- Không đến mức như vậy chứ? Kim Sơn Tự, dù nói như thế nào, coi như là danh môn đại phái thì cũng sẽ không sử dụng phương pháp hèn hạ như vậy . Hơn nữa, bọn họ làm như vậy là có ý nghĩa gì đây? Căn bản là cũng không có động cơ. Cho nên Hàn Đại sư, ta nghĩ ngài là suy nghĩ hơi nhiều , không có việc gì đâu, cứ tin tưởng ta.
Dương Lỗi có hơi lắc đầu mà đáp.
Hàn hít vào một hơi, rồi nhẹ nhàng nói:
- Hy vọng như thế đi.
Dương Lỗi xoay người, liền đi về hướng tới bên trong Kim Quang Các .
Tiến vào trong phòng , hắn liền thấy được vị hòa thượng Pháp Hải mà trước đây hắn đã sử dụng Chân Thực Ưng Nhãn để trông thấy . Lúc này Pháp Hải mặc một y tăng trắng tinh, đang đưa lưng về phía hai người Dương Lỗi. Đợi đến khi Hàn cũng đi theo vào, Pháp Hải mới từ từ xoay người lại, mỉm cười với hai người rồi đưa tay ra hiệu hai người ngồi xuống.
Hai người Dương Lỗi cũng không khách khí, liền ngồi ở trên đệm cói trước mặt .
- Đại sư. . .
- Ý định của các ngươi đến đây thì ta đã biết.
Dương Lỗi còn chưa nói xong, Pháp Hải liền cắt đứt lời của Dương Lỗi rồi nói
- Hai người phương tây lần này không phải thuộc về thế giới này, cũng không phải người ở trong giới tu luyện phương tây bọn họ , mà là người từ Thiên Giới phương tây giáng xuống . Trong hai người đó có một người gọi là Mã Đinh, một kẻ khác gọi là Lộ Ti. Mã Đinh là Thiên Sứ hai cánh , mà Lộ Ti là Thiên Sứ bốn cánh, tu vi của bọn họ đúng là phi phàm. Mã Đinh tương đương với cấp Thiên Tiên bình thường , mà Lộ Ti chính là tương đương với Huyền Tiên. Hai người đi tới thế giới này, mặc dù tu vi đã bị áp chế, nhưng mà cũng không phải các ngươi có thể đối phó được rồi.
Dương Lỗi và Hàn giật mình không thôi. Không nghĩ tới Pháp Hải này lại thần thông quảng đại như thế. Không chỉ có ngay cả lai lịch hai người kia là gì, thậm chí ngay cả tu vi tên tuổi của hai người đều mười phần rõ ràng.
- Đã như vậy, thế thì Đại Sư, chúng ta nên làm thế nào cho phải? Thế nào mới có thể đủ đối phó được với hắn?
Giật mình chẳng qua cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi. Lập tức hai người liền phục hồi tinh thần lại từ trong kinh ngạc, nhìn Pháp Hải mà hỏi.
Pháp Hải mỉm cười:
- Dương thí chủ, ngươi làm chủ nhân của thế giới này, để đối phó được với bọn họ, liền cần ngươi nắm giữ qui luật chi lực của thế giới này mới được.
Dương Lỗi nghe vậy lập tức trong lòng giật thột một cái mà kinh hãi không thôi. Pháp Hải này rốt cuộc là ai mà lại biết chính mình là chủ nhân của thế giới này. Quả là rất khủng bố, rất biến thái . Bí mật này, Dương Lỗi rất tự tin, mặc dù là Tiên Nhân cũng chưa chắc biết đến.
Không nghĩ tới Pháp Hải lại đã biết, có thể thấy được Pháp Hải này có tu vi khủng bố ra sao. Nếu như lão ta muốn gây ra bất lợi đối với chính mình , như vậy chính mình có chỗ lùi để mà phản kháng sao? Dương Lỗi chỉ cảm thấy sau lưng mình lạnh cả người.
- Đại sư, đây là ngài có ý tứ gì, ta không hiểu ngài đang nói cái gì.
Dương Lỗi cũng không chịu cứ như vậy mà thừa nhận. Hắn vội vàng làm ra điệu bộ ta không biết ngươi đang nói cái gì .
- Ngươi không cần phải căng thẳng, ta sẽ không gây ra bất lợi đối với ngươi. Hơn nữa hiện tại hắn cũng không nghe được những lời chúng ta đối thoại.
Trên mặt Pháp Hải hiện ra nụ cười, giọng điệu cực kì bình thản.
Dương Lỗi xoay người vừa nhìn, hắn liền phát hiện không biết Hàn đã bị cứng đờ từ lúc nào. Phảng phất là một pho tượng điêu khắc vậy. Một cơn ớn lạnh bộc phát ra ở chỗ sâu trong đầu khớp xương. Pháp Hải này rất khủng bố , chính mình căn bản không biết, là lão đã động tay như thế nào.
Phải biết rằng, chính mình hiện tại chính là đang mở Chân Thực Ưng Nhãn ra, vậy mà đều không hề phát hiện ngay cả một chút manh mối . Như thế có thể thấy được Pháp Hải này đã vượt thật xa ra ngoài phạm vi năng lực của mình .
Ngay cả Chân Thực Ưng Nhãn đều không thể bắt giữ động tác của lão, người này tuyệt đối không phải hòa thượng bình thường, tu vi càng không thể chỉ là Cửu Cực Tạo Hóa. Tu vi như thế, mặc dù là Tiên Nhân, Thiên Tiên, Huyền Tiên thì phỏng đoán cũng không làm được.
- Ngươi rốt cuộc là ai? Làm sao biết ta là chủ nhân của thế giới này?
Dương Lỗi nhìn Pháp Hải mà hỏi. Hiện nay Dương Lỗi đối với Pháp Hải này thật sự là cảm thấy sợ hãi.
Người nầy thật là biến thái, không biết thế giới này còn có cái gì mà hắn không biết. Chẳng lẽ bí mật lớn nhất của mình, chính mình có được toàn năng tu luyện Hệ Thống thì hắn cũng biết đến? Nếu mà nói như vậy thì chính mình ở trước mặt hắn, còn có bí mật đáng nói sao?
Hơn nữa nếu như tất cả bí mật của mình đều bại lộ ở trước mặt hắn, như vậy đây là một việc làm cho người ta sợ hãi cỡ nào . Thấy Dương Lỗi có vẻ căng thẳng như vậy, Pháp Hải trái lại cười:
- Ngươi không cần lo lắng, ta không muốn dọa người như ngươi nghĩ . Còn về phần ta là người như thế nào, thì ngươi không biết phải không? Ta gọi là Pháp Hải.
- Không, ta hỏi không phải cái này.
Dương Lỗi hai mắt nhìn chằm chằm vào hắn mà nói
- Điều ta muốn biết chính là, ngươi rốt cuộc có lai lịch gì, là Thần Tiên trên thượng giới, hay là Phật tổ, hoặc là yêu ma? Mặt khác ngươi làm sao thấy được ta là chủ nhân của thế giới này?
Mặc dù Dương Lỗi không trông cậy vào việc Pháp Hải nói ra toàn bộ những điều này cho chính mình, nhưng vẫn lên tiếng hỏi lại.
Còn nói hay không là ở chỗ hắn, hơn nữa nói không chừng hắn sẽ nói cho chính mình chăng? Dương Lỗi cảm giác được , đối với chính mình thì hắn thật đúng là không có sát ý. Cho nên vốn hắn lo lắng, cũng dần dần thả lỏng xuống.
- Lai lịch của ta , ngươi đoán không sai, ta là người thượng giới, không phải tiên nhân, mà là phật. Nếu nói Phật tổ thì cũng là phù hợp.
Pháp Hải cười cười nói tiếp
- Về phần ngươi hỏi, ta làm thế nào mà biết ngươi là chủ nhân của thế giới này, đây sẽ là bởi vì chính duyên cớ từ ngươi . Bởi vì ngươi vừa mới được thế giới này nhận chủ, thu được sự thừa nhận của Thế Giới Châu. Có điều ngươi lại không che kín khí tức của Thế Giới Châu, cho nên ở trên người của ngươi thì ta cảm nhận được khí tức của Thế Giới Châu.
- Mà cỗ khí tức này và khí tức của bản thân ngươi có một mối liên lạc như có như không. Cái này đủ để chứng minh ngươi là chủ nhân của thế giới này . Có điều ngươi vẫn chưa thể hoàn toàn khống chế thế giới này, hoàn toàn phát huy ra qui luật chi lực của thế giới này, cho nên ta mới có thể biết được những việc lặt vặt này.
Phật, quả nhiên là phật, nhưng mà nếu là người thượng giới, là người phật giới thì làm như thế nào lại lưu lạc đến tình trạng như vậy. Làm sao có thể ở lại tại một thế giới nho nhỏ như vậy được? Điểm này khiến cho Dương Lỗi tò mò vạn phần, ngài ở lại chỗ này rốt cuộc là vì cái gì? Trông chừng cái gì?