Trời sáng, những ánh nắng ấm áp đầu tiên của ngày bắt đầu chiếu lên Luyện khí phong của của Thanh Vân Tông, Luyện khí phong vân vụ vờn quanh, cây mọc thành rừng, tiên khí lượn lờ. Một ngôi nhà ở gần đỉnh núi, mái ngói mới tinh,nhà cao cửa rộng,đại môn mở rộng, trước cửa là chữ hỉ được dán lên chính giữa cửa, trong phủ 3 4 nha hoàn phàm nhân tất bật đi qua đi lại, 1 bộ rất bận rộn bộ dáng. Trên cành cây trước phủ chim nhỏ vui vẻ nhảy nhót bắt sâu tím kiếm bữa ăn sáng cho mình, bầu không khí hết sức yên bình vui vẻ, phía xa chân trời xuất hiện 13 chấm đen lại có vẻ không hợp mỹ cảnh chút nào. Chỉ một hơi thở sau 13 chấm đen liền hiện rõ, là 13 người chân đạp phi kiếm bay tới, đây chính là trong miệng phàm nhân tiên nhân hay chính xách cách gọi là tu tiên giả. 13 người tới không ai khác chính là Thanh Vân Tông tông chủ cùng 4 vị Phong chủ cùng các đệ tử chân truyền. Đến trước đại môn 13 người đồng loạt hạ phi kiếm đi bộ từ cửa vào mà không cưỡi phi kiếm vào thẳng nhà.Người chưa đến tiếng đã đến:
“Ha Ha. Chúc mừng Triệu trưởng lão sinh quý tử nhân sinh đắc ý!”-Chưởng môn Long Ngạo Thiên mở đầu lên tiếng chúc mừng
“Chúc mừng chúc mừng”- các vị trưởng lão khác cũng đồng loạt lên tiếng
“ Haha chưởng đa tạ môn chân nhân cùng các vị sư thúc mời vào mời vào” - Triệu Phi Dương cũng nhanh chóng đáp lễ(phụ thân của Triệu Vô Cực)
“Haha La Huynh cũng đến rồi ư? Thật sớm nha!” (Bạch Vô Thường-Luyện đan phong phong chủ-sư phụ của Sư Phi Huyền)
“Ta cũng vừa mới tới mà thôi!” (La Thiên-Luyện Khí phong phong chủ -sư phụ của Triệu Phi Dương)
“ Tông chủ người đâu cần khách khí như thế đâu! Sư phụ ngươi ma qua đây xem tiểu bảo bối!” Sư Phi Huyền cũng nhanh nhẹn nói (mẫu thân Triệu Vô Cực)
“Mắt phượng mày kiếm môi chúm chím, quả nhiên là 1 cái tiểu suất, tương lai lớn lên không biết gieo vạ bao nhiêu cô nương,haha!” Hạ trưởng lão cũng không chịu thua chị kém em bình luận 1 câu( Hạ Chu, nam, Phù phong phong chủ)
“Không biết thiên phú thế nào?” Mộc trưởng lão hiếu kì hỏi(Mộc Thanh Hà -cấm chế phong phong chủ)
“Thân hòa linh khí 4 vạch” Triệu Phi Dương hơi chút trầm xuống nói
“ Tu hành không chỉ nhìn thiên phú, hậu thiên cố gắng mới quan trọng”-Thái trưởng lão âm thanh có chút lãnh kiệm lời như vàng cũng nói 1 câu( Thái Nhất-kiếm phong phong chủ)
“ HaHa lấy thực lực của tông môn chúng ta cho dù 4 vạch cũng có thể tu luyện thành đại tu sĩ, không biết đã đặt tên cho tiểu bảo bối chưa?” Chưởng môn nhanh nhẹn chuyển dời chủ đề
“Hài tử tên Triệu Vô Cực”
“ Hảo tên! Hảo tên!” các trưởng lão đều đồng loạt gật gù
“ Được rồi mọi người cùng tặng quà cho hài tử đi nào”- chưởng môn đánh nhịp
Tặng quà cho hài tử mới sinh là phong tục của phàm nhân nhằm chúc phúc hài tử lớn nhanh khỏe mạnh nhưng ở Thanh Vân Tông có thể được tất cả trưởng lão đều tặng quà chứng tỏ nhân phẩm cùng địa vị của Triệu Phi Dương cũng đủ cứng.
Đang mở to manh manh cặp mắt Trần Tùng đột nhiên nhận dc 1 đống lễ bao chúc phúc, theo định luật lúc còn chưa xuyên qua ở trái đất tiền mừng tuổi sẽ bị bố mẹ giữ thì hắn biết mình cũng chả xơ múi được gì nhiều nhưng bán manh thì không tốn phí nên hắn lập tức bán cái manh cười hì hì giơ nắm đấm tròn tròn thịt thịt của mình cầm lấy mấy cái túi nhỏ.
- “Thật có linh tính nha! Cũng không sợ người lạ! Haha sau này lớn lên nhất định là trụ cột cho tông môn chúng ta!” Chưởng môn hòa ái khen 1 tiếng
“Nhờ chưởng môn chúc lành rồi”! Sở Phi Huyền cười nhẹ nhàng
Mang tất cả hầu nhi tửu lên đây”! Triệu Phi Dương hào sảng phân phó hạ nhân
“Hảo Hảo! Lão đầu ta cũng lâu rồi chưa dc nếm Hầu nhi tửu!”Hạ trưởng lão cười nói
Hầu nhi tửu là 1 loại linh tửu được linh hầu xung quanh Thanh Vân Sơn ủ nhưỡng,nguyên liệu chính là linh quả chỉ có hầu vương mới có đầy đủ công thức ú rượu, các linh hầu khác đa số chỉ biết 1 2 loại.đã từng có tu sĩ bắt lấy hầu vương sưu hồn tìm tòi công thức nhưng hầu vương phản kháng rất mãnh liệt,kí ức về công thức ủ rượu lại như là kí ức truyền thừa tìm không thấy đã là 1 chuyện, hầu vương bị sưu hồn liền muốn tự bạo yêu đan đồng quy vu tân khiến người tu sĩ đó cũng ngậm quả đắng. Nhiều tu sĩ không tin cái này tà đều cố thử nghiệm nhưng cũng đều thất bại,Sau đó cũng không ai đi cố gắng sưu hồn hầu vương nữa.
Linh tửu vừa ra hương thơm 4 phía, lại thêm đủ loại món ăn thơm nức mũi khiến các trưởng lão đều thầm chảy nước miếng, mọi người không kịp chờ đợi liền vào bàn. 1 trận ăn uống linh đình từ sáng tới trưa mới kết thúc, tiếng cười không ngớt. Chỉ có cái này người trong cuộc nhưng lại như người ngoài cuộc Trần Tùng 1 đầu phiền muộn vì hắn không hiểu ngôn ngữ bọn họ a. Mọi người nói chuyện hắn chỉ có thể làm 1 cái đi qua đường, còn phiền muộn nào hơn cái này. Nhưng qua lần này Trần Tùng cũng có chút suy nghĩ của mình: Hắn thật sự đã xuyên qua dị giới, phải nhanh chóng thích ứng với thân phận này hắn mới có thể sống được ở nơi này, may mắn là hắn mới học lớp 12 thế giới quan chưa định hình năng lực tiếp nhận mạnh mẽ nên cũng không quá bỡ ngỡ.Điều đáng mừng là phụ thân cùng mẫu thân của hắn địa vị cũng không tầm thường là 1 trợ lực lớn cho hắn sau này ở tu tiên giới đầy nguy hiểm này. Còn phụ mẫu ở thế giới cũ hắn cũng không quá lo lắng, gia đình hắn vốn 2 con trai, hắn xuyên qua còn có đệ đệ chăm sóc phụ mẫu, vì vậy hắn chỉ cần sống thật tốt ở thế giới này là được.
Có được mục tiêu cho cuộc sống sau này Trần Tùng cảm thấy con đường sáng tỏ rõ ràng. Một thế giới tiêp hiệp dậy sóng đang đón chờ hắn.
“Ừm suýt nữa quên. Không phải xuyên vật nhân sĩ đều có hệ thống định chế sao.Haha chỉ cần có hệ thống đi đến nhân sinh đỉnh phong chỉ là chuyện trong một ý niệm. Các loại trang bức đánh mặt liên tiếp mà đến. Vương bát khí 1 thả ra mĩ nữ sẽ tự động bão hoài ôm ấp. Hệ thống của ta rốt cục ở dâu?” Trần Tùng bắt đầu cao hứng bừng bừng. Hắn gọi thầm trong lòng:
“ hệ thống?” -không phản ứng
“giao diện thuộc tính” -không phản ứng
“vừng ơi mở ra”- không phản ứng
Thử vài chục loại về sau.Trần Tùng có chút xạm mặt lại, lần này hắn xác định mình không có hệ thống. Xuyên việt không có hệ thống còn là tốt xuyên việt sao? Lúc này hắn chỉ muốn mắng 1 câu: “mẹ đản! Hệ thống đại thần ngươi đi lạc ở đâu rồi?”
“ Khốn nạn! Chẳng lẽ do ta mở ra tư thế không đúng? Xuyên qua liền mở khó khăn hình thức? Hay là cần hô to hệ thống mới được a. Nhưng ta không thể nói chuyện a.” Trần Tùng trăm mối khó khăn không cách nào giải, một cỗ cảm giác uất ức bất lực: “ xuất sư bất lợi a. Đúng rồi cái bình va vào ta theo như tiểu thuyết tiên hiệp tiết tấu cái bình sẽ theo ta xuyên việt mới đúng. Bình đâu? Bình ơi ngươi ở đâu?” Trần Tùng lại bắt đầu tìm kiếm cọng cỏ cứu mạng cho mình, nhưng rất nhanh hắn liền thất vọng rồi.
- “Hệ thống đi lạc, cái bình cũng không có, bảo bảo số thật khổ a, bảo bảo muốn hệ thống mang bảo bảo trang bức mang bảo bảo phi đi đến nhân sinh đỉnh phong, cũng may còn phụ còn mẫu chưa phải phế vật lưu nếu không thật đúng là mở ra địa ngục hình thức còn vô pháp lật bàn!” Suy nghĩ lung tung ảo não 1 hồi Trần Tùng cảm giác được 1 trận tinh thần uể oải, hắn liền nhắm mắt ngủ say trong vòng tay ấm áp của mẫu thân hắn.