm, chỉ là tu vi huyền tiên mà thôi, không cần một trăm năm, ba mươi năm là đủ rồi.

Dương Lỗi tự tin vỗ ngực nói.

- Khẩu khí thật lớn, ba mươi năm đạt tới huyền tiên, mặc dù là thiên chi kiêu tử của tiên giới cũng không làm được, ngươi dựa vào cái gì?

Thấy Dương Lỗi nói vậy, Tô Nghiên không khỏi trừng mắt.

- Yên tâm, sư tôn, nếu đệ tử dám nói ra, nhất định làm được đến.

Dương Lỗi nói.

- Được, ta chờ đây, nếu trong ba mươi năm ngươi đạt tới huyền tiên, vậy ngươi muốn biết gì thì ta sẽ nói cho ngươi biết, muốn cái gì chỉ cần ta có hoặc có thể làm được nhất định đưa cho ngươi.

Tô Nghiên nhìn hắn, ánh mắt lóe ra:

- Ta cho ngươi thời gian một tuần, một tuần sau đi Thí Luyện động.

Nói xong không quay đầu lại xoay người rời đi.

- Tạ ơn sư tôn.

Dương Lỗi mừng rỡ vội nói.

- Sư đệ, ngươi cũng thật biết thổi ah, ba mươi năm đạt tới huyền tiên, dù là sư tôn cũng không làm được, nên nhớ sư tôn là đệ nhất thiên tài của Vô Cực đại lục mấy ngàn năm nay, hơn nữa sư tôn đã tức giận, nếu ngươi không tu luyện cho tốt, phỏng chừng sư tôn sẽ an bài huấn luyện ma quỷ chân chính cho ngươi, đến lúc đó bản thân ngươi tự cầu nhiều phúc đi.

Ngữ khí của Tô Anh có loại vui sướng khi thấy người gặp họa.

Dương Lỗi nghe vậy trợn trắng mắt, nói:

- Không có việc gì, nếu ta đã nói ra dĩ nhiên làm được, sư tỷ nên có lòng tin với ta mới phải.

- Vậy sư đệ ngươi cần cố gắng lên, ta đi lấy đan phương, phù phương cùng trận pháp cho ngươi, còn cần không?

Lúc rời đi Tô Nghiên đã dặn dò Tô Anh.

- Cần cần, ta là thiên tài toàn năng, cái gì đều biết, chẳng những luyện đan chế phù, trận pháp, còn là một luyện khí sư đâu, hơn nữa là cấp bậc tông sư, nếu sư tỷ muốn luyện chế vật nhỏ gì thì ta có thể hỗ trợ, đúng rồi, sư tỷ có đan phương Thoát Thai Hoán Cốt hay không? Nếu có, có thể lấy tới dùm sư đệ?

Dương Lỗi chợt nhớ, nếu hắn lấy được đan phương, tự luyện chế thành công là có thể xây dựng được thế lực của mình thật nhanh trên Vô Cực đại lục.


- Đương nhiên là có, đan phương Thoát Thai Hoán Cốt không phải là bí mật gì, chỉ cần một ngàn thượng phẩm linh thạch là có thể mua được.

Tô Anh gật đầu nói:

- Sư đệ muốn luyện chế Thoát Thai Hoán Cốt đan sao? Thật sự luyện chế không dễ dàng đâu, nếu như sư đệ cần, ta còn một chút.

Tô Anh lấy ra bình ngọc đưa tới.

- Sư tỷ hiểu lầm, ta cần là đan phương mà thôi, kỳ thật ta muốn thay đổi đan phương một chút, cho nó danh xứng với thực, mà không phải gân gà như bây giờ.

Dương Lỗi lắc đầu giải thích.

- Nguyên lai là như vậy, ngày mai ta lấy cho ngươi.

Tô Anh chợt hiểu, nhưng không thể nào tin được có thể thay đổi đan phương, nếu làm được đã sớm thành công. Tuy trong Vô Cực đại lục luyện đan sư thật ít ỏi, nhưng có môn phái tên Đan Đạo tông, có luyện đan sư tiên cấp, thuật luyện đan đăng phong tạo cực, nghe nói đã có thể luyện chế ra thượng phẩm tiên đan.

- Vậy phiền toái sư tỷ.

Dương Lỗi nói:

- Chờ ngày mai sư đệ nhất định cấp cho sư tỷ lễ vật cảm tạ sư tỷ.

Dương Lỗi dự định tặng chút lễ vật cho Tô Anh, có lẽ điêu khắc pho tượng cho nàng, luyện chế thêm chút ít trang sức, hắn từng ở tại địa cầu nên biết được nhiều trang sức châu báu, có lẽ nàng sẽ thích.

Đầu tiên hắn cần điêu khắc một pho tượng của Tô Anh.

Dương Lỗi dùng ôn ngọc làm tài liệu, vật này hắn đạt được trong Bách Hoa cung, ở tiên giới cũng thật hiếm thấy, nếu dùng điêu khắc thật lãng phí, nhưng hắn không cảm thấy như vậy, bởi vì Tô Anh là ai? Tô gia tiểu công chúa, mà Tô gia lại đứng đầu trong Vô Cực đại lục, vật gì không có, cho nên nếu hắn muốn làm cho Tô Anh vừa lòng đương nhiên không thể keo kiệt.

Nhắm mắt lại hít sâu một hơi, Dương Lỗi đột nhiên mở mắt, một thanh khắc đao xuất hiện không ngừng bay múa, tốc độ nhanh như chớp, ôn ngọc không ngừng có mảnh vụn bay ra.

Dần dần ôn ngọc biến thành hình người mơ hồ.

Một phút trôi qua, tốc độ vung đao của hắn càng lúc càng nhanh.

Hai phút trôi qua.

Nửa giờ sau tốc độ của hắn vẫn chưa giảm bớt.

Một giờ sau hắn chợt ngừng lại.

Thở ra một hơi thật sâu.

Hắn đã thu hồi khắc đao, ôn ngọc mông lung vẫn chưa rõ ràng.

Nhưng khóe môi hắn tràn đầy dáng tươi cười.

Mà hệ thống cũng vang lên thanh âm nhắc nhở:

- Đinh, chúc mừng ngoạn gia Dương Lỗi hoàn thành xong điêu tượng hạ phẩm tiên cấp.

- Đinh, chúc mừng ngoạn gia Dương Lỗi thăng cấp điêu khắc thuật, đạt tới cảnh giới tông sư đỉnh phong.

Thành công, không tệ, mình đã thành công điêu khắc ra pho tượng tiên cấp, không nghĩ tới mình tiến nhập được cảnh giới huyền diệu.