Lão nhân kia nghe thấy có người nói không có sửng sốt quay đầu lại nhìn chỉ thấy một kim phát nam tử tuấn mỹ phiêu dật đang cười cười nhìn hắn
" Ngươi là?" lão nhân lập tức hai mắt trợn tròn " Ngươi dĩ nhiên đã dung hợp Thiên đạo chi nhận của Thiên Mông oa oa? Nói như vậy ngươi cũng là truyền nhân của Thiên Mông? Hắn, hắn thế nào rồi?"
Người nọ đúng là Huống Thiên Minh, vừa rồi mọi người hốt nhiên đã xem như hắn không tồn tại thì hắn lại ngẩng đầu ánh mắt lộ rõ quang hoa màu vàng mỉm cười đi tới phía sau lão nhân
" Huyền lão, ngươi còn đang nghi ngờ về lời tiên đoán? A a, thấy ngươi nghiêm chỉnh như vậy thật không dễ dàng a!" Huống Thiên Minh cũng không trả lời lão nhân vẫn như trước cười ha hả
" Ngày trời đất rách ra, có kim phát nam tử, người có nguyệt nha hình lãnh đao chính là thánh sử chi tuyển! Biển máu bốc lên, tà ma hiện thế, chỉ có một đường sinh cơ!" lão nhân thấp giọng niệm lời tiên đoán được lưu truyền đã lâu nhìn về phía Huống Thiên Minh nghiêm túc nói:
" Lời tiên đoán của Thuỷ quân lưu lại nào có thể quên? Xem ra ngươi chính là thánh sử mà Thuỷ quân đã nói, vậy một đường sinh cơ là ở nơi nào ngươi đã biết?"
" Hôm nay Huyền lão phong ấn ma đầu một trăm năm, thời gian như vậy là đủ rồi. Sau đó sẽ giải thích với ngài, trước tiên giới thiệu với ngài một vài người. Mời bên này!" dứt lời liền dẫn lão nhân đi tới trước mặt Tần Vũ
Tần Vũ thấy lão nhân kia đi đến vội vàng khiêm tốn nói:
" Tiền bối!"
Lão nhân thấy Tần Vũ không nhịn được gật đầu:
" Tiểu tử, tu vi thật là đặc biệt a!" sau đó lại nhìn mọi người phía sau Tần Vũ hai mắt liền toả sáng cười nói:
" Oa oa này tạo hoá rất tốt a, lại có kì ngộ như vậy!"
Lúc này Huống Thiên Minh vội vàng đối Tần Vũ và mọi người giới thiệu:
" Vị lão nhân gia chính là một trong tứ đại hộ pháp giới vương dưới quyền Thuỷ quân trước đây đỉnh đỉnh đại danh Huyền Vũ!"
" Tứ đại hộ pháp vương?" mọi người cũng ngạc nhiên nhìn về phía lão nhân
" Ai! Chuyện cũ không nên nhắc lại, ta bây giờ bất quá cũng xem như là một lão già bất tử mà thôi!" lão nhân thấp giọng nói
" Huyền lão đừng quá khiêm nhường, năm đó tứ đại hộ giới pháp vương hô mưa gọi gió được tử dân Thiên giới gọi là hộ vệ gia thần nghe lệnh của một nhân vật thiên tài, ngắn ngủn thời gian trăm ngàn năm liền trở thành Thiên giới đệ nhất nhân, chính là Thuỷ quân" Huống Thiên Minh hướng mọi người giải thích
" Khi đó Thiên giới một mảng yên bình cho đến khi ác ma dị giới xuất hiện hoàn toàn phá huỷ sự yên bình đó, Huyết ma!" lão nhân và Huống Thiên Minh cùng nhìn về phía đoàn huyết vân trên bầu trời nói
Lão nhân lại nói tiếp:
" Khi đó Thiên giới giống như một luyện ngục, Thuỷ quân cùng chúng ta hợp lực tiêu diệt Huyết ma, mà cũng vì vậy là ba lão giả kia cũng ra đi. Có thể Huyết ma trước khi chết lưu lại oán chú, nếu có người nguyện ý phụng hiến linh hồn của chính mình có thể đạt được toàn bộ lực lượng của Huyết ma! Lúc ấy Thuỷ quân trọng thương đã dùng toàn bộ lực lượng phong ấn hắn tại Thiên giới lập nên Thiên trì của Thiên nhân cùng với cổ thụ Tu La giới bây giờ. Ai, làm xong chuyện đó một đời thiên tài cũng liền hoá thân vào Thiên địa … đến lúc lâm chung thì chỉ để lại lời tiên đoán như vậy!"
Trầm mặc, mọi người cùng lâm vào trầm mặc
Đột nhiên Huyền lão kêu lên:
" Oa nhi ngươi, nói điều này cũng vô dụng, ngươi nói thời gian trăm năm là đủ vậy nên làm thế nào a?"
Huống Thiên Minh ngượng ngùng cười:
" Kỳ thật ta cũng không biết, trong kí ức cha ta lưu lại chỉ nói chờ khi ta dung hợp toàn bộ Thiên đạo chi nhận của người sẽ có biện pháp. Tu La chí bảo đến lúc trưởng thành còn không đến một trăm năm nữa cho nên ta mới nói là là đủ rồi"
Huống Thiên Minh còn nói:
" Bây giờ chủ yếu là nen giúp bọn hắn ra sao?" nói xong hắn chỉ về phía bọn người Đế Thích Thiên và Hàn Sanh đang nằm trên mặt đất "bọn họ sẽ van xin ta, ngài, Tần bá phụ nữa!"
Tần Vũ cười cũng không đáp lại lập tức dùng thần thức tra xét thấy Hàn Sanh chỉ là bị một cổ ngoại lực làm chấn động nên lâm vào trạng thái hôn mê, không đáng lo ngại. Nhưng còn Đế Thích Thiên thật ra tình hình không khả quan lắm, kinh mạch toàn thân đứt đoạn, nguyên hạch vỡ vụn. Nếu không phải Thiên đạo chi nhận bảo vệ nguyên thần sợ rằng đã sớm bị hôi phi yên diệt
Tần Vũ sắc mặt nghiêm trọng suy nghĩ trong chốc lát tiện tay đưa một đạo sinh mạng nguyên lực tiến vào trong thân thể Đế Thích Thiên cố gắn chữa trị kinh mạch bị tổn hại. Nhưng đạo sinh mạng nguyên lực này lập tức bị một lực lượng cổ quái bức ra, Tần Vũ nhíu mày quay đầu lại nhìn Huyền lão cùng Huống Thiên Minh nói:
" Xem ra còn phải phiền Huyền lão cùng Thiên Minh hỗ trợ rồi!"
Huyền lão cùng Huống Thiên Minh không khỏi nghi hoặc nhìn Tần Vũ
Tần Vũ giải thích:
" Tình hình hiện tại của hắn mọi người hẳn cũng biết, chỉ là Thiên đạo chi nhận duy trì nguyên thần bất diệt, cũng bài xích lực lượng của ta. Ta thấy Huyền lão vừa rồi thi triển công pháp giam cầm nguyên thần rất công hiệu cho nên muốn Huyền lão mạnh mẽ rút một lượng nguyên thần của hắn ra khỏi cơ thể, Thiên đạo chi nhân liền thành vật vô chủ. Lúc này Thiên Minh dùng Thiên đạo chi nhận của ngươi làm vật dẫn, ta sẽ chữa trị thân thể cho hắn, sau khi chữa trị Huyền lão lại đưa nguyên thần phục vị ( trở lại chỗ cũ). Khi đó Đế Thích Thiên có thể tự thu hồi Thiên đạo chi nhận rồi"
Nghe xong Tần Vũ giải thích mọi người mới hiểu ra. Huống Thiên Minh nói:
" Đối với thực lực của ta sợ rằng không giam cầm được lâu lắm, hy vọng Tần bá phụ có thể nhanh chóng hoàn thành"
Tần Vũ gật đầu thần sắc ngưng trọng nhìn Huyền lão rút nguyên thần của Đế Thích Thiên ra. Nói đến rất đơn giản, từng đạo ấn kí huyền ảo đánh ra, lão nhân mồ hôi chảy như nước rốt cục cũng thành công rút nguyên thần ra giam cầm
Ông kêu to một tiếng, Thiên đạo chi nhận của Đế Thích Thiên rời khỏi cơ thể liền định bay về hướng không trung. Huống Thiên Minh vội vàng chém ra Thiên đạo chi nhận hưởng ứng phảng phất hai bả Thiên đạo chi nhận không ngừng tiến sát vào nhau, như có ý muốn dung hợp
Tần Vũ quát to:
" Thiên Minh, ngăn cản nó dung hợp. Sẽ có lôi kiếp!"
Thiên Minh kinh hãi phóng lực lượng Thiên đạo chi nhận giam cầm Thiên đạo chi nhận của Đế Thích Thiên cách đó không xa. Huống Thiên Minh thân thể rung động hướng Tần Vũ nói:
" Tần bá phụ xin nhanh lên, ta không trụ được bao lâu nữa!"
Một khối lượng lớn Thiên địa linh khí trong trời đất vây quanh Tần Vũ cùng Đế Thích Thiên. Tần Vũ hai mắt khẽ động nhẹ giọng quát:
" Kiền Khôn trận!" Kiền khôn trận pháp trong nháy mắt được lập nên, thân thể Đế Thích Thiên bị vây trong trận. Từng đạo sinh mệnh nguyên lực từ lục đạo luân hồi trong đan điền Tần Vũ chậm rãi phát ra tất cả đều dung nhập vào trong người Đế Thích Thiên
Được sinh mệnh nguyên lực tư dưỡng, kinh mạch Đế Thích Thiên bị phá hư nhanh chóng lành lại. Lúc này Tần Vũ lại nghĩ đến có nên cải tạo lạo Đế Thích Thiên giống như Ngộ Không? Nghĩ thế liền lấy ra nguyên hạch trong cơ thể Đế Thích Thiên đã bị vỡ vụn, thay vào đó chính là một viên châu mày xanh biếc tràn đầy sinh cơ. Lúc đặt viên châu này vào cơ thể Đế Thích Thiên thì Huyền lão đã trợn mắt há mồm một lúc lâu mới nói được một câu:
" Đế Thích Thiên oa nhi này thật có phúc khí lớn a!"
Nhìn bộ dạng của hắn dường như hận không được chính bản thân mình bị thương, lúc đó Tần Vũ cũng đồng dạng cho mình chỗ tốt một phen
Tần Vũ thấy thân thể Đế Thích Thiên đã được chữa trị phần lớn liền hô:
" Huyền lão, mau đem nguyên thần của Đế Thích Thiên phục vị. Huyền lão, huyền lão, ngươi làm gì vậy?" vài tiếng hô to với đưa lão nhân huyền lão kia từ trong ảo mộng hoán tỉnh, vôi vàng khống chế nguyên thần của Đế Thích Thiên trở về cơ thể
Chỉ thấy nguyên thần như một làn gió cuốn mang theo hơi thở an tường chậm rãi bay vào bản thể. Huyền lão nói ngay:
" Nếu Tần Vũ oa oa trợ giúp ngươi như vậy ta cũng bỏ giúp ngươi những cái vô dụng" kế tiếp là dấu tay huyền ảo chí cực cùng nguyên thần đánh vào giữa thân thể Đế Thích Thiên. Nhất thời một loại khí tức an tường tĩnh lặng bao trùm toàn thân Đế Thích Thiên, bạch quang oanh nhiễu vô cùng đẹp mắt, ước chừng thời gian một chén trà toàn bộ bạch quang hoàn toàn nhập vào trong cơ thể của Đế Thích Thiên
Bên này lại truyền đến thanh âm trầm thấp của Huống Thiên Minh:
" Huyền lão, Tần bá phu. Ta trụ không được!"
Lúc này Hồng Quân đã cùng Hồng Quân giới phiêu phù phía trên Thiên đạo chi nhận của Đế Thích Thiên, một đạo vụ khí màu xám bao phủ. Được Hồng Quân trợ giúp, thiên đạo chi nhận táo bạo muốn thoát khỏi khống chế của Huống Thiên Minh trở nên ngoan ngoãn hẳn, trông như một tiểu oa nhi nhìn thấy mẫu thân. Có điều Hồng Quân lại cau mày run rẩy nói:
" Cha, nó hấp thu lực lượng của con!"
Tần Vũ kinh hãi không nghĩ đến Thiên đạo chi nhận lại có thể tự nhiên cắn nuốt lực lượng của người khác, vội vàng thúc dục Lục đạo luân hồi trong cơ thể giải vây cho Hồng Quân. Thoáng chốc phía dưới Thiên đạo chi nhận hình thành một vòng xoáy trắng đen xoắn vào nhau. Màu đen làm người ta phát lạnh, kinh hãi, có cảm giác tử vong phảng phất như chớp mắt một cái là có thể mang đi tính mạng của bản thân. Mà màu trắng lại tràn ngập sinh cơ, dường như là khởi nguyên của vạn vật khiến cho người nhìn thấy cực kì thoải máu như trở lại trong mẫu thể ( bụng mẹ). Hai loại hoàn toàn bất đồng, không giống lực lượng có thể kết hợp. Nó hình thành khiến cho người ta cảm giác như không tồn tại mà lại quả thật tồn tại
Tần Vũ cũng không thể giải thích được, Lục đạo luân hồi được phóng ra so với lúc trước hoàn toàn bất đồng, tra xét nguyên nhân linh quang hiện lên, chẳng lẽ là bởi vì cái … đồ án của Huyền lão?
Tình huống khẩn cấp cũng không thể suy nghĩ nhiều, chỉ có thể tận lực khống chế Thiên đạo chi nhận chờ Đế Thích Thiên tỉnh lại
Lúc này Huyền lão nhìn ba người gật đầu tự nhủ:
" Ba người này đều là khoáng thế kì tài, nếu lại trải qua ma luyện thành tựu có lẽ sẽ trên Thuỷ quân a! Nhưng người có thể siêu việt như Thuỷ quân …" Huyền lão lắc đầu tự kiềm chế mình thoát khỏi suy nghĩ miên man:
" Mặc kệ như thế nào, một đường sinh cơ có lẽ nằm trên người bọn họ a"
Nhìn lại, mặt trên Thiên đạo chi nhân có Hồng Quân giới, phía dưới có Lục đạo luân hồi, chung quanh có Huống Thiên Minh trói buộc cũng có vẻ an tĩnh, im lặng đi rất nhiều, lẳng lặng phiêu phù trên không. Nhưng tình hình như thế nào cũng chỉ có ba người bọn Tần Vũ biết được
Huống Thiên Minh kim quang đại tịnh trông cả người như mặc kim giáp thiên thần khiến Lãnh Diễm Phỉ ngây người trong mắt tràn đầy ái mộ. Hồng Quân toàn thân đã vị vụ khí màu xám bao phủ, nơi nào đó đâu còn có thể thấy rõ diện mạo? Mà Tần Vũ hai mắt nhắm chặt, Lục đạo luân hồi xung quanh đã xuất hiện một chút tinh quang, trắng đen tương gian cùng với tinh quang sáng ngọc, trông rất dị thường!
…
Thời gian trôi qua, đảo mắt quang cảnh này đã mười năm
Đế Thích Thiên lo lắng tỉnh lại nhìn chung quanh thì thào nói:
" Ta còn sống? ta còn sống?" nhưng lập tức cảm giác được bản thân có biến hoá, tu vi toàn thân mất hết, nguyên hạch biến mất. Bên trong đan điền có một viên châu xanh biếc tản ra một năng lượng cổ quái xa lạ, điều này là sao vậy?
Quay đầu lại thấy Huyền lão đang cười cười nhìn mình, hắn lấy lại bình tĩnh hỏi:
" Tiền bối, ngài như thế nào lại ở chỗ này? Xem như ngài đã cứu ta? Tát Hải đâu" lập tức lại vội hỏi:
" Con ta đâu? Bọn chúng thế nào rồi?"
Huyền lão nhìn chằm chằm hắn một hồi, a a cười:
" Không phải ta cứu ngươi, xem như Tần Vũ đã cứu ngươi, về phần con của ngươi ta không biết bất quá tại ngàn dặm ngoài kia có mười người, có lẽ người ngươi nói có trong bọn họ. Đã qua mười năm dường như còn chưa chết!"
Nói xong Huyền lão nhíu mày lãnh nhan nói:
"Ngươi cùng Tát Hải cũng thật là, tu hành đã nhiều năm như vậy tâm tính lại như thế, khó trách các ngươi vẫn không tiến bộ! Hừ, đại loạn như vậy lão nhân gia ta không muốn cũng phải tới giải quyết!"
Đế Thích Thiên có thể cảm giác lực lượng cổ quái trong có thể nhưng không cách nào tra ra điểm hữu ích. Vì vậy hỏi Huyền lão:
" Tiền bối, ta bị làm sao vậy? tu vi của ta hoàn toàn biến mất, khẩn cầu tiền bối cứu con ta. Bái tạ!"
Đế Thích Thiên kinh hãi nhìn về phía Tần Vũ có chút khó có thể tin tưởng. Dù sao Thiên đạo chi nhận không phỉa là bình thường, người khác nhìn cũng không kịp mà Tần Vũ đã giữ mười năm không nghỉ ngơi
" Đám Tần Vũ oa oa kia tâm tính so với các ngươi tốt hơn nhiều, nhanh đi thu lại" nói xong liền biến mất không thấy đâu.
Đế Thích Thiên mang theo tâm trạng bất an tới gần Thiên đạo chi nhận, một đạo dấu tay phóng ra dung nhập vào trong Thiên đạo chi nhận. Thiên đạo chi nhận hoan khiếu ( vui mừng) bay về phía Đế Thích Thiên giống như đứa nhỏ xa nhà lâu ngày được nhìn thấy cha mẹ. Lúc Thiên đạo chi nhận sắp dung nhập vào cơ thể Đế Thích Thiên thì đột nhiên tuôn ra kình khí mạnh mẽ bay khỏi chỗ Đế Thích Thiên gần trăm trượng, trên không trung một vệt sáng màu đỏ hiện lên. Thiên đạo chi nhận lại phi ngược hướng rời đi …