Tần Vũ nhận định tia sáng ảm đạm kia chắc chắn là trạng thái phách thể của tên đội trưởng đã tán phát ra, vì thế dùng tốc độ nhanh nhất để phóng tới. Ông lướt qua vô số phòng giam, dọc đường nhìn thấy đủ các loại hình cụ vô cùng kỳ dị, những hình cụ này cùng Tử Vân kỳ có vài phần tương tự, giống nhau ở chỗ cùng thấu phát ra một cổ lực lượng áp chế, nhưng chúng hình như có năng lực có thể phá hủy thân thể hoặc hỗn nguyên, khiến cho người bị hình phạt đau đớn đến nỗi thà chết còn sướng hơn.
Trên phương diện tốc độ, Tần Vũ tuy là tại vũ trụ này đã bị áp chế rất lớn, nhưng so sánh với tên đội trưởng kia vẫn còn có vài phần ưu thế, truy đuổi theo một hồi, khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần.
Không lâu sau, thân ảnh tên đội trưởng kia đã xuất hiện trong tầm mắt, Tần Vũ cười lạnh một tiếng:
"Muốn chạy, đâu có dễ dàng như vậy!" Lập tức hỗn nguyên vận hành, từ trong vật chất Hỗn độn diễn hóa thành lực lượng trạch nguyên tố, một dòng xoáy phạm vi phương viên ước chừng ba trượng bỗng nhiên xuất hiện trong Hỗn độn, lực hút dính vừa sinh ra tức thì nghênh đón hắn.
Đội trưởng kia chỉ cảm giác mình hình như rơi vào trong vũng bùn, tốc độ dột nhiên giảm xuống, dường như mỗi một bước chân đều phải chịu hao tổn xuất ra hết toàn bộ khí lực. Lúc này, tựa hồ đã đến tận ranh giới địa lao, tên đội trưởng kia dùng hết lực lượng toàn thân, vận chuyển cực nhanh hỗn nguyên sắp khô kiệt, đem trạng thái phách thể mãnh liệt tăng thêm một cảnh giới, quang mang mờ tối cũng theo đó bừng sáng lên.
Tần Vũ trong lòng cả kinh, lực lượng hút dính của pháp tắc trạch nguyên tố vậy mà đã bị hắn vượt thoát.
Tên đội trưởng kia lập tức lắc mình vào trong một địa động, Tần Vũ đuổi sát theo sau, nhưng sau khi vào bên trong mới phát hiện dây là một gian phòng tra tấn cực kỳ rộng rãi, ngoại trừ góc đông nam bố trí một khu phòng giam, trong phòng giam rõ ràng đang nhốt một cô gái trẻ tuổi, thân mặc binh phục Tà Thần giới, miệng bịt một miếng vải đang "ú ớ" kêu gọi. Còn lại bố trí ngổn ngang trên mặt đất hoặc là trên vách tường treo đủ các dạng thức hình cụ, một cổ lực lượng áp chế tản phát ra khiến người ta không rét mà run.
"Long Liệt?!"
Khi nhìn thấy tên đại hán toàn thân trần truồng bị trói treo trên vách tường kia, trong mắt Tần Vũ tức thì hiện ra thần sắc hết sức khiếp sợ. Người nọ không phải là thống lĩnh Long Liệt sao, trước đây chỉ huy những tên gọi là "Pháo hôi" tiến hành chiến đấu nhiễu loạn trận hình công kích của đối phương, không nghĩ tới vậy mà lại trở thành tù binh.
Tần Vũ quét thần thức qua dò xét, trên người Long Liệt hiển nhiên đã không còn có ba động sinh mệnh, hỗn nguyên cũng bị phá hủy hoàn toàn, huyết nhục toàn thân loang lỗ, nhìn qua có lẽ đã chết một thời gian rồi.
Sau khoảnh khắc, một cơn phẫn nộ thiêu đốt bừng bừng trong lòng Tần Vũ, ánh mắt giận dữ nhìn chằm chằm vào tên đội trưởng trầm giọng nói:
"Ngươi còn có di ngôn gì để nói không?"
Tên Đội trưởng thất sắc kinh hãi, xoay người lướt vào trong phòng giam ở góc đông nam, bắt nàng kia dẫn ra, bàn tay nắm ngay cổ nàng ta, cười lạnh nói:
"Ngươi biết nó là ai không, Ha Ha Ha Ha, ngươi dám động đến ta một sợi lông, ta sẽ giết nàng, đến lúc đó Tà Thần giới cũng sẽ đem ngươi bầm thây vạn đoạn, Ha Ha Ha Ha!"
Tần Vũ nhìn nàng kia, trong ánh mắt lóe lên một tia nghi ngờ, đột nhiên vung tay lên, một cổ vật chất Hỗn độn xuất hiện trước mặt đội trưởng, trong nháy mắt đã được Tần Vũ diễn hóa thành lực lượng hỏa nguyên tố, ngọn lửa màu xám tỏa ra một cổ khí tức âm lãnh, nhưng lực lượng luyện hóa cường đại đó cũng có thể cảm nhận được rõ ràng.
"Ta không biết nàng là ai, nhưng ngươi nhất định phải chết!"
Đôi mắt đẹp của nàng kia trợn to, suýt nữa ngất xỉu đi, trong miệng ú ớ lên tiếng, nhưng nhưng không biết đang nói cái gì. Phản ứng sâu sắc của Tần Vũ tựa hồ ra ngoài ý liệu của tên đội trưởng, hắn cười vài tiếng kỳ quái nói:
"Ngươi... Ngươi nói sao? Ta cho ngươi biết, nàng chính là nữ nhi của Tử Dạ Thương Long, nàng mà chết ngươi cũng sống không được."
Tần Vũ nhướng mày, trầm mặc một lát sau đó phát ra tiếng cười lạnh:
"Ngươi cho rằng ta sẽ tin một người sắp chết như ngươi sao?"
"Ngươi không tin, nàng có thể chứng minh!" Đội trưởng kia vội vàng lột miếng vải bịt miệng cô gái ra. Cô gái thân mặc quân phục Tà Thần giới thở dốc liền mấy hơi, mắt hạnh trợn tròn nhìn chằm chằm Tần Vũ, giận dữ nói:
"Ngươi cái tên hỗn đản này, Bổn công chúa ngươi cũng không nhận biết, đại ngu ngốc!"
"Ta chưa từng tới Tà Thần giới, làm sao có thể nhận ra ngươi? Tóm lại, tính mạng các ngươi bây giờ đều nằm trong tay Tần Vũ ta!"
Tên đội trưởng kia không nghĩ tới dùng công chúa của Tà Thần giới uy hiếp cũng không thoát khỏi cái chết, trước mặt Tần Vũ lại không còn kế sách gì, trong ánh mắt toát ra thần sắc tuyệt vọng vạn phần. Thế nhưng ngay khoảnh khắc khi lực độ bàn tay trên cổ nàng kia thoáng buông lỏng, nàng ta bất thình lình tung một quyền đánh vào mặt tên đội trưởng, tiểu quyền này kình lực lại cực kỳ mãnh liệt, tên đội trưởng lập tức lùi về phía sau hai bước.
Chỉ trong chớp mắt này, Tần Vũ lập tức nắm được cơ hội, lực lượng hỏa nguyên tố sớm đã súc tích chuẩn bị sẳn sàng, ầm một tiếng cuồn cuộn quét tới, toàn thân tên đội trưởng đều bốc cháy bùng lên ngọn lửa màu xám, trạng thái phách thể bị tước giảm đến cùng cực.
Tần Vũ lúc này mới nhận thức được mức độ cường đại trạng thái phách thể của Thiên Mang sơ cảnh, với cường độ công kích của hỏa nguyên tố và lực độ áp chế của Tử Vân kỳ, trong khoảng thời gian ngắn lại không cách nào phá giải được trạng thái phách thể của hắn. Chỉ có điều tên đội trưởng kia hiển nhiên đã mất đi không còn chút lực lượng phản kích nào, lực lượng ăn mòn cuốn quanh toàn thân hắn trong khoảnh khắc liền bị thiêu đốt thành tro tàn, trên mặt đất chỉ thừa lại một cái đầu lâu mắt trợn tròn, giống như chết không nhắm mắt.
"Ồ!... Nếu như không nhờ Tử Vân kỳ, ở trong thế giới Hỗn độn này, ta căn bản không tiến vào được một bước, xem ra nhất định phải chuyên tâm tu luyện một phen mới được." Tần Vũ nhìn Tử Vân kỳ trong tay, cảm khái nói. Lúc này, đột nhiên hai nắm tay trắng đẹp hướng trước mặt bay tới, Tần Vũ nhướng mày, lập tức thối lui về sau hai bước, tránh thoát đợt công kích.
Chỉ thấy nữ tử mặc phục sức Tà Thần giới kia nổi giận đùng đùng nhìn Tần Vũ, lớn tiếng nói:
"Trông thấy bổn công chúa còn không quỳ xuống?!"
Tần Vũ đối với cái gọi là vị công chúa của Tà Thần giới cũng không có ý sợ hãi chút nào, cho dù là Tử Dạ Thương Long cũng thế, nói:
"Ta tại sao phải quỳ xuống trước ngươi?"
"Ta là Tử Linh công chúa của Tà Thần giới, ta nói sao phải nghe vậy, ngươi không sợ bị cha ta chém đầu sao?" Tử Linh hai tay chống nạnh, bộ dáng hệt như mẫu Dạ Xoa.
Tần Vũ hừ lạnh nhưng không nói một tiếng, bước tới cầm lấy đầu lâu của tên đội trưởng, xoay người bước ra ngoài phòng giam. Tử Linh tựa hồ không ngờ rằng Tần Vũ lại có phản ứng như thế, giận dữ nói:
"Ngươi... tên kia, vậy mà dám không trả lời bổn công chúa, ta nhất định nói với cha ta chém ngươi, băm ngươi thành thịt vụn cho chó ăn!"
"Câm miệng!" Thanh âm Tần Vũ đột nhiên trở nên hung dữ hẳn lên, thấu phát ra một cổ khí thế oai nghiêm, Tử Linh toàn thân chấn động, lập tức nín khe.
Tính ra, lúc này pháp tắc sơn nguyên tố của Tần Vũ hẳn là sớm đã bị phá vỡ, nhưng ô cửa u tối cực kỳ bí mật như vậy, những binh sĩ đó tưởng muốn đi vào cũng không dễ dàng chút nào. Duy có điều khiến Tần Vũ lo lắng chính là tình trạng của Dương Thiên Hành hiện giờ, dù sao lấy một chống năm trăm, cho dù là trình độ khống chế của Thiên Mang sơ cảnh cao đến đâu đi nữa muốn ngăn chặn năm trăm binh sĩ Chiến Thần giới, quả thật cực kỳ khó khăn.
Trừ chuyện đó ra, điều làm cho Tần Vũ đoán không ra là Vũ Văn Thác, ngẫm kỹ lại mới vừa vào tới hắn tựa hồ đối với nơi này sớm đã rành rẽ như lòng bàn tay, hết thảy lối đi đều quen thuộc nằm lòng, với cá tính của hắn, tuyệt đối sẽ không một mình đuổi theo tên đội trưởng mà cảnh giới so với hắn cao hơn gấp ba lần, giải thích duy nhất đó là hắn sớm đã có mưu đồ, tới nơi này là vì một mục đích khác.
Chẳng qua giờ phút này, Tần Vũ đã không có thời gian để tìm hiểu tên gia hõa Vũ Văn Thác kia đến tột cùng muốn làm gì, nâng đầu lâu tên đội trưởng, trong khoảnh khắc đã đi tới cửa địa lao, một tràng tiếng huyên náo ầm ỉ từ bên ngoài truyền tới.
Tử Linh cả kinh nói:
"Bên ngoài hình như có rất nhiều binh sĩ, hay là tốt hơn trước tìm lối khác ra ngoài!"
"Vậy ngươi cứ ở đây!" Tần Vũ hừ lạnh một tiếng, lập tức xông ra ngoài, hỗn nguyên vận hành, diễn hóa Hỗn độn, hết thảy đều biểu hiện vẻ thành thạo, pháp tắc thủy nguyên tố nhất thời hình thành một bức tường vòng tròn, ngăn chặn tất cả bọn binh sĩ ở bên ngoài.
Trước mắt, cả Thành chủ phủ đã hoàn toàn bị sụp đổ, Tần Vũ cao cao đứng giữa không trung, nắm trong tay pháp tắc thủy nguyên tố, nhưng cũng không có tiến hành công kích, chẳng qua là giơ đầu lâu tên đội trưởng kia lên cao, lớn tiếng nói:
"Các ngươi hãy nhìn cho rõ, đội trưởng đã chết!"
Trông thấy đầu lâu tên đội trưởng, tất cả binh sĩ đều choáng váng, thậm chí có một số tên binh khí trong tay rơi xuống mặt đất, trên mặt toát ra thần sắc vô cùng kinh sợ. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
Thấy vẻ kinh hoàng trên mặt bọn binh sĩ, Tần Vũ hài lòng cười một tiếng, nói:
"Ta cho các ngươi hai sự lựa chọn, một là kết quả giống như hắn, các ngươi ở dưới hoàng tuyền còn có thể tụ họp chung một chỗ, hai là lưu lại ở nơi này, trở thành bộ hạ của ta, muốn sống hay chết, các ngươi tự lựa chọn!"
Tất cả binh sĩ đều quay mặt nhìn nhau, đội trưởng đã chết đối với bọn chúng mà nói không thể nghi ngờ là một đả kích tinh thần rất lớn, ở dưới tình huống không có đầu lĩnh, bất cứ tên binh sĩ nào chiến ý cũng đều tan biến đi. Sau một lúc trầm mặc, có một binh sĩ binh khí trong tay rốt cục buông xuống, ngay sau đó, tất cả những binh sĩ khác cũng làm theo đều bỏ binh khí xuống.
Thấy cảnh tượng như vậy, Tần Vũ rốt cục thở phào một hơi, cũng may mà hết thảy đều đúng như dự kiến của ông, nếu như những binh sĩ này không đầu hàng, với mức độ lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc của Tần Vũ hiện giờ mặc dù dễ dàng hạn chế, nhưng muốn tiêu diệt hết bọn chúng quả thực cực kỳ khó khăn, nếu làm không xong có khi còn phải lâm vào tình thế bất lợi.
"Rất tốt, từ nay về sau nơi này chính là lĩnh vực của chúng ta, các ngươi đều dưới quyền chỉ huy của Tần Vũ ta, rõ chưa?!" Thanh âm của Tần Vũ biến thành hung dữ lại có phần uy nghiêm, những binh sĩ này xem ra tâm ý đã sớm nguội lạnh, tựa hồ đối với đội trưởng kia cũng không có chút hảo cảm gì, hơn nữa để tránh khỏi bị Tần Vũ đưa bọn họ vào địa lao thi pháp sử dụng hình cụ, vì lẽ đó cũng không có người nào ngoan cố chống lại.
Lúc này, Tử Linh từ phía sau Tần Vũ bước tới, lớn tiếng nói:
"Nếu các ngươi chịu quy hàng, chính là người của Tà Thần giới, ta là công chúa của Tà Thần giới, cũng phải nghe lời ta, rõ chưa?!" Lập tức đôi mắt xinh đẹp tuyệt trần trợn to nhìn chằm chằm vào Tần Vũ, trên mặt toát nụ cười đắc ý.
Tuy nhiên bọn lính tựa hồ cũng đều dựa vào tín niệm người có được lực lượng hùng mạnh, cũng không có ai để ý tới Tử Linh, cô nàng công chúa của Tà Thần giới này không khỏi ngượng ngùng lúng túng một hồi lâu.