- Ai...
Trương Dật thở dài, ngược lại nhìn Dương Lỗi nói:
- Ngươi cái hỗn tiểu tử này, hiện tại cư nhiên có thể bày ra âm mưu quỷ kế gì rồi, như vậy cũng tốt, nếu như hắn ăn năn mà nói, liền tài bồi hắn một phen cũng tốt, nếu như không được, dứt khoát mà nói, đó... Đó liền tuy ngươi đi.
Trương Dật mặc dù không thích Trương Nguyên, nhưng dù sao cũng là hậu bối trong tộc.
- Ha hả, sư phụ quả nhiên ánh mắt như điện, anh minh thần võ!
Dương Lỗi vuốt mông ngựa nói.
Trương Dật trừng mắt liếc hắn một cái:
- Tiểu tử thúi, ít vuốt mông ngựa đi!
- Trương thúc thúc, ân, còn có một chuyện sợ rằng có phiền toái.
Lúc này Cổ Tĩnh nói.
- Có chuyện gì làm khó được nha đầu Cổ Tĩnh chúng ta?
Trương Dật ngược lại là hơi có chút kinh ngạc, Cổ Tĩnh có thể nói là tiểu công chúa của Huyền Cơ môn, địa vị cao cả, cơ hồ không người nào dám đắc tội nàng, mà hiện tại cư nhiên còn nói gặp phải chuyện phiền toái, có thể thấy được chuyện này sợ rằng thật đúng là không nhỏ rồi.
- Là như vậy, ân, sư phụ, ở trên đường tới nơi này gặp được một cái gia hỏa, tên gì mà Huyền Chính, là người theo đuổi Cổ Tĩnh, kết quả nhìn thấy ta cùng Cổ Tĩnh ở chung một chỗ liền muốn giết ta, ta tự nhiên sẽ không tùy ý để cho hắn đánh giết rồi, ta liền hoàn thủ, kết quả cũng không biết tên kia lại yếu như vậy, ta hai ba lần liền thu thập hắn, hơn nữa một cái không thu tay lại được liền đem gia hỏa kia giết đi.
Dương Lỗi nhỏ giọng nói.
Đám người Cổ Tĩnh nghe vậy từng người đều là xem thường, cái gì gọi là thu tay không được, rõ ràng là cố ý đánh chết, nói dối còn nói được lẽ thẳng khí hùng, công phu trợn mắt nói lời bịa đặt như vậy là tu luyện đến cực hạn, da mặt so với thành tường không biết dày gấp bao nhiêu lần, Cổ Tĩnh liền làm ra một bộ ta không nhận ra hắn.
Đám người Hạ Trúc ở phía sau nín cười, trong lòng liên tục nghĩ đến, thiếu gia chính mình cũng thật là quá cực phẩm rồi.
- Tiểu tử ngươi, ngươi nói cái gì?
Trương Dật mở to hai mắt nhìn.
- Dương Lỗi đệ đệ nói, chúng ta giết Huyền Chính!
Cổ Tĩnh nói.
- Cái gì, ngươi... Ngươi nói là sự thật? Các ngươi thật giết Huyền Chính?
Trương Dật lấy làm kinh hãi, đây nếu thật sự giết Huyền Chính mà nói, thật đúng là rất phiền toái, bất quá hắn vẫn còn có chút không tin, tu vi hiện tại của Dương Lỗi almf sao có thể đánh thắng được Huyền Chính chứ?
- Điều này sao có thể, ngươi hiện tại bất quá là Vũ Thần nhất giai mà thôi, nhưng Huyền Chính lại là tu vi Vũ Thần thất giai, ngươi làm sao có thể giết được hắn?
- Làm sao không thể?
Lúc này Hạ Trúc mặc kệ rồi:
- Thiếu gia nhà ta còn từng đánh chết cường giả cảnh giới Thông Huyền, Huyền Chính kia cũng bất quá là Vũ Thần thất giai mà thôi, chuyện quá dễ dàng.
- Ngươi nói là sự thật? Hắn... Hắn cư nhiên đánh chết võ giả cảnh giới Thông Huyền? Đây... Điều này sao có thể, hắn bất quá là Vũ Thần nhất giai mà thôi.
Trương Dật cũng không biết chuyện tình Dương Lỗi từng đánh chết qua cường giả cảnh giới Thông Huyền.
- Những chuyện này liền không cần nói rồi, sư phụ, chuyện của Huyền Chính này liền để cho ngươi xử lý a, người nhưng là sư tôn của ta, đệ tử xảy ra chuyện gì, trên mặt người cũng là không có mặt mũi, cho nên... Cho nên cái này?
Dương Lỗi nhìn Trương Dật nói:
- Cho nên....
- Ngươi o lắng chuyện tình của Huyền Chính phải không? Cái này không có vấn đề, chuyện của Huyền Chính ta goups ngươi xử lý, ha ha... Ha ha...
Trương Dật cao hứng cười nói:
- Không nghĩ tới tiểu tử ngươi ở trong thời gian ngắn như vậy lại có được tu vi cảnh giới như thế, ta thật sự là cao hứng, tuy nói không biết ngươi dùng biện pháp gì đánh chết Huyền Chính, nhưng có thể đánh chết hắn, đó liền là thực lực của ngươi, ta rất vui mừng.
- Thật tốt quá, có Trương thúc thúc xử lý chuyện này, Huyền Chính kia chết đi liền không cần phải lo lắng!
Cổ Tĩnh nói.
- Đó là tự nhiên, Cẩu Tư Nhiên hắn còn không dám làm gì ta, Huyền gia mặc dù cường đại nhưng cũng không dám càn rỡ ở Huyền Cơ môn ta!
Trương Dật cười nói.
- Vậy thì tốt, ta còn lo lắng mang tới phiền toái cho sư tôn ngươi?
Dương Lỗi nghe vậy nói.
- Yên tâm, không có chuyện gì, cho dù ngươi thật giết Cẩu Tư Nhiên, đó cũng là không có bất cứ vấn đề gì, chút năng lực đó sư tôn ngươi vẫn là phải có.
Trương Dật cũng không đem Cẩu Tư Nhiên coi vào trong mắt, mặc dù hắn cũng là một trong mấy đại trưởng lão của Huyền Cơ môn, địa vị rất cao, bất quá tu vi của Cẩu Tư Nhiên so với chính mình kém quá xa rồi, chỉ là cảnh giới Ngũ Khí Triều Nguyên mà thôi, cùng mình kém hai cái cấp độ.
- Hắc hắc, nói như vậy, đồ đệ ta ở Huyền Cơ môn này có thể đi ngang cũng không cần phải lo lắng đúng không?
Dương Lỗi nghe vậy hắc hắc cười nói.
- Tiểu tử thúi, cái gì mà đi ngang, ngươi cũng không phải là con cua, bất quá ta nhưng nói cho ngươi biết, không cho làm càn, chuyện đánh chết Huyền Chính này ta liền không tính toán với ngươi rồi, nhưng ta cũng không cho ngươi tiếp tục làm loạn.
Trương Dật ở trên đầu của hắn gõ một cái.
- Phốc xuy!
Cổ Tĩnh không khỏi che miệng mà cười.
- Tốt lắm, bây giờ nghĩ tới các ngươi cũng đói bụng rồi, ta để cho người đi chuẩn bị cho các ngươi một chút món ăn.
Trương Dật bất đắc dĩ lắc đầu, thầm nghĩ tiểu tử này càng lúc càng láu cá rồi, không biết thu cái đồ đệ này là đúng hay sai, lần này vừa tới liền giết một cái đệ tử chân truyền, nếu như cứ theo đà này mà nói, không biết sẽ làm ra bao nhiêu họa hoạn, thật đúng là làm cho người ta nhức đầu.
Bất quá trong lòng là nghĩ như vậy, nhưng vạn vạn không thể nói ra được, một khi nói ra, đây chẳng phải là ném mất mặt mũi của mình, nói mình sợ phiền toái sao? Ngay cả đồ đệ cũng không giữ được? Cái này quá mất mặt.
Trương Dật cũng là người sĩ diện, lần này thu một cái đồ đệ như vậy vẫn là rất vinh quang rồi, thời điểm bắt đầu thu đồ đệ là coi trọng thiên phú của hắn, mà không phải là tư chất, không nghĩ tới tốc độ tu luyện của hắn cũng là kinh người như vậy, ngược lại là niềm vui ngoài ý muốn, bất quá liền là có một điểm để cho trong lòng Trương Dật buồn bực, gia hỏa này hôm nay tựa hồ sát khí quá nặng rồi.
Phủ đệ tu luyện của Cẩu Tư Nhiên.
- Cái gì? Ngươi nói cái gì? Chính nhi chết rồi, ai dám làm gì với Chính nhi? Chẳng là là đám đạo chích ma đạo? Đây cũng không có khả năng, bọn họ làm sao dám tự tiện xông vào Huyền Cơ môn, rốt cuộc là người nào?
Cẩu Tư Nhiên vừa nghe đồ đệ bảo bối của chính mình cư nhiên bị người giết chết, nhất thời giận tím mặt, chén trà trong tay bị ném vỡ nát.
- Vâng, Cẩu trưởng lão, Huyền Chính sư đệ nghe nói là... Là một người đệ tử mới tới tên là Dương Lỗi đánh chết, hắn hình như là cùng Thiên Nhất trưởng lão đồng thời trở về, hơn nữa lúc ấy là theo chân Cổ Tĩnh sư muội ở chung một chỗ.
Hiên Viên Viêm Dương nói.
- Thật là tức chết ta rồi, một cái đệ tử mới vào sao có thể giết được Chính nhi, hắn có tu vi gì?