Editor: Diễm Phạm
Gió biển ùn ùn kéo đến, những con sóng tới tấp đập vào bờ, có rất nhiều hải âu và chim biển phải chạy đi tránh sóng!!
Trước khách sạn Á Châu có một đài phun nước, chẳng biết lúc nào trước cửa khách sạn đã có ba cái trống to, vào lúc này nước bắt đầu được phun lên cao theo nhịp điệu, trống ở dưới được đánh kêu bang bang phanh, bang bang phanh vang lên, tiếng trống làm cho không khí sôi động hẳn lên!!
Trống, được coi là thần vật ở phương đông, nó có thể đánh bại đối thủ, cổ vũ tinh thần mọi người, mấy vị võ sĩ phương Tây biểu diễn cùng với tiếng trống, đó chính là sự kết hợp giữa Trung Quốc và Phương Tây! Giới thượng lưu bên Nhật Bản tổ chức trận thi đấu phục vụ rượu lớn thường dùng hoa anh đào làm biểu tượng chính, đó là vẻ đẹp ở Nhật Bản, bây giờ quan viên chính phủ đã trải qua nhiều sóng gió hiển nhiên muốn đánh trống thật lớn!!
Vô số nhà báo, nhao nhao cầm lên máy ảnh kĩ thuật số quay chụp các võ sĩ đang biểu diễn, họ đứng trước trống chụp liên tục, trống kêu vang dội, nước phun lên ầm ầm, tạo ra thủy cầu lớn, màn hình máy vi tính đặt dưới vòi phun nước phản chiếu ánh sáng lên, tạo nên hình chén rượu nho xoay tròn trên không trung!!
Tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên!!
Nắp rượu vang vào thời khắc này, bắt phụt lên tạo ra màn sương mờ theo đó là mùi hương lan tỏa khắp không gian!!
Nhà báo và khách quý cùng nhau vỗ tay, chào đón thời khắc này.
Một dãy xe con màu đen chạm chạp tiến tới, có vô số vệ sĩ đứng bao vây để bảo vệ, nhà báo và người xem xung quanh đều phấn khích, xe con chậm rãi dừng lại, vô số đặc công và bảo vệ của khách sạn tăng cường cảnh giác, sau đó mời vị khách chuyên gia phục vụ rượu xuống xe, người thứ nhất đến từ Hy Lạp, đất nước có hơn sáu nghìn năm lịch sử về rượu nho, là đất nước tiên phong ở châu Âu cũng là đất nước đầu tiên lên kế hoạch kinh doanh rượu nho, đất nước này có cả truyền thuyết về rượu nho!!
Người tuyển thủ nam tên Kerry, khoảng ba mươi tám tuổi, mặc áo sơ mi màu lam đậm, quần màu đen, vóc người khôi ngô, có khuôn mặt phương tây điển trai, thỉnh thoảng hé mở đôi mắt màu xanh sâu thẳm, là người phục vụ rượu chuyên nghiệp, có trí tuệ hơn người và ánh mắt lương thiện, anh đi về phía trước trong tiếng vỗ tay vang dội xung quanh, khi đi vào bên trong với tâm trạng phấn khích!!
Vô số nhà báo cùng chụp ảnh anh, tiếng máy ảnh vang lên tách tách, trên màn hình lớn bông hoa mẫu đơn xuất hiện rồi châm chạp bay lên, sau đó bắt đầu có hình ảnh về văn hóa chưng cất rượu nho của Hy Lạp, thậm chí còn có từ thời cổ xưa, có người gọi rượu đỏ là độc dược mê hoặc lòng người, nhưng thật ra rượu là thứ kích thích linh hồn con người, làm cho con người tìm ra chính mình! Người Trung Quốc uống rượu thì gọi là uống rượu “Ẩm Kiền”!! Nhưng người phương Tây rượu uống rượu thì gọi là “đẳng cấp”!! Không giống với cảnh giới khác, mang đến cảm giác khác trong nội tâm con người, chúng ta phải học tập điều này!!
Cửa xe màu đen thứ hai được mở ra!!
Một người đàn ông người Pháp khoảng năm mươi tuổi bước ra, mặc âu phục phẳng phiu, mái tóc vàng óng, khuôn mặt rất thân thiện nở nụ cười chuyên nghiệp, đi về phía trước, theo thói quen nhìn vào ống kính máy quay mỉm cười.
Vitas, Laurence và mọi người cùng ngẩng đầu lên, nhìn về phía nam tuyển thủ Gosedon này, anh từng phục vụ rượu cho rất nhiều nguyên thủ quốc gia, anh biết rất rõ về cách kết hợp giữa thức ăn và rượu nho của rất nhiều quốc gia, là người được kì vọng cho thế hệ lãnh đạo rượu nho kế tiếp sau Vitas và Laurence, lần này anh tỏ thái độ nhẹ nhõm mà khiêu chiến, lần đến Trung Quốc này, một là muốn thử sức với bản thân hai là muốn tìm đối thủ tương đương với mình!!
Cửa xe thứ ba được mở ra, một cô gái khoảng hai mươi tám tuổi xinh đẹp đến từ Nhật Bản, mặc váy ngắn bó sát người, buộc tóc đuôi ngựa, khuôn mặt khả ái, phong thái nhanh nhẹn, đi giày cao gót hơn mười centimet, đi về phía trước, gương mặt tươi cười tỏ ra vẻ nắm chắc phần thắng! Cô tên là Mộc Tử Linh, gia đình ba đời đều kinh doanh rượu đỏ, nghe nói gia đình cô một tay thao túng thị trường rượu đỏ Nhật Bản và một số nước châu Á, gia đình cô có một hầm rượu tốt ở ven biển, bên trong cất giữ rất nhiều rượu, cha cô là người có thu nhập cao thứ 3 về kinh doanh rượu đỏ trên thê giới!!
Vitas hai mắt lóe ra nhìn cô gái này!!
Mộc Tử Linh khẽ nhếch miệng, đi vào bên trong với bao ánh mắt ngưỡng mộ của những người đàn ông xung quanh, vô ý thức cô tìm bóng dáng của Trang Hạo Nhiên...
Hiển nhiên hai vị giám đốc đều chưa đến!!
Hai mắt của cô xụ xuống, liền cất bước về phía chỗ ngồi của mình, lại vô ý thức nhìn vào tấm thủy tình sáng chói ở bên phải dãy ghế có ghi Đường Khả Hinh, hai mi mắt cô nhíu lại rồi cười nhẹ ngồi xuống.
Xuống tiếp sau đó là tuyển thủ của quốc gia La Mã, Tây Ban Nha, Đức, còn có người trong nước là Thiên Thiên và Giang Tử Thần là vị tuyển thủ thứ tám, chiếc xe thứ chín chậm rãi dừng lại ở trước thảm đỏ, người bước ra là một người con trai Italy, trẻ tuổi có khuôn mặt đẹp trai, tóc xoăn, ngắn có màu hơi rám nắng, hai mắt màu xanh lam, sống mũi rất cao, nhìn người toát lên vẻ quý tộc, anh mặc áo sơ mi kẻ sọc màu lam nhạt, quần màu trắng, có chút lãng tử và hào hoa phong nhã...
Vitas cùng Laurence đồng thời ngẩng đầu, nhìn về người có tên là Alex này, người con trai này được mọi người dự đoán là sẽ giành giải quán quân, mẹ của anh có hơn ba mươi trang trại rượu trên khắp thế giới, cha anh là chuyên gia ẩm thực nổi tiếng ở Italy, có tới mười tám nhà hàng ở Pháp, ngay từ khi mới mười ba tuổi đã làm bạn cùng với rượu đỏ, sự hiểu biết của anh về rượu đỏ đã đạt tới cảnh giới cao nhất! Người đời gọi anh là “Thần rượu”, anh là người duy nhất có thể triệu tập được linh hồn rượu trong các vị tuyển thủ tham gia trận đấu này!!
Người con trai phong độ nhẹ nhàng, bắt tay với mọi người hăm hở hỏi han, rồi vẫy tay mỉm cười với mọi người xung quanh, gió thổi mạnh làm bay tóc ngắn của anh, gió luồn vào áo sơ mi của anh làm nổi bật cơ ngực săn chắc, tất cả nữ nhân viên phục vụ nhìn thấy cảnh tượng này, cũng không khỏi mặt đỏ tới mang tai!!
Bên trong phòng kĩ thuật!!
Tưởng Văn Phong tiếp tục cắn kẹo que, hai chân vắt chéo rung rung, nhíu mày nhìn vào người con trai tên Alex trên màn hình máy vi tính, cư nhiên lại mặc cùng thương hiệu với mình, cùng màu áo sơ mi, lại nghe thấy gọi anh ta là thần gì đó, liền không khỏi nhớ tới, Vitas đã từng nói, anh ta là đối thủ mạnh với Đường Khả Hinh, thế nhưng người kia, thế nào còn chưa có đến chứ?
Vừa nghĩ xong thì có một chiếc xe con màu đen chậm rãi đi tới, dưới ánh sáng mặt trời toát lên vẻ tôn quý, nghe nói cô là nữ thần rượu đỏ của Á Châu, nghe nói cô sử dụng phương pháp không đúng đắn để tiến vào trận trung kết này, nghe nói Jackson có bất mãn với cô, nghe nói cô là học trò ưu tú của Vitas, nghe nói tài năng của cô cũng không như các tạp chí miêu tả, nghe nói gia đình cô cũng không hiển hách như chín vị tuyển thủ trong trận chung kết này, nghe nói gia cảnh của cô cũng không tốt gì, cô chỉ từng làm một nhân viên tạp vụ nhỏ!!
Nhưng không ai biết, cha cô là đầu bếp truyền kỳ về món ăn Tây, thậm chí cũng đoạt được rất nhiều giải thưởng quốc tế lớn, nghe truyền cha cô còn là đầu bếp số một trên thế giới, đối với việc con gái ông tham gia trận đấu này thì không thua kém bất kì vị tuyển thủ nào!! Chỉ là tất cả mọi người, ai cũng chỉ nhớ cô từng làm ở Á Châu với chức vụ nhỏ thôi!!
Xe con màu đen, tạm dừng lại!!
Khương Vĩ cùng Đỗ Uy mặc âu phục màu đen nhanh chóng từ phía trước trong xe đi ra, trong phạm vi của đặc công, đợi mệnh lệnh, đem tất cả bảo vệ bảo hộ xung quanh xe, quan sát xung quanh xe trong phạm vi bán kính năm mươi mét, thấy không có mối nguy hiểm nào tới Đường Khả Hinh, mới cầm bộ đàm lên, nhanh chóng nói: “Không có nguy hiểm!! Có thể xuống xe!!”
Vô số người ở đằng xa, lập tức bấm cò, nhìn vào xe con, nếu như có người lại gần Đường Khả Hinh mà tạo ra nguy hiểm thì lập tức giết!!
Thi Ngữ nhanh chóng đi về phía xe con, mỉm cười có vài phần tôn kính, hơi khom lưng nói nhỏ: “Đường tiểu thư!!”
Cặp sinh đôi xuống xe trước, quan sát tình huống xung quanh, mới khom lưng mời Đường Khả Hinh ra...
Thiên Thiên cùng Giang Tử Thần, hôm nay mặc một màu đen một màu trắng kết hợp với nhau, đồng thời xoay người, nhìn về phía Đường Khả Hinh, bởi vì cô sáng nay đã xác định nghỉ việc tai khách sạn Á Châu và tập đoàn Hoàn Cầu, lấy thân phận riêng để dự thi, cô bây giờ không phải bạn nữa mà là đối thủ!!
Một trận gió mạnh thổi tới!!
Đường Khả Hinh mặc váy dài màu trắng, tóc thẳng, đeo vòng cổ kim cương, cô tươi cười ôn nhu đi xuống xe, bảo vệ đứng xung quanh, đi về hướng giám khảo, người nào không biết lại tưởng cô là thiên kim tiểu thư nhà nào đi tuần sát hiện trường trận đấu, mấy người tuyển thủ trầm mặc cùng xoay người lại nhìn cô.
George phu nhân cũng hiếu kỳ xoay người nhìn Đường Khả Hinh trang điểm như vậy, cũng kinh ngạc cười kêu một tiếng: “Oa nga!”
Vitas lại nhìn học sinh của mình, mi tâm căng thẳng!!
Tưởng Văn Phong trong nháy mắt ngồi dậy, nhìn về phía Đường Khả Hinh hôm nay gợi cảm mỹ lệ như vậy đón gió mạnh, tóc bị thổi tung, nhẹ nhàng khoan khoái đi về phía trước, giống như nữ thần mùa hè, hai mắt của anh trừng lên, ngón tay lại nhanh chóng chuyển động, chuyển ống kính tới khuôn mặt Vitas, quả nhiên trên mặt ông già này là cái bản mặt khó coi, anh cười ra tiếng, cầm một miếng bánh bỏ vào miệng rồi mút lấy hương vị ở tay, lại cười nói; “Tôi sẽ giúp cô!! Đường Khả Hinh!”
Đường Khả Hinh nhìn mọi người phất tay ôn nhu mỉm cười, nhấc váy lên đi về phía trước, cặp song sinh đi theo sau cô, vừa hướng mọi người ôn nhu mỉm cười phất tay, vừa nhấc lên làn váy thật dài đi về phía trước, cặp song sinh theo sát cô sau đó, cô vẫn đi về phía trước, nhưng không ai biết được vừa qua đài phun nước, muốn đi về phía thảm đỏ, cô bị phản chiếu ánh sáng mạnh vào mắt, trong nháy mắt mắt cô nhắm lại khó chịu cúi xuống muốn nhắm mắt lại cho đỡ chói, nhưng không may chân lại đạp vào chân váy, cô loạng choạng, a một tiếng ngã vào đài phun nước ————
Tiểu Hà lập tức đưa tay ra kéo cô, nhưng tay áo cô quá mỏng nên đã kéo một lớp áo của cô, Đường Khả Hinh liền bị xé đi vải trắng ở tay áo, phịch một tiếng, cả người ngã vào đài phun nước đủ màu sắc, cả người ướt như chuột lột, vỗ mặt nước, kêu to lên: “A —————— “
Mọi người cùng nhau kinh ngạc nhìn về phía cô, có người đã phù một tiếng, cúi đầu bật cười!!
Vitas mặt lạnh xuống, chút không hài lòng về phía học sinh, tức giận nói không nên lời!