Hậu Tinh Thần Biến

Chương 316: Lưu lại một ít

Trong tinh không, phía trên mỏm núi phảng phất như kéo dài đến tận hư không, chỉ thấy chung quanh các ngôi sao có những điểm tinh quang loé lên, mà đỉnh đầu Tần Vũ cũng trắng loá. Chín ngôi sao chiếu xuống chùng một chỗ quang mang chóí mắt

Một cột ánh sáng thẳng tắp từ một trong chín ngôi sao bắn ra, chín ngôi sao này toàn bộ đều trong suốt quang mang bao phủ toàn thân Tần Vũ

Sắc mặt Tần Vũ có chút tái nhợt, mồ hồi trên trán không ngừng chảy xuống, lông mày nhíu lại phảng phất như đang chịu thống khổ rất lớn. Thân thể hắn chậm rãi khoanh chân lơ lửng trên mặt đất, quang mang quanh người nóng bỏng toát ra trông như bộ dáng của một thánh nhân

"Thiên vương, Cửu Tinh liên châu rốt cục là vật gì?" Cuối cùng Kim TƯ cũng khôi phục lại vẻ bình thường chẳng biết từ đâu lôi ra được một bộ trường bào mặc, nếu không phải trên mặt vẫn còn những vết đen mờ mờ thì căn bản không ai phát hiện ra hắn mới bị quang mang đánh trúng

Tử Dực Thiên Vương sắc mặt nghiêm trọng, trầm ngâm một lúc nhìn lên chín ngôi sao cho đến quang mang sáng chói tại trung tâm trên đỉnh đầu bọn hắn, phảng phất như là vượt ra mọi hiện tượng bình thường, hắn thì thào nói "Cửu tinh liên châu tại Thiên giới và Tu La giới có ý nghĩa rất to lớn, điều đó có nghĩa sắp có một Đế quân siêu việt sắp xuất hiện, dù sao cũng chỉ là dấu hiệu mà thôi!"

Con ngươi màu tím của hắn hiện lên quang mang cực kì phức tạp, trong lòng thở dài: vì sao điều tốt thế này lại không xuống người ta chứ? Nói về tu vi Tần Vũ còn kém hơn ta nhiều lắm. Nói về tư chất hắn lại càng không bằng … Lão Thiên thật sự không công bằng a!

Kim Tư cứng họng không dám tin, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hư không, hận không thể đưa một đạo thiên lôi đánh chết Tần Vũ, không thể để hắn có may mắn của Cửu Tinh liên châu như vậy

Chỉ là nói về tu vi bọn họ so với Tần Vũ thật sự mạnh hơn sao? Nói về tư chất, bản thân Tần Vũ khi mới sinh đã có thân thể tuyệt hảo, đối với Thiên địa lại hiểu rõ huống chi Hồng Quân âm thầm cho hắn một chút lĩnh ngộ Thiên đạo, mới vừa xuất sinh đã có thể hiểu được thiên đạo tự nhiên …

Tất cả điều này bọn họ có thể so sánh sao?

Thời gian nói lên tất cả, lượng biến khiến cho chất biến. Tần Vũ kiếp trước đã từng trải qua biết bao nhiêu gian khổ, trải qua bao trận sinh tử, hằng hà sa số những trải nghiệm!

Từng đạo quang mang liên tục không ngừng truyền vào thân thể Tần vũ, từ khi nguồn năng lượng đó dọc theo kinh mạch dũng mãnh tiến vao nguyên hạch trung tâm của Tinh vân thì dòng suối màu đen bên trong giống như được hồi sinh điên cuồng xoáy tròn hấp thu năng lượng tinh thuần nhất trong Thiên địa

Chín ngôi sao riêng rẽ trong trời đất lúc đó chính là tinh thần cường đại nhất, tại Thiên giới chín ngôi sao này cũng có lai lịch, chỉ là Tử Dực dù sao cũng chưa hiểu rõ về nó, hắn không có cách nào giải thích, Kim Tư lại càng không thể hiểu được! Chỉ có kim phát nam tử đang ngồi trong phòng Thiên đế kia, một nhân vật chí tôn vô thượng kia mới có thể hiểu được

Dòng suối màu đen xoay tròn với tốc độ càng lúc càng nhanh, trên nguyên hạch bé bằng nắm tay kí một vầng sáng kì lạ dần dần phát ra chầm chậm bao phủ nguyên hạch

Theo biến chuyển của nguyên hạch kia Tầm Vũ nhắm chặt hai mắt vốn vẻ mặt thống khổ lúc trước đã dần dần thoải mái hơn, thần sắc đã khá hơn rất nhiều


Quang mang của chín ngôi sao trên bầu trời kia đã ảm đạm dần, năng lượng bắn về phía Tần Vũ cũng đã chậm rãi biến mất, trong suốt nửa buổi tối này cơ hồ Thiên nhân của toàn bộ Thiên giới đều đã thấy được cảnh tượng kì dị kinh người này

Trong đan điền Tần Vũ phát sinh biến hoá kinh thiên động địa, dòng suối màu đen đã bị tinh quang sáng ngọc kia làm cho bành trướng lên gấp đôi lúc trước, đã chiếm đến ba phần hai nguyên hạch kia. Lúc này nguyên hạch màu vàng chỉ còn lại bên ngoài một lớp quang mang nhàn nhạt bao phủ còn bên trong là dòng suối màu đen quỉ dị, không thể nhận ra nguyên hạch màu vàng lúc trước

Một cảm giác rất quen thuộc từ đáy lòng hiện lên, chính là khí tức của hắn, giờ phút này đã tới bên trong đan điền, không, phải nói là rốt cục xuất hiện tại bên trong đan điền

Hiện giờ Tần Vũ rốt cục cũng đã ổn định được tu vi Lưu Tinh hậu kì cảnh giới, lực lượng toàn thân cũng hoàn toàn đạt tới thời khắc đỉnh phong của Lưu Tinh hậu kì, da thịt toàn thân phảng phất như có một đoàn tinh quang lưu động theo ngón tay hắn mà chuyển độnh

Tần Vũ chỉ cảm thấy ngón tay nóng rẫy, một cảm giác muốn phát tiết ra ngoài khiến hắn không tự chủ được giơ chỉ tay lên hướng về phía hai người Tử Dực Thiên vương và Kim Tư, nhất thời một đạo quang mang bắn ra ngoài

Oanh!

Một tiếng nổ lớn phát ra, Tử Dực khiếp sợ nhìn Tần Vũ, hắn đã phải sử dụng gần bảy thành khí lức mới có thể ngăn cản được chỉ quang vừa rồi của Tần Vũ, trong lòng thầm trách tốc độ tiến bộ của người này thật là nhanh a!

Sau khi chỉ quang được phát ra, quanh thân có những chấm bạc li ti xuất hiện mới thu thái đi rất nhiều, thở ra một hơi, ngân quang vừa rồi uy lực thật cường đại!

Thấy sắc mặt kinh ngạc của Tử Dực Thiên vương Tần Vũ trong lòng không khỏi cười thầm, quang mang màu bạc kia căn bản không phải năng lượng bản thân của hắn mà là dòng suối trong đan điền không thể hấp thu tinh thần lực lượng, năng lượng này tương đương với lực lượng thiên thân khó trách Tử Dực chấn động

Dĩ nhiên tu vi của Tần Vũ lúc này không thể hơn Tử Dực, điểm này Tần Vũ trong lòng cũng hiểu rất rõ. Thiên nhân sáu cánh cao thủ thật sự quá mức biến thái m vừa mới tiến vào cảnh giới sáu cánh tuy Tử Dực không thể ngộ ra được hết nhưng theo biểu hiện của hắn thì Tần Vũ cungc đã đoán ra Thiên nhân sáu cánh lợi hai cỡ nào

Sau khi tiến vào cảnh giới sáu cánh, Thiên nhân có thể thao túng thiên địa nguyên khí chung quanh, chỉ cần là phù hợp với linh khí bọn họ tu luyện. Trừ phi gặp phải Thiên nhân bảy cánh hoặc người có tu vi cao hơn nếu không bọn họ chính là tồn tại vô địch

Lúc này Tần Vũ mới hiểu được vì sau tu vi cao nhất của Thiên vương cũng chỉ là sáu cánh!

Thiên nhân sáu cánh chính là lĩnh ngộ pháp tắc trong Thiên địa, đương nhiên không phải vì vậy mà tự nhiên bọn họ có thể làm được. Sau khi tiến vào cảnh giới sáu cánh, mọi Thiên nhân cũng sẽ bắt đầu tồn tại cùng Thiên địa, loại tồn tại này không chỉ là tượng trưng mà là cùng tồn tại với tâm linh!

Nói cách khác trong tâm linh bọn họ đều có một mảnh Thiên địa, trong phiến Thiên địa này bọn họ chính là chúa tể! Mà mảnh Thiên địa đó nếu nói là biểu hiện ra ngoài cũng giống như Hỗn Độn Tinh thần lực của Tần Vũ vậy


Mỗi Thiên nhân sau khi tiến vào cảnh giới sáu cánh sẽ tu luyện lĩnh vực của mính bản thân mình. Thông qua nó không ngừng lĩnh ngộ, không ngừng luyện tập ; trong lĩnh vực của bản thân bọn họ có thể muốn làm gì thì làm, có thể sử dụng thời gian gia tốc cũng có thể dùng thời gian đảo thối …

Tất nhiên không thể phủ nhận mặc dù bọn họ đều phải chậm rãi lĩnh ngộ nhưng là Thiên nhân cũng khiến trong lòng Tần Vũ thầm thán phục. Trong nhân giới cơ hồ mọi người đều là sau khi tiến vào cảnh giới Thần vương mới có thể lĩnh hội pháp tắc. Mà Thiên nhân này không cần vậy, chỉ cần tiến vào cảnh giới liền có thể theo thời gian trôi qua mà dần cảm nhận được!

Tin rằng nếu để cho Hầu Phí và Hắc Vũ tới nơi này nhất định là tức hộc máu! Nghĩ đến hai người bọn họ Tần Vũ lại mỉm cười, một thứ tình cảm tha thiết dâng lên trong tim

Tử Dực hung hăng nhìn vẻ mặt Tần Vũ trong lòng cũng rất kinh hãi, trầm ngâm hồi lâu mới do dự nhìn bầu trời đã khôi phục lại màu đen vốn có, chín điểm sáng lập loè vân chưa hoàn toàn tắt, vẫn có thể nhìn ra motọ chút

"Rốt cục là nên thừa dịp hắn còn chưa thành Đế quân bất kể khó khăn giết chết hay là buông tha hắn đợi Đế quân đến đây?" Tử Dực trong lòng mâu thuẫn, bằng vào bản thân hắn và Kim Tư nhất định không có cách nào giết được Tần Vũ huống chi hắn còn có trận pháp cổ quái bảo vệ

Quan trọng nhất chính là Tử Dực biết rất rõ dị tượng vừa rồi chắc chắn Đế quân và mọi người trong Thiên giới đều đã nhận ra. Lúc này giết Tần Vũ, dù sao Cửu Tinh liên châu triệu năm khó gặp một lần, nếu làm Đế quân mất hứng chẳng phải sẽ khiển trách hắn sao?

Tử Dực trầm mặc, lúc này có chút bàng hoàng mờ mịt. Trong lòng rất muốn giết Tần Vũ nhưng là hắn biết làm như vậy là rất ấu trĩ, uy lực cực lớn của chỉ quang vừa rồi đã khiến hắn rất rung động

Tần Vũ cũng là không để ý tới suy nghĩ của hai người kia mà kinh ngạc đứng trên mỏm núi nhìn về phía chân trời hồi lâu mới thu hồi ánh mắt chuyển tới trên người Kim Tư

"Tử Dực, hôm nay ngươi muốn giết ta sao?"

Tử Dực cười khổ nói "Có thể giết ngươi sao? Ta không sợ ngươi nhưng lại sợ Đế Quân!"

Tần Vũ gật gật đầu nét mặt lại bừng bừng sát khí nhìn Kim Tư, lạnh lùng nói "Ta nhất định phải giết hắn, hi vọng ngươi không ngăn cản!"

Tử Dực trong lòng hiểu rõ ý của Tần Vũ chính là tạm thời không muốn trở mặt với mình mà thôi, chuyện giết Kim Tư cũng là để thử mình

Nghe thấy tiếng tim đập càng lúc càng nhanh của Kim Tư, Tử Dực sắc mặt nghiêm túc nói "Tần Vũ, hôm nay nói như vậy ngươi cũng không làm gì được ta, ta hy vọng chuyện này có thể kết thúc tại đây, mối hận ngươi giết nhi tử Kim Tư cũng không tính rồi ngươi sao có thể tiếp tục đuổi giết hắn! Tại sao?"

Tần Vũ hừ lạnh một tiếng knih thường nhìn Tử Dực lạnh lùng nói "nhi tử của Kim Tư cũng chính vì muốn cướp Tình Nhi đi mới bị ta giết, nếu các ngươi muốn báo thù ta đây vô cùng hoan nghênh!"

Vừa nói hắn chỉ ngón tay về phía Kim Tư, nhàn nhạt nói "Hắn cũng là bởi vì Tình Nhi, giao ra đây!"

Ánh mắt Tử Dực có chút cáu giận nhưng lập tức lại ảm đạm đi, đột nhiên dùng chỉ quang bắn trên cánh tay trái của Kim Tư khiến hắn kêu thảm, cánh tay trái của Kim Tư bị kình khí làm cho cháy xém

"Sao vậy? Không nên, nếu ngươi tiến thêm một bước ta cũng sẽ không sợ ngươi đâu!"

Tần Vũ mỉm cười gật gật đầu chắp tay nói "Đã như vậy, mời trở về đi!"

Tử Dực lạnh lùng liếc Tần Vũ, tức giận hừ một tiếng xoay người bỏ đi