Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 1046: Bị Chúng Nữ Thẩm Vấn

Dương Lỗi nghe vậy cười khổ không thôi, vội hỏi:

- Ta nói, ta nói còn không được sao.

Đối với cái này, Dương Lỗi thập phần bất đắc dĩ, nhìn ánh mắt kia của chúng nữ, Dương Lỗi cảm giác mình thật giống như phạm nhân đang đợi thẩm vấn trong phòng giam vậy, loại cảm giác này thật sự là, khó có thể dùng lời nói để hình dung được.

- Cái này còn không sai biệt lắm, mau mau nói ra.

Tiêu Tiêu vỗ tay một cái nói. Bộ dáng kia, khiến người dở khóc dở cười, chúng nữ nhìn bộ dạng cầu xin của Dương Lỗi, cả đám đều cười vui vẻ.

- Ách...

Dương Lỗi lau đi mồ hôi trên trán, nha đầu kia, quả thật đã xem mình là lão gia, chính mình đường đường là hoàng đế, rõ ràng ngay cả hoàng đế cũng dám thẩm, thật sự là to gan lớn mật ah, đợi sau này, hừ hừ, phải trọng điểm chiếu cố nàng, khiến cho nàng mỗi ngày không thể rời khỏi giường được.

Tiêu Tiêu lúc này cũng hưng phấn không thôi, không chút nào biết rõ, lúc này Dương Lỗi đã liệt nàng vào đối tượng cần trọng điểm chiếu cố, trong cuộc sống sau này, Tiêu Tiêu sẽ phải sống trong thống khổ cùng khoái hoạt rồi.

- Kỳ thật cũng không có gì, chuyện vẫn còn chưa xác định.

Dương Lỗi nói.

- Còn không xác định? Cái này rất không có khả năng a? Bằng vào mị lực của phu quân chúng ta, rõ ràng còn có nữ nhân không thu phục được? Chẳng lẽ là đối phương quá cường đại?

Lý Thu Vận nháy mắt, có chút không dám tin tưởng, bộ dạng giật mình không thôi, giọng nói kia, khiến Dương Lỗi thiếu chút nữa đã gục xuống.

- Có đạo lý, có phải ánh mắt nữ nhân kia có vấn đề không?

Hoàng Dung cũng nhẹ gật đầu, phụ họa nói.

- Không phải như các ngươi nghĩ đâu, kỳ thật, nói như thế nào đây, cũng coi như là thành rồi.

Dương Lỗi thấy chúng nữ càng nói càng không hợp thói thường liền vội giải thích nói.


Tiêu Tiêu trợn trắng mắt, giảm thấp xuống thanh âm, giả trang ra một bộ quan uy lẫm lẫm nói:

- Ngươi cái này trong chốc lát còn chưa thành, trong chốc lát nói là thành, đây rốt cuộc là thành hay không thành đây? Đừng lừa dối Bổn đại nhân ah, bằng không thì đại hình hầu hạ.

- Kỳ thật chuyện là thế này...

Dương Lỗi nói lại chuyện lúc xông Bách Hoa cung cho chúng nữ một phen, nói đến cực kỳ sinh động, vô cùng cảm động, nhất là lúc nói đến Dương Lỗi thiếu chút nữa bị Cự Xà kia nuốt chửng thì chúng nữ nguyên một đám đều kinh hãi lạnh mình

- Chuyện chính là như vậy, hôm nay Hoa Diễm Hồng, Minh Nguyệt Minh Châu các nàng đều ở trong Bách Hoa cung tu luyện.

- Bách Hoa cung, nhanh để cho chúng ta vào xem, xem thử Bách Hoa cung đến cùng có bộ dạng thế nào?

Tiêu Tiêu nghe đây là một kiện Linh Bảo, lập tức cực kỳ kích động.

Đương nhiên, đối với Dương Lỗi mà nói, hôm nay Bách Hoa cung chẳng qua chỉ là một kiện Linh Bảo cường đại một chút thôi, mình hôm nay cũng đã có thể luyện chế ra Linh Bảo rồi, đối với Linh Bảo như Bách Hoa cung cũng không còn để trong lòng nữa, hôm nay nếu không phải chúng nữ nhắc tới vấn đề này vậy thì Bách Hoa cung ít nhất cũng phải đợi một năm nửa năm sau mới mở ra.

- Đúng vậy, chúng ta cũng tiện nhận thức các tỷ muội khác một chút, xem thử các nàng có xinh đẹp không.

Hoàng Dung quệt mồm nói, đối với hoa tâm của Dương Lỗi, Hoàng Dung tuy rằng bất mãn, nhưng cũng không có cách nào, mà Cổ Tịnh lại càng thêm trực tiếp, hung hăng nhéo bên hông Dương Lỗi một cái, hơn nữa còn vận khởi tiên nguyên lực khiến Dương Lỗi đau đến nhe răng trợn mắt.

- Tĩnh nha đầu, đừng, đừng như vậy nữa, ta biết sai rồi, ta biết sai rồi không được sao, thả ta ra đi.

Dương Lỗi lớn tiếng kêu lên.

- Hừ, đây chỉ là trừng phạt nho nhỏ thôi đấy.

Cổ Tịnh đỏ mặt lên, nói tiếp.

- Nên cho hắn biết thế nào là lễ độ, bằng không sẽ quên mất chúng ta mất, nữ nhân bên ngoài còn rất nhiều a!

Đông Phương Tiểu Vũ cũng hết sức bất mãn.


- Chỉ cần trong lòng phu quân có chút vị trí của ta, ta đã thỏa mãn rồi.

Mục Niệm Từ lại nói.

- Chỉ cần phu quân cao hứng, ta cũng cao hứng.

Lý Tuyết Mai nói.

Lời hai nàng khiến trong lòng Dương Lỗi cảm động không thôi, có phu nhân như thế còn có gì đòi hỏi nữa chứ, mình có thể có được các nàng, quả thực chính là phúc khí cực kỳ to lớn. Dương Lỗi quyết định, về sau sẽ không đi trêu chọc bất luận nữ hài tử nào khác, bằng không chẳng phải sẽ phụ phòng các nàng sao.

- Các ngươi cũng quá nuông chiều phu quân nên hắn mới ở bên ngoài làm ẩu đấy.

Cổ Tịnh hừ hừ nói.

- Thiếu gia hắn không phải người như vậy, ta biết rõ, thiếu gia nhất định là không muốn nữ hài tử thương tâm, thiếu gia chỉ quá mềm lòng thôi.

Thanh âm ôn nhu của Tiểu Ngọc ở một bên truyền đến.

- Tiểu Ngọc tỷ tỷ nói đúng.

- Đúng vậy, phu quân, ngươi không thể đừng quá tốt đối với nữ hài tử sao? Ngươi không biết bộ dạng như vậy đối với nữ hài tử có bao nhiêu lực hấp dẫn đâu.

Tạ Ngữ Thanh nhìn Dương Lỗi, hai mắt lóe ra hào quang, tựa hồ hồi nhớ lại tình cảnh lúc nàng thích Dương Lỗi.

-...

Dương Lỗi nghe vậy, không còn lời nào để nói nữa, tốt như mình cho tới nay đều không hề chủ động trêu chọc nữ nhân, đương nhiên, nếu gặp được nữ nhân, nhất là nữ nhân xinh đẹp, có thể giúp đỡ thì sẽ luôn bất tri bất giác giúp một chút, cũng như Hồ Duyệt Nô của Sâm La Điện vậy, Dương Lỗi không phải không biết rõ Hồ Duyệt Nô có tình ý với mình, nếu như mình đưa ra yêu cầu thì Hồ Duyệt Nô sẽ không chút do dự đáp ứng, thậm chí nhiều lần Hồ Duyệt Nô cũng đã ám chỉ mình rồi, bất quá Dương Lỗi đành phải giả bộ như không trông thấy thôi.

Nhưng Dương Lỗi nhưng lại rõ ràng, nếu như tiếp tục như vậy thì mình không biết còn kiên trì được bao lâu nữa, không thể không thừa nhận, Hồ Duyệt Nô là một nữ nhân cực kỳ có mị lực, nhất là khí chất kiều mỵ kia khiến người bất tri bất giác sẽ trầm mê vào trong, tăng thêm khí chất quyến rũ tự nhiên của Cửu Vĩ Thiên Hồ đã có lực hấp dẫn trí mạng đối với nam nhân, đối với Dương Lỗi cũng không ngoại lệ.

Đương nhiên, nếu như Hồ Duyệt Nô có tâm tư khác đối với Dương Lỗi, có lẽ Dương Lỗi sẽ không lo lắng, nhưng bởi vì Hồ Duyệt Nô, đối với hắn không hề có tâm tư gì, tình cảm đối với Dương Lỗi là chân chân thật thật, chính vì như vậy nên Dương Lỗi mới lo lắng, lúc thật tình trả giá là lúc dễ dàng bị cảm động nhất, dễ dàng bị hấp dẫn nhất, điểm này Dương Lỗi cũng đã sớm có cảm thụ rồi.

- Ta... Ta... Ta nếu như có thể hạ quyết tâm thì chỉ sợ... Sợ là chúng ta cũng sẽ không ở cùng một chỗ rồi.

Dương Lỗi thở dài nói:

- Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, nếu như ta thật có thể ngoan độc quyết tâm vậy thì ta còn là ta sao? Vậy các ngươi còn có thể yêu ta như vậy sao?

Chúng nữ nghe vậy không biết nói gì nữa, không sai, lời này là lời nói thật, nếu như Dương Lỗi thật sự là loại nam nhân hung ác thì chỉ sợ mình cũng sẽ không yêu mến hắn rồi.

Sau khi Dương Lỗi phóng Bách Hoa Cung ra, chúng nữ còn chưa nói lời nào đã thấy Bạch Liên một thoáng đã xuất hiện trước mặt Dương Lỗi, chúng nữ chứng kiến một nữ tử xinh đẹp, mặc bạch sắc liên hoa quần, giống như một đóa hoa sen trắng noãn vậy, khí chất cực kỳ xuất trần.