Hậu Tinh Thần Biến

Chương 298: Truyền thuyết Thiên Khanh

Phải biết rằng duy trì hoạt động của một thành trì không đơn giản là dùng vũ lực, Tử Dực Thiên Vương chỉ là một trong tám thủ hạ của Thiên đế, cũng là... tu vi thấp nhất, nếu không phải cánh của hắn thuộc loại biến dị tiềm lực lớn thì vạn vạn lần không thể ở cùng nhóm với bảy đại Thiên Vương kia được.

Kim Tư trong mắt quang mang đầy vẻ cuống quít, nếu có thể phát hiện quáng động như vậy Tử Dực thành tuy không thể trở thành thành trì đứng đầu nhưng ít nhất có thế khiến Thiên Vương trước mặt Thiên đế ngẩng cao đầu.

"Cái... quáng động kia là ai phát hiện?" Có thể phát hiện quáng tàng Thiên nguyên thạch thật không đơn giản, trong lòng Kim Tư đột nhiên có nghi ngờ, ngày đó y đã dùng thần thức cũng không phát hiện ra quáng động dồi dào như vậy! Ít nhất thì tại Tử Dực thành này cũng không có nhiều Thiên nhân có thể dùng thần thức để thăm dò vị trí của Thiên nguyên thạch.

Nhắc tới điều này Trịnh Triết càng đắc ý vô cùng, vẻ mặt thay đổi nói:

"Tướng quân quả nhiên có con mắt nhìn người a, đúng là hiểu công đạo, để cho thuộc hạ chiếu cố người đó!"

"Sao?" Kim Tư hiểu được việc này có chút không thể nào, cũng lại là do bọn hắn phát hiện, nếu là như thế này chắc chắn phải tìm hiểu một phen.

Bọn Tần Vũ bất quá mới tới Tử Dực thành không tới ba ngày lại có thể phát hiện quáng tàng như vậy, cho dù nói là Thiên Vương cũng phải hoài nghi.

Thiên nguyên thạch là một loại khoáng thạch cực kì đặc thù, không chỉ có thể luyện chế vũ khí mà còn là đồng tiền lưu thông cả Thiên giới.

... Tác dụng quan trọng nhất chính là trong Thiên nguyên thạch có một loại năng lượng đặc thù, Thiên nhân có thể sau khi hấp thu năng lượng đó có thể đề thăng tu vi cho nên mới trở thành đồng tiền chung của cả Thiên giới. Một viên Thiên nguyên thạch có thể sở hữu nguồn năng lượng đủ để cung cấp cho một Thiên nhân hai cánh tu luyện trong thời gian một tháng, còn hơn cả hấp thu thiên địa linh khí, trong Thiên nguyên thạch ẩn chứa năng lượng vô cùng tinh tuý, hơn nữa còn dễ dàng chuyển đổi và hấp thu. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

"Là bọn hắn? Như thế nào có thể! Trịnh Triết, ngươi lập tức quay lại theo dõi bọn hắn, xem bọn Tần Vũ có biện pháp nào có thể tìm được quáng tàng Thiên nguyên thạch như vậy!" Kim Tư trầm ngâm một lúc nhàn nhạt phân phó cho Trịnh Triết.

Trịnh Triết trong lòng mặc dù là nghi hoặc nhưng vẫn cung kính tuân mệnh, sau khi hành lễ đã cáo lui.

"Tần Vũ à Tần Vũ, ngươi rốt cục là ai?" Đợi Trịnh Triết đi rồi trong đầu Kim Tư ở đại sảnh hiện ra khuôn mặt anh tuấn của Tần Vũ và không có cánh chim nào.

Thiên Khanh chính là tên một ngọn núi, núi này chỉ có thể là Thiên nhân cao cấp mới có thể nghe qua. Hai người Đế Thiên Hồn và Đế Tuyết Phong phi hành rất nhanh phía trên, chỉ thấy ngọn núi phía dưới cây cối chen chúc, linh khí dư thừa.

"Đại ca, huynh biết vì sao nơi này lại gọi là Thiên Khanh không?" Đế Thiên Hồn quanh thân toả ra một tầng kim quang nhàn nhạt, kim quang cũng không cùng một màu, trên mặt giáp là quang mang màu trắng tinh khiết khiến xa xa thoạt nhìn quanh thân hắn quang mang loang lổ giao tạp.

"Tất nhiên là biết, gọi là Thiên Khanh chính là do ngọn núi này là giao điểm giữa Thiên giới chúng ta và Tu La giới, giao điểm đó chính là một cái động rất lớn rất sâu đưa chúng ta cùng Tu La giới tách biệt nên mới hình thành Tu La giới và Thiên giới!" Đế Tuyết Phong nhàn nhạt cười, quanh thân loé ra hào quang cực kì ít ỏi, nếu không nhìn kĩ căn bản nhìn không ra toàn thân hắn có một cỗ lực lượng bao quanh.

Đế Thiên Hồn cười cười, vẻ mặt thần bí hỏi:

"Vậy huynh biết Thiên Khanh có lai lịch ra sao không?"

Đế Tuyết Phong lắc đầu, từ khi hắn xuất sinh đến giờ tổng cộng cũng không qua đây quá ba lần mỗi lần cũng chỉ tới tán tỉnh, thời gian đâu còn chú ý tới việc này.

"Nghe người ta nói, Thiên Khanh chính là hình thành bởi Cha và hoàng giả Tu La tộc từng đấu với nhau!" Đế Thiên Hồn trong mắt xẹt qua một đạo ánh sáng sùng kính, truyền âm nói: "Bọn họ nói Cha lúc trước khi mới đạt thành Hoàng giai liền không cho Tu La tộc ứng phó đã cùng hoàng giả bên kia đấu một trận, hai người huy động toàn bộ lực lượng sau một hồi chiến đấu cơ hồ sắp đưa cả Thiên giới huỷ diệt! Sau đó Thiên phạt xuất hiện mới khiến cho hai người dừng lại! Tại nơi bọn họ đánh nhau hình thành một cái hố rất lớn hoàn toàn phân cách Thiên nhân tộc cùng Tu La tộc tách ra!"


Đế Tuyết Phong động đậy đôi cánh, nghe Đế Thiên Hồn nói trong mắt hiện lên quang mang kì dị, nhẹ giọng hỏi:

"Thiên Hồn, đệ nói xem những lời đồn này là thật chăng? Vì sao Cha thường ngày không nói với chúng ta? Theo lý thuyết đây là việc đáng tự hào mới phải!"

Trên mặt Đế Thiên Hồn cũng mang thep tia khó hiểu, cũng u mê nói:

"Không biết, chuyện này trong số Thiên Vương cũng cực kì bí ẩn, mọi người khi nhắc tới cuộc chiến ngày đó thì tất cả đều như câm, không dám nhiều lời, đệ cũng là mất rất nhiều công sực mới có thể khai thác từ trong miệng một người nói ra!"

"Hơn nữa đệ còn nghe nói có một chút bí ẩn, bí mật này liên quan đến cả Thiên giới và Tu La giới!"

"Sao? Có gì bí ẩn? Quan hệ trọng đại như vậy sao?" Đế Tuyết Phong hứng thú, đệ đệ này biết không ít chuyện a, có thể thấy được ngày thường hắn đối với lời đồn rất là chú ý.

Đế Thiên Hồn thoáng do dự một chút mới nói:

"Đâu là lời đồn mà huynh chỉ nên nghe qua thôi, không nên trước mặt người khác nhắc tới nếu không cha biết nhất định sẽ giết ta!"

Đế Tuyết Phong gật đầu cười mắng:

"Chúng ta huynh đệ một lòng, không nên nghĩ lung tung, nhanh nói ta nghe!"

"Truyền thuyết nói sau khi đạt tới đẳng cấp mười cánh cũng chính là sau hoàng giai, liền trở thành một nửa "Thiên"!" Đế Thiên Hồn trong mắt loé ra thần sắc nóng bỏng, lẩm bẩm nói: "Bọn họ nói, "Thiên" chính là Tu La tộc và Thiên nhân chúng ta cùng có một "Thiên", vô luận là tộc nào chỉ cần có thể tu luyện tới mười đôi cánh chim liền có thể nắm trong tay nửa "Thiên", trở thành hoàng giả chí tôn của hai tộc!"

Đế Tuyết Phong ngẩn người ra, mười cánh... đó, chỉ là hoàng giả trong truyền thuyết, Thiên nhân tộc và Tu La tộc đã rất lâu không có hoàng giả cao cấp như vậy rồi, đến nay ngay cả Cha cũng dừng lại tại chín cánh mãi không đột phá.

Nhưng chỉ là chín cánh cũng đã là hoàng giả của cả Thiên nhân tộc thậm chí ngay cả Tu La tộc bây giờ cũng đều chịu sự áp bách.

Nghĩ vậy Đế Tuyết Phong trong lòng nghĩ đến một chuyện, nghi vấn: Thiên nhân tộc có hoàng giả chín cánh, Tu La tộc chẳng lẽ không có sao? Tại sao những năm gần đây mỗi lần Thiên nhân đến Tu La tộc đoạt mỹ nữ đều không có cao thủ đến ngăn cản?

Đế Thiên Hồn thấy Đế Tuyết Phong không để ý đến hắn còn nghĩ là người này ngày thường chỉ thích đàn bà nay bị hắn nói trong tâm đã có sự thay đổi rồi, nghĩ đến hắn có thể dùng thời gian bên cạnh đàn bà mà dùng để tu luyện thì nhất định sẽ đạt tới hoàng giả chín cánh, không khỏi vui mừng cười nói:

"Đại ca, huynh cố gắng tu luyện sau này hy vọng của đệ đặt trên người huynh rồi!"

Đế Tuyết Phong ngẩn người ra lập tức nhìn thấy Đế Thiên Hồn vẻ mặt vui mừng không biết là nghĩ đến đâu cười mắng:

"Xú tiểu tử, thế mỹ nữ của ngươi ra sao rồi? Đàn bà Thiên nhân tộc chúng ta ngươi chắc chắn là không để ý a!"


Đế Thiên Hồn gật gật đầu, trên mặt cũng lộ ra nụ cười nói:

"Tất nhiên không phải là đàn bà Thiên nhân tộc chúng ta, đường đường là hai vương tử! Đệ thích một người đàn bà Tu La tộc!"

"Thích thì bắt về a! Ngươi không phải vẫn làm như vậy sao?" Đế Tuyết Phong rất kinh ngạc vị huynh đệ này vốn có tính bạo lực thích cái gì khẳng định là sẽ dùng vũ lực mà cướp đi, tính nết khó có thể thay đổi a.

Đế Thiên Hồn trên mặt lộ ra sắc thái ôn hoà, có vẻ hoài niệm, lẩm bẩm nói:

"Nói ra huynh cũng không tin đâu, sống lâu như vậy ta cũng đã giết ít nhất là mười vạn người rồi, cướp đoạt mĩ nữ cũng có mấy nghìn người, cũng xem như thấy đủ loại người!"

Hắn nuốt nước bọt tiếp tục nói:

"Nhưng khi nàng ở trước mặt ta thì... ta ngay cả dũng khí cũng không có! Chứ đừng nói là mang nàng trở về!"

Vừa nói khuôn mặt lạnh băng cũng hiện lên vẻ ngại ngùng, nhìn Đế Tuyết Phong rất là đa cảm.

"Cái loại đàn bà gì mà lại khiến ngươi si mê như vậy chứ? Đợi ngày mai sau khi chúng ta tới Thiên Khanh nhất định phải cho ta thấy một phen, thế mới phải!"

Đế Thiên Hồn gật đầu nói:

"Nói điều này cũng là muốn đại ca giúp ta, người đàn bà này thật đáng cho đệ nỗ lực!"

"Nói ta xem có thể giúp gì không?" Đế Tuyết Phong trong mắt hiện lên vẻ thật lòng.

"Không có khả năng!" Đế Thiên Hồn dâng lên một tia phấn khích đến mức mặt đỏ bừng nói: "Huynh tuyệt đối sẽ than thở, trách lão Thiên lại tạo ra một mỹ nữ như vậy!"

"Bày đặt!" Đế Tuyết Phong khinh thường, bay nhanh về phía trước: "Ta tất nhiên hiểu được tiểu tử ngươi thích bạo lực, phi hành nhanh một chút, bị ngươi nói tâm ta động rồi, ta phải nhanh một chút để chứng kiến một người đàn bà có thể làm xiêu lòng ngươi rốt cực là cực phẩm gì!"

Đế Thiên Hồn cũng hưng phấn hẳn lên, lớn tiếng hô:

"Gặp thì được nhưng nếu là huynh muốn cướp của đệ nhất định đệ sẽ liều mạng với huynh!"

Hai đạo thân ảnh giống lưu tinh, xé gió bay qua các ngọn núi bay nhanh về phía chân trời.

Đứng một lần nữa bên trong quáng động, thân ảnh Tần Vũ tại cửa động lại không ngừng di động, trên mặt dần dần xuất hiện mồ hôi, suốt thời gian một nén nhang mới dừng động tác.

Kim quang trong tay chợt lóe, tinh thần lực bắn vào trong cửa động, quang mang trước mắt chợt loé rồi biến mất.

"Thành!" Tần Vũ có chút mệt mỏi nói: "Bảy cấp trận pháp hôm nay sử dụng thật khó khăn a!"

Bọn người Cam Vân ngồi bên trong động nhìn bầu trời quang đãng bên ngoài không rõ động tác của Tần Vũ có tác dụng gì tựa hồ... không có chút biến hoá!

Tần Vũ nhắm mắt điều tức một hồi, mở to mắt nói:

"Trong quáng động này có rất nhiều Thiên nguyên thạch, chúng ta có thể chậm rãi đào! Bắt đầu từ hôm nay, các ngươi lấy Thiên nguyên thạch tu luyện, ta hi vọng các ngươi có thể đột phá đẳng cấp ba cánh!"

"Nhưng mà đại nhân, ngài không phải nói đột phá quá nhanh khiến cho căn cơ không vững sao?" Lão Hắc tò mò, nói không cho đột phá cũng là Tần Vũ, hôm nay lại bảo mọi người nhanh chóng đột phá cũng chính là hắn.