"Phịch —————— "
Đường Khả Hinh phịch một tiếng đẩy cửa phòng ra, chạy như bay đến trước bàn đọc sách, kéo ngăn tủ, từ trong đó ôm ra chiếc hộp nhỏ, soàn soạt lấy ra mấy tờ bảng Anh, nhân dân tệ còn có mấy đồng đô la Mỹ mà mấy ngày nay NIKY mới đổi cho. Cô khẩn trương đưa ngón trỏ đã dính nước bọt lên đếm, đôi mắt linh hoạt, mấp máy môi không ngừng đếm: "Một trăm, hai trăm, ba trăm..."
Cô khẩn trương nhìn hai tờ bảng Anh , tính cả toàn bộ mấy tờ nhân dân tệ vẫn còn thiếu hai trăm đồng.
Đường Khả Hinh vội vàng ôm một đống tiền, đặt trên ngăn tủ, đôi mắt vội vàng lóe lên, nhớ tới đôi giày múa kia, lại nhớ tới lúc Trang Hạo Nhiên mới nhìn thấy Giai Giai, đầu cô giống như bị con lừa chen chúc vào, đào đâu ra tiền nhanh như vậy. Người nào không biết anh có tiền? Lần trước, một sợi dây chuyền ba trăm ngàn cho Cố Di, mắt cũng không chớp lấy một cái! ! Đồ không biết xấu hổ, chỉ biết mang tiền cho người phụ nữ khác, sao không thấy anh mang cho em? Anh mua cho em đôi giày kia, em lấy bản thân mình giao cho anh cũng được. Trang Hạo Nhiên đáng ghét! ! !
Cô vừa hung hăng nguyền rủa người đàn ông xấu xa này, vừa dùng ngón tay chấm nước bọt đem xấp tiền kia đếm lại một lần nữa. Cô muốn cuộc thi hầu rượu mau kết thúc, chính mình có thể đi mua đôi giày kia, ha ha ha, đúng là không thể trông cậy vào người đàn ông xấu xa kia.
Tiếng gõ cửa vang lên.
Đường Khả Hinh mở cửa, thấy NIKY nói với mình muốn mở cửa kinh doanh, cô cười rộ lên nói: "Được! Tôi lập tức đi!"
Ánh mặt trời hôm nay rực rỡ, chiếu xuống thứ ánh sáng lấp lánh, những bông hồng đỏ thắm giữa bãi cỏ xanh biếc, diễm lệ mà ướt át, trong suốt, lấp lánh, ngọt ngào trong gió, nhẹ nhàng rung rinh, hết sức ưu nhã động lòng người.
Phòng ăn Bách hợp kinh doanh rất tốt. Người Anh thật sự rất yêu ánh nắng mặt trời, khó có được không khí tốt thế này, tất cả mọi người sôi nổi ngồi ở bàn ăn ngoài trời, vui vẻ thưởng thức món ăn ngon.
Đường Khả Hinh mỗi lần có khách muốn thưởng thức rượu lại chạy xuống hầm rượu, trong lòng suy nghĩ cuộc thi còn mấy ngày nữa sẽ kết thúc, nhất định phải đem công việc hoàn thành thật tốt.
Buổi trưa, màn ảo thuật bắt đầu.
DIKY là người mới được mời đến làm nhân viên pha chế rượu, đứng giữa bãi cỏ ngoài trời, bắt đầu biểu diễn trước mặt các vị khách việc pha chế cocktail “Hoa hồng hoàng hậu” mà anh mới nghiên cứu cùng Allen. Dịch rượu từ trong ánh lửa xinh đẹp được pha chế tạo thành một loại màu sắc tựa như đóa hoa hồng đỏ đầy khát khao cháy bỏng, đây là màn biểu diễn mà những vị khách quen thích nhất. Tiếp theo còn có màn biểu diễn ảo thuật của Bruce – quản lí phòng ăn, thật khó cho lão đầu người Anh đã hơn năm mươi tuổi này, bị Đường Khả Hinh kiên quyết ép đi học mấy chiêu ảo thuật. Lúc mới bắt đầu, ông còn hết sức chống cự, về sau nhận được càng ngày càng nhiều tiếng vỗ tay, ông bắt đầu yêu thích thứ đồ chơi này.
Ánh lửa ở bàn ăn trung tâm bay lên, toàn bộ khách khứa vỗ tay nhiệt liệt, bên trong " Hoa hồng hoàng hậu” đã được cho thêm rượu vang đỏ , đó cũng là đồ uống mà khách thích nhất.
Đường Khả Hinh đứng bên trong phòng ăn rộng rãi, nhìn DIKY đem ba ly rượu nhỏ tung lên trên trời, cuối cùng thành thạo rơi vào trong tay anh, lại đem cocktail màu đỏ tươi rót vào một chiếc ly đế cao. Sophie và JOEY lập tức mỉm cười tiến lên, đem chiếc cánh phượng hoàng vàng óng ánh được trang trí bên miệng ly nhẹ giữ, sau đó nhanh chóng đặt vào khay, bưng lên mời các vị khách…
Tiếng vỗ tay vô cùng nhiệt liệt vang lên.
Đường Khả Hinh cũng vui vẻ vỗ tay.
"Có khách đến!" Đột nhiên phía trước truyền đến nói.
Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu, nhìn thấy hai người dẫn đầu là Trang Hạo Nhiên cùng Giai Giai, phía sau là mấy người đàn ông nước Anh khoảng ngoài hai mươi tuổi, tất cả đều tao nhã, phong độ ngời ngời, vừa nói chuyện vừa cười dọc theo cây cầu nhỏ đi tới. Cô vốn đang ngẩn ngơ lại lập tức đi qua con đường nhỏ màu trắng đến trước mặt bọn họ, vui vẻ cười nói: “Tổng giám đốc, anh..”
"Khả Hinh?" Giai Giai đã đổi trang phục , cô mặc chiếc áo lông màu trắng lộ vai, quần đùi màu đen, chân đi đôi bốt cùng màu, mái tóc dài cá tính nhẹ nhàng bay, đi về phía Đường Khả Hinh, cười nói: "Chúng tôi đều nghe nói, phòng ăn của các cô có một vị đầu bếp thiên tài, thậm chí buổi trưa còn có một phần biểu diễn ảo thuật vô cùng đặc sắc, tôi liền dẫn theo bạn bè tốt đến nơi này muốn nếm thử món ngon của các cô”.
Đầu tiên Đường Khả Hinh liếc mắt thoáng qua Trang Hạo Nhiên đang lặng lẽ nhìn mình mỉm cười, cô lập tức cười nói: "Rất hoan nghênh mọi người đã tới đây! Mời mọi người vào bên trong!"
"A ——————" NIKY vừa nhìn thấy Trang Hạo Nhiên, lập tức hoảng hốt kêu lên sợ hãi, bỏ cả khay liền chạy ngay vào phòng ăn.
Trang Hạo Nhiên vẫn đứng tại chỗ, đầu tiên là bị cô làm cho hoảng sợ, sau đó liền cùng mấy người bạn cười thật lớn, nói: "Tôi thật quá đẹp trai rồi!"
Đường Khả Hinh bất đắc dĩ cười rộ lên, dẫn đám người Giai Giai đi đến vị trí bàn ăn gần nhất bàn biểu diễn ảo thuật, để cho Sophie cùng Gordon kéo ghế dựa ra cho bọn họ, rồi mời bọn họ đợi một lát. Trang Hạo Nhiên và Giai Giai hai người lúc trước dường như chưa hề có chuyện chia tay, ngồi gần bên cạnh nhau, Trang Hạo Nhiên còn trải khăn ăn trắng tinh cho Giai Giai xong mới ngẩng đầu nhìn Đường Khả Hinh, cười nói: "Mới vừa rồi sao lại trở về ? Chạy về?”.
"Bay về ." Đường Khả Hinh vừa cười vừa đem thực đơn cùng tên rượu tự mình đưa tới cho các vị khách.
Trang Hạo Nhiên lặng lẽ nhìn cô.
"Nghe nói đầu bếp của các cô làm món ăn Mexico rất ngon." Giai Giai tựa bên người Trang Hạo Nhiên, ngẩng đầu nhìn Đường Khả Hinh có chút tò mò hỏi.
"Đúng vậy." Đường Khả Hinh lập tức chuyên nghiệp giới thiệu cho Giai Giai: "Đầu bếp Allen của chúng tôi đã từng là đầu bếp trong hoàng thất, phương thức nấu nướng hạng nhất, hơn nữa còn đem những hiểu biết vô cùng phong phú của mình thể hiện vào trong thức ăn, mang lại sự hưởng thụ hương vị khác nhau cho mỗi vị khách.
"A?" Giai Giai nhìn cô, cười rộ lên nói: "Vậy chúng tôi cũng muốn nếm thử, có những món gì ngon cô hãy giới thiệu?"
Lời vừa nói xong, Trang Hạo Nhiên cùng mấy người bạn lập tức cùng nhau nhìn về phía cô.
Đường Khả Hinh lập tức nhanh nhẹn giới thiệu, nói: "Vậy các vị nếm thử món bò bít tết nướng bằng than mà anh ấy mới sáng tạo ra thế nào? Đối với món ăn thần kỳ này, chúng tôi tạm thời giữ bí mật.”
Mọi người vừa nghe lập tức có hứng thú, tất cả đều mỉm cười gật đầu.
Trang Hạo Nhiên mỉm cười nhìn Đường Khả Hinh, nói: "Em nói vậy, nếu như bọn anh không hài lòng thì phải làm sao? Em chịu trách nhiệm sao?"
"Nếu mọi người không hài lòng, chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm bồi thường, nhưng anh thì không được." Đường Khả Hinh tự mình nhận lấy những ly nước chanh mà Sophie mang qua, đưa đến trước mặt các vị khách, lịch sự cười.
"Vì sao?" Trang Hạo Nhiên run rẩy trải khăn ăn, nhẹ đặt trước bàn, mới cười hỏi.
"Bởi vì anh là ông chủ, cho nên muốn anh chịu trách nhiệm hoàn toàn." Đường Khả Hinh không khách khí cười nói.
Trang Hạo Nhiên cười to lên, nhìn về phía bạn bè nói: "look-my-baby!" (nhìn bảo bối của tôi này! )
Tất cả bạn bè anh đều cười rộ lên, Giai Giai lại càng quan tâm xoay người, vươn tay nhẹ nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Đường Khả Hinh, mỉm cười nói: "Khả Hinh, cô không nên trách Hạo Nhiên, anh ấy nói chuyện luôn đáng ghét như thế!"
"Tôi biết!" Đường Khả Hinh cố ý đem lời nói cho hết, lập tức bưng những miếng bánh mì nhỏ mà phòng ăn đã chuẩn bị cho khách, đặt giữa mâm một đóa hoa bách hợp.
Giai Giai nhìn cách trang trí đầy tính nghệ thuật này, nhất là vòng tròn có hàng trăm bông hoa bao bọc xung quanh, có chút xúc động cười nói: "Cái này ai thiết kế vậy?..."
"Tôi và Allen cùng nhau nghĩ ra ." Đường Khả Hinh đứng bên cạnh, mỉm cười nói.
Giai Giai bày tỏ sự khen ngợi, ngẩng đầu nhìn Đường Khả Hinh, có chút cảm thán nói: "Có thể làm cho tinh thần bay theo thức ăn, thật sự rất ít, can đảm thiết kế như vậy, thật là để cho những nghệ thuật gia chúng tôi cảm thấy xấu hổ."
"Chị Giai Giai không cần giễu cợt chúng tôi. Mọi người ngồi đợi một lát, tôi vào phòng bếp thu xếp một chút." Đường Khả Hinh nhìn một lượt các vị khách, mới nhẹ nhàng xoay người đi vào trong.
Trang Hạo Nhiên ngồi bên cạnh, lặng lẽ nhìn bóng lưng của Đường Khả Hinh.
Giai Giai nâng ly nước ấm lên uống một ngụm nhỏ, liếc mắt nhìn Trang Hạo Nhiên một cái, đôi mắt xinh đẹp đột nhiên lóe lên, ôn nhu nở nụ cười.
Đường Khả Hinh lập tức đi vào phòng bếp, thương lượng cùng Allen, chuẩn bị món ăn mới bò bít tết nướng than cho bạn bè Trang Hạo Nhiên. Allen gật đầu. Cô lập tức nhận lấy thực đơn của khách từ Sophie, liếc mắt nhìn thoáng qua, mấy vị khách cũng không có đề rượu, cô liền biết Trang Hạo Nhiên có ý định kiểm tra mình, liền tức khắc xoay người đi tới hầm rượu. Giữa hầm rượu lạnh lẽo, hai mắt của cô chuyển động, trước tiên nhanh chóng chọn một chai rượu vang sủi bọt Valencia Tây Ban Nha, lại chọn thêm một chai rượu Henry Pinault năm 1997 xuất xứ tại Pháp, mới tạm thời xoay người đi ra khỏi hầm rượu.
Bên ngoài phòng ăn, Bruce đã bắt đầu biểu diễn ảo thuật, chỉ thấy ông mỉm cười nâng lên một cái cái hộp, cười cười nhìn về phía các vị khách, bên trong trống rỗng.
Mọi người đều tập trung nhìn ông.
Bruce nhìn về phía mọi người cười thần bí, đem cái hộp thoáng cái đậy lại, lại đột nhiên mở ra, một bó hoa hồng đỏ thắm đột nhiên xuất hiện.
Các tân khách sôi nổi mỉm cười, rối rít vỗ tay.
Bruce đã biết thân phận của Trang Hạo Nhiên, liền lập tức vô cùng phong độ đem bó hoa hồng đỏ thắm đưa đến trước mặt Giai Giai.
Giai Giai đang vỗ tay, ngạc nhiên vui mừng vươn tay nhận bó hoa hồng từ Bruce nói câu: "thank-you."
"you-are-welcome!" Bruce lại tiếp tục biểu diễn ảo thuật. Lúc này Đường Khả Hinh mang theo hai chai rượu đỏ đi ra phòng ăn, đặt trên bàn ăn, tính toán giờ giấc trước khi mở ra. Sophie cùng JOEY lộ vẻ háo sắc như nhau, ngây ngốc đứng bên cạnh, nhìn thấy Trang Hạo Nhiên ngồi tao nhã tại chỗ, tay khẽ đặt phía sau trên ghế ngồi của Giai Giai, vô cùng đẹp trai, nụ cười đầy sức quyến rũ, dùng tiếng Anh lưu loát nói chuyện cùng mấy người bạn liên quan đến việc học hành hiện tại của họ, thỉnh thoảng cổ áo sơ mi mở ra, để lộ bên trong một làn da gợi cảm, vô cùng mê người...
"oh-my-god! ..." Mặt Sophie đỏ bừng, ôm mặt nói: "so-handsome! !" (Trời ạ, thật là quá đẹp trai ! )
JOEY cũng cảm thấy trái tim đập rộn ràng nhìn Trang Hạo Nhiên ngồi trên ghế, đôi chân thon dài như người mẫu, nhẹ nhàng tao nhã gác lên nhau, thỉnh thoảng dường như nghe được những mẩu chuyện lý thú ở học viện Cambridge, gương mặt cười rộ lên, đôi tay nắm nhẹ bả vai cô gái kia. Một người tình cảm như vậy, tưởng chừng nhàn nhã như vậy, có thể khiến cho các cô gái đến từ Trung Quốc thực sự có cảm giác hít thở không thông, nói: "Cũng khó trách NIKY phát điên, tôi cũng muốn điên lên rồi! ! Tôi thật sự rất hâm mộ cô gái ngồi bên cạnh anh ấy nha! ! Cô gái kia là ai vậy? Bọn họ là một đôi sao?"
Đường Khả Hinh đem rượu đỏ đã chuẩn bị xong, mới lặng lẽ ngẩng đầu nhìn về vị trí của Trang Hạo Nhiên. Hình như anh đang nghe Giai Giai nói chuyện gì đó, có chút ôn nhu cùng cưng chiều nhìn về phía cô ấy, ngón tay nhẹ nhàng vén mái tóc dài ra sau.
Giai Giai cũng lặng im nhìn anh, tay khẽ đặt ở trên đầu gối của anh, có chút tiếc nuối nở nụ cười.
"Oa.. AAA!" Tất cả bạn bè nhìn bọn họ đối với nhau đã từng là một đôi “ Thần tiên quyến lữ” như vậy, đều vỗ tay cười rộ lên, Đường Khả Hinh cũng im lặng đứng ở một bên, nhìn bọn họ không lên tiếng.