- Yên tâm, sư tỷ, ta có biện pháp đối phó hắn, ngươi không cần lo lắng, trừ phi thực lực của hắn đạt tới trình tự thiên tiên, bằng không ta muốn giết hắn, thật quá dễ dàng…
Dương Lỗi nhẹ nhàng giải thích.
- Giết…Quỷ Vực Kiếm Quyết, Quỷ Khí Sâm Sâm!
Đúng lúc này trường kiếm trong tay Tô Diệu nhoáng lên, hóa thành hắc vụ dày đặc hướng Dương Lỗi bao trùm tới, tốc độ nhanh kinh người.
Dương Lỗi vội vàng đẩy Tô Anh tránh ra, bảo đao ra khỏi vỏ.
- Phong Đao Thất Sát, Lục Sát Hợp Nhất!
Một đao lóe ra quang mang chói mắt, vừa vặn trái ngược với Quỷ Vực Kiếm Quyết của Tô Diệu, cả mặt đất đều bị chiếu sáng.
Lôi điện lực cường đại làm đao mang mang theo hà quang chém tới.
Đao kiếm va chạm, chỉ trong tích tắc.
- Oanh long…
Thân hình Dương Lỗi thối lui ra ba bước, mà Tô Diệu lui ra một bước, một kích này Dương Lỗi không chiếm cứ ưu thế.
Tô Anh chứng kiến tình huống này vô cùng giật mình, không nghĩ tới Dương Lỗi lại lợi hại như vậy, một kích của Tô Diệu nàng tuyệt đối không dám đón đỡ, mặc dù nàng tiếp được nhưng cũng không nhẹ nhàng như vậy, phỏng chừng còn phải bị thương nhẹ.
Mà Dương Lỗi chỉ lui ba bước đã hóa giải kiếm chiêu, phải biết rằng hắn vội vàng tiếp chiêu, thật không tưởng nổi, quá khó tin, chẳng lẽ hắn ẩn giấu tu vi? Điều này không có khả năng, nếu hắne che giấu tu vi làm sao qua mắt được sư tôn? Cho nên Tô Anh phủ nhận ý nghĩ này.
Lúc này Tô Diệu đã động thủ, lần đầu tiên công kích lại bị Dương Lỗi nhẹ nhàng hóa giải, trong lòng hắn thật tức giận, chợt quát một tiếng:
- Thiên Quỷ Chi Nộ!
Trường kiếm trong tay lại chém ra, biến thành một mảnh tối đen, tựa hồ muốn cắn nuốt hết thảy quang mang.
Từng đạo hắc sắc vụ khí hóa thành một mảnh lụa dài xoay tròn tán phát.
Nháy mắt đã hình thành một khô lâu cực lớn, mở to miệng phun ra hắc sắc viên cầu, thật giống như viên đạn pháo bắn thẳng tới người Dương Lỗi.
Dương Lỗi bứt ra lui về phía sau, tốc độ cực nhanh, nháy mắt đã tránh ra vài chục thước.
Nhìn thấy cử động của hắn, Tô Diệu nhe răng cười:
- Trốn, ngươi làm sao trốn, ta tu luyện Địa Ngục kiếm quyết, một chiêu này dễ dàng né tránh như vậy sao?
Hắc sắc viên cầu như có linh tính, tốc độ cực nhanh, nó cũng thay đổi phương hướng tựa hồ đã tập trung vào Dương Lỗi.
- Mẹ nó, còn là truy tung đan, mang theo hướng dẫn!
Trong lòng Dương Lỗi mắng thầm, nếu không tránh thoát, như vậy phải nghĩ biện pháp thu thập người này.
Thu hồi trường đao nháy mắt, Dương Lỗi nâng lên tay phải, chân khí hội tụ, thiên địa linh khí tập trung, ngưng tụ vào tay phải, tinh thần lực khổng lồ nháy mắt phóng thích, quần áo cùng mái tóc bay tung, lại thêm quang mang chói mắt, nhìn qua chẳng khác gì thần tiên hạ phàm.
- Đại Tạo Hóa Thủ, diệt cho ta!
Tay phải Dương Lỗi hóa thành cự chưởng chộp tới hắc sắc viên cầu.
Nháy mắt liền va chạm.
- Oanh long…
Thanh âm tiếng nổ mạnh vang lên kịch liệt, hắc sắc viên cầu bị cự chưởng hoàn toàn bóp vỡ, cự chưởng vẫn chưa dừng lại, vẫn tiếp tục bay tới, Dương Lỗi nhân cơ hội muốn đem Tô Diệu thu thập tại chỗ.
- Đáng chết…
Nhìn thấy chiêu thức của mình lại bị phá vỡ, hơn nữa cự chưởng đang công kích tới, bộ mặt Tô Diệu càng dữ tợn, càng thêm điên cuồng.
Hắn quát to một tiếng, trên mặt xuất hiện hoa văn, nhìn qua giống như mạng nhện, thoạt nhìn vô cùng quỷ dị, hơn nữa thập phần ghê tởm. Lúc này nhìn hắn chẳng khác biệt gì ác quỷ bò ra từ địa ngục.
- Là các ngươi bức ta, là các ngươi bức ta, ta muốn giết các ngươi, toàn bộ đều giết chết, cạc cạc…cạc cạc…
Lúc này Tô Diệu càng thêm điên dại:
- Thiên Quỷ Ám Ảnh!
Theo tiếng quát điên cuồng, thân hình Tô Diệu biến thành hư vô, hóa thành từng đạo hắc sắc vụ khí không ngừng vặn vẹo, sau đó xuất hiện một nhân ảnh, nhân ảnh rất nhanh hiển hiện, nhìn qua ghê tởm đến cực điểm, đã biến thành nửa mặt người nửa quỷ, hơn nữa mặt quỷ còn có thứ gì đó đang mấp máy.
Sắc mặt Tô Anh nháy mắt trắng bệch, vội vàng xoay người nôn mửa.
Quá trình biến thân cực nhanh, chỉ trong nháy mắt, mà lúc này Đại Tạo Hóa Thủ đã tới trước mặt Tô Diệu.
- Hô…
Đại Tạo Hóa Thủ đánh trúng người Tô Diệu, vốn Dương Lỗi nghĩ một chiêu này mặc dù không thể đánh chết Tô Diệu cũng sẽ làm hắn trọng thương, nhưng kết quả làm cho hắn thập phần ngoài ý muốn, Đại Tạo Hóa Thủ cường đại oanh kích lên người Tô Diệu đem thân hình hắn nháy mắt đánh tan, hóa thành từng đạo hắc vụ nhưng ngay sau đó hắn lại ngưng tụ thân hình, hình dáng càng thêm ghê tởm hơn lúc trước.
- Kiệt kiệt…vô dụng, vô dụng, hiện giờ ta là Thiên Quỷ Thân, trừ phi ngươi có tiên lực, bằng không căn bản không làm thương tổn được ta.
Lúc này Tô Diệu thập phần hung hăng càn quấy, bộ mặt vô cùng dữ tợn, tiếng nói khó nghe tới cực điểm, vô cùng chói tai.
- Đi nhanh lên, chúng ta đi nhanh lên.
Lúc này Tô Anh kịp phản ứng, lôi kéo Dương Lỗi bỏ chạy, miệng giải thích:
- Tô Diệu đã luyện thành phương pháp Thiên Quỷ Ám Ảnh trong Quỷ Vực Tâm Kinh, hóa thành Thiên Quỷ Thân, thực lực tương đương thiên tiên hậu kỳ, hơn nữa không có tiên lực căn bản không thể gây thương tổn được hắn.
Dương Lỗi nghe vậy liền hoảng sợ.
Thấy Tô Anh lôi kéo Dương Lỗi muốn chạy, trong mắt Tô Diệu hiện lên hồng mang quỷ dị:
- Muốn chạy, quá muộn, các ngươi chạy được không?
Thân ảnh Tô Diệu hóa thành đạo hắc quang nhanh như chớp xuất hiện trước mặt hai người ngăn chặn đường đi.
- Kiệt kiệt, muốn đi, các ngươi đi được sao, hiện giờ các ngươi dồn ta đến tình trạng này, nếu để các ngươi rời khỏi ta làm sao còn hỗn được ở Vô Cực đại lục, các ngươi đã gặp được lá bài tẩy lớn nhất của ta, vậy chỉ còn một kết cục, ngoan ngoãn bó tay chịu trói đi, tiểu Anh, ngươi là của ta, vĩnh viễn không chạy thoát, đây là do trời định.
Tô Diệu liếm liếm môi, nhưng hình dạng làm Dương Lỗi muốn nôn mửa, chỉ là không thể nôn ngay lúc này mà thôi.
- Tô Diệu, ngươi đã nhập ma, lại đi tu luyện công pháp tán tận thiên lương như vậy, bây giờ quay đầu còn kịp, ta có thể cầu tình cho ngươi.
Tô Anh nhìn thấy tình huống này biết đã không thể chạy thoát, liền nói.
- Vì sao ta phải quay đầu lại? Vì sao phải quay đầu lại? Ta tu luyện Quỷ Vực Tâm Kinh bất quá chỉ ba năm mà thôi, ba năm thời gian đã giúp ta từ cửu cực tạo hóa sơ kỳ đạt tới đại viên mãn, hơn nữa thực lực chân chính là võ giả thiên tiên cảnh giới!
Tô Diệu cười điên cuồng nói.
- Nếu ngươi giết ta, sư tôn ta sẽ không bỏ qua ngươi, tu vi của ngươi không đấu nổi một ngón tay của sư tôn ta!
Thấy khuyên bảo không hiệu quả, Tô Anh lại đưa sư tôn ra hăm dọa.
- Nàng cường đại, đích thật là cường đại, điểm này ta thừa nhận, ta sợ nàng, nhưng ta giết các ngươi nàng sẽ biết sao? Kiệt kiệt, các ngươi đừng vọng tưởng.
Ánh mắt Tô Diệu lóe lên:
- Thiên Quỷ lĩnh vực, mở cho ta!
- Không xong!
Vừa nghe thanh âm này, vẻ mặt Tô Anh đại biến.
- Hiện tại mới kịp phản ứng, đã quá muộn, đã quá muộn, ta không chiếm được, ai cũng đừng mong được, các ngươi đều chết đi cho ta!
Tô Diệu càn rỡ hét.
Mà lúc này Dương Lỗi cùng Tô Anh bị bao phủ trong một không gian tối đen, quỷ khí dày đặc, vô cùng rét lạnh.