Hậu Tinh Thần Biến

Chương 306: Thu phục hùng binh

Xuy xuy …

Một thanh âm xé gió truyền vào tai Tả Dực, thanh niên nam tử đang đỡ người bên cạnh trong đôi mắt cũng lộ ra vẻ cựuc kì hoảng sợ nhìn về phía Tần Vũ

Chỉ thấy thân thể Mục Thiên giống như cái bao tải, bị Tần Vũ phiêu phù giữa không trung liên tục đấm đá, không hề có một chút phản kháng

Mà Tần Vũ lại được thế không tha, quyền cước liên tục tung ra điên cuồng nhằm đích là người Mục Thiên. Một quyền, hai quyền, ba quyền …

Cơ hồ như mỗi một quyền đánh ra miệng Mục Thiên lại phun ra một ngụm máu tươi, nhũ quang trên người hắn đang ảm đạm dần. Tả Dực thấy vậy con ngươi thiếu chút nữa rơi xuống dưới, hắn như thế nào cũng không thể tưởng tượng được Mục Thiên trưởng lão tại trưởng lão đường cũng thuộc loại cao thủ hàng đầu. Vậy mà giờ đây lại bị một thanh niên đánh cho thê thảm như vậy, cả người thành một cái bao cát

Oanh!

Toàn thân Tần Vũ bùng phát ra quang mang nóng cháy, hai tay mang theo đoàn khí lưu không ngừng xoay tròn, nhìn thì có vẻ rất chậm thực tế là cực nhanh công kích lên người Mục Thiên, phút chốc đã đánh cho hắn bay vào trong Kiền Khôn đại trận

Một tiếng răng rắc, chính là tiếng xương đầu vỡ từ Mục Thiên phát ra bay xa dần, lại thoáng nghe được cả tiếng xương lập cập do sợ hãi của Tả Dực

"Không … đừng qua đây, ta là người của Mục Thiên trưởng lão!" Thấy Tần Vũ nhìn mình như nhìn một kẻ đã chết, Tả Dực chỉ cảm thấy hai chân như nhũn ra gân cốt toàn thân co rút lại

Nghe được hắn nói là người của Mục Thiên mắt Tần Vũ liền sáng lên, sắc mặt cũng là cực kì bình tĩnh nói "Nếu ngươi là người của Mục Thiên hẳn cũng đã nghe lời chúng ta giao ước, bây giờ còn phải xem biểu hiện của ngươi thế nào!"

Tần Vũ trong lòng thầm nhủ phải thu phục được Mục Thiên, nghe Tả Dực tự xưng là người của Mục Thiên tất nhiên trong lòng có chút phân vân. Nhìn Tả Dực đỡ thanh niên nam tử bên cạnh, người đó vẫn bị hôn mê từ trước, xem ra chính là bị một kích của mình khiến bị thương không nhẹ

Tả Dực thấy Tần Vũ nhìn thiên nhân bên cạnh như vậy trong mắt cũng hiện lên vẻ không đành lòng, nét mặt do dự nói "Hắn là Hữu Dực, là đệ tử đắc ý của Đại trưởng lão!"

Tần Vũ mỉm cười, chỉ cần hắn không phải là người của Mục Thiên là tốt rồi, còn cần để ý tới hắn là đệ tử của ai nữa. Nhìn bộ dạng của thanh niên nam tử này thật sự vô cùng kiên định, tính cách cũng rất cương nghị, nếu giữ lại nhất định sẽ không dễ dàng mà qui phục mình

Nghĩ vậy, lông mày Tần Vũ có chút nhướng lên, nếu như giết thiên nhân này cũng không phải là không thể nhưng người này không có ác tính với mình càng không có cừu oán nếu giết thật có chút nhẫn tâm


Nhưng nếu không giết, xem bộ dạng của hắn thì nhất định sẽ không qui phục mình như vậy hắn sẽ trở về Tử Dực thành và tất nhiên sẽ đem đến rất nhiều cao thủ truy kích đến. Lúc đó sợ rằng bản thân sẽ gặp nguy hiểm

Trong lòng có chút do dự, sắc mặt Tần Vũ bên ngoài cũng không có gì thay đổi vẫn bình tĩnh như trước khiến cho Tả Dực không cách nào đoán ra ý nghĩ của hắn. Trong lòng Tả Dực càng thêm sợ hãi, lo rằng thanh niên nam tử cổ quái tuấn mĩ hơn hắn gấp trăm lần sẽ giết hắn



Trong khi hai người đang nói chuyện thì bên trong Kiền khôn đại trận xa xa truyền đến một tiếng rên rỉ, Tần Vũ quay đầu lại nhìn đã thấy Mục Thiên đã tỉnh táo trở lại, khó khăn bay ra phía hắn

Chỉ là Kiền khôn đại trận lúc này đã bị Tần Vũ dùng hết công lực vận hành hơn nữa Mục Thiên đang bị thương nặng, cánh sau lưng đã xơ xác tuy không bị đứt rời nhưng là nhỏ lại không ít, quang sắc cũng nhạt dần vừa nhìn cũng đã biết hắn lúc này không thể nào sử dụng nguyên lực

Mục Thiên từ phía dưới mỏm núi bay tới cũng là vô cùng gian nan, nhìn như là đi theo một đường thẳng tắp nhưng thật ra lại nhìn không đến cuối

Tần Vũ nhíu lông mày phất tay một cái Kiền Khôn đại trận đã tống Mục Thiên ra ngoài, thấy người trước mặt xương đầu cơ hồ vỡ nát nhưng vẫn kiên cường đứng đó trong lòng cũng sinh ra lòng kính nể

Kiếp trước tuy nói Tần Vũ không có nhiều thuộc hạ nhưng hắn bản thân là chưởng khống giả nên có con mắt nhìn người. Cho nên khi thấy bộ dáng của Mục Thiên Tần Vũ đã hoàn toàn hiểu rõ tính cách của người này

Người như thế tính cách nhất định quật cường, một khi có chuyện xảy ra sẽ không dễ dàng mà phản bội cho nên tuyệt đối là một thuộc hạ đáng tin cậy

Nhìn hai mắt Mục Thiên đã định thần trở lại, Tần Vũ biết chuyện này không phải là quá lớn, sẽ không vì bị hắn đả thương mà không gượng dậy nổi, tuy nhiên trong lòng cũng có chút lo lắng nên hoà hoãn dần "Mục Thiên, còn nhớ giao ước giữa chúng ta chứ?"

Mục Thiên ngẩn người ra, tâm trí hắn lúc này cũng vừa mới tỉnh táo. Bị cường lực của Tần Vũ đả thương có thể khôi phục được như thế này cũng là rất khó khăn cho nên mới nghe câu hỏi của Tần Vũ hắn không khỏi sửng sốt

"Nhớ!" thần sắc Mục Thiên có chút buồn bã nghĩ đến giao ước lúc trước! Đương nhiên trận giao chiến vừa rồi giữa hai người hắn cũng sẽ không bao giờ quyên

Nghĩ đến sau này phải làm thủ hạ cho một người tuổi chỉ bằng một phần mười của hắn cũng là hiện lên vẻ buồn bực, có chút xấu hổ không thể nhất thời chấp nhận việc này. Khiến cho hắn không cách nào mở miệng gọi "Chủ nhân", bản thân hắn chỉ muốn tự tử cho rồi


Thấy vẻ mặt phức tạp của Mục Thiên như vậy Tần Vũ cũng có thể hiểu được vài phần, phải biết rằng Mục Thiên nói như thế nào cũng là trưởng lão của trưởng lão đường tại Tử Dực thành. Hơn nữa xem uy thế vừa rồi của hắn chắc chắn địa vị tại Tử Dực thành không nhỏ, nói không chừng còn là nhân vật cấp cao ở trưởng lão đường cũng nên

Hôm nay có thể khiến hắn khuất phục mình như vậy thật có chút khó khăn, cho dù là bại dưới tay mình muốn hắn thành tâm qui phục cũng phải tốn nhiều công sức. Tần Vũ nghĩ vậy, muốn hắn tự nguyện làm việc cho mình cho nên phải nắm chắc suy nghĩ của hắn cũng chính là ham muốn của hắn

Trầm ngâm một lát, thấy Mục Thiên sau hồi lâu không nói lời nào sắc mặt lại trở nên đỏ bừng có vẻ cực kì khó coi

Tần Vũ mỉm cười nhàn nhạt nhìn Mục Thiên, nói "Nếu ta đoán không sai thì Tử Dực thành các ngươi trong số Thiên giới tám đại Thánh hoáng có thực lực yếu nhất!"

Tại Tử Dực thành đào khoáng một năm tuy ngày thường Tần Vũ không có nói nhiều nhưng là vì tìm kiếm tung tích của gia gia và mọi người cho nên vẫn sai Ưng Phong và Cam Vân đi dò la tin tức, âm thầm tìm hiểu một chút về Tử Dực thành và Thiên giới cho nên hôm nay chuyện tại Thiên giới này cũng không quá xa lạ

Thấy Mục Thiên buồn bã gật đầu rồi lại không nói lời nào, Tần Vũ vẫn nở nụ cười nói "Tử Dực Thiên vương cũng là người yếu nhất trong Bát đại Thiên vương đúng không? Nghe nói hắn chỉ có năm đôi cánh, cùng lắm là đạt tới năm cánh thượng giai! Ta còn nghe nói trong Bát đại Thiên vương ngoại trừ hắn ra toàn bộ đều là sáu cánh, hơn nữa tu vi kinh khủng nhất phải tính đến Hoả dực Thiên vương và Băng dực Thiên vương, bọn họ khó khăn lắm mới có thể đạt tới cảnh giới bảy cánh, xét cho cùng chỉ là cơ duyên mà thôi!"

Mục Thiên trầm ngâm một lúc rồi khó khăn nói "Điều đó thì có liên quan gì đến ta? Mục Thiên ta không có ham trở thành Thiên vương, chỉ thầm an tĩnh tu luyện chờ một ngày có thể đạt tới cảnh giới chí cao vô thượng chín đôi cánh mà thôi … những chuyện khác ta không quan tâm!"

"Đúng a!" Tần Vũ vô tay hưởng ứng, đôi mắt hiện lên quang mang tinh quái, cười nói "Đúng là ta đã nghĩ Mục Thiên ngươi không ham quyền thế phú quí cho nên ta mới đưa ra cái ước định kia!"

Nhắc tới ước định, sắc mặt Mục Thiên không nhịn được lại xấu hổ, bị một người tuổi tác kém hơn mình rất nhiều hơn nữa thực lực lại kém hơn đánh bại trong lòng không khỏi khổ não

Thấy sắc mặt Mục Thiên lại như thế, Tần Vũ trong lòng cũng có chút cao hứng, nhàn nhạt nói "Tu luyện giả không quá để ý đến vật ngoài thân, đó cũng chính là điều kiêng kị nhất! Mặc dù công pháp của Thiên tộc các ngươi tương đối đặc biệt, tất cả đều vì thực lực mà cố gắng. Tuy không có khả năng bị tẩu hoả nhập ma nhưng là nếu cảnh giới chưa tới mức mà miễn cưỡng đột phá thì đúng là vô ích có khi còn làm hại đến bản thân, có khi còn tự bạo mà chết cũng rất khó nói! Mà Mục Thiên ngươi lại không để ý đến nguy hiểm mạnh mẽ tiến vào cảnh giới năm cánh, nếu không phải vừa rồi chúng ta đối chiến, không khống chế được năng lượng trong cơ thể thì ngươi cũng không đến nỗi bị thua thê thảm như vậy …"

Tần Vũ giọng khàn khàn nói, sắc mặt Mục Thiên ngày càng khó coi. Vừa rồi hai người đánh nhau, năng lượng trong cơ thể Mục Thiên có một lúc không thể khống chế khiến hắn thiếu chút nữa thì bị chính năng lượng này phản lại, lúc đó Tần Vũ cũng nhanh chóng chiếm được ưu thế đánh hắn thê thảm như vậy

Điều này khiến Mục Thiên hiểu được tình hình trong cơ thể, trong lòng thầm nghĩ phải chuyên tâm tu luyện, thầm nghĩ phải xem xét lại cách tu luyện của mình, chỉ vì muốn nhanh thăng cấp không để ý tới nguy hiểm muốn tiến nhanh lên năm cánh bây giờ đã tạo thành nguy hại lớn cho cơ thể

Nếu ngày thường Mục Thiên chắc chắn sẽ tự hào công lực đề thăng mạnh mẽ, tuy lúc đột phá phát sinh nguy hại lớn nhưng cũng không nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng vừa rồi hắn vì lĩnh vực cổ quái của Tần Vũ mà bộc phát ra lực lượng toàn thân, rốt cục đưa năng lượng hơn mười năm tích luỹ bộc phát ra ngoài khiến khoả nguyên hạch đan điền lúc này của hắn đã xuất hiện vết rách

Thiên nhân tu luyện hoàn toàn là nhờ một hắc điểm bên trong đan điền vốn xuất hiện khi xuất sinh mà dẫn động thiên địa linh khí, từ đó vận chuyển công pháp dẫn năng lượng vào cánh

Theo sụ gia tăng của công lực cái hắc điểm bên trong đan điền kia dần dần lớn lên, chậm rãi chuyển đổi thành nguyên hạch. Tác dụng của nguyên hạch là hấp thu thiên địa linh khí sau đó chuyển đổi thành lực lượng bản thân thông qua sự vận hành của kinh mạch mà vận chuyển năng lượng đến cánh

Mà Tần Vũ lúc đầu phát hiện cái hắc điểm bên trong đan điền kia cũng không có dùng công pháp Thiên tộc tu luyện mà trực tiếp tu luyện tinh thần công pháp, điều này cũng khiến có Tinh vân bên trong đan điền nhanh chóng hình thành, hiện giờ trong kim hạc kia còn xuất hiện dòng suối màu đen! Chỉ là Tần Vũ lúc này còn chưa có phát hiện gì cho nên không biết đặc điểm đặc biệt của thân thể Thiên nhân, cánh thì không nói nhưng thân thể thiên nhân cũng cho hắn một điều kiện tốt

Nếu nguyên hạch bị vỡ cũng có nghĩa là không cách nào hấp thu thiên địa linh khí cũng chính là Thiên nhân không thể tu luyện, có nghĩa là Mục Thiên không thể tiến vào cảnh giới năm cánh càng không thể đạt tới cảnh giới cao nhất của Thiên nhân!