Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 680: Nện cho một trận

Năng lượng băng tiễn đã đều chôn vùi tất cả mọi thứ chung quanh bị đánh trúng. Có thể thấy được băng tiễn này dũng mãnh ra sao.

Từ thật xa nhìn tất cả điều này, mấy nàng Dương Nguyệt sắc mặt trắng bệch. Không nghĩ tới con yêu thú này có thể khủng bố như thế, mà ngay cả Dương Lỗi cũng thật không ngờ, băng tiễn của yêu thú này lại có uy lực lớn như vậy .

Thấy Dương Lỗi lại tránh thoát được một kích này, Tam Nhãn Thủy Tinh Độc Giác Thú Vương kia tựa hồ cảm giác khó có thể tin nổi.

Gia hỏa này, Tiểu Trùng Tử giả mạo thần Long đại nhân lại tránh né được một kích mạnh nhất của mình, rất khó có thể tin nổi.

Những đối thủ gặp phải trước kia, mặc dù là cường đại hơn so với chính mình, nhưng dưới một kích băng tiễn này của chính mình thì đều bị đông lạnh thành Hư Vô, không có một ngoại lệ. Mà gia hỏa này lại tránh né được, thật khó có thể tin nổi.

Phát ra một kích này, Tam Nhãn Thủy Tinh Độc Giác Thú Vương tựa hồ có vẻ mỏi mệt đi rất nhiều. Dương Lỗi biết, một kích này chỉ sợ tiêu hao không ít năng lượng của Tam Nhãn Thủy Tinh Độc Giác Thú Vương .

Liền vào thời khắc này, Dương Lỗi nhanh chóng hành động.

Trong nháy mắt hắn đã nhảy lên trên lưng Tam Nhãn Thủy Tinh Độc Giác Thú Vương. Hổ Phách Đao cũng đã thu lại, còn bản thân túm chặt lấy cái sừng độc nhất của nó. Tức thì một quyền đã hung hăng nện xuống.

Một quyền, một quyền, lại một quyền. Mỗi một nắm đấm đều ngưng tụ khí lực toàn thân của Dương Lỗi, quyền nào quyền nấy ngấm vào đến tận xương cốt .

- Ngao ô.. .

Chiếc sừng này tựa hồ là nhược điểm của nó. Nó không ngừng rung động, muốn hất Dương Lỗi xuống khỏi lưng, nhưng mà Dương Lỗi sẽ để cho nó như nguyện sao? Đương nhiên không có khả năng, Dương Lỗi lần này nhìn chằm chằm vào mắt nó, rồi nhằm thẳng vào con mắt thứ ba, cứ thế quyền nọ nối tiếp quyền kia lần thứ hai hung hăng đánh tiếp.

Trong thời gian ngắn ngủi mấy hô hấp, Dương Lỗi đúng là đã đánh ra ba trăm quyền, hơn nữa mỗi một quyền đều đánh vào con mắt thứ ba của Tam Nhãn Thủy Tinh Độc Giác Thú Vương .

Tam Nhãn Thủy Tinh Độc Giác Thú Vương bị Dương Lỗi đánh một trận như vậy, nên bật kêu rên không ngớt. Cả thân thể trong nháy mắt nhỏ đi. Nó quỳ rạp trên mặt đất, cũng không nhúc nhích, tựa hồ đang cầu xin tha thứ .

Dương Lỗi kinh ngạc, con này, không phải là có âm mưu gì chứ?

Dương Lỗi nhìn một chút, phát hiện hai con mắt khác của nó ngập nước, tựa hồ như đang khóc. Mà con mắt thứ ba thì nhắm tịt lại, lúc này đã là sưng đỏ quá chừng .


Dương Lỗi thầm nghĩ, liệu mình có đúng là đã xuống tay hơi nặng một chút không ? Nhưng mà lại nghĩ, con nầy vừa rồi có phóng ra một trận băng tiễn, thiếu chút nữa làm đông lạnh chính mình, nên trong bụng cũng không có sự thương hại .

Mà Tam Nhãn Thủy Tinh Độc Giác Thú Vương lúc này trong lòng đau xót không ngớt. Tại sao chính mình lại không may như vậy, bị người ta nhốt ở chỗ này không nói, vẫn còn để cho người ta đánh đến nỗi sẽ phải chết, con mắt bị nện sắp vỡ.

Mặc dù chính mình không sử dụng đến con mắt thứ ba, nhưng cũng không phải là để cho người ta đánh như vậy a. Bị đánh hỏng mắt như thế, thực lực của bản thân mình chính là sẽ phải giảm xuống mấy cấp bậc.

Dương Lỗi còn muốn đánh nữa, lại nghe thấy Liên Nhã Như bảo:

- Đừng đánh, nó đã thần phục ngươi .

- Hả. .. Phải không? Ngươi chắc chắn chứ?

Dương Lỗi quả là thật không ngờ, chính mình thật đúng là có thể hàng phục nó. Chính mình chỉ sợ là chó ngáp phải ruồi, thực lực của con này khẳng định không phải kém cỏi như thế. Hơn nữa tuyệt kỹ đóng băng vạn dặm của con này đều vẫn còn chưa hề thi triển ra, liền bị chính mình thu thập thành dạng này.

- Đương nhiên, bình thường thì ma thú biểu hiện ra tình huống như vậy đều là dáng điều đã chịu khuất phục. Cho nên ta nghĩ, yêu thú này cũng có thể là bị ngươi đánh cho hàng phục.

Liên Nhã Như cười nói.

- Rất không kìm nổi ý muốn đánh tiếp. Gia hỏa này, ta vẫn còn chưa thấy đã tay, thì gia hỏa này cũng đã cầu xin tha thứ. Thế này thật đúng là làm cho người ta buồn bực.

Dương Lỗi nhớ lại, chính mình nếu như là bị đông lạnh, vậy sẽ có hình dáng thê thảm như thế nào, nên mở miệng than thở .

- Ngươi đừng có mà thân ở trong phúc lại không biết hưởng phúc.

Liên Nhã Như liếc xéo hắn một cái mà nói

- Ngươi không phải nói, đây là yêu thú, hơn nữa là một con yêu thú còn nhỏ sao? Một khi nó đã trưởng thành, năng lực của nó có thể so với Đại La Kim Tiên? Ngươi vẫn còn chưa chịu thỏa mãn ? Nói cách khác, ngươi không mất gì mà thu được một con thú cưng lợi hại như vậy, mà ngươi vẫn còn không biết tự thỏa mãn ?

Dương Lỗi lắc đầu đáp:


- Lời này. .. mặc dù là nói như vậy. Nhưng vấn đề là, con này bây giờ vẫn còn là nhỏ, đợi tới lúc trưởng thành, thậm chí là thời kì thành thục thì còn không biết phải mất bao nhiêu thời gian ? Là một ngàn năm? Hay một vạn năm? Thậm chí là trăm vạn năm? Đây đều là có khả năng, nếu như mà thời gian dài như vậy, thực lực của ta so với con này đã có thể lợi hại hơn nhiều lắm. Cho nên, con nầy mặc dù tiềm lực không nhỏ, nhưng đối với ta mà nói, không có ý nghĩa gì quá lớn .

Liên Nhã Như nghe vậy mà tái mặt. Gia hỏa này, thật sự là, thật sự là không biết nói như thế nào với hắn .

- Vậy. .. vậy. .. Dương đại ca, con này có thể tặng cho ta hay không a?

Tiêu Tiêu tha thiết mong chờ nhìn Dương Lỗi mà hỏi.

- Tiêu Tiêu, thuộc tính của ngươi không phải Thủy thuộc tính, mà gia hỏa này là Thủy thuộc tính, ta nghĩ đưa cho Nhị tỷ thì tốt hơn .

Dương Lỗi suy nghĩ một chút, mặc dù bản thân mình không cần gia hỏa này, nhưng nếu như có thể trở thành ma sủng của Dương Nguyệt, vậy nó sẽ mang đến không ít ích lợi cho Nhị tỷ Dương Nguyệt .

- A.. .

Tiêu Tiêu bĩu môi, có hơi buồn bã không vui.

Thấy tình huống này, Dương Nguyệt vội vàng lắc đầu bảo:

- Thôi đi, ta không cần, có lẽ cứ đưa cho Tiêu Tiêu muội muội .

- Không được, cám ơn dương Nguyệt tỷ tỷ. Đại cẩu cẩu này mặc dù cũng dễ coi, thật đáng yêu, chính là nói với thuộc tính của Tiêu Tiêu lại không giống nhau. Cứ để cho Nguyệt tỷ tỷ giữ, có điều sau này Nguyệt tỷ tỷ nhất định phải để cho nó và Tiêu Tiêu chơi đùa a.

Tiêu Tiêu lắc đầu. Mặc dù trong lòng rất thích con Tam Nhãn Thủy Tinh Độc Giác Thú này, nhưng nàng vẫn cự tuyệt đề nghị của Dương Nguyệt .

Lúc này Dương Lỗi cũng cười, nói với Tiêu Tiêu:

- Tiêu Tiêu, ngươi đừng có vội. Chờ sau này, ta nhất định sẽ giúp ngươi tìm một con yêu thú thích hợp càng lợi hại hơn để làm ma sủng của ngươi.

- Thật sự? Vậy Dương Lỗi ca ca, ta chính là nhớ kĩ lắm, ca ca không được đổi ý a.

Tiêu Tiêu nghe vậy, ánh mắt liền sáng ngời trong nháy mắt .

Dương Lỗi gật đầu:

- Đương nhiên, Dương Lỗi ca ca của ngươi từ lúc nào đã lừa gạt ngươi .

- Ừ, thật tốt quá. Ta đã biết rõ Dương Lỗi ca ca là tốt nhất .

Tiêu Tiêu hoan hỉ kêu lên.