Ngụy Tinh liền mang Ngụy Tuấn bay thẳng tới nghị sự điện của Thanh Vân Tông. Lúc này các trưởng lão cũng đang tụ họp khá đầy đủ ở đây bao quát Triệu Phi Dương.
Một vị đệ tử đi vào báo cáo: “ Chưởng môn, có Ngụy trưởng lão mang theo con trai cầu kiến”
Long Ngạo Thiên nhướng mày: “ ngoại môn Ngụy Trưởng lão sao? Cho hắn vào đi”
Ngụy Tinh dẫn Ngụy Tuấn đi vào đại điện, liền lập tức cúi người chào hỏi:
“ Ngoại môn trưởng lão Ngụy Tinh mang theo con trai Ngụy Tuấn ra mắt Chưởng môn cùng các vị trưởng lão”
Ngụy Tuấn cũng đi theo cúi người.
Long Ngạo Thiên liếc mắt nhìn qua Ngụy Tuấn liền đoán được mục đích hắn đến đây, vẫn là nói:
“ không biết Ngụy Trưởng lão lần này có chuyện gì?”
“ bẩm tông chủ, hôm nay con trai ta ra ngoài liền bị người va ngã bị thương. Người kia không những không biết lỗi còn chủ động đánh con ta thành dạng này. Đây là ta đã sử dụng linh lực giúp nó tạm thời chữa thương, lúc nó được mang về nhà phải gọi là cực thảm, người không ra người quỷ không ra quỷ. Kính mong tông chủ chủ trì công đạo”
Long ngạo Thiên liền lên hứng thú, ai lại gan to ở ngoại môn đánh con trai trưởng lão thành dạng này.
Hắn liền hỏi “ không biết hung thủ là ai?”
Ngụy Tinh liếc mắt nhìn Triệu Phi Dương một chút, cắn răng nói:
“ trải qua ta điều tra, người ra tay chính là Triệu Vô Cực con trai Triệu trưởng lão”
Triệu Phi Dương có chút bất ngờ. Triệu Vô Cực tập võ hắn liền biết, nhưng xưa nay không ra khỏi cửa a. Hắn còn từng nói Triệu Vô Cực ra ngoài chơi còn bị từ chối đây. Sao hôm nay lại náo ra yêu thiêu thân đánh người rồi.
Triệu Phi Dương bị điểm danh lập tức đưa tới hứng thú của mấy người. Đầu tiên là sư phụ của hắn La Thiên. La Thiên là Luyện khí phong phong chủ, đối với Triệu Vô Cực con trai đồ đệ hắn cũng rất ưa thích, tuy nhiên tư chất không cao nhưng trong tông môn từ nhỏ đã nghe tiếng thông minh hơn người, sớm hiểu chuyện. Trước đây hắn còn tận tay tặng Triệu Vô Cực quà lúc mới sinh, thoáng cái hẳn là đã 2 tuổi. 2 tuổi Triệu Vô Cực đã học được ra ngoài đánh người sao? La Thiên nhìn cái kia Ngụy Tuấn gần 4 tuổi có chút nghi vấn.
Thứ 2 quan tâm chính là đan phong phong chủ Bạch Vô Thường, hắn lại là sư phụ của mẫu thân Triệu Vô Cực. 2 năm trước hắn cũng tặng quà cho Triệu Vô Cực. Chưa tới 2 năm liền đã có người tới cáo trạng Triệu Vô Cực đánh người, cái này khiến hắn có chút ngoạn ý, lấy xem trò vui tâm thái tới xem.
Tiếp theo là Trận Phong cùng Phù phong phong chủ Thiếu Hàm cùng Hạ Chu, đệ tử của bọn họ cùng cha mẹ Triệu Vô Cực có chút mâu thuẫn, 2 người này lại có tâm thái cười trên nỗi đau của người khác chi ý.
Thanh Vân Tông là danh môn chính phái, cho dù Triệu Vô Cực địa vị cao nếu bị tố cáo cũng phải tra xét rõ ràng, nếu có tội sẽ định tội chứ không bao dung, che lấp khuyết điểm. Như thế mới có thể thủ vững môn quy được.
Triệu Phi Dương cũng không biết là có chuyện gì xảy ra, liền hỏi: “ không biết Cực nhi nhà ta làm sao đả thương ngụy Tuấn, mời Ngụy trưởng lão nói rõ”
Ngụy Tinh liền một năm một mười kể ra theo lời thuật của Ngụy Tuấn, kể xong hắn liền khóc lóc hô to: “ chưởng môn xin mời nhất định phải chủ trì công đạo cho ta”
Tất cả trưởng lão nghe xong đều nhíu mày, tự mình phân biệt thực hư trong chuyện này. Bọn họ đều là nhân tinh, tất nhiên sẽ không nghe lời 1 bên mà vô ý phán xét Triệu Vô Cực.
Triệu Phi Dương trầm lặng một lúc liền nói: “vậy phải mời Chưởng môn phái người mời Cực nhi tới đại điện đối chất rồi”
Triệu Phi Dương liền dùng mời mà không phải áp giải hay đại loại thứ khác, liền tâm ý rõ ràng.
Long Ngạo Thiên thuận nước đẩy thuyền nói: “ Người đâu, mời Triệu Vô Cực đến đại điện”
-----------tà ác dòng phân cách------
Triệu Vô Cực vừa về nhà không được bao lâu, còn đang suy nghĩ nên tập luyện tiếp hay tắm rửa nghỉ ngơi chờ ăn cơm thì 1 đệ tử cưỡi phi kiếm tới trước nhà hắn hô to: “ mời Triệu Vô Cực đến đại điện theo lệnh Chưởng môn”
Triệu Vô Cực còn chưa kịp phản ứng gì, Sở Phi Huyên liền chân đạp phi kiếm lắc mình xuất hiện giữa bầu trời.
Đệ tử kia thấy thế liền bái: “đệ tử ra mắt Sở Trưởng lão”
“ Chưởng môn mời Cực nhi nhà ta đến đại điện có chuyện gì?” Ngữ khí chất vấn không chút nghi ngờ, Nguyên anh kì khí thế lập tức liền thả ra.
Đệ tử kia mồ hôi chảy ròng, không dám dấu giếm liền nói: “ Có Ngoại môn Ngụy Trưởng lão tố cáo Triệu Vô Cực đả thương con hắn là Nguy Tuấn. Chưởng môn mời Triệu Vô Cực tới đại điện đối chất”
Sở Phi Huyền hừ lạnh một tiếng, liền bay trở về nhà đến bên Triệu Vô Cực hỏi: “cực nhi, chuyện này là sao?”
Triệu Vô Cực có chút sờ sờ đầu, quả nhiên ác nhân cáo trạng trước a. Hắn nói “ Mẹ, chuyện này ta nắm chắc, hơn nữa cha còn ở đại điện đây. Không cần lo lắng chúng ta cứ tới là được rồi”
SỞ Phi Huyền suy nghĩ một chút liền mang theo Triệu Vô Cực bay tới Đại điện.
Phi kiếm đáp xuống đại điện, Triệu Vô Cực liền nhìn thấy tất cả trưởng lão của môn phái đang ngồi trên đài cao. Chính giữa chính là Chưởng môn Long Ngạo Thiên.
Hắn bước tới, khom người hành lễ liền nói: “Triệu Vô Cực bái kiến chưởng môn sư bá cùng các vị trưởng lão” sau đó đứng lên, sống lưng thẳng tắp.
Long Ngạo Thiên đánh giá Triệu Vô Cực một chút, tinh thần phấn chất, khí huyết hùng mạnh, mày như kiếm mắt như sao,còn nhỏ lại lộ ra một cỗ thông minh chi khí, quả nhiên là kế thừa hết tốt đẹp của phụ mẫu hắn.
Long Ngạo Thiên tán thưởng gật đầu 1 cái, Bạch Vô Thường liền tiếp lên khen ngợi: “ Huyền nhi quả nhiên chăm con có 1 tay nha”
Sở Phi Huyền cũng cất bước đi vào, gật đầu chào các vị trưởng lão, lập tức bước lên ngồi lên ghế trưởng lão của mình. Nàng bây giờ rất tức giận có người dám tố cáo con trai nàng, nhưng thân phận trưởng lão vẫn còn đó, thái độ tốt nhất chính là im lặng xem biến hóa, chờ đợi phản kích.
Long ngạo Thiên liền đối với Ngụy Tuấn hỏi: “ Ngụy Tuấn có phải là Triệu Vô Cực đánh ngươi? Người khẳng định lại một lần”
Ngụy Tuấn căm tức nhìn Triệu Vô Cực, gằn từng chữ nói “Chính là hắn. Có chết ta cũng nhận ra hắn”
“ Tốt! Vậy bắt đầu đối chứng. Triệu Vô Cực ngươi bị Ngụy tuấn tố cáo ngươi đụng phải hắn, đã không xin lỗi còn ra tay đánh người, đả thương đồng môn sư huynh đệ. Ngươi có gì bào chữa không?
Triệu Vô Cực liếc mắt nhìn Ngụy Tuấn một chút, liền anh khí 10 phần khí thế thẳng thắn nói:
“ Chưởng môn sư bá, những lời tố cáo đều là lời nói của 1 bên, sư thật hoàn toàn khác biệt. Chiều nay ta từ Luyện khí phong đi xuống Ngoại môn diễn võ trường xem một chút náo nhiệt. Lúc trên đường trở về do mải suy nghĩ cảm ngộ nên vô tình va vào người Ngụy Tuấn. Sau đó ta đã rất chân thành xin lỗi cùng với hứa hẹn sẽ trở lại mang chữa thương tán cho hắn. Nhưng hắn một mực không cần, lại đòi ta quỳ xuống xin lỗi. Ta tất nhiên không chịu. Hắn liền cho người đánh ta. 2 bên nảy lên xung đột, ta chỉ là tự vệ mà thôi, mong chưởng môn tuệ nhãn như đuốc phân rõ hư thực trả lại công bằng cho ta.”
Không đợi Long Ngạo Thiên kịp nói gì, Ngụy Tuấn lập tức đoạt nói: “ ngươi nói láo, cái gì mà chữa thương tán, ngươi chẳng hề nói như thế. Ngươi rõ ràng húc phải ta, khiến ta ngã thương, xảy ra tranh chấp, ta cùng mấy vị sư đệ liền qua một chút đầu lưỡi lời nói mà thôi ngươi liền khởi bạo lên đánh bọn họ, đến cả ta ngươi cũng không tha. Triệu Vô Cực ngươi ám hại đồng môn sư huynh đệ,ngươi biết đây là tội gì không?”
Ám hại đồng môn sư huynh đệ nhẹ thì phế võ công đuổi ra môn phái, nặng thì trực tiếp thanh lí môn hộ. Triệu Vô Cực môn quy hắn sớm đã đọc thuộc lòng.
Cười lạnh một tiếng, Triệu Vô Cực liền nói: “ Ta là người thế nào không phải ngươi nói quyết định. Lời ta nói ngươi lại cố tình che dấu, muốn hắt nước bẩn cho ta, diễn kĩ còn non lắm. Được, ngươi đã u mê bất ngộ chúng ta liền tới đối chứng một hồi. Xem ai mới là kẻ có tội ở đây”