Triệu Vô Cực rời khỏi thuyền hoa trở về, ăn uống tiền có Từ Tiểu Bạch trả, phá hư tiền thì tìm Lan Mã Đức muốn, hắn không quan tâm chuyện còn lại.
Đối với hắn mà nói giáo huấn một chút Lan Mã Đức không là chuyện gì to tát. Thanh Lang bang thế lớn, đó là đối với người khác mà không phải hắn.
Hắn khong muốn tìm Thanh Lang bang phiền phức, bọn họ tốt nhất là nên cảm tạ trời đất rồi.
Thanh Lang bang dám tìm tới hắn, vậy thì hắn cũng không ngại dạy bọn họ một bài học bằng máu.
Triệu Vô Cực trở lại Trang gia, trời cũng đã gần tối. Trang Huyền Nhi lập tức biết được tin tức đi tới đón hắn.
Trang Huyền Nhi mỉm cười nhìn Triệu Vô Cực hỏi:
“ Triệu công tử mọi chuyện đều thuận lợi cả chứ? ”
Triệu Vô Cực:
“ Không có gì! phiền Huyền nhi nhọc lòng rồi! ta trước nghỉ ngơi, cơm tối đưa tới phòng cho ta là được, người ngoài không cần tới làm phiền ta! ”
Trang Huyền Nhi nhẹ nhàng gật đầu, Triệu Vô Cực lập tức đi thằng vào trong phòng của mình.
Triệu Vô Cực đi tới chỗ giường luyện công của mình, lập tức muốn ngồi lên bắt đầu vận chuyển một cái chu thiên để điều hòa khí tức, sau đó thử nghiệm những biện pháp lúc nãy hắn được Độ Hải hòa thượng chia sẻ.
Nếu như có thể thực hiện, hắn đả thông kì kinh bát mạch lập tức sẽ tăng mạnh tốc độ, không những thế sau này vào luyện khí kì cũng sẽ dễ dàng hơn tiến cảnh. Một cái tiểu pháp nhưng lại vô cùng diệu dụng.
Triệu Vô Cực bắt đầu vận chuyển lên chu thiên, tu luyện nội công.
Bỗng nhiên, đang trong tình trạng tu luyện Triệu Vô Cực lập tức trong lòng cảnh báo kéo vang, cả người lông tơ dựng đứng.
Hắn lập tức cảm nhận được một luồng khí tức, khí tức này hắn cũng hết sức quen thuộc, chính là sát khí.
Có người đối với hắn động sát tâm, muốn giết hắn!
Đối phương đang ở rất gần!
Triệu Vô Cực lập tức dừng lại vận chuyển chu thiên, cả người hướng phía trước bổ nhào một cái cực kì nhanh chóng.
Keng!
Một tiếng chủy thủ cùng sắt va chạm, Triệu Vô Cực cực kì nguy hiểm trong giây lát thoát đi đối phương tập kích, sát thủ chủy thủ cũng vì thế mà thất bại chém nhầm vào một cái giá sắt gần đấy.
Mồ hôi từ sau lưng ướt lạnh, Triệu Vô Cực sợ hãi vô cùng.
Thiếu một chút nữa bản thân đã bị người khác ám sát giết chết, nếu không phải bản thân hắn tinh thần lực mạnh mẽ, giác quan thứ sáu báo trước hắn giờ này sợ đã là người không đầu.
Đối phương hẳn là đã ở trước thời hạn lẻn vào trong phòng chờ sẵn hắn, chỉ cần chờ hắn trở về lại tiến vào trạng thái tu luyện lập tức ra tay một chiêu đoạt mạng.
Võ giả ở trong trạng thái tu luyện không thể dễ dàng ngắt quãng quá trình tu luyện nếu không sẽ dễ dàng dẫn tới tẩu hỏa nhập ma, nội lực trong cơ thể đảo ngược khiến cả người đau đớn tột cùng, cuối cùng hoặc là phát điên hoặc là bạo kinh mạch mà chết.
May mắn Triệu Vô Cực công pháp có chút đặc thù, hắn thân thể lại vô cùng khỏe mạnh có thể gánh chịu nổi phản phệ do lập tức ngắt quãng tu hành, Triệu Vô Cực lúc này chỉ là trong người khí huyết cuồn cuộn sôi trào, muốn nôn ra một ngụm nghịch huyết mà thôi.
Cưỡng chế trong cơ thể khí huyết, Triệu Vô Cực lập tức nuốt xuống một ngụm nghịch huyết này.
Sát thủ này giống như không giết được Triệu Vô Cực liền không bỏ qua, hắn không muốn cho Triệu Vô Cực bất kì cơ hội thở dốc nào lập tức tiến công tới, chủy thủ phá không mà tới đâm thẳng yết hầu Triệu Vô Cực.
Ở trong không gian nhỏ hẹp này, kiếm không hề tốt sử dụng một chút nào, ngược lại chủy thủ ngắn nhỏ lại có thể phát huy ra sức mạnh mạnh mẽ.
Dài một tấc một tấc mạnh, ngắn một tấc một tấc hiểm!
tên kia sát thủ chủy thủ đâm tới, Triệu Vô Cực cũng không ngơ ngác đứng cho đối thủ đi đâm hắn lập tức sử dụng Thủy Thượng Phiêu thân pháp né tránh lên.
Khí huyết trong cơ thể hơi chút ổn định, Triệu Vô Cực lập tức phản công.
Ẩm huyết thủ sáo lập tức xuất hiện trên tay hắn, Triệu Vô Cực hai tay con lại biến thành trảo, hắn lập tức có thể dễ dàng đón đỡ đối phương chủy thủ.
Triệu Vô Cực hoặc là đánh sâu vào đối phương phạm vi tấn công, dùng cổ tay gạt ra cổ tay đối phương làm lệch hướng tấn công, hoặc là chủ động dùng bao tay nắm chặt lấy chủy thủ, nhưng đáng tiếc môi lần bắt lấy đều bị đối phương sớm thu hồi không thể bắt được.
Đây cũng chính là ưu thế của chủy thủ, vô cùng nhanh nhẹn, biến ao khôn lường, trong không gian nhỏ hẹp chính là cực đại lợi khí sát nhân.
Triệu Vô Cực đánh một lúc, lập tức biết rõ chủy thủ của đối phương cũng không phải là cái gì mạnh mẽ lợi khí trong lòng lập tức yên tâm, hắn có thể dùng Ẩm huyết thủ sáo cùng đối phương giao phong một cách thoải mái.
Trước đây Triệu Vô Cực đều vô cùng bảo vệ khi sử dụng Ẩm huyết thủ sáo, cuối cùng để nó thân là đỉnh cấp phàm khí lại long châu lênh đênh không được trọng dụng vận mệnh.
Sau này hắn mới mở ra, chỉ cần đối phương không phải là linh khí hắn liền dám ngạng kháng một chút, nếu như ở hạ phong liền dùng thân pháp, chưởng pháp cùng trảo pháp đánh tiếp.
Nếu đối phương không chiếm thượng phong, thì dùng Ẩm huyết thủ sáo đánh cận chiến, bắt lấy vũ khí đối phương từ đó dễ dàng thủ thắng.
Ẩm huyết thủ sáo cũng không hổ danh là Đỉnh cấp phàm khí, từ trước tới nay đều rất ít thể hiện ra tình huống bị áp chế, cùng lắm là hai bên vũ khí đánh ra hỏa hoa mà thôi.
Triệu Vô Cực luôn nhè thẳng bắt lấy chủy thủ khiến tên này thích khách khó chịu vô cùng, hắn luôn phải biến chiêu để Triệu Vô Cực không được như ý.
Đáng tiếc Triệu Vô Cực tốc độ xuất thủ cứ như là mị ảnh, gần như có thể kéo thành tàn ảnh hai tay liên tục xuất ra.
Lúc thì cùng hắn đối cứng, lúc lại muốn bắt chủy thủ, lúc lại hướng hắn chưởng tới.
Tên thích khách vốn chiếm thiên thời đị lợi nhân hòa lúc này lại bị Triệu Vô Cực dễ dàng lật bàn chiếm lại chủ động.
Triệu Vô Cực đánh một chút liền nhận ra đối phương cảnh giới, là nhị lưu cao thủ lâu năm.
Đối phương lại là tinh thông ám sát thuật, lúc nãy hắn ẩn núp đi hơi thở Triệu Vô Cực không hề nhận ra sự có mặt của hắn ở trong căn phòng này có thể thấy được kĩ thuật hắn cao siêu.
Tên thích khách này từ lúc đầu một kích đánh hụt sau đều ở bị Triệu Vô Cực đang không ngừng muốn bắt lấy hắn khiến hắn một thân võ công không thể thi triển ra được, vô cùng khó chịu.
Hai người đang không ngừng biến đổi chiêu thức, độ chính là tốc độ tay, ai nhanh người đấy liền thắng.
Có thể không thắng ngay nhưng một thời gian ngắn tất nhiên sẽ chiếm lợi thế dẫn tới chiến thắng.
Tên sát thủ này giống như không cam lòng, hắn lập tức nhân một cơ hội sử xuất ra tuyệt chiêu của mình.
Cánh tay hắn co lại đến tận cùng, sau đó lập tức đâm mạnh chủy thủ mà ra.
Chủy thủ lập tức phá không lao tới, giống như một con độc xà từ trong hang của mình lao ra, chuẩn bị một kích trí mạng tập kích đối phương.
Triệu Vô Cực tay nhanh mắt lẹ lập tức hai tay gộp lại muốn làm một cái tư thế tay không bắt kiếm.
Sát thủ thấy vậy lập tức cánh tay kì dị uốn con, chủy thủ nhẹ nhàng từ ở giữa hai bàn tay Triệu Vô Cực uốn cong một cái hường hắn tim đâm tới.
Triệu Vô Cực cũng nhanh chóng vô cùng phản ứng lại, cánh tay trái gạt ra khiến chủy thủ đâm lệch đi, tay phải lại là hướng đối phương tung ra một chưởng.
Chưởng chưa tới chưởng phong đại thế đã ập vào mặt, tên sát thủ thần tình ngưng trọng lập tức lui thân né tránh.
Triệu Vô Cực đâu thể dễ dàng bỏ qua cơ hội, lập tức truy đuổi muốn đè lên đánh hắn.
Trong căn phòng nhỏ hẹp hai người đều bị hạn chế rất lớn khinh công không thể tùy tiện sử dụng, khiến cho hai người mỗi lần giao thủ đều là cực kì hiểm ác tranh đấu không cẩn thận liền có thể mất mạng.
Triệu Vô Cực lao tới, tên sát thủ lập tức biết hắn ở thế hạ phong, lập tức lần nữa sử dụng ra của mình tuyệt chiêu.
Cả người hắn bỗng nhiên lắc lư một cái, thân hình lập tức hư huyễn một chút. Triệu Vô Cực lập tức căng thẳng thần kinh chú ý bốn phía xung quanh, lập tức một luồng kình phong từ bên trái đâm tới nhắm thẳng huyệt thái dương.
Thế tới nhanh như thiểm điện, lại cực kì có trí mạng tính, không cẩn thận liền có thể mất mạng dưới một chiêu này.
Triệu Vô Cực không nói hai lời, vận dụng nhanh nhất ngửa người ra né tránh đồng thời chân lập tức đá ngược lên.
Đối phương giống như đối với cước pháp rất am hiểu một cước xuất ra liền ngăn chặn được Triệu Vô Cực cước, lại còn đá cho hắn cảm thấy hơi đâu nhức một chút.
Triệu Vô Cực vội vàng thu chân, hắn sợ lại tới mấy lần hắn đều sẽ bị đá cho chân tê mỏi mất cảm giác.
Đối phương thuận thế, vừa xuất chân liền không ngừng lại.
Một cái chân liêc tục ở trên không trung bay mua đá ra từng cái tàn ảnh, Triệu Vô Cực khổ sở né tránh.
Sở dĩ khổ sở bởi vì đối phương cước pháp không thể nói là không tinh xảo, không gian lại quá nhỏ hẹp hắn không cẩn thận ngã ra sợ là đối phương cũng sẽ không bỏ qua cho hắn.
Đá ngang, đá chẻ dọc, đá thấp... một loạt đá kĩ năng được đối phương sử dụng ra, chiều nào chiêu nấy đều vô cùng thuần thục, đả kích vị trí hiểm yếu vô cùng tinh chuẩn, động tác liên miên không dứt làm cho Triệu Vô Cực phải liên tục né tránh.
Hắn dám khẳng đinh đối phương là một cái cước pháp cao thủ.
Triệu Vô Cực lập tức suy nghĩ một chút, hắn cảm thấy trong các loại cước pháp, chỉ cần không để đối phương chân đạt tới lớn nhất động năng liền không có quá nhiều nguy hiểm.
Đối phương cước đủ loại kĩ thuật, hắn cũng đã né tránh không ít chiêu, tất nhiên sẽ có chiêu lặp lại.
Triệu Vô Cực thấy bản thân có thể đợi đối phương đá chẻ thẳng từ trên xuống, khi đối phương lên tới đỉnh cao lực, chưa kịp tạo thế hạ xuống lập tức phản công.
Nghĩ tới đây hắn lập tức chuyên tâm né tránh cước pháp đối phương.
Sát thủ giống như được trả thù nãy giờ bị Triệu Vô Cực đè lên đánh, vô cùng sáng khoái đá liên tục, chiêu chiêu liên miên không dứt, một bộ không đè lên đánh Triệu Vô Cực liền không bỏ qua tư thái.
Triệu Vô Cực chờ đợi thời cơ rốt cuộc cũng đã tới, hắn lập tức thấy tên sát thủ xuất ra đác chẻ dọc.
Triệu Vô Cực mạnh mẽ xông tới,hai tay gắn lại thành chữ X đón lấy chân đối phương.
Tên kia sát thủ bị Triệu Vô Cực đón được biết sự tình không tốt, lập tứ cũng xuất luôn chân kia, hai chân rời đất cùng đá.
Triệu Vô Cực tay nhanh mắt lẹ một tay bắt lấy đối phương chân, cả người trên không trung cùng đối phương xoay tròn một vòng đáp xuống.
Tên kia sát thủ lập tức bị Triệu Vô Cực nắm một chân không giữ được thăng bằng ngã ra đất, Triệu Vô Cực vẫn còn đứng thẳng.
Triệu Vô Cực lúc này cười lạnh, xem ngươi còn có thể đá được hay không?
Hắn nhục thân mạnh mẽ lúc này lập tức thể hiện ra, tay nắm chặt chân của sát thủ khiến đối phương trên mặt hiện lên một vẻ vô cùng thống khổ.
Sát thủ chỉ cảm thấy đối phương như là kìm sắt kẹp chặt lại có không chịu bỏ qua tư thế, sợ là bây giờ lập tức phải gặp chuyện xui xẻo.
Triệu Vô Cực cũng nhanh chóng nói cho đối phương biết, hắn suy đoán là đúng.
Triệu Vô Cực cơ bắp dưới quần áo lập tức phồng lên, khí huyết trong cơ thể vận chuyển điên cuồng.
Hắn lập tức giơ lên sát thủ, xem đối phương như một cây roi điên cuồng vung loạn, lại hướng mặt đất quất xuống.
Bịch! bịch! bịch!
Tiếng nhục thân va chạm với mặt đất liên tục vang lên, tên sát thủ bị Triệu Vô Cực đập cho cả người đau đớn khó nhịn, đầu choáng mắt hoa.
Hắn cả người va chạm cùng mặt đất, khí huyết đảo loạn lập tức phum máu như mua, nhưng đây cũng là nội thương, lại thương thân thể có thể điều trị.
Trọng thương chính là hắn đầu cùng mặt đất va chạm trong lúc chấn động không hề nhẹ.
Mặc dù đã cố gắng dùng nội lực bảo vệ, đáng tiếc Triệu Vô Cực lúc này cả người cơ bắp gồ lên, như là một cái dã man nhân đang chơi nhân tiên, dùng hắn làm tiên (roi) điên cuồng quật vào mặt đất.
Quất một hồi Triệu Vô Cực cảm thấy đối phương đã không còn sức phản kháng lập tức dùng tay còn lại biến thành chưởng, hướng đối phương đầu lâu chụp tới.
“ Bụp! ”
Một tiếng sọ não bị đập nát, sát thủ lập tức chết đi! máu từ thất khiếu hẳn chảy ra, Triệu Vô Cực lúc này mới thở ra một hơi dừng tay lại.
Hắn đúng thật lần này suýt chết, may mắn Tử Hà Bất Diệt thần công đặc biệt ngắt quang tu hành phản phệ nhẹ nhàng, hắn nhục thân mạnh mẽ cũng có thể gánh nổi khí huyết đảo lưu thương thế.
Sau đó là cùng sát thủ giao thủ mấy lần đều có nguy cơ trí mạng nhưng nhờ vào tinh thần mạnh mẽ tập trung cao độ cùng phối hợp thân pháp có thể tránh né được.
Cuồi cùng vẫn là dựa vào nhục thân sức mạnh bắt được đối phương, đem đối phương làm nhân tiên đập chết.
Cuối cùng kết liễu một chiêu Triệu Vô Cực cũng chưa hề buông tay khỏi chân đối phương, đề phòngđối phương lại có cơ hội thoát ra làm ra cái gì yêu thiêu thân.
Một mạch chiến đấu nhanh chóng không một lời nói nhưng lại ẩn dấu đủ hung hiểm.
Triệu Vô Cực thở ra một hơi, lần này hắn bất cẩn rồi.
Hắn đã mở ra cảnh báo trận pháp nhưng lại không biết cảnh báo trận pháp có một nhược điểm là chỉ cần đối phương ở sẵn bên trong phòng liền không có tác dụng.
Điều này cũng đưa tới sát thủ ẩn núp thành công đưa ra cho hắn một kích suýt chút nữa trí mạng.
Lần sau còn phải nhiều rút kinh nghiệm cùng cảnh giác, giang hồ thật nguy hiểm, nguy cơ trùng trùng.
Bất cứ lúc nào mất cảnh giác đều có thể mất mạng như chơi.
Triệu Vô Cực lại nhìn xung quanh, quả nhiên Tiểu Hoàng đã chạy đi chơi, nếu không nó đã sớm báo cho hắn biết có người xâm nhập.
Tiểu Hoàng cũng khong bị Triệu Vô Cực ước thúc quá nhiều, muốn chơi sao thì chơi chỉ cần không làm cái gì phạm vào tội ác tày trời là được.
Ví dụ như nổi điên ra ngoài ăn thịt người,săn giết phụ nữ cùng trẻ nhỏ,...
Nếu Tiểu Hoàng dám làm thế, hắn sẽ lập tức phá hủy hồn bài của nó.
Loại này đã khai trí yêu thú mà còn không kiểm soát được thú tính của mình, hắn không cần.
Đương nhiên Tiểu Hoàng đến bây giờ vẫn rất biết điều ngoan ngoãn, hắn đối với Tiểu Hoàng cũng rất hài lòng.
Triệu Vô Cực lúc này suy nghĩ một chút, tên này sát thủ là nhà ai phái tới.
Hắn ở trong thành đắc tội không ít người, cũng không ít người nhìn hắn không vừa mắt, ra tay ám sát là chuyện rất bình thường khó mà nhận định là nhà nào.
Triệu Vô Cực lại nhìn lại tên này sát thủ, muốn từ trên người hắn tìm ra manh mối nào đó.
Mò thi một lát, hắn chỉ phát hiện chữa thương đan dược cùng một viên cuồng bạo đan.
Đây chính là toàn bộ thứ mà tên sát thủ mang trên người, không tính cái kia chủy thủ.
Toàn bộ đều là bình thường vật dụng không thể cho ra cái gì manh mối.
Triệu Vô Cực nhìn một viên cuồng bạo đan này, hắn đối với cái này đan dược đã chết lặng.
Nếu có thể hắn muốn chửi một chút mười tám đời tổ tông tên nào luyện đan sư nghĩ ra cái này đan dược.
Hắn từ lúc ra giang hồ đến nay đã cảm nhận được thế giới đối với hắn ác ý.
Đối thủ của hắn, luôn có tám chính thành chính là thủ sẵn trong người loại đan dược này, nếu thua chính là cùng hắn lật bài liều mạng.
May mắn lần này Triệu Vô Cực nắm chặt đối phương không cho đối phương một cơ hội nào rảnh tay sử dụng đan dược, nếu không nhị lưu cao thủ lâu năm cuồng bạo lên hắn cũng là khó chơi, phải sử dụng đến Thiên Địa Tinh biến chưởng mới có thể đánh bại đối phương
Lại nói Thiên Địa Tinh biến chưởng đã được hắn nghiên cứu ra chưởng ý còn chưa được thử nghiệm đây, có chút ngứa tay.
Triệu Vô Cực nhìn tên này sát thủ, đối phương là nhị lưu cao thủ, ở Thiên Giang thành cũng là hiếm có. Là thế lực nào bỏ ra nổi đại giá đưa đối phương tới đánh giết bản thân.
Gần nhất hắn đắc tội chính là Thanh Lang bang nhưng từng này chưa đủ chứng cứ kết tội Thanh Lang bang.
Nhiều gia tộc cũng đang muốn giêt hắn, hắn sẽ không tùy ý kết tội một ai, tránh để người khác nắm mình làm thương sử dụng.
Cao thủ, không chỉ cần võ công cao cường mà còn một cái đầu tỉnh táo. Nếu không bị đối phương nắm mũi dẫn đi tạo cho ngươi một cái cường địch, ngươi cùng người đó lưỡng bại câu thương cho đối phương nhặt tiện nghi không phải quá ngu sao?
Đối phương nhân lúc ngươi không có mặt giết một người quan trọng của ngươi rồi vứt đó một cái bằng chứng, là tùy thân vật của người nào đó, hoặc là tuyệt kĩ thành danh của người nào đó, hoặc cũng có thể là một cái gì đặc thù chỉ có người đó mới có được.
Ngươi trở lại thấy vậy liền kiên quyết nhận định người đó là hung thủ tìm đối phương liều mạng, cuối cùng tên thật sự hung thủ ngồi ngư ông đắc lợi, có ngu hay không?
Hắn kiếp trước xem phim biết không ít người như vậy, kiếp này cũng không cần làm một cái ngu ngốc cao thủ bị người lợi dụng.
Triệu Vô Cực điều chỉnh hơi thở của mình khí tức của hắn lập tức bình phục lại.
Lúc này hắn nghe từ ngoài phòng tiếng bước chân, khá quen thuộc. Là tì nữ đưa bữa tối.
Trước đây đều là nàng đưa bữa tối cho hắn.
Triệu Vô Cực lập tức dùng nhẫn trữ vật thu xác tên này lại, trên mặt đất một số vết tích giao đấu hắn cũng không thèm xử lí, sáng mai có người sẽ thay hắn làm sạch.
Triệu Vô Cực thu lại trận pháp, mở cửa phòng ra, tên tì nữ kia lập tức đối với hắn cười nói:
“ Triệu công tử, bữa tối của ngươi đã chuẩn bị xong! ”
Triệu Vô Cực gật đầu ra hiệu nàng cứ để trên bàn. tì nữ rất thuần thục để mọi thứ lên bàn bày biện đầy đủ.
Nàng làm tì nữ rất lâu, mọi việc tay chân đều quen thuộc.
Lúc đầu nàng mới tới phục vụ cho Triệu Vô Cực còn có chút khẩn trương, bởi vì nàng từ trước tới giờ chỉ phục vụ cho trong phủ người, chưa hề phục vụ người ngoài.
Nàng cũng có nghe các tì nữ rủ tai nhau chuyện người ngoài tới phủ, sau đó nổi sắc tâm cưỡng hiếp tì nữ.
Tì nữ thân phận thấp hèn, nếu may mắn gặp được người có lương tâm sẽ nhận làm thị thiếp.
Nếu gặp ngang ngược hạng người sẽ đổ cho tì nữ câu dẫn hắn, cuồi cùng tì nữ kia hoặc là bị đánh chết, hoặc là bị bỏ rọ ném trôi sông.
May mắn người thì gặp được gia chủ hiền lành chỉ bị đuổi ra khỏi phủ trở về quê hương sinh sống, nhưng đây là số cực ít.
Dù sao không phải ai cũng có một cái gia chủ thiện tâm.
Đã làm được đến nhà giàu hộ ai cũng có không ít xấu xa bẩn thỉu, bọn họ đa số đều không xem hạ nhân sinh mệnh là sinh mệnh mà là thứ bọn họ muốn tước đoạt bất cứ lúc nào cũng được giống như là súc vật nuôi trong nhà mà thôi.
Tì nữ này hôm nay đưa cơm có chút muộn hơn bình thường, Triệu Vô Cực nhìn nàng.
Tì nữ này giống như cảm nhận được Triệu Vô Cực ánh mắt, có chút hoảng hốt né tránh.
Tay nàng hơi run bày ra thức ăn xong lập tức mang lên cái hộp hướng Triệu Vô Cực nói:
“ Triệu công tử mời dùng bữa, ta lui ra trước, lát nữa sẽ quay lại giúp ngươi dọn dẹp. ”
Triệu Vô Cực gật đầu, hắn cảm giác có chút không đúng nhưng chưa hề nói ra.
Tì nữ này thái độ có chút hoảng hốt,tay run, mắt liếc hắn mấy lần, tim đập mạnh.
Triệu Vô Cực nghi ngờ nhìn bóng lưng nàng rời đi, lại nhìn đống thức ăn.
Hắn đóng lại cửa chính lập tức đi tới đống thức ăn nhìn một chút.
Triệu Vô Cực dựa vào kinh ngiệm xem hết linh thảo đại toàn cùng độc dược kinh nghiệm bản thân lập tức nhận ra được không đúng.
Trong này không hề có chất độc gì, nhưng là trong đó hai món ăn, nếu ăn cùng nhau sẽ kết hợp thành một loại độc tố.
Hắn không rõ độc tố có tác dụng gì nhưng chỉ cần biết thế là đã đủ.
Đối phương lại muốn hạ độc mình, là cùng một người đứng sau màn làm hắc thủ hay hai thế lực cùng có một ý nghĩ cùng ra tay?
Triệu Vô Cực tâm tư xoay chuyển, hắn lập tức có chủ ý.
Không cần suy nghĩ quá nhiều, chỉ cần chờ tì nữ kia trở lại hỏi một chút liền biết.
Bây giờ hắn không cẩn ra ngoài đánh rắn động cỏ tránh cho bị người theo dõi sau đó bỏ chạy mất.
Triệu Vô Cực nhàn nhã ngồi trong phòng chờ đợi, một lát sau hắn lập tức nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc đi tới.
Hắn lập tức tránh né vào một góc tối, tĩnh quan kì biến.
Tì nữ kia ở bên ngoài gọi hàng:
“ Triệu công tử, ta đến giúp ngươi thu bát đũa! ”
Nàng chờ đợi một lát cũng không có ai đáp lời lập tức lại gọi thêm mấy lần.
Triệu Vô Cực cũng không hề đáp lại lời nàng, hắn vẫn đang chờ.
Triệu Vô Cực trước đây đã có dặn dò, cho dù là đưa cơm nếu không có đồng ý của hắn không được tự tiện đi vào phòng. Còn người lạ dám cường xông chính là rút đao bắt chuyện.
Người tì nữ này nếu dám đi vào làm trái lời hắn, chắc chắn là trong kế hoạch này một con cờ quan trọng, chỉ cần tra hỏi nàng một chút sẽ ra ngay.
Quả nhiên không lâu sau, người tì nữ này gọi không thấy Triệu Vô Cực trả lời lập tức đẩy của đi vào.
Nàng vào sau lập tức mắt đảo loạn nhìn bốn phía, sau đó khép cửa lại, lén lút như tặc.
Nàng vừa đi vào vừa gọi hàng:
“ Triệu công tử ngươi ở đâu a? ta tới giúp ngươi thu dọn bát đĩa! ”
Nàng biết Triệu Vô Cực đã trúng độc, nhưng không biết hắn độc phát có phải ở ngay trong phòng hay đã chạy thoát, chỉ có thể cẩn thận tìm kiếm.
Nàng vừa đi vừa gọi tìm các ngõ ngách trong phòng hi vọng có thể tìm thấy Triệu Vô Cực độc phát thân vong hình ảnh.
Đáng tiếc đáp lại nàng lại là một cái lạnh lẽo đến cực điểm giọng nói:
“ Ngươi đang tìm ta sao? ”
Tì nữ lập tức sợ hãi muốn thét lên, Triệu Vô Cực lập tức đến trước người một tay bóp lấy cổ nàng khống chế được nàng, tì nữ muốn hô cũng không thể hô.
Hắn hơi nới lỏng tay ra cho tì nữ được thở một chút nhìn vào mắt nàng nói:
“ Ta biết, ngươi được phái tới đây để giết ta, sự việc này đã bại lộ ngươi chắc chắn phải chết! ”
Nói tới đây hắn dừng một chút, quan sát tì nữ thái độ.
Nếu đối phương là tử sĩ, vậy thì có thể tin tức về sau sẽ đoạn mất.
Nếu đối phương là lâm thời lên kế hoạch góp vào, vậy thì rất dễ dàng tra tiếp. chỉ có điều người nào sử dụng loại kế hoạch này, đối với hắn quá cấp thấp, chỉ có thể đánh giá một câu: Tự tìm đường chết, tự cho là thông minh.
Tì nữ này trong mắt lập tức hiện lên vẻ bi thương, tuyệt vọng, trong hốc mắt nước mắt chảy xuôi. Nàng muốn khóc nhưng bị Triệu Vô Cực nắm cổ không thể khóc thành lời chỉ có thể nghẹn ngào rên rỉ, nước mắt chảy đầy ra cả bàn tay Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực ánh mắt hp lại, xem ra không phải tử sĩ.
Hắn lập tức nói tiếp:
“ Nhưng ta sẽ cho ngươi một cơ hội sửa sai, ngươi sẽ không phải chết. Nhưng trước hết nếu ngươi còn dám khóc, ta đảm bảo ngươi ngay bây giờ sẽ bị ta bẻ gãy cổ! ”
Tì nữ lập tức ngậm miệng không dám tiếp tục rên rỉ cái gì, nàng biết Triệu Vô Cực hung danh, một mình giết sạch Hắc Kình bang hơn ngàn người, bẻ gãy cổ nàng chỉ là một chút lòng thành mà thôi!
Triệu Vô Cực thấy nàng đã không khóc, có thể nói chuyện lập tức nói:
“ Cho dù đối phương là dùng cái gì sai khiến ngươi tới đây, là lợi ích vẫn là áp bức, ngươi hẳn phải biết ta mạnh mẽ cùng nguy hiểm. Nếu đối phương đã phái ngươi tới, vậy thì chính xem ngươi là con cờ, ngươi đang bị người khác lợi dụng, lợi dụng xong liền có thể vứt đi, nếu kế hoạch thất bại chính ngươi chết bọn họ cũng vui vẻ! ”
Triệu Vô Cực nói chậm rãi, dọng điệu nhấn mạnh hợp lí. hắn đang muốn li gián, cho nàng đối với người sai khiến mình không tin tưởng cùng căm thù để nàng có thể dễ dàng khai ra bọn hắn.
Sau đó là cho nàng thời gian để nàng có thể suy nghĩ rõ ràng trong đó ý tứ, biết bản thân bị lợi dụng, sau đó là sinh ra phẫn hận.
Quả nhiên, nàng trong mắt đầu tiên là mờ mịt, sau đó là trở nên bi thương, cuối cùng là thù hận. Triệu Vô Cực biết bản thân đã thành công bước đầu.
Hắn tiếp tục nói:
“ Cho dù đối phương là uy bức hay lợi dụ ta đều có thể cho ngươi, hơn nữa ta đang cho ngươi một cơ hội cuối cùng để sống sót. nếu ngươi phối hợp với ta lần này, ta sẽ cho ngươi năm trăm lạng bạc, còn giúp ngươi cùng Trang phủ nói một tiếng giao ra của ngươi bán thân khế ước, cho ngươi được tự do trở về quê làm một cái tiểu phú bà. sau này ngươi sẽ có được một người chồng tốt cùng một đám con cái.
Nếu đối phương là đang cầm người nhà ngươi ra uy hiếp ngươi, ta tìm ra ai là hung thủ sẽ giúp ngươi tiêu diệt cả nhà đối phương, diệt cỏ tận gốc. ta cũng không phải là nói đùa, Hắc Kình bang ta còn dám diệt, đừng nói một cái không đâu người sau màn.
Bây giờ ngươi có thể nói cho ta sự việc này rốt cục là như thế nào sao? không cần suy nghĩ vọng tưởng lừa gạt ta, ta so người còn thông minh gấp trăm lần, ngươi một cái tì nữ không thể gạt nổi ta! ”
Triệu Vô Cực lúc này buôn nhẹ tay thả ra cổ của nàng, chăm chú quan sát thần thái đối phương.
Tì nữ này được thả ra lập tức thở dốc, nàng sau đó mất một thời gian mới bình tĩnh lại, hai mắt lệ uông uông nhưng không dám khóc, nhìn Triệu Vô Cực bắt đầu khai báo.