Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 386: Từ gia lão tổ cũng xuất hiện

Triệu Vô Cực đứng đấy ánh mắt lành lạnh nhìn về phía Hạ Vi. Tên này đỉnh phong cảnh Ngũ Đao môn lão tổ thực lực ở trong đỉnh phong cảnh cũng xem như không yếu không mạnh, nhưng muốn cùng Triệu Vô Cực so chiêu thì còn kém xa lắm.

Đối phương đao ý đơn giản lại cấp thấp, ý chí không mạnh mẽ bởi vậy đao ý cũng liền yếu nhược.

Không phải cứ sống lâu liền là có ý chí mạnh mẽ. sống lâu con người đối với sự vật hiện tượng xem nhiều nên quen, càng thêm lí giải bọn chúng, đối với việc gì đại sự cũng không có quá bao nhiêu sợ hãi, như vậy chứng tỏ ý chí theo tuổi tác cũng tăng trưởng dần lên. 

Nhưng tăng trưởng biên độ rất nhỏ, nó không đại biểu cho một người sống càng lâu ý chí liền càng mạnh. Đến một lúc nào đó, ý chí tăng trưởng cũng có hạn mức tối đa, cũng sẽ dừng lại.

Nhưng ý chí có thể tôi luyện được, qua gian khổ rèn luyện qua chiến đấu điên cuồng, qua chịu đựng đả kích về mặt tinh thần, qua cảm nhận được sự dịu dàng đầm ấm của thân tình,...

Cách tăng trưởng ý chí có rất nhiều, tăng trưởng nhiều ít cũng không giống nhau, nhưng ý chí chính là thể hiện ra sự chống cự của một người đối với hoàn cảnh xấu của môi trường bên ngoài.

Một người gặp đại sự liền kinh hoảng thất thố, một thân công lực mười không phát huy ra được một cùng một người cũng là như thế công lực nhưng bình tĩnh ứng đổi, biến nguy thành an, là hai cái hình tượng khác nhau tượng trưng cho ý chí tầm quan trọng.

Mà trong võ đạo, ý chí còn trực tiếp liên quan tới Ý cảnh phát huy mạnh yếu.

Như Hạ Vi lúc nãy, nếu hắn ý chí càng mạnh, tuy Ý cảnh chỉ là cấp thấp nhất ý cảnh mà thôi, nhưng hắn tinh thần cứng rắn, ý chí mạnh mẽ, như vậy bộc phát ra năng lượng sẽ càng cường đại hơn, Triệu Vô Cực muốn đánh bại hắn cũng không dễ dàng như vậy.

Đáng tiếc mấy lão gia hỏa này quanh năm bế quan, ý chí trước đây cho dù mạnh mẽ cũng đã sớm bị mài mòn đi mười không còn ba bốn, bởi vậy bọn hắn kiếm ý đao ý cũng trở nên chán nản rất nhiều.

Triệu Vô Cực thiếu niên, đang là huyết khí phương cương tuổi trẻ, không nhưng trong lòng mang theo một tia huyết tính, thích tranh đấu tàn nhẫn, cũng không sợ tranh đấu tàn nhẫn.

Nghé con mới đẻ không sợ cọp, đám này thanh niên tài tuấn đều là như thế trạng thái, bởi vậy lúc này ý chí của bọn hắn càng là phát ra cường đại mạnh mẽ. 

Triệu Vô Cực lại thường xuyên chiến đấu, ở trong chiến đấu tôi luyện bản thân, ở bên bờ vực tử vong đi dạo qua mấy lần, bởi vậy hắn ý chí cũng đối với tử vong không còn kinh sợ như trước đây.

Hắn lại là nhân sinh đắc ý, bên cạnh có bằng hữu tốt, trong tay ôm mĩ nhân tốt, có thể nói là ngàn dặm trở lại xinh đẹp nhất nhất động lòng người nhất mĩ nhân, trạng thái đang ở đỉnh phong, sâu thẳm bên trong tiềm thức của hắn đều sẽ tự hiện lên một vẻ kiểu ngạo đắc chí, bởi vậy ý chí của hắn mạnh mẽ như cầu vồng không hề e ngại bất kì đối thủ nào.

Có như vậy ý chí, Triệu Vô Cực thi triển ra chưởng ý liền càng cường đại. Trước đây hắn chỉ là già thiên đại thủ che trời, đánh tan đỉnh núi trấn áp mà xuống, mà lúc này hắn đã có thể biến ý cảnh của mình hòa hợp thêm sát ý vào, khiến cho nó càng thêm chân thực, nơi đại chưởng đi qua sinh linh đều biến thành oan hồn.

Đây cũng chính là Triệu Vô Cực gần nhất thực lực tăng lên, ý chí tăng lên đưa tới Ý cảnh cũng tăng lên.


Như vậy mới nói, tuổi trẻ chính là thời điểm võ giả phát triển mạnh mẽ nhất, bởi vậy thiên tài mới được người người kính trọng như vậy.

Bọn hắn chính là đang ở độ tuổi tràn đầy nhiệt huyết không sợ hãi bất kì thứ gì, đa số đều là hành động theo cảm tính, bên cạnh chỉ cần có một cái mĩ nhân liền là nhân sinh đắc ý vô cùng, bọn hắn lúc này chính là đang tỏa ra mạnh mẽ nhất cuộc đời minh quang huy cùng nhiệt huyết chiến đấu.

Triệu Vô Cực ở trạng thái đỉnh cao như vậy, Hạ Vi thực lực vốn đã kém, trạng thái liền càng thua kém, làm sao có thể là đối thủ của hắn.

Nhìn Hạ Vi đến chết mới thoát ra khỏi được ý cảnh của Triệu Vô Cực liền có thể hiểu được, hắn lúc này ý chí là mạnh mẽ như thế nào.

Đám người đứng gần Hạ Vi thì chen lấn xô đẩy tránh xa xác chết của hắn, đám người ở bên ngoài thì lại hiếu kì muốn xông lại gần để xem, tình cảnh nhất thời có chút loạn.

Bách Hiểu Sinh nhìn cảnh này thở dài nói:

“ Thanh Thành kiếm phái cùng Ngũ Đao môn thật sự muốn xong, Triệu Vô Cực trưởng thành tốc độ quá nhanh, đã vượt ra khỏi tầm khống chế của bọn hắn, cho dù muốn bóp chết hắn từ trong trứng nước lúc nãy đã không còn kịp nữa rồi!”

“ thật kinh khủng, vừa rồi tính tất cả ra Triệu Vô Cực cũng chỉ dùng đến năm chiêu liền chung kết tính mạng của hai cái đỉnh phong cao thủ lão tổ cấp nhân vật, hắn làm sao có thể mạnh mẽ đến như vậy được? Tuy đỉnh phong cảnh có mạnh có yếu, nhưng dù sao bọn hắn cũng cũng cảnh giới a. sao Triệu Vô Cực có thể ở trong tình cảnh một chấp hai còn có thể nghiền ép đối thủ của hắn như vậy? đáng lẽ ra phải đại chiến cái ba trăm hiệp a!”

“ cao thủ so chiêu chỉ trong nháy mắt, ngươi đúng là cô lậu quả văn!”

“ nói thì hay lắm, đến cảnh giới của bọn hắn đúng là so chiêu trong nháy mắt, nhưng bọn hắn có thể sống sót tu luyện đến cảnh giới này cũng không phải là không có cái gì giữ mạng thủ đoạn. Ta chính là đang kì quái Triệu Vô Cực mạnh mẽ đến mức khiến cho hai vị lão tổ kia còn không kịp dùng ra cái gì bảo mệnh thủ đoạn liền bị hắn đánh chết mà thôi!”

“ Các ngươi nghe Từ Tiểu Bạch nói không? Hắn muốn đại khai sát giới a! lần này Thiên Vân Thành chỉ sợ là sắp có đại sự, chúng ta lại có trò hay để xem!”

“ Từ Tiểu Bạch chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội thống nhất Thiên Vân Thành, để Từ gia trở thành Thiên Vân Thành đệ nhất gia tộc, hắn sẽ hướng Thanh Thành kiếm phái cùng Ngũ Đao môn tiến công, đến lúc đó chúng ta có thể nhân lúc loạn mà vào nhặt nhạnh chỗ tốt a!”

“ đúng vậy huynh đệ, ngươi nói rất hợp ý ta, ta thân pháp rất tốt, lát nữa kết bạn cùng đi thế nào?”

“ được, vị huynh đài này mời qua bên này nói chuyện!”

“ mau nhìn, Từ gia người tới!”

Mọi người dồn dập đổ dồn ánh mắt về phía bên kia quả nhiên bên kia mang theo Từ gia đồng phục đám người đang nhanh chóng chạy tới, bọn hắn được Từ Lam trở về báo tin, đã tập hợp toàn bộ gia tộc cao thủ xuất động muốn bảo vệ Từ Tiểu Bạch tính mạng.


Dẫn đầu đoàn người chính là một cái râu tóc bạc phơ lão giả, hắn tuy già mà không yếu, ánh mắt hữu thần.

Hắn mặc một cái áo rộng tay, tay chân không có bao nhiêu thịt nhưng từng bó cơ bó sát xương cốt để cho người ta một loại cảm giác lực lượng uẩn mà không phát, phát liền kinh thiên cảm giác.

Từ gia gia chủ Từ Nghĩa đi ngay sau đối phương, sắc mặt lo lắng vô cùng, nhìn thấy Từ Tiểu Bạch đang cùng Lưu Chiến đại chiến, lo lắng la to:

“ Tiểu Bạch, phụ thân tới giúp ngươi!”

Từ Tiểu Bạch đang cùng Lưu Chiến đại chiến, hắn nghe âm thanh quen thuộc này một kiếm mãnh liệt bức lui Lưu Chiến quay người lại rống to:

“ cha, ngươi không cần qua đây. Đây là trận chiến của ba người chúng ta!”

Từ Nghĩa nghe vậy dưới chân chần chờ một chút, lão giả kia liền kéo hắn lại, ánh mắt ra hiêu để hắn yên vị.

Bách Hiểu Sinh hít một ngụm khí lạnh:

“ Dcm tên nào mồm thối nói Thiên Vân Thành các vị lão tổ đều còn sống? Đúng thật liền hiển linh a, Từ gia lão Tổ Từ Chấn Thiên bế quan nhiều năm nay cũng đồng thời xuất quan, Thiên Vân Thành thật sự muốn lật trời rồi!”

“ kia là Từ gia lão tổ, trên người hắn khí tức thâm sâu như biển, thật ghê gớm!”

“ quả nhiên không hổ danh lão tổ, ta vừa nhìn vào hắn liền có cảm giác như bị một mũi kiếm nhọn chỉ thẳng vào người, mồ hôi lạnh chảy ròng!”

“ đỉnh phong cao thủ cũng không phải liền đơn giản như vậy, các ngươi không cần nhìn nhiều tránh bị đối phương kiếm ý đả thương!”

Bên này Từ Tiểu Bạch vừa ngoảnh đầu nhìn lại, hắn thấy vị lão giả kia, trong mắt có một chút nghi hoặc, nhưng rất nhanh liền sáng tỏ, vội vàng nói:

“ lão tổ, ngài trước không cần động, để bên này cho ta lo!”

Từ Chấn Thiên âm thanh hào sảng cười nói:

“ Từ gia quả nhiên có phúc, không ngờ ta lúc còn sống có thể thấy được như thế một vị xuất sắc tuấn kiệt. Tiểu Bạch, ngươi cứ yên tâm đánh, ở đây có lão tổ cho ngươi trợ trận, không cần sợ hãi!”

“ đa tạ lão tổ!”

Từ Tiểu Bạch như được tiếp thêm sức mạnh, hắn không còn sợ hãi càng mạnh mẽ hướng Lưu Chiến cường công, cậy bản thân mình là thanh niên liền muốn lấy thương đổi thương, hắn biết chắc chắn, cho dù hắn thương có nặng đến mấy, Triệu Vô Cực cũng có thể giúp hắn trị liệu cầm máu.

Chỉ cần không chết, hắn liền rất nhanh sẽ khôi phục.

Đây chính là tuổi trẻ chỗ tốt, không hề sợ hãi chấn thương.

Lưu Chiến sắc mặt âm trầm đến cực hạn nhìn về Ân Sùng cùng Hạ Vi xác chết, trong lòng hắn đã biết, lần này Lưu gia của hắn cũng phải xui xẻo.