Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 920: Ánh mắt

Cao ốc chính phủ AA! !

Như Mạt đang cùng tất cả chủ tịch phu nhân cùng thành viên giám sát chứng nhận cùng một chỗ đến chính phủ AA tạm thời thành lập hội ngân sách văn phòng, kiểm kê tất cả tiền đấu giá và cả tiền quyên tặng ở yến hội từ thiện là được bao nhiêu.

“Lần này thật sự là rất hiếm có tổng giám đốc Tưởng hỗ trợ cùng hiệp trợ lớn như vậy, chúng ta mới tính sơ thôi đã hơn từ thiện, cái này đoán chừng là lần đầu tiên chúng ta kiểm kê nhiều nhất trong các yến hội từ thiện rồi...” Lưu phu nhân mỉm cười mà nhìn về phía Như Mạt, tay vỗ nhẹ cổ tay của cô, vui vẻ nói.

Như Mạt cũng mỉm cười mà nhìn về phía bà, gật gật đầu.

Mọi người liền cùng đi vào cửa chính cao ốc chính phủ AA, lại đi đại sảnh lớn cười cười nói nói mà đi vào thang máy...

Nơi làm việc của họ Tưởng. ***

Lãnh Mặc Hàn vừa nghe Mỹ Linh cùng Tưởng Văn Phong phân tích, anh lập tức gọiTiêu Yên cùng Giang Thành nhanh chóng chạy tới phía trước, vừa chạy vừa nhanh chóng hỏi : “Hôm nay cao ốc chính phủ có hoạt động gì hay không?”

Tiêu Yên vừa đi theo anh lên phía trước, vừa nhanh chóng bấm điện thoại cho Thanh Bình, hỏi : “Hôm nay cao ốc chính phủ có hoạt động gì không?”

Thanh Bình nửa nằm ở trên giường bệnh phòng Vip, tay bưng lấy laptop, ngón tay càng không ngừng hoạt động trên bàn phím, lấy mật mã Tô Lạc Hành cho mình, xâm lấn văn phòng chủ của cao ốc chính phủ, phân giải hành trình cùng tất cả file số liệu hôm nay, cô nhanh chóng nhìnnói : “Hội ngân sách viện phúc lợi tạm thời thành lập ở lầu 23! Hôm nay tất cả uỷ viên còn có chủ sự tham gia từ thiện cùng tất cả nhân viên khu công chứng, cùng một chỗ đến lầu 23kiểm kê từ thiện! Viện trưởng viện phúc lợi đã chờ ở lầu 23!”

Lãnh Mặc Hàn nghe lời này, liền dừng bước lại, tay đè lấy tai nghe, hai mắt lóe lên, nghiêm nghị hỏi : “Như Mạt cũng ở đó?”

“Vâng! !” Thanh Bình nhanh chóng gật đầu.

Cả người Lãnh Mặc Hàn liền dâng lên hơi thở rất đáng sợ, hai con ngươi sắc bén mà lóe lên, trong nháy mắt bước nhanh đi lên phía trước!

Tiêu Yên cùng Giang Thành cũng bắt đầu tập họp tất cả mọi người, từ khắp thành từng nơi ra, nhanh chóng hướng cao ốc chính phủ đi đến!

Trong phòng bệnh! !

Tưởng Văn Phong cùng Tô Lạc Hoành đều cầm máy tính, nhanh chóng phân giải hình ảnh cao ốc chính phủ, một người chịu trách nhiệm lầu bên ngoài, phân công nhân viên trông coi tất cả cửa ra vào, một người chịu trách nhiệm trong lầu, cùng Lãnh Mặc Hàn phân tích tất cả kiến trúc lối đi trong lầu! !

***

Cao ốc chính phủ!

Như Mạt cùng tất cả chủ tịch phu nhân cười cười nói nói mà đi ra thang máy, nhìn văn phòng hội ngân sách ở phía trước thật rộng rãi, hai bên đặt các lẵng hoa, thậm chí có thể thấy bên trong đã bầy đặt champagne và ly thủy tinh, mọi người mỉm cười nhìn, cũng biết sau tin tức tốt được công bố ra, hoàn toàn chính xác khiến lòng người phấn khởi, cần mở Champagne chúc mừng! !

Như Mạt vừacùng phu nhân đi lên phía trước, hai con ngươi quyến rũ rồi lại lơ đãng mà vọt đến ngoài cửa sổ một tòa cao ốc bên trái văn phòng, có một bóng dáng màu xám nhạt, cô im lặng không lên tiếng lại cùng phu nhân đi lên phía trước.

Phụ lầu, tầng hai mươi hai, một cánh cửa sổ.

Lâm Đình mỉm cười mà đứng ở trước một cánh cửa sổ, nhìn về phía trước có một bóng dáng dịu dàng đang lay động, cô khẽ nhếch khóe miệng, biết có người đang chờ mình, trong nháy mắt để bàn tay lên máy, ngón tay ở phía trên nhanh chóng hoạt động, lại để cho nguồn tín hiệu của mình cùng Software crack hệ thống trong nháy mắt khởi động, trong màn hình nguồn tín hiệu, trong nháy mắt như là mũi tên cỗ đâm thẳng về phía nguồn tín hiệu thế giới lộng lẫy của Tô Lạc Hoành! !

Phòng bệnh!

Bá một tiếng, màn ảnh máy vi tính trong thế giới lộng lẫy của Tô Lạc Hoành nhanh chóng tê liệt, hai con ngươi anh lóe lên, vẻ mặt tức giận nói; “Cô ta rõ ràng biết tôi đang dùng thế giới lộng lẫy?”

Tưởng Văn Phong nhanh chóng xoay người, nhìn về phía Tô Lạc Hoành nhanh chóng nói : “Bây giờ cô ta ở lầu 22, chúng tôi vừa rồi tìm thấyđịa điểm của cô ta, tín hiệu lập tức gián đoạn, vô cùng có khả năng cô ta đã gặp được người cô ta muốn gặp! ! Nhanh, lập tức phá giải hệ thống của cô ta, nếu không một phút đồng hồ cũng có thể để cho cô ta làm rất nhiều chuyện! !”

“Được! !” Tô Lạc Hoành nhanh chóng gật đầu, lập tức hoạt động nhanh ngón tay, bắt đầu phân giải mật mã của đối phương.

Tưởng Văn Phong cũng bắt đầu ngồi ở trước máy tính, nhanh chóng phân giải kiến trúc trong lầu! !

Phụ lầu chính phủ.

Lâm Đình tươi cười mà nhìn hệ thống của mình đã phá đối phương hệ thống, hai tròng mắt của cô lóe lên, khẽ nhếch khóe miệng, lấy móc câu bên trong áo khoác ra, lại để cho móc câu thép nhắm ngay lầu chính tầng 23, hai mắt nhíu lại, ngón tay nặng đè móc vào ván, phịch một tiếng, móc câu thép mang theo dây thừng, bắn thẳng về phía trước, chuẩn xác mà bắn tới tầng trệt đối diện, thậm chí đâm vào bên trong bức tường, cô không nói hai lời, đem móc câu thép móc vào bức tường bên cạnh mình, thân thể nhanh chóng như là chím én nhảy ra, mắt thấy cơ thể sẽ phải rơi xuống lúc, nhẫn sắt trong lòngbàn tay móc câu nhanh vào dây thừng, lại để cho cơ thể nhanh như tia chớp lóe lên đi về phía trước, mắt thấy như mũi tên cơ thể đâm vào bức tường, cô một tay bay vọt, 360 độ xoay tròn, cơ thể trong nháy mắt nửa ngồi ở đỉnh bức tường! !

Cô mỉm cười nhìn tất cả phong cảnh cao ốc, không nói hai lời liền đè xuống nút dây thừng bên này, dây thừng trên không trung nhanh chóng thu lại, nắm chặt móc câu lần nữa móc ở sau người, chậm chạp mà cất bước hướng đầu bậc thang đi đến, cô đã sớm chuẩn bị cho tốt, áo sơ mi trắng cùng quần dài rộng rãi, còn có một đơn vị trong chính phủ, cô lập tức bắt đầu cởi quần áo trên người mình, sau đó mới núp trong bóng tối lấy quần áo mặc vào, đeo lên kính mắt màu đen bên cạnh, lấy ra thẻ nhân viên, lại mang giày cao gót màu đen, cứ như thư ký rồi đem quần áo bản thân cất kỹ, lại cất bước xuống lầu...

Phanh phanh phanh phanh phanh phanh! !

Lầu 23 văn phòng hội ngân sách tạm thời bây giờ có bầu không khí nhiệt liệt, vô số nhân viên công tác, còn có lãnh đạo, tất cả nhân viên chủ yếu vì lần tính toán từ thiện đang mở Champagne chúc mừng, Như Mạt lúc này cũng tiếp nhận Champagne có buộc hoa hồng, chẳng qua là hơi uống một chút, liền lơ đãng nhìn ra ngoài.

Lầm Đình trên tay cầm lấy một phần văn bản tài liệu, đi ngang qua văn phòng vui vẻ này, hướng bên trong mỉm cười nhìn thoáng qua, liền lạnh nhạt đi qua cửa, quẹo trái vào thang máy, ngón tay nhấn xuống tầng 30, liền im lặng chờ đợi!

Cửa thang máy không có bao lâu mở ra! !

Cô lạnh nhạt đi ra thang máy, vốn là đối với đặc công đưa lên thẻ nhân viên cảu mình, xác định thân phận của mình, cô mới lại cất bước dọc theo hàng lang thật dài, lấy thân phận nhân viên ngoại giao mới tới, đi đến cách cửa cuối hành lang mới dừng lại, mỉm cười, nhẹ nhàng mà gõ gõ cửa.

“Vào đi...” Một giọng nói truyền ra.

Lâm Đình mỉm cười tay cầm văn bản tài liệu, đi vào văn phòng, nhìn về phía người trước mặt, hơi lộ ra tôn kính nói : “Đã bắt được cô ta. Chủ nhân chúng tôi cũng không tin bình rượu đỏ kia không hiểu sao lại mất tích, lần này chúng tôi nhất định sẽ nghiêm hình tra tấn, bức ra tung tích rượu đỏ. Chẳng qua là xin ngài chuyển cáo Lưu uỷ viên, không nên quên hiệp định lúc trước.”

Đối phương cũng không có xoay ghế da qua, dường như tại suy nghĩ sâu xa.

Lâm Đình cũng lẳng lặng chờ đợi.

“Tần Vĩ Nghiệp cũng không cần lưu lại, không có giá trị lợi dụng.” Hắn ta âm u nói.

“Ngài yên tâm, anh ta sống không quá ngày mai! !”Lâm Đình mỉm cười nói : “Chuyện tiểu thư của chúng ta, cũng nhờ cậy ngài rồi. Cô ấy thật sự là chán ghét viện Phúc Lợi! !”

“... ... ...” Đối phương không lên tiếng.

Lâm Đình thấy nói chuyện đã xong, đoán chừng Tô Lạc Hoành sắp phá giải mật mã bản thân, cô liền nhanh chóng hơi gật đầu, lập tức quay người ra ngoài, chuẩn bị rời đi! !

***

P/s: ai mún đọc trước 100 chương giá rẻ ủng hộ đường sữa dịch giả thì hãy liên hệ gmail : [email protected]

Phanh phanh phanh phanh phanh! ! Vô số tiếng phá hủy liền vang lên! !

Trước cửa cao ốc chính phủ 100m xảy ra tai nạn xe cộ, vô số chiếc xe toàn bộ đâm vào ngã tư đường, Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng từ trong xe thể thao tung người mà ra, trước một bước như là con báonhảy đến phía sau cao ốc chính phủ, nhanh như tia chớp nhảy đến, trong đầu tất cả đều là bộ dáng bị thương trên vai đau đớn đến hôn mê của em gái! !

Lâm Đình đứng ở một cánh cửa sổ trong đó, thấy tai nạn phía trước cao ốc chính phủ, khóe miệng cô cười cười, rồi ném đi kính mắt màu đen, không nói hai lời liền nhanh chóng mà lách mình đi vào thang máy, từ lầu 25 theo như đến lầu 24, trong nháy mắt khởi động phần mềm máy tính, chèn ép máy giám sát và điều khiển hệ thống trong nháy mắt bị tê liệt, lập tức tung người đẩy nắp thông gió trên đỉnh thang máy, cơ thể nhảy lên, ngồi xổm trên đỉnh thang máy, nhìn thấy khung thang máy khác vừa vặn ở bên cạnh với tốc độ ánh sáng đi xuống đất. Cô tung người bay vọt nhảy đến một khung trên thang máy kháv, tay nắm chặc dây thừng, cơ thể theo thang máy nhanh chóng rơi xuống! !

Tô Lạc Hoành vẫn như cũ nhanh chóng hoạt động ngón tay, trên trán tràn đầy mồ hôi mà giải mã.

Thanh Bình ở bên cạnh rốt cuộc giám sát và điều khiển đến bóng dáng Mỹ Linh, lập tức đè xuống tai nghe kêu to; “Cô ta ở lầu chính thang máy, nhấn xuống lầu 24, thế nhưng là không biết tại sao, hệ thống giám sát và điều khiển hệ tê liệt ba giây! !”

Lãnh Mặc Hàn đứng ở bên cạnh chính phủ, hai con ngươi nhanh chóng lưu chuyển, lập tức nói; “Cô ta có khả năng mượn đầu thang máy a, nhảy đến thang máy b! ! Nhanh! ! Xem xét thang máy b ngừng ở đâu! ?”

Thanh Bình nhanh chóng hoạt động ngón tay, nhìn xem thang máy đã bỏ vào cõng tầng hai, lập tức kêu to : “Thang máy đã bỏ vào một bãi đỗ xe! !”

Lãnh Mặc Hàn nghe xong, lập tức thả người nhảy lên bức tường cao ốc chính phủ, phân phó mọi người cùng một chỗ dọc theo đường chắn cô ta! !

Dưới mặt đất bãi đỗ xe! !

Lâm Đình bình tĩnh mà đi ra bãi đỗ xe, khuôn mặt mỉm cười mà di chuyển bước chân đi về hướng đất trống khu b, giày cao gót vẫn đứng ở một cống ngầm thép che ngừng lại, chẳng qua là ngưng mặt nhìn phía trước một chút, đã nghe được một hồi tiếng bước chân dồn dập, côlúc này mới gương cao cười cười, trong nháy mắt mở nắp ống nước ngầm, thả người nhảy xuống! !

Phòng bệnh! !

Tô Lạc Hoành cuối cùng nhanh chóng giải mã, một lần nữa mở ra thế giới lộng lẫy của mình, nhanh thở một cái, lại lập tức tay đè lần tới xe, tiếp tục truy tung phương hướng Lâm Đình, mặc dù số liệu của cô ta chính từ dưới đất toán loạn! !.

Mỹ Linh nhất thời khiếp sợ nhìn về phía đồ giải nói : “Cô ta... Cô ta đang đi đâu? Cái này... Đây không phải phía dưới cao ốc chính phủ A sao?”

Tưởng Văn Phong đi vào thang máy trước, anh đã quá quen thuộc kiến trúc, rất nhanh mà khẩn trương nói; “Cô ta đi dưới mặt đất! ! Nhanh! ! Dưới đất này có đường liên thông ba trăm mét xa đến bên ngoài bưu chính cao ốc! !”

Tiêu Yên cùng Giang Thành mới vừa lách mình đến bãi đỗ xe cao ốc chính phủ, liền nghe cô ta đã dọc theo đường ống dưới mặt đất chạy ra cao ốc chính phủ A, cô liền tức giận; “Lại để cô ta chạy thoát?”

Bọn họ lại nhanh chóng điên cuồng đuổi theo đi ra ngoài! !

Đường đi náo nhiệt! !

Phía sau bưu chính cao ốc nắp giếng dưới mặt đất trong nháy mắt mở ra, bóng dáng Lâm Đình nhanh chóng đi ra, trong nháy mắt vung đao sắc bén cắt mất dây điện không thấm nước bên trong nắp giếng, chỉ cần người nào dọc theo lộ tuyến của mình hướng bên này đi, nhất định sẽ bị điện cao thế chết, cô mỉm cười, vô cùng nhàn nhã mà đắp kín nắp giếng, rồi quay người cất bước đi lên phía trước! !

Một bóng dáng màu tím, giống như là u linh mãnh liệt xuất hiện, trong nháy mắt liền giơ chân đạp vô bụng của Lâm Đình! !

“Phanh! ! ! !” Cả người Lâm Đình nện xuống sau thật mạnh, phịch một tiếng, ngã ở bên trong đống gỗ chồng chất, khóe miệng phun một bụm máu, rồi ngẩng đầu! !

Điệp Y đang mặc áo bó sát màu đen, váy dài màu tím sậm, tóc dài eo dài, lạnh lùng đón gió đứng ở trước mặt cô ta, trên mặt không có một chút cảm tình, tất cả đều là tàn nhẫn giống như ánh mắt tử thần...

**************************************