Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 303: Từ Nghĩa tức giận

Từ Tiểu Bạch nhìn theo bóng lưng phụ thân hắn rời đi thở dài một hơi, cả người lập tức như là một cái bóng xịt hơi ỉu xìu xuống.

Phụ thân hắn đối với Triệu Vô Cực vẫn là thành kiến như vậy, cho dù Triệu Vô Cực đúng lúc giải cứu hắn người vẫn không tin Triệu Vô Cực là một cái đáng tin bằng hữu.

Từ Tiểu Bạch cảm giác hắn đối với bản thân mình quá khắt khe, không cho hắn làm cái này không cho hắn gặp người kia.

Từ Tiểu Bạch cũng không còn là trẻ con, hắn tự nhận biết được đúng sai, Từ Nghĩa lại chỉ dựa vào quan điểm của bản thân gò ép hắn phải theo khuôn phép khiến hắn mệt mỏi vô cùng.

Đối phương nói hắn ở nhà đừng ra ngoài tuy bên ngoài là muốn bảo vệ hắn tránh khỏi phong ba nhưng thực chất đang biến tướng tách ra hắn cùng Triệu Vô Cực để hai người không có cơ hội gặp mặt quá nhiều.

Từ gia sớm đã bị cuốn vào tràng tranh đấu này, cho dù Từ Tiểu Bạch có trốn ở nhà đi chăng nữa, Hắc Lang Bang cùng Từ gia bọn hắn là đã trở mặt, cái này không thể nghi ngờ.

Ngựa hiền bị người cưỡi, người hiền bị người lấn. Từ Tiểu Bạch trước giờ không hề làm ác ngược lại ở trên giang hồ vẫn còn làm không ít việc tốt nhưng hắn vẫn là gặp rắc rối.

Không phải không làm ác thì liền có thể bình yên cả đời, thế giới này chính là như vậy.

Ngươi không tìm người khác phiền phức người khác sẽ tìm tới ngươi phiền phức.

Muốn có thể sống tốt ở trên đời này chỉ có thể dựa vào thực lực nói chuyện.

Nếu ngày hôm nay Từ Tiểu Bạch không có chút bản lĩnh lại may mắn được cứu trợ hắn giờ này đâu còn cơ hội cùng Từ Nghĩa gặp mặt.

Nhưng bây giờ hắn ra ngoài cũng không phải là cái gì lựa chọn sáng suốt, Hắc Lang Bang trực tiếp giết tới là chuyện không thể nào nhưng bọn hắn ở trong bóng tối giở trò gì cũng rất khó nói.

Thời buổi loạn lạc, hắn cũng không muốn trái lời phụ thân ra bên ngoài chạy loạn.

Lấy Triệu Vô Cực thân pháp tốc độ muốn tới Từ gia tìm hắn cũng không khó chút nào.

Nghĩ vậy, Từ Tiểu Bạch hướng nội viện đi tới, trở về thư phòng của mình.

Sau sự việc lần này, hắn sâu sắc hiểu rõ ở trong giang hồ muốn tồn tại được chỗ dựa lớn nhất chính là võ lực của bản thân mình.

Mọi âm mưu quỷ kế chỉ có thể thành công khi thực lực hai bên cách biệt không quá xa mà thôi.

Nếu là một bên nghiền ép tấn công tới, hắn cho dù thông minh đi chăng nữa cũng không kịp thi triển thủ đoạn liền bị đối phương chém giết, vậy thì thông mình còn ý nghĩa gì.

Trong lòng sáng tỏ, Từ Tiểu Bạch bước chân càng nhanh chóng, hắn đối với tu luyện cũng càng coi trọng cùng chấp nhất.


Triệu Vô Cực có thể đơn đả độc đấu hai người hơn nữa còn đánh cho bọn hắn bị trọng thương, việc này đối với hắn trùng kích lực rất lớn.

Lúc gặp Triệu Vô Cực, hắn cảnh giới so đối phương cao, đột phá cũng so đối phương sớm.

Vậy mà lúc chiến đấu, hắn lúc nào cũng so đối phương yếu kém, việc này đối với một cái thiên kiêu nhân vật như hắn đúng là khiến người không cam lòng.

Bởi vậy hắn tu luyện thái độ trở nên vô cùng trịnh trọng, không muốn bỏ lỡ một phút giây nào tu luyện thời gian.

Từ Tiểu Bạch bình tĩnh ở thư phòng của mình tu luyện nhưng Từ Nghĩa thì không bình tĩnh chút nào.

Hắn dẫn theo một đám trưởng lão của Từ gia lập tức hướng Huyễn Dạ Lâm đi tới.

Không ngờ lần này săn bắn đại điển lại xảy ra biến cố lớn như vậy. Hắc Lang Bang trước giờ không hề cùng Từ gia có xung đột gì nay đột nhiên lại chấp nhận Từ Tiến lời mời cùng hắn hợp tác, có thể thấy được Từ Tiến cho ra điều kiện là như thế nào hấp dẫn.

Từ Tiến bản thân hắn đương nhiên không có thứ gì đáng giá, hắn cho ra được cũng chỉ có thể là Từ gia tài sản mà thôi.

Đối với loại người vì tranh giành lợi ích cá nhân mà bán rẻ lợi ích gia tộc, đưa gia tộc tài sản cùng lợi ích xem nhẹ này, Từ gia gặp một cái liền chém một cái.

Từ Nghĩa trong lòng lửa giận đã phừng phừng cháy lên, con trai của lão tử các ngươi cũng dám động sao? Hắn âm thầm thề, nếu gặp được Từ Tiến ở Huyễn Dạ Lâm nhất định phải giết chết đối phương.

Thứ làm hắn tức giận nhất chính là bọn hắn lại dám đối với Từ Tiểu Bạch ra tay.

Hắn cùng Từ Tiến mấy cái lão nhân đấu thì thôi đi, trước giờ hắn cũng không hề ra tay với con trai của hắn bao giờ, vậy mà Từ Tiến không có giới hạn cuối cùng, cố tình ra tay với Từ Tiểu Bạch, muốn hắn bị tuyệt hậu.

Ở thế giới này, tất cả mọi người đều thiên hướng trọng nam khinh nữ, bọn hắn xem con trai mới là người duy trì gia tộc hương hỏa, khiến cho gia tộc càng trở nên thịnh vượng, mà con gái thường là kiếm một cái gia cảnh tốt thông gia, dùng làm chính trị hôn nhân.

Bọn hắn động vào Từ Tiểu Bạch, chính là động vào Từ Nghĩa vảy ngược.

Từ Tiểu Bạch tuy bị Từ Nghĩa đối xử vô cùng nghiêm khắc nhưng hắn làm vậy chính vì đối với Từ Tiểu Bạch kì vọng cao vô cùng.

Từ nhỏ, Từ Tiểu Bạch liền thể hiện ra sự thông minh hơn người, học cái gì cũng so với người khác nhanh hơn mấy lần, võ công sáo lộ chỉ cần dạy một vài lần liền thuộc, tu luyện tiến triển cũng nhanh chóng.

Bởi vậy Từ Nghĩa đối với Từ Tiểu Bạch kì vọng rất lớn, hi vọng hắn tương lai có thể tiếp nối vị trí của bản thân làm Từ gia gia chủ, chấn hưng Từ gia.

Bởi vì kì vọng, nên hắn không dám nuông chiều Từ Tiểu Bạch, sợ bởi vì hắn quá yêu thương hắn khiến cho Từ Tiểu Bạch trở nên ngỗ nghịch không chịu nghe lời.


Bởi vậy hắn đối với Từ Tiểu Bạch luôn là khuôn mặt nghiêm túc rất ít cười qua, khiến cho Từ Tiểu Bạch rất sợ hắn, ở trước mặt hắn cảm giác được rất lớn áp lực.

Cứ như vậy một mực trưởng thành, Từ Tiểu Bạch cũng trở thành một cái thanh niên tuấn tú tài hoa hơn người, nhưng hắn tình cảm phương diện cũng trở nên thiếu thốn, đối với tình cảm phản ứng rất chậm lụt.

Triệu Vô Cực lại là bằng hữu đầu tiên của hắn mà lại khiến hắn cảm giác được sự hào hiệp trượng nghĩa, khí khái hào hùng, sẵn sàng vì bằng hữu xả thân tương cứu.

Bởi vậy hắn vô cùng xem trọng Triệu Vô Cực, khi Từ Nghĩa không đồng ý cho hắn cùng Triệu Vô Cực qua lại, hắn rất bất mãn.

Nhưng như vậy cũng không phải là Hắc Lang Bang cùng Từ Tiến có quyền động vào con trai hắn a!

Từ Nghĩa trong lòng lửa giận ngập trời. Từ Tiểu Bạch là con trai hắn hắn có thể không yêu thương sao? Đương nhiên là vô cùng yêu thương.

Đối phương lại muốn ở Huyễn Dạ Lâm tổ chức vây giết Từ Tiểu Bạch, làm một cái phụ thân, Từ Nghĩa sao có thể không tức giận cho được.

Hắn bây giờ chỉ muốn gặp được Từ Tiến sau đó dùng một trăm tám mươi đao chém hắn thành thịt vụn để thỏa nỗi tức giận trong lòng.

Dám đối với Từ Tiểu Bạch ra tay, đúng là tìm đường chết!

May mắn bọn hắn còn chưa thành công, nếu thành công Từ Nghĩa dám khẳng định, hắn sẽ dẫn dắt Từ gia cùng đối phương đại chiến một trận gạch ngói cũng vỡ.

Đến lúc đó để xem Từ Tiến còn có thể làm chủ Từ gia được nữa hay không.

Hắn đối với Hắc Lang Bang hận,đối với Từ Tiến càng là hận hơn.

Hành động cõng rắn cắn gà nhà này không thể tha thứ, đáng tiếc đối phương đã di dời người thân cùng tài sản của hắn ra khỏi Từ gia, nếu không Từ Nghĩa đã bắt lấy bọn hắn ép Từ Tiến phải ra mặt rồi.

Từ Nghĩa trong lòng âm thầm khó chịu, mấy cái trưởng lão vừa được thông báo tình hình sự việc cũng là trong lòng kinh hãi, bởi vậy không dám nói nhiều chỉ chuyên tâm đi đường.

Bọn hắn cảm nhận được, gia chủ lúc này chính là ở nổi bão biên giới, chỉ cần nhẹ nhàng kích thích hắn một cái, hắn lập tức sẽ phát điên.

Bầu không khí trầm mặc nặng nề vô cùng, mọi người đều hi vọng Từ Trọng có thể thuận lợi thoát đi, đám kia tiểu bối gia tộc cũng không gặp phải cái gì đại họa, hai tên trưởng lão ở lại cắm trại ở Huyễn Dạ Lâm cũng không gặp phải phục kích vây công.

Bọn hắn đang trên đường đi tới, Từ Nghĩa lập tức dừng lại, ánh mắt nguy hiểm nhìn về phía trước nói:

“ là ai? ra đây! Ta đã phát hiện các ngươi rồi, trốn cũng vô dụng!”

Hắn quát to một tiếng, đám trưởng lão lúc này cũng dồn dập nhìn về phía trước, mọi người thần kinh đều vô cùng căng thẳng.

Ở chốn hoang sơn dã lĩnh này nếu nổ ra chiến đấu đa số đều là tử chiến, mọi người sẽ không có gì để cố kị, ra tay đều là sát chiêu trùng trùng điệp điệp.

Phía trước là cây cối rậm rạp, mấy người trưởng lão tập trung chú ý, lúc này bọn hắn mới phát hiện cây cối có thật nhỏ bé rung động.

Không phải là gió thổi đung đưa nhẹ nhàng loại kia, mà là bị con người làm nên rung động loại kia.

Mọi người trong lòng đều âm thầm cảnh giác lên, bên kia lại truyền tới một tiếng nghi ngờ xen lẫn kinh hỉ âm thanh:

“ gia chủ, là ngươi sao?”