Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 28: Tu luyện thời gian chi hận thiếu (2)

Triệu Vô Cực vừa ngồi xuống dựa theo Bất Diệt Kim thân công pháp vận chuyển nội công. Hắn cố gắng dùng tinh thần lực của mình dẫn đạo nội công di chuyển trong kinh mạch.

Nhân loại vừa sinh ra kinh mạch trong cơ thể là toàn thông, chỉ khác biệt là độ rộng lơn mà thôi.

Người kinh mạch rộng lớn đại biểu thiên phú tu luyện càng tốt, vận chuyển công pháp tu luyện càng nhanh chóng, tu vi tiến triển càng nhanh. 

Sau này bởi trong quá trình trưởng thành ăn uống hoặc bị trúng độc, trong cơ thể dần dần tích trữ nên tạp chất. Những tạp chất này ngăn trở kinh mạch. Dần dà những kinh mạch này liền phong bế, muốn có thể vận chuyển chu thiên qua những kinh mạch này liền cần dùng nội lực đả thông kinh mạch.

Nội lực đả thông kinh mạch khác với linh lực đả thông kinh mạch ở chỗ nội lực thiên yếu, đả thông cũng chỉ là mức độ nhỏ đả thông, vừa vặn có thể để vận chuyển chu thiên mà thôi.

Cũng có một số môn thần công chuyên dùng để tăng cường, mở rộng kinh mạch đáng tiếc ở tàng thư các của Thanh Vân Tông triệu Vô Cực không thấy được.

Triệu Vô Cực bắt đầu vận chuyển lên công pháp, dựa theo chu thiên tuần hoàn vận chuyển. Hắn phát hiện ra bản thân không hề có kinh mạch nào bị bịt kín cần đả thông, trong lòng mừng thầm, có thể đỡ tốn công hắn đi đả thông.

Dù sao đả thông kinh mạch là đang tiêu hao nội lực không ngừng mài mòn đấy.

Nội lực ở võ giả cấp thấp đi chính là luyện tinh hóa khí lộ tuyến, trừ khi có trên 60 năm công lực có thể câu thông thiên địa ở giữa hút lấy năng lượng hồi phục bản thân thì mới không cần ăn uống bồi bổ. 

Nhưng có thể bắt lấy giữa thiên địa năng lượng không nhiều, tốc độ hấp thu lại chịu ảnh hưởng bởi công pháp tu luyện nên thật sự võ giả chịu hạn chế rất nhiều mặt.

Nội lực vận chuyển trong cơ thể, Triệu Vô Cực rất tinh tế cảm nhận được năng lượng đang được rút ra từ trong cơ thể hắn, nhiều nhất chính là ở mỡ. Mỡ chính là cơ thể tích chưa năng lượng dư thừa địa phương. 

Bất Diệt Kim Thân quyết không chỉ từ thể nội hấp thu năng lượng luyện tinh hóa khí mà mục tiêu hấp thu chủ yếu chính là mỡ trong cơ thể, vì vậy người luyện công pháp này đều thiên về ngoại hình gầy yếu hình giọt nước nhưng sức mạnh ẩn mà không phát, một phát liền là kinh thiên động địa.

Trải qua không ngừng hấp thu phân giải thành nội lực, một nửa nội lực trong quá trình vận chuyển lại tản ra đến các cơ bắp, thớ thịt cùng làn da trong cơ thể kích thích cường hóa lấy chúng. Để cho cơ nhục cùng làn da được tăng cường hóa trở nên dẻo dai đàn hồi, cực kì chịu đánh.

Đây chính là Bất Diệt Kim Thân luyện bì luyện nhục đặc tính, chỉ cần mang luyện bì đến mức độ phàm khí chém vào bất nhập liền thành công, chính là Bất Diệt Kim Thân quyết tiểu thành.


Triệu Vô Cực một mực tu luyện tới giữa trưa rồi mới thu công trở về ăn cơm. Cùng văn phú võ cùng không phải nói chơi, nếu như hắn không được Sở Phi Huyền cho ăn đầy đủ dinh dưỡng thì cũng không thể phát triển nhanh như vậy được

Hôm nay Sở Phi Huyền không ở nhà, Triệu Phi Dương cũng không trở về chỉ có Triệu Vô Cực một mình ăn trưa. Hắn rất nhanh liền hoàn tất ăn uống nghỉ ngơi.

Buổi chiều Triệu Vô Cực liền là luyện thể, gia tăng khí lực của bản thân.

Dù có nội công gia cường thân thể nhưng hắn vẫn không hề từ bỏ tu luyện ngoại công. Các loại nâng tạ đá, kéo tạ dây xuất trảo, hay bóp kìm lực,hắn đều huấn luyện cho đến lúc bản thân kiệt sức mới dừng lại. 

Mỗi lần lặp lại huấn luyện Triệu Vô Cực liền nhất định phải đột phá lần trước số lượng cùng chất lượng nâng tạ, hắn muốn nghiền ép cực hạn của bản thân. Chỉ cần phá vỡ cực hạn bản thân liền là một cực hạn mới. Liên tục phá vỡ những cực hạn mới này liền là một thiên địa khác.

Nhờ có nội lực tôi thể Triệu Vô Cực sức khôi phục đạt được gia cường, tiến tới 1 bước tăng lên khối lượng luyện tập. Hắn không hề ngừng nghỉ ở trong diễn võ trường của mình lặp đi lặp lại kiện thân.

Buổi tối,Triệu Vô Cực đang thoải mái ngâm mình trong dược bồn. Ngâm dược liệu chính là hoạt động hằng ngày của hắn, mỗi lần đến lúc này hắn đều thoải mái bay lên.

Cả ngày mệt mỏi đều như được quét tan, cơ thể còn đang không ngừng hấp thu những cái này dược vật tinh hoa tồn trữ vào trong cơ thể hắn.

Trước đây Triệu vô Cực cần mấy giờ mới có thể hấp thu hết những cái này dược dịch nhưng bây giờ hắn có nội công cùng tâm pháp, mọi việc liền trở nên đơn giản. 

Chỉ cần vận chuyển một cái đại chu thiên, thùng nước dược dịch liền từ màu đen biến thành màu trắng nước tinh khiết, dược vật có thể hấp thu liền bị hắn toàn bộ hấp thu.

Triệu Vô Cực bước ra khỏi thùng nước mặc một chiếc quần vào, lau khô đầu liền ra ngoài.

Lần trước sau khi đột phá mã bộ tiểu thành hắn vẫn tiếp tục nghiền ép cực hạn bản thân bằng cách xách thùng nước đứng tấn. Lần này hắn liền sử dụng 2 thùng nước đầy tràn.

Vào tư thế mã bộ một chút Triệu Vô Cực liền cảm giác không giống. Bởi tu luyện có tiến triển, sức mạnh của hắn cũng đang không ngừng được tăng cường. Thùng nước đối với hắn đã không hề có chút nào tác dụng.

Thu lại tư thế Triệu Vô Cực liền đi ra sân mang vào 2 cục tạ đá, tiếp vào tư thế mã bộ.


Mã bộ cảnh giới tiếp theo đại thành yêu cầu là lạc địa sinh căn, trong lúc giao đấu, di chuyển vận dụng võ kĩ cũng không đánh mất đi căn của mình.

Triệu Vô Cực trước đây liền tổng kết ra được kinh nghiệm, muốn mã bộ nhanh chóng đại thành liền cần kết hợp được giữa trọng tâm cơ thể và 2 chân.

Mã bộ luyện chính là 2 chân vững chắc như rể cây đâm sau vào đại địa. Mà căn là tổng hợp giữa trọng tâm cơ thể được nâng đỡ trên 2 chân.

Vì vậy hắn cần luyện tập là hạ bàn cực kì vững chắc, trọng tâm cơ thể phối hợp bộ pháp. Chỉ cần 2 thứ này đạt đến liền là đại thành.

Lại thêm hôm nay tập luyện thân pháp hắn liền cảm nhận rõ ràng thân pháp cùng mã bộ liên hệ cực kì mật thiết. Mã bộ luyện được tốt thân pháp liền nhanh chóng đại thành. 

Mã bộ luyện không tốt dù là sơ cấp nhất thân pháp cũng là hoa trong sương trăng trong nước, dễ dàng bị đối thủ đánh ngã.

Triệu Vô Cực sống lưng thẳng tắp, mồ hôi không ngừng rơi. Mấy canh giờ sau hắn liền vô lực ngã xuống mặt đất.

Khác biệt với mấy lần trước liền là hắn sẽ ngất đi, nhưng bởi vì có 1 hơi nội lực duy trì, lần này hắn không có ngất đi.

Nằm yên trên đất 1 chén trà thời gian, Triệu Vô Cực mới uể oải bò dậy. Hắn ra đại sảnh ngồi xuống nghỉ ngơi.

Nhìn ra bên ngoài trời tối tăm, treo giữa trời cao mặt trăng, Triệu Vô Cực suy nghĩ miên man.

“ Phụ mẫu ở thế giới cũ không biết có tốt không? Mình ra đi như thế bọn họ có thương tâm không? Bản thân tới thế giới này đã được hơn 2 năm, luôn luôn nỗ lực tu luyện võ công liệu có đáng giá không?”

Những suy nghĩ viển vông không ngừng ở trong đầu Triệu Vô Cực nảy sinh. 

Triệu Vô Cực nhìn một chút bàn tay mình, cảm nhận được trong cơ thể nội lực dũng mãnh vận chuyển, làn da bền bỉ kéo căng, hắn liền thở ra một hơi.

“nếu có thể phá toái hư không liền có cơ hội trở về cùng cha mẹ ở thế giới cũ, làm trọn chữ hiếu, còn bây giờ nghĩ những thứ này quá xa.Tu luyện chính là thế giới này chân lí, không mạnh mẽ liền bị người khác dẫm đạp lên mà thôi, bản thân mạnh mẽ chính là cốt lõi tồn tại trong thế giới này. Nhược nhục cường thực, cá lớn nuốt cá bé, để có thể tồn tại ở trong thế giới này liền cần không ngừng mạnh lên,nếu không chính số mạng của mình cũng không thể làm chủ nói gì đến phá toái hư không.”

Triệu Vô Cực dẹp bỏ trong lòng tạp niệm, tâm cảnh một mảnh thanh linh.

Hắn, Triệu Vô Cực không cần những cái này yếu đuối suy nghĩ. Hắn, cần chính là không ngừng mạnh lên, mạnh đến có thể đứng ở đỉnh cao của thế giới này, mạnh đến có thể phá toái hư không.

Đây chính là con đường võ đạo của hắn, là hắn đạo tâm. 

Trên con đường này có thể sẽ gặp nhiều nguy hiểm,có lúc lạc mất bản thân, nhưng đạo tâm của hắn sẽ không bao giờ thay đổi, chèo chống lấy hắn tiếp tục không ngừng nghỉ tiến tới. 

Hắn,Triệu Vô Cực kiếp này liền lấy võ lập thân, vì đạo mà sinh.