Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 717: Linh hồn vô tội

Người chủ trì chờ sau khi Đường Khả Hinh phát biểu những lời chúc mừng tốt đẹp xong, lại mời hai vị tổng giám đốc tập đoàn tự mình thực hiện nghi thức thắp đèn cuối cùng của ba ngày tiệc thử rượu.

Tiếng vỗ tay lại vang lên như sấm rền.

Đường Khả Hinh nâng đuôi váy dài, chậm rãi men theo ánh đèn của hội trường, đi xuống phía dưới sân khấu, ngọt ngào tươi cười, vỗ tay.

Toàn bộ hội trường, đột nhiên xuất hiện một luồng ánh sáng trắng hệt như đến từ Thiên đường, từ trên không trung chiếu xuống, rơi vào phòng tiệc tầng hai, tất cả khách mời trong khoảnh khắc xoay người nhìn lên.

Tưởng Thiên Lỗi cùng Trang Hạo Nhiên, hai người hai vẻ kiêu ngạo có một không hai, mặc âu phục một đen một trắng chậm rãi dọc theo thảm đỏ, tay vịn vào rào chắn mạ vàng, từng bước một đi xuống lầu, phong độ thân sĩ, cao lớn nghiêm nghị đi về giữa sân khấu.

Người nhà họ Tưởng và họ Trang, ngồi ghế dành cho khách quý, nhìn con trai họ đang mỉm cười đi về phía trước, bọn họ cũng không khỏi tự hào và vui vẻ.

Đường Khả Hinh đứng một bên, liếc mắt nhìn Trang Hạo Nhiên.

Trang Hạo Nhiên vẫn luôn nhiệt tình đẹp trai tươi cười như vậy, từ cầu thang bên trái đi về phía trước, Tưởng Thiên Lỗi với thói quen vẫn bình thản, tao nhã như vậy mang theo chút tươi cười, từ cầu thang bên phải đi về phía trước, hai người trước sự

chờ mong của mọi người, bước lên sân khấu đi tới trước quả cầu bằng thủy tinh, cùng nhìn vào bên trong quả cầu thủy tinh - biểu tượng của Hoàn Cầu, ánh sáng trùng điệp lấp lánh như ẩn như hiện lóe lên, dường như những tia sáng rực rỡ muốn đua nhau lan tỏa, trong nháy mắt giữa hội trường tĩnh lặng, hai người đồng thời vươn tay, nhẹ đặt trước quả cầu thủy tinh!

Từ quả cầu thủy tinh biểu tượng của Hoàn Cầu, lập tức một luồng ánh sáng mãnh liệt, trong quả cầu chiếu ra, toàn bộ hội trường, sáng lên ánh sáng trắng của rượu, kỹ sư vừa ra chỉ thị, sừng sững giữa trung tâm 12 cổng vòm hoa hồng từ những hướng khác nhau, dần dần hội tụ về hướng sân khấu, những loại rượu được nhân viên trang trại rượu đặt trong bữa tiệc, trong khoảnh khắc hiện ra trong tầm mắt của những vị khách quý, hiệu ứng trên sân khấu tự nhiên qua đi, hiện trường tiệc thử rượu chuyên nghiệp bỗng nhiên xuất hiện.

Tiếng vỗ tay lại vang lên như sấm.

Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi cũng đứng trên sân khấu, mỉm cười vỗ tay chào hỏi.

Đường Khả Hinh đứng dưới sân khấu, nhìn giây phút lịch sử mà mình mong chờ này, cuối cùng những nỗ lực của mình cũng đã được đáp lại bằng nghi thức thắp đèn, trong lòng cô xúc động mạnh mẽ, thầm cảm ơn mỉm cười vỗ tay.

Sau nghi thức thắp đèn, tiệc thử rượu chính thức bắt đầu! !

Nhã Tuệ nhanh chóng đứng dưới khách mời, cầm bộ đàm lên, ra lệnh: "Nhân viên làm việc bộ rượu, lập tức tiến vào hội trường! !"

Nhân viên làm việc bộ rượu đứng thành 20 người một hàng, nhộn nhịp bước vào phòng tiệc, đi thẳng tới trước rượu đỏ của các trang trại rượu đang trưng bày, nhất trí theo yêu cầu của trang trại rượu, nhóm đầu tiên muốn trưng rượu, vốn là dịch rượu trong suốt được đựng trong chai, bị mở ra, trong đó có cả rượu trắng từ trang trại rượu của Bác Dịch, chỉ thấy anh đeo thẻ dành cho chuyên gia thử rượu trước vạt áo, hơi nghiêng đầu, nhìn nhân viên đang mở rượu của mình, có chút khẩn trương...

Các vị chuyên gia thử rượu cũng lần lượt tiến vào hội trường.

Nhân viên làm việc chuẩn bị trưng ra mười hai ly rượu trắng, nâng lên đưa đến trước mặt Laurence cùng các vị nguyên lão trong giới rượu đỏ, theo thứ tự đặt xuống, lại tôn kính khom người rời khỏi.

Đầu tiên các vị nguyên lão nâng ly rượu lên, vẻ mặt bộc lộ nét ngưng đọng, giơ ly rượu lên giữa không trung, đặt nghiêng đối diện với ánh sáng trắng, quan sát màu sắc dịch rượu, sau đó, lại nhẹ lắc ly rượu, để cho dịch rượu cùng với khí oxy trong không trung hòa hợp với nhau, lại cùng đưa xuống trước mũi, ngửi một chút, mới nâng lên, uống một ngụm, để cho dịch rượu nhanh chóng hòa quyện súc rửa trong khoang miệng...

Mười hai nhân viên phụ trách bưng chén rượu, nhanh chóng nâng chén rượu màu bạc, chậm rãi đi tới bên cạnh mười hai vị nguyên lão, tôn kính đặt xuống.

Mười hai nguyên lão sau khi đã nếm thử mùi vị của rượu, hơi nghiêng người, vô cùng chuyên nghiệp dùng phong thái đẹp đẽ phun dịch rượu từ trong miệng ra, bên trong chén bạc lập tức truyền đến một loạt âm thanh “leng keng” trong trẻo, không ngừng vọng lại, bọn họ chờ đợi các vị nguyên lão phun rượu xong, liền lập tức nâng chén rượu lên, mười hai nhân viên bộ phận rượu khác, lại bưng rượu mới lên, đặt trước mặt mọi người... Phía bên này cũng tự động tiến hành, các vị chuyên gia thử rượu trong tiệc thử rượu, cũng tự do hoạt động, đứng trước chỗ trưng bày rượu đỏ, trực tiếp

nâng rượu lên quan sát màu sắc, lại cúi đầu ngửi mùi vị, ngửa mặt nâng ly uống một ngụm rượu đỏ...

Nhân viên lập tức nâng chén rượu tiến lên, chờ đợi.

Các vị chuyên gia thử rượu sau khi đã cảm nhận được mùi vị rượu, liền nghiêng mặt nhẹ nhàng phun rượu ra.

Trong lúc này, Đường Khả Hinh cũng mỉm cười cùng với một số chuyên gia thử rượu mà mình quen biết, nếm thử rượu đỏ của trang trại rượu mà mình yêu thích, vừa nghe ý kiến, vừa mỉm cười nâng ly rượu đỏ, để dưới ánh sáng trắng của ngọn đèn, quan sát màu sắc rượu, lại nhẹ nhàng lắc lư vài cái, trực tiếp ngửi, đôi mắt lưu chuyển, mới uống một ngụm rượu trắng, trong đầu lại vang lên câu nói của cặp song sinh: “Chúng ta đã thông báo cho cậu chủ, cậu ấy lập tức sẽ tới, cô phải nhớ kỹ, ngàn vạn lần không thể uống rượu, bởi vì nó sẽ gia tăng tốc độ tuần hoàn máu.” Cô lặng im nhớ lại những lời nói này, nhẹ cúi đầu, hướng về nhân viên phục vụ lấy một chén đựng rượu, phun rượu trong miệng ra...

"Loại rượu cherry này..." William, chuyên gia thử rượu nổi tiếng của Pháp, mỉm cười nói: "Mang theo một chút hương vị li kì của táo, tôi còn tưởng rằng sau khi chưng cất rượu xong, lúc ngửi, hết sức nồng đậm, nhưng lúc uống vào, lại vô cùng nhu hòa làm cho người ta say mê, tôi vốn dĩ vẫn đang cảm thấy khó hiểu, làm thế nào mà lúc mới nếm thử, lại có thể sắp xếp thứ rượu nồng đậm ấy sau rượu trắng, thế nhưng lúc nếm, mới hiểu được, loại rượu này chính là có tác dụng muốn lôi kéo người ta dấn thân vào, thậm chí nhu hòa làm cho người ta muốn chân thành chờ mong dịch rượu trước cùng với nó hòa hợp lại. Rốt cuộc là ai đã sắp xếp theo thứ tự này? Tôi thực sự kinh ngạc."

Đường Khả Hinh nghe những lời này, chỉ cười nhẹ, nâng ly rượu cùng ông cụng ly, mặc dù không phải hạng nhất, nhưng vẫn là rượu gặp tri kỹ .

Tiệc thử rượu vẫn tiến hành một cách vui vẻ, các chuyên gia thử rượu cùng các vị khách quý sôi nổi nở nụ cười tham gia tiệc rượu tuyệt vời và lãng mạn này, đều hết sức hứng thú, thậm chí cảm giác được bản thân mình đang chìm đắm trong những câu chuyện về thế giới rượu đỏ, khắp nơi đều ngập tràn không khí huyền thoại.

Nhã Tuệ ra ra vào vào, bận rộn đến mức mồ hôi đầm đìa, lúc căn dặn cấp dưới chuẩn bị đợt điểm tâm thứ hai, lúc lại lo lắng tốc độ thay đổi chén rượu của nhân viên làm việc không được nhanh chóng, cô mới đi về phía trước không bao lâu, phát hiện hoa hồng, vì mùi rượu ngập tràn khắp nơi, nên có chút bị héo đi, cô lập tức cầm bộ đàm lên, căn dặn nhân viện bộ phận trang trí, thay đổi hoa hồng sâm panh sân khấu số hai.

"Hoa hồng sâm panh đã dùng hết rồi." Đồng nghiệp bộ phận trang trí, đột nhiên có chút thất thần nói: "Bên trong tiệc rượu không thấy ai nói gì, vẫn muốn đổi hoa hồng sao?"

Nhã Tuệ vừa nghe, lập tức có chút sốt ruột nói: "Sao lại không muốn đổi? Tôi rõ ràng đã nói qua, trong quá trình tiệc thử rượu, cánh hoa sẽ bị ảnh hưởng bởi mùi rượu, sẽ xảy ra tình trạng héo tàn mà! !"

"... ..." Đồng nghiệp lập tức gấp gáp không nói nên lời.

"Thôi, cho qua đi!" Nhã Tuệ cũng nghe ra giọng điệu của mình có chút không đúng, chỉ đành thôi, căn dặn trợ lý phía sau, bất đắc dĩ sốt ruột nói: "Đem hoa bỏ đi! Chấp nhận rằng không có, cũng không thể để tình trạng hoa tàn héo xuất hiện! Khách sạn tuyệt đối không cho phép!"

"Vâng!" Đồng nghiệp nhộn nhịp chuyển đi một số những bông hồng đã héo úa.

Nhã Tuệ lại nhanh chóng đi về phía trước, thu xếp những chuyện khác!

***

Tại phòng VIP.

Có một bóng dáng dịu dàng, mặc chiếc váy dài hở lưng màu rượu đỏ, bím tóc thắt kiểu Hàn Quốc, rũ xuống bên ngực trái, trên đầu cài chiếc trâm dương chi bạch ngọc vô giá, càng làm cho cô xinh đẹp và mê hoặc lòng người, giống như một viên ngọc trơn nhẵn lấp lánh, có thể làm dịu đi phần nào tâm hồn cô đơn tĩnh mịch của cô... Tay cô cầm túi xách ngọc trai, đón gió biển lãng mạn, nét mặt bộc lộ vẻ hồn nhiên như một cô bé thuần khiết, nghiêng mặt nhìn chiếc tàu biển chở khách phía bờ biển bên kia, đôi mắt long lanh khẽ chớp, khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành, cứ như vậy hiện ra một cách hoàn mỹ...

Tiếng gõ cửa vang lên.

Cô đứng một bên, im lặng không lên tiếng, mặc kệ gió biển thổi lướt qua chiếc váy dài xinh đẹp của mình, phía sau là bụi cây hoa hồng, được bài trí trước chiếc bàn thủy tinh, nhã nhặn trầm tĩnh đến vậy.

Tiếng gõ cửa lại vang lên.

Cô mới nghiêng mặt, đáp nhẹ: "Vào đi..."

"Tần tiểu thư, tiệc thử rượu đã bắt đầu ." Nhân viên khách sạn, theo thói quen, đẩy cửa ra, đi tới nhắc nhở cô.

Như Mạt chậm rãi quay đầu, khuôn mặt bộc lộ vài phần dịu dàng tươi cười, nói: "Tôi biết, cám ơn các anh. Đúng rồi, giúp tôi chuẩn bị một bó hoa hồng sâm panh, tôi muốn tự mình đưa đến, chúc mừng Đường tiểu thư tổ chức tiệc thử rượu thành công..."

"Hoa hồng sâm panh đã được các đồng nghiệp bên bộ phận trang trí đặt trước rồi, chúng tôi vừa mới chuẩn bị cho các vị khách hết rồi, hiện tại hoa hồng đang được nhanh chóng đưa qua đây, nhưng cần thêm một chút thời gian... Thực sự rất xin lỗi..." Nhân viên khách sạn xin lỗi nói.

Như Mạt vừa nghe, đôi mắt lưu chuyển, liền nói: "Tôi biết. Anh ra ngoài đi. Tôi sẽ ra sau..."

"Vâng." Nhân viên khách sạn lui ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Như Mạt xoay người, sắc mặt trầm tính lại ngắm nhìn biển rộng, chiếc tàu chở khách rời bến sắp sửa đi xa, đôi mắt mơ mộng của cô nhẹ chớp, sắc mặt yếu ớt, dường như vô tội nói: "Đường Khả Hinh... Trên thế giới này, có ai từng nhắc nhở cô, cả đời này cũng đừng nên tiếp xúc với hoa hồng hay không? Bởi vì lúc đó Thiên Lỗi trước mặt toàn bộ mọi người, dùng loại hoa đó theo đuổi tôi... Đó là hoa dành riêng cho Như Mạt tôi... Cô muốn như vậy sao? Được... Nếu cô muốn... Một lát nữa, tôi sai người tặng cho cô một bó hoa... À! Không! ! Tôi không thể tặng cho cô... Tặng cho cô... Cô chết đi, còn gì thú vị nữa chứ? Loại người như cô, tôi muốn cô phải sống không bằng chết... À... Hoa hồng sâm panh kia sẽ được cửa hàng hoa giao đến, cùng đưa vào tiệc thử rượu... Khi đó, chỉ cần nếm thử một chút thôi sẽ có người ngã xuống, cô sẽ thân bại danh liệt, không chỉ mình cô thân bại danh liệt, còn có thể có rất nhiều người chết cùng với cô."

Cô nói xong, khuôn mặt đột nhiên run run, đôi mắt u ám thoáng qua vài tia căm hận mất hết nhân tính, lại mau chóng biến mất, cười, run run như vậy, kích động như vậy, thâm độc như vậy... Cuối cùng, nghiến răng nghiến lợi, ngửa mặt lên bầu trời như muốn nói với những linh hồn vô tội: "Tôi chính là muốn cô phải chết!"