Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 285: Nhất lưu cảnh giới tu luyện cần thiết

Triệu Vô Cực ngoài thời gian ăn uống ngủ nghỉ gần như không chút nào lãng phí liên tục hành trình tập kích sau đó lại tìm tới Huyễn Dạ Lâm, đáng tiếc hắn vẫn là đến chậm một bước.

Hắn lúc này đang ẩn nấp thân hình trên một cành đại thụ quan sát gần đó Từ gia một ít trại lâm thời.

Lần này đi ra ngoài Từ gia trưởng lão không ít, ở chỗ này hắn cũng đã thấy được hai vị nhất lưu cao thủ của Từ gia, bọn hắn ở chỗ này dựng trại chờ đợi đám Từ gia thanh niên tài tuấn hoàn thành thí luyện của mình. 

Triệu Vô Cực nghi hoặc, hắn nhớ không nhầm đám người này hẳn là có sáu người a, bốn người đi đâu rồi?

Thiếu chính là Từ gia gia chủ Từ Nghĩa, đệ đệ của hắn Từ Trọng, Từ Tiến cùng Từ gia một vị cung phụng trưởng lão theo phe Từ Tiến.

Ở lại chỗ này chỉ có hai vị trưởng lão khác của Từ gia, còn lại bốn người đều đã rời đi. Đúng ra bọn hắn đều phải ở đây chờ đợi đám thanh niên tài tuấn hoàn thành thí luyện mới đúng.

Triệu Vô Cực ngửi được trong này chắc chắn có âm mưu, không thể nào Từ Tiến cùng hắn thế lực đối đầu Từ Nghĩa đều như thế tự ý rời đi được.

Lông mày nhíu lại, xem ra sự tình còn phức tạp hơn hắn nghĩ a.

Triệu Vô Cực dưới chân nhẹ điểm một cái, không một tiếng động lập tức rời đi.

Huyễn Dạ Lâm lớn như vậy, hắn tới muộn như vậy muốn ở giữa rừng núi bao la tìm ra Từ Tiểu Bạch quả là chuyện không dễ dàng.

Nhưng Từ Tiểu Bạch đi vào Huyễn Dạ Lâm phương hướng liên tục thay đổi, cho dù Từ Tiến có biết được hắn lúc đầu phương hướng cũng không thể dễ dàng tìm thấy, mọi người đều là dựa vào vận khí.

Vậy thì phải xem Triệu Vô Cực cùng Từ Tiến ai vận khí càng tốt hơn, ai sớm tìm ra Từ Tiểu Bạch hơn rồi!

Triệu Vô Cực bắt đầu ở trong Huyễn Dạ Lâm du đãng bốn phía không có đầu mối tìm kiếm. 

Huyễn Dạ Lâm đúng là một cái xinh đẹp rừng rậm, ở đây cho dù là ban ngày cũng có thể thấy được không ít loại đang phát ra quang mang nấm nhỏ, về đêm ở đây lại càng trở nên xinh đẹp huyền ảo càng khiến người ta mê say hơn.

Quả nhiên không có đầu mối nào tìm kiếm hiệu quả cực kì kém cỏi, Triệu Vô Cực ở trong rừng du đãng cả ngày cũng không hề gặp qua một thân ảnh nào, cho dù là cái khác Từ gia con em.


Bọn hắn vừa vào liền tản ra bốn phía tìm kiếm mục tiêu của riêng mình, không ai giúp đỡ ai ở trong Huyễn Dạ Lâm lang thang. Chỉ cần hoàn thành khảo hạch, tìm đường trở lại trái lại càng đơn giản hơn nhiều.

Cả ngày hôm nay hắn gặp không ít dã thú cùng mãnh thú, nhưng hắn chỉ cần thả ra trên người khí thế, tất cả đám dã thú này đều vội vã tránh xa không hề dám đến gần gây chuyện bởi vậy một đường vô cùng thuận lợi.

Buổi tối ở Huyễn Dạ Lâm cũng không hề tối tăm như vậy, ngược lại trên trời trăng sáng cùng dưới đất đủ loại nấm cùng kì hoa dị thảo ánh sáng phản chiếu lên cũng khiến ở chỗ này có được một ánh sáng nhẹ dịu không giống như ở bên ngoài đang là đêm tối tối tăm.

Triệu Vô Cực vẫn không ngừng nghỉ tìm kiếm, đột nhiên hắn nghe được một chuỗi tiếng kim thiết va chạm cùng hống giận.

Triệu Vô Cực theo âm thanh đi tới, nhẹ nhàng ẩn thân sau một đại thụ xem xét tình hình bên kia.

Một cái thiếu niên khoảng hơn hai mươi tuổi mặc Từ gia đồng phục đang cùng một con báo loại yêu thú giao chiến, hai người đánh được vô cùng nảy lửa, thiếu niên chiếm ưu thế cực lớn đánh cho con báo kia không ngừng lui lại.

Báo loại yêu thú tốc độ nhanh, lực phòng ngự kém, lại là luyện khí kì mộ tầng yêu thú gặp phải thanh niên nhân này hiển nhiên không phải là đối thủ của hắn bị hắn đánh cho liên tục bại lui.

Con báo này hẳn là săn mồi ban đêm gặp phải thanh niên nhân của Từ gia này nổi lên ý định tập kích, không ngờ gặp phải một khối xương khó gặm bị hắn phản công dũng mãnh, bây giờ muốn toàn thân trở ra cũng không dễ dàng gì.

Triệu Vô Cực không có hứng thú xem bọn hắn đại chiến, việc này đối với hắn quá vô vị, hắn muốn tìm chính là Từ Tiểu Bạch mà không phải thanh niên nhân này.

Thân pháp triển khai, Triệu Vô Cực nhẹ nhàng rời khỏi chỗ này, hắn tiếp tục tìm kiếm Từ Tiểu Bạch tung tích.

Đáng tiếc tìm tới nửa đêm cũng không tìm thấy cái gì thân ảnh của đối phương đành phải tìm một chỗ nghỉ ngơi hồi phục tinh thần.

Triệu Vô Cực bây giờ vừa đột phá nhất lưu không lâu hắn bởi vì bận phục kích đám người Lưu gia cùng Cụ gia mà không có thời gian tu luyện, bởi vậy hắn cũng muốn nhân lúc này tranh thủ tu luyện một chút.

Dù sao Hắc lang bang phái ra người chính là nhất lưu trung kì cảnh giới, đối phương chiến lực cùng kinh nghiệm chiến đấu cũng không hề thiếu, hắn một chút thực lực này cũng quá miễn cưỡng.

Triệu Vô Cực tu luyện ở tam lưu cùng nhị lưu cảnh giới điều kiện trước đưa chính là phải cạo trọc đầu để lúc tu luyện nội công có thể vận hành thuận lợi không bị tẩu hỏa nhập ma.

Triệu Vô Cực bây giờ đột phá lên nhất lưu cảnh, hắn cái này điều kiện trước đưa đã không còn, nhưng tóc tạm thời còn chưa mọc ra.


Triệu Vô Cực đối với chuyện này cũng là bất đắc dĩ thở dài, không biết làm sao cho phải. Đành phải chờ một thời gian đe nó mọc ra tự nhiên vậy.

Tam lưu luyện bì nhị lưu luyện cốt nhất lưu luyện tạng.

Triệu Vô Cực lúc này chính là luyện tạng cảnh giới. Con người có lục phủ ngũ tạng, ngũ tạng đối ứng vớ ngũ hành.

Tim hỏa -tỳ thổ- phổi kim -thận thủy-gan mộc mỗi một bộ phận đều cần Triệu Vô Cực dùng nội công đi uẩn dưỡng cường hóa, ngũ tạng trải qua nội công lâu dài cường hóa sẽ trở nên mạnh mẽ vô cùng, có thể chống lại được bên ngoài xung kích cùng vận tải được trong cơ thể dũng mãnh nội lực vận chuyển.

Triệu Vô Cực cơ thể càng mạnh mẽ nội lực vận chuyển áp lực cũng càng lớn. Nếu một bộ phận nào đó trong cơ thể không chịu được của hắn nội lực vận chuyển áp lực mà bị thương, vậy thì hắn liền thảm.

Nếu là trong lúc chiến đấu bị thương thì lại càng thảm hơn, lúc đó không phải chỉ là bị thương đơn giản như vậy mà là bồi mạng vào.

Bởi vậy nhất lưu cảnh giới Triệu Vô Cực cần thiết chính là luyện tạng, để cho nội tạng càng lúc càng mạnh mẽ đạt tới Tử Hà Bất Diệt thần công nội công thấm nhuần mỗi cái nội tạng là được.

Trước đây công pháp này là Bất Diệt Kim Thân quyết tu luyện con đường, tu luyện xong nội tạng cùng cốt cách đều sẽ phát ra màu ánh kim nhè nhẹ. 

Mà Triệu Vô Cực kết hợp nó với Tử Hà thần công của Thanh Vân Tông, bởi vậy Triệu Vô Cực tu luyện viên mãn bất cứ cảnh giới nào đều sẽ phát ra màu tím mà không phải màu vàng như trong Bất Diệt Kim Thân quyết.

Hắn tôi cốt thành công, bởi vậy cốt cách của hắn đều tỏa ra một màu tím nhè nhẹ, chính là Tử Hà Bất Diệt thần công màu sắc nội lực đặc trưng.

Tu luyện càng thâm sâu màu sắc càng đậm, luyện đến viên mãn chính là một màu tím.

May mắn Triệu Vô Cực làn da cũng không bị biến thành một cái màu tím người mà chỉ là hơi hơi bớt đi màu trắng mà chuyển về màu nâu phát triển càng khiến cho hắn trông khỏe mạnh cân đối hơn.

Nói đơn giản mục tiêu của Triệu Vô Cực ở nhất lưu cảnh giới chính là cường hóa ngũ tạng của mình khiến bọn chúng thấm nhuần Tử Hà Bất Diệt thần công của hắn, khiến cho ngũ tạng tử sắc nội lực như hà chính la viên mãn cảnh giới, sau đó có thể thử đột phá đỉnh phong cao thủ cảnh giới.

Nhưng chỉ đơn thuần tu luyện tiêu tốn thời gian vô cùng dài dòng, bởi vậy hắn cần phải có đan dược hỗ trợ.

Từ trước đến nay thiên tài không chỉ dựa vào bản thân mình thiên phú cùng cố gắng tu luyện mà trở nên hơn người, bọn hắn còn được một số lớn đan dược bồi dưỡng, như vậy mới có thể kéo xa người thường khoảng cách, khiến cho bọn hắn chỉ có thể ngẩng đầu ngưỡng vọng bản thân, trở thành cũng lứa tuổi bên trong tinh anh, đỉnh cấp thiên tài.

Triệu Vô Cực tu luyện cũng là như vậy, hắn không thể chỉ dựa vào khổ tu mà thành.

Hắn muốn ở sáu tuổi thời điểm đột phá thành công đỉnh phong cao thủ sau đó tam hoa tụ đỉnh, nhất định tốc độ tu luyện phải càng nhanh chóng, bởi vậy đan dược là thứ không thể thiếu được.

May mắn bên trong Bất Diệt Kim Thân quyết, vị kia hòa thượng đã ghi rõ một số loại đan dược, thảo dược phù hợp với Bất Diệt Kim Thân quyết mà Triệu Vô Cực có thể dễ dàng tìm tới.

Những thứ này đan dược, thảo dược bồi bổ cơ thể, Triệu Vô Cực lại dùng nội lực dũng mãnh cuồn cuộn của bản thân mình đi ôn dưỡng ngũ tạng, hai bút cùng vẽ phía dưới hắn mới có thể nhanh chóng phá tan nhất lưu cao thủ cảnh giới rào cản đột phá tới đỉnh phong cao thủ hàng ngũ.