Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 10: Cơ sở luyện thể công pháp

Luyện khí phong bên trên, buổi sáng sương mù lượn lờ,không khí thoáng đãng. Cảnh vật tràn đầy sinh cơ lộ ra một cỗ khí chất tiên môn đại phái.

Luyện khí phong sườn núi,tiếp cận đỉnh núi có 1 ngôi nhà, một nhà 3 người lúc này đang ăn sáng, cảnh tượng hết sức bình yên, ấm áp.

Đây cũng chính là Triệu Vô Cực nhà.

Triệu Vô Cực bây giờ đã 1 năm 7 tháng tuổi, thân cao 80cm, tóc dài ngang vai, thân thể khỏe mạnh hữu lực, không còn như trước đây khắp người là ngấn thịt lộ ra 1 cỗ tiểu nãi cẩu mùi vị mà trải qua rèn luyện hàng ngày đại lượng vận động để cơ thể xuất hiên 1 chút cơ bắp khuôn mặt xinh xắn đáng yêu tràn đầy sức sống khiến người ta vừa nhìn đã yêu.

Cũng không thể không kể công Sở Phi Huyền mỗi ngày đều làm linh thực cho Triệu Vô Cực, võ giả phàm nhân ngoại công tại bắt đầu tu luyện đều là đi luyện tinh hóa khí con đường, phải ăn được thì mới có sức để tu luyện ngoại công, sinh ra nội khí. Triệu Vô Cực ngày 3 bữa đều là do tự tay mẫu thân hắn làm, mỗi bữa đều là món khác nhau, 2 tuần không lặp lại. Cái này cũng cực kích thích khẩu vị của Triệu Vô Cực làm hắn ăn được càng lúc càng nhiều.

Ăn uống xong xuôi, cả 3 người đều ngồi ở đại sảnh uống trà, bát đũa đã có những cái kia phàm nhân hạ nhân người giúp việc dọn dẹp.

Triệu Phi Dương liếc nhìn Triệu Vô Cực khí định thần nhàn ngồi uống trà liền nói:

“Cực nhi, ngươi có phải hay không nên ra ngoài nhìn ngắm thế giới này một chút? Suốt ngày không phải ở nhà đọc sách cũng là luyện thể cũng không phải là quá tốt a!”

Triệu Vô Cực 1 mặt ngờ vực nhìn của mình lão ba: “ Cha, không phải ta nên chăm chỉ đọc sách luyện võ mới là con ngoan sao? Sao ngươi lại bảo ta ra ngoài vui chơi đây? Thời gian của ta rất quý giá a!”

“Khụ khụ! Không phải là ta nói ngươi lêu lổng mà là ra ngoài ngắm nhìn cảnh vật xung quanh, ngắm nhìn thế giới.Ngưoi không nên quá khắt khe với bản thân mình, hơn nữa ngươi còn nhỏ tuối có thể vui chơi nhiều 1 chút cũng không có gì to tát!”

“Trong sách có tất cả những thứ mà ta muốn biết! Hơn nữa ta luyện thể là vì đặt căn cơ cho việc tu luyện của ta sau này. Hơn nữa trong môn phái giống như không có người cùng lứa tuổi với ta à!”

Thanh Vân tông thu nhận đệ tử dạy dỗ, đệ tử có tài năng xuất chúng có thể đảm đương một phía được các trưởng lão coi trọng sẽ được phái đi ra ngoài trấn thủ các nơi, một số khác thiên phú tốt đệ tử thì bế quan tu luyện cố gắng đột phá cùng trời tranh mệnh.

Đệ tử tư chất kém thì sau thời gian dài tu hành không có kết quả xin xuất tông về tạo thành tu tiên gia tộc,tu tiên gia tộc cũng là nguồn máu mới ổn định cho các tông môn. Chỉ có các đệ tử cũ trung tuổi hoặc các ngoại môn trưởng lão mới lấy vợ sinh con ở môn phái, cũng đừng hỏi nội môn rồi. Cả nội môn chỉ có duy nhất Triệu Vô Cực là hài tử.


Triệu Vô Cực nếu cùng đám hài tử này chơi đùa mới là chuyện lạ. Hắn thời gian quý giá còn lo không kịp tu luyện đây, làm sao có thể cùng 1 đám hùng hài tử chơi đùa. Có thời gian đó không bằng hắn đọc vài lần cuốn Dược thảo đại toàn hoặc luyện khí đại toàn có ích.

Triệu Phi Dương nhìn Triệu Vô Cực một lát rồi thở dài nói: “ được rồi ngươi yêu làm thế nào thì cứ làm thế nào dù sao ngươi cũng không làm gì sai”



Nói xong Triệu Phi Dương liền đứng dậy đi ra khỏi nhà, hắn còn nhiều tông vụ phải làm.

Triệu Vô Cực liền quay sang nhìn Sở Phi Huyền cười hì hì nói: “mẫu thân,ngươi cũng cho rằng như thế sao?”

“ haha, ta làm sao có thể đây! Cực nhi nhà ta ngoan như thế ta còn mừng chẳng kịp nữa là!” Sở Phi Huyền lập tức híp mắt cười nói

“Được rồi! Mẫu thân ta đi luyện thể đây! Người có việc cứ gọi ta a, liền ở ngay trước sân mà thôi!”

Triệu Vô Cực mỗi lần tập luyện địa điểm đều là trước sân nhà hắn, đọc sách chính dưới mái hiên nhà. Trước sân góc trái có 1 cây đại thụ, tán lá rộng lớn. Triệu Vô Cực rất thích ngồi dưới gốc cây ngẩn người.

Bây giờ hắn đã 1năm 7 tháng tuổi. Thời gian qua tích cực luyện thể để cho cơ thể hắn cường tráng đồng thời quen với việc vận động mạnh. Cũng là thời gian này hắn như đói như khát hấp thu kiến thức về thế giới này,về hệ thống tu hành của thế giới này làm sâu sắc hiểu rõ về nó.

Trước đây Triệu Vô Cực chỉ làm vận động thể dục như chạy nhanh, nhảy cóc, nhảy dây,hít đất,hít xà, đẩy tạ nằm,gập bụng,... chỉ cần không phải phụ trọng hắn đều đã làm qua. Đến bây giờ cơ thể hắn phát triển đã gần đến cực hạn, những bài tập này bây giờ đối với hắn đơn giản đã không quá hiệu quả quá nhiều. Hắn cần thay đổi cách tập luyện hoặc bước vào tu luyện chính thức.

Cũng không nên xem thường những bài luyện tập nhỏ này. Lúc trước Triệu Vô Cực còn quá nhỏ, hắn cũng không thể luyện tập quá mạnh mẽ nếu không sẽ dễ dàng tổn thương đến bản thân, được không bù mất. Những bài tập luyện này giúp cho hắn nhanh chóng khỏe mạnh lên, hệ tiêu hóa khỏe mạnh khiến cơ thể lớn nhanh hơn, xương cốt cứng chắc giúp hắn có thể tập luyện những bài luyện thể mạnh mẽ hơn.

Triệu Vô Cực đứng giữa sân, bắt đầu khởi động cơ thể. Chạy nhanh, hít đất, nhảy cóc hắn đều làm 1 lượt để làm nóng cơ thể.


Thở ra 1 hơi, Triệu Vô Cực hôm nay quyết định bắt đầu con đường tu luyện của mình. Trong đầu trí nhớ như thiểm điện xẹt qua,những kiến thức về tu luyện trước đây học được không ngừng dạo qua trong đầu hắn.

“Ta nên chọn quyền pháp, chưởng pháp hay trảo pháp để luyện thể đây”? Triệu Vô Cực bắt đầu có chút mê mang

Trước đây hắn cũng không hề luyện võ qua, cũng không biết cái nào là tốt nhất.

Cơ sở luyện thể quyền pháp, Cở sở luyện thể chưởng pháp, Cơ sở luyện thể trảo pháp cả 3 môn đều là sách trong tàng thư lâu tầng 1 hắn từng xem qua. Mỗi môn đều có điểm mạnh của mình, nhưng phổ biến nhiều người tu hành nhất, được quảng đại tu sĩ yêu thích vẫn là cơ sở quyền pháp.

Tại sao? Tại vì từ xưa con người chiến đấu sử dụng nhiều nhất chính là quyền rồi mới đến trảo, chưởng. Hơn nữa Quyền pháp cũng là dễ học nhất, công pháp nhiều nhất, dễ tìm danh sư chỉ điểm nhiều nhất.

Tu luyện đến cao thâm quyền ý cũng là nhiều người ngộ ra nhất, tuy rằng quyền ý mỗi người mỗi khác.

“ Đã không biết chọn cái nào vậy thì diễn luyện 1 lần thấy cái nào thuận tay thì dùng vậy” Triệu Vô Cực rất nhanh đưa ra lựa chọn của mình

Hắn hít sâu một hơi rồi thở ra để cho bản thân mình bình tĩnh lại.

Bắt đầu những hình ảnh về cơ sở quyền pháp đã đọc được trong sách qua lại trong đầu hắn.

Cơ sở quyền pháp hết thảy 12 chiêu là quyền pháp chi căn bản. Tất cả các quyền pháp đều là diễn biến từ cơ sở quyền pháp thêm vào nội lực vận hành mà thôi.

Thức thứ nhất “ khom bước trùng quyền”, thức thứ hai “ xoay bước phách quyền”, thức thứ 3 “ lùi bước băng quyền” … các loại động tác cơ sở quyền pháp lần lượt được Triệu Vô Cực diễn luyện một lần.

“Phù”! Triệu Vô Cực thở ra một hơi thu công.

“Xem ra cũng không quá có cảm giác gì đặc biệt” Hắn thầm nghĩ.

“Tiếp! Lại tới cơ sở chưởng pháp”!

Cơ sở chưởng pháp cũng có 12 chiêu,khá giống với cơ sở quyền pháp nhưng có 1 chỗ khác biệt là chưởng pháp có lúc dùng cả 2 tay mà quyền pháp đều là dùng 1 tay, có ý nhất quyền định sơn hà chi ý.

Diễn luyện 1 lần cơ sở chưởng pháp, Triệu Vô Cực liền lắc đầu. Hắn biết mình là không thể nào tu luyện chưởng pháp đấy, thật sự 1 tí cảm giác gì cũng không có, còn phải nói là dùng không thông thuận nữa.

“Cuối cùng chỉ còn cơ sở trảo pháp rồi” Triệu Vô Cực đối với trảo pháp cũng có chút chờ mong.