Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 660: Một chưởng giết năm trăm người

Triệu Vô Cực ánh mắt nhìn tới phương hướng cũng hấp dẫn mấy vị chưởng môn chú ý.

Bọn hắn ánh mắt cũng bắt đầu đổ dồn về phía bên kia, muốn nhìn rõ xem Triệu Vô Cực đang chờ đợi cái gì.

Lập tức, trong cảm giác của bọn hắn, một nguồn nội lực cực kì mạnh mẽ rung động đang hướng bên này xông tới.

Bọn hắn có thể cảm giác được rõ ràng như vậy, là vì đối phương cũng không hề có ý che giấu một chút nào, vô cùng quanh minh chính đại xông tới. 

Mà đến lúc đối phương đến gần như vậy, bọn hắn mới cảm nhận ra, mà Triệu Vô Cực so với bọn hắn trước đó một thời gian liền đã nhận ra, cái này có thể thấy được, đối phương linh giác là cỡ nào nhạy cảm.

Đường lùi của Thần Điện đám người đã bị khói độc chặn đứng, hai bên chính là vách núi vừa cao lại vừa thẳng, khó lòng mà có thể trèo lên được.

Cho dù có thể trèo lên, võ lâm liên quân bên này cũng sẽ không cho bọn hắn thời gian đó.

Bởi vậy bọn hắn chỉ có thể đau khổ chèo chống, tiếp tục chiến đấu chờ viện quân.

Mà viện quân của bọn hắn, cuối cùng cũng xuất hiện.

Chỉ thấy trên đỉnh núi, một cái trung niên nam nhân thân hình khôi ngô hùng dũng xuất hiện.

Hắn thân pháp cực kì mau lẹ, tốc độ tấn mãnh như báo săn, đạp trên địa hình gập gềnh núi đá mà như trên đất bằng, chỉ một cái nháy mắt liền có thể xông ta mấy chục mét khoảng cách.

So với Triệu Vô Cực tốc độ, chỉ sợ hơn chứ không kém một chút nào.

Triệu Vô Cực trong lòng âm thầm đổ mồ hôi lạnh, Thần Điện Điện Chủ, so với hắn tưởng tượng còn kinh khủng hơn nhiều.

Đối phương trên người một thân nội lực cho hắn cảm giác tuy chưa phát nhưng đã như là một tòa ngủ say núi lửa, chỉ cần bộc phát liền sẽ thiên băng địa liệt, khiến hắn áp lực lớn vô cùng.

Không hề nghi ngờ gì, đại chiến xảy ra, hắn chính là người chủ công cùng đối phương đối kháng, mà đám này chưởng môn, cũng chỉ là đóng lên phụ trợ vai trò mà thôi.

Hắn cũng không biết, bản thân mình có thể thắng hay không, tất cả phải chờ giao thủ mới có thể biết được.

Mà Thần Điện Điện Chủ lúc này vừa xuất hiện, ánh mắt hắn lăng lệ nhìn phía dưới còn chưa rút đi võ lâm liên quân đám người, khóe mắt lãnh quang hiện lên, sát cơ ẩn hiện.

Đối phương từ sườn núi nhanh như chớp tiếp cận chiến trường, không hề gây ra một tiếng động nào, cũng không gây nên đám người này chú ý, bởi vì bọn hắn hoặc là đang mải mê chiến đấu, hoặc là đang mải mê nhặt nhạnh chỗ tốt, không hề chú ý đến trên đỉnh đầu của mình, một con quái vật đang xông tới

Điện Chủ một chưởng vung ra đáng sợ nội lực như là trường giang đại hải cuốn ngược mà lên, tạo thành sóng thần nhấn chìm đám người này.

Đám người vốn đang vui vẻ chém giết cùng sờ thi, bỗng nhiên bị một luồng áp lực như là sóng thần ập tới lập tức bối rối.

Bọn hắn cuống quýt nhìn lên bầu trời, chỉ thấy phô thiên cái địa nội lực dũng mãnh ba động đang hướng về mình phía bên này đổ tới.

Cho dù bọn hắn số lượng có tới mấy trăm người, cho dù bọn hắn đứng vị trí là dàn thành hàng ngang trải dài, cho dù bọn hắn không hề tụ tập một chỗ, bây giờ tất cả mọi người, không ngoại lệ đều cảm nhận được cỗ này kinh khủng nội lực phủ lên trên đầu mình, khiến cho bọn hắn toàn thân lông tơ dựng đứng, kinh hãi gần chết.

“ không, tha mạng, a~”

“ khốn kiếp, dừng tay a~!”

“ tiền bối, đừng a!”


“lão tử cùng ngươi liều mạng!”

ẦM~!

Một tiếng nổ to lớn vang lên, đại địa cũng đang rung động, bụi mù bay múa.

Điện Chủ một chưởng này vung ra, phạm vi cực lớn, lực sát thương cũng cực mạnh.

Chỉ cần là đang cố tình tiến công Thần Điện người hoặc đang nhặt chỗ tốt người, đều nhất trí bị bao phủ vào bên trong.

Bọn hắn gần năm trăm người, cho dù nam nhân hay nữ nhân, cho dù già hay trẻ, không một cái nào thoát khỏi được một chưởng này bao trùm phạm vi.

Không ngừng có tiếng kêu rên thảm thiết vang lên, có người cầu xin thang mạng, có người thì quay đầu bỏ trốn, có người thì xụi lơ tại trên đất không biết nên làm gì, cũng có người tức giận rống to phấn khởi phản kháng.

Nhưng tất cả, đều vô dụng.

Điện Chủ một chưởng này đánh ra, nội lực bao la hùng vĩ trút xuống, không phải là đám này binh tôm tướng cua có thể đỡ được.

Mặt đất liên tiếp phát ra nổ tung, tàn chi bay tung tóe, huyết vũ đầy trời.

Không ít người trước lúc chết, nhìn thấy võ lâm liên quân đám người kia đang một mặt kinh dị nhìn về phía bên này.

Không ít người thì là dùng ánh mắt đáng đời, nhìn kẻ ngu ngốc nhìn bọn hắn.

Bọn hắn lúc này, gần như đều có một suy nghĩ chung:

“ ta tại sao phải tham lam như vậy a? tại sao không nghe lời Triệu Vô Cực rút lui? Tại sao phải tự cho là đúng? ta chết, thật đáng đời a!”

Triệu Vô Cực cảnh báo, bọn hắn hoàn toàn là dể ngoài tai

Bởi vì bọn hắn có võ công, bọn hắn tin tưởng vào mình võ công, tự cho rằng bản thân mình rất mạnh mẽ.

Chỉ cần có được một ít bảo vật, không ngừng sau cuộc chiến này, bọn hắn có thể lập tức cảnh giới tiến nhanh, trở thành một phương cao thủ.

Bởi vậy, mọi người đều bị dục vọng che mắt, không hề đem Triệu Vô Cực lời nói xem như cái gì sự việc, không thèm rút lui.

Bọn hắn biết, nếu đợi sau khi chiến đấu đồng đều phân phối, chỉ sợ bọn hắn không được mấy chỗ tốt. Hơn nữa, bọn hắn cũng quên, Triệu Vô Cực có bao nhiêu khủng bố

Bởi vì Triệu Vô Cực là chủ soái của bọn hắn, chưa hề hướng bọn hắn ra tay, đối với Thần Điện đám người cái chết, cũng là xem nhẹ.

Chỉ có Thần Điện đám người, mới chân chính nhận thức đến Triệu Vô Cực cái kia tốc độ giết người cùng lúc xuất trảo vô tận biến hóa một trảo kia, có bao nhiêu kinh khủng.

Bởi vậy cuối cùng mới tạo thành kết cục bây giờ cho bọn hắn.

Năm trăm người bị Điện Chủ một chưởng vỗ ra, có người vẫn là rất có bản lĩnh, có thể phát công đối kháng một đợt tấn công, chỉ bị trọng thương mà không chết.

Dù sao Điện Chủ tấn công phạm vi lớn như vậy, nội lực cho dù hùng hậu phân tán ra cũng không được bao nhiêu.

Bọn hắn chống đỡ một chiêu này, lấy trọng thương trạng thái còn sống sót.


Nhưng sau đó, Điện Chủ lập tức cực độ quan tâm đám người này, lại một chưởng tiếp tục phách ra, đem bọn hắn đánh giết tại chỗ.

Sau đó, hắn mới từ từ đáp xuống trước mặt Thần Điện đám người.

Thần Điện đám người như nhìn thấy cứu tinh đồng dạng, tất cả mọi người đều là ánh mắt tỏa sáng:

“ Điện Chủ, cuối cùng ngươi cũng tới! Chúng ta được cứu rồi!”

“ Điện Chủ, tại sao người không tới sớm một chút, chúng ta bị đánh thật thảm a!”

“ có Điện Chủ ở đây, để xem Triệu Vô Cực làm sao có thể làm càn, đám người võ lâm liên quân làm sao có thể tiếp tục phách lối!” 

“ Điện Chủ, ngươi mau giết bọn hắn, báo thù cho huynh đệ của chúng ta!”

“ đúng vậy Điện Chủ, báo thù cho chúng ta a!”

Thần Điện bên này còn lại một ít nhân mã lập tức thần tình sôi trào.

Điện Chủ của bọn hắn tới, không khác gì một liều thuốc kích thích mạnh mẽ tiêm vào cơ thể của bọn hắn, khiến cho bọn hắn tự tin tăng vọt.

Điện Chủ ở Thần Điện, chính là sức mạnh biểu tượng, ở đây không ai có thể mạnh hơn hắn.

Cho dù Thần Điện đang thất thế, cho dù Triệu Vô Cực có mạnh mẽ tới đâu.

Chỉ cần Điện Chủ xuất hiện, đều có thể dựa vào thực lực của hắn bãi bình tất cả.

Điện Chủ trong lòng bọn hắn, chính là một tòa đại sơn không thể lay động.

Hắn là mạnh mẽ nhất, hắn là vô địch.

Cái này không phải thổi đi ra, mà là chân chân thực thực thực lực thể hiện ra.

Thần Điện lấy thực lực vi tôn, mà Điện Chủ có thể ngồi lên chiếc ghế này, hắn đương nhiên phải là người mạnh nhất, đồng thời cũng là định hải thần châm của mọi người ở nơi này.

Điện Chủ nhìn qua Cầm các các chủ Yến Viên cùng thương các các chủ Tinh Kỳ.

Bọn hắn trên người đều chịu bất đồng thương thế, tinh thần có chút ảm đạm, nhưng là ánh mắt vẫn toát ra may mắn quang mang.

Yến Viên mang thương thế đi đến trước mặt hắn lên tiếng:

“ Điện Chủ, chúng ta bất tài, bị đối phương đánh bại.

Năm vị, không, sáu vị Các chủ ra trận, bị đối phương tại trận trảm ba người, quả thật khiến Thần Điện mất hết mặt mũi.

Chúng ta có tội, xin Điện Chủ trách phạt!”

nói xong, nàng lập tức một chân quỳ trên mặt đất, Tinh Kỳ cũng nhanh chóng đến trước mặt hắn quỳ xuống bộ dáng không lên nổi cái gì giống như trước đây kiêu căng vẻ mặt, hoàn toàn là một bộ thuộc hạ bộ dáng.

Cho dù là Các chủ, gặp Điện Chủ vẫn là phải ngoan ngoãn quỳ xuống, thể hiện ra thuộc hạ tư thái mà thôi.

Điện Chủ nhìn hai người hành động, trong ánh mắt của hắn không có bất kì tức giận, thương cảm, sát ý hay chán ghét nào.

Giống như đối phương sinh tử, không hề để tại trong tâm hắn vậy.

Hắn khàn khàn mở miệng nói:

“ đứng lên đi, tội lỗi của các ngươi, ta sẽ tính sau!”

“ vâng!”

Hai người có chút buồn rầu đứng qua một bên, ánh mắt tràn ngập cừu hận nhìn về phía Triệu Vô Cực, giống như đang nói, tất cả mọi thứ, đều là do Triệu Vô Cực gây nên.

Triệu Vô Cực híp mắt lại, đánh ra đứng trước mặt của mình trung niên nam nhân này, hay nói cách khác là Điện Chủ.

Hắn đưa ra một cái kết luận là “ quá khủng bố!”