Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 863: “Chồng” của Trần Uyển Như (11)

Edit: rubymoon27010

Ánh mắt Tô Thần hơi tối sầm lại, trên mặt vẫn như cũ treo vẻ mỉm cười,: “Đúng vậy, thật là đúng dịp. Trần tiểu thư, cô nói phải hay không?”

Ánh mắt Tô vẫn nhìn chằm chằm vào Trần Uyển Như, bên trong lộ ra một vẻ khinh thường.

Trần Uyển Như biết anh hiểu lầm, nhưng cũng không giải thích, sắc mặt lạnh nhạt đứng ở nơi đó, cũng không thèm nhìn Tô Thần một cái.

Tô Thần nhìn Trần Uyển Như lúc nào cũng như vậy, không bao giờ thèm để ý đến mình, lửa giận ngày càng khó tiêu, vẻ mặt có chút muốn gây khó dễ, Đường Quốc An thấy tình huống này, vội vàng mở miệng, hóa giải lúng túng: “Thì ra là Tô thiếu gia biết Trần tiểu thư sao?”

Lời này vừa vặn đúng ý của Tô Thần, anh vừa định mở miệng, nói người nào cùng cô rất quen, nhưng Trần Uyển Như vốn đang ngồi yên tĩnh lại quay đầu nhàn nhạt nở nụ cười với Đường Quốc An, lộ ra hàng răng chỉnh tề trắng như tuyết, dưới ánh đèn mê ly, quả nhiên là răng trắng môi đỏ,: “Đường tổng, ngài cùng vị tiên sinh này chắc hẳn rất có nhiều lời muốn nói, vậy thì tôi không quấy rầy ngài.”

Rồi sau đó, khẽ cong người với Đường Quốc An, xoay người, lắc lắc vòng eo xinh đẹp, rời đi.


Tô Thần cảm giác giống như có thứ gì đó chặn ngang giữa cổ họng, thế nào cũng không nhổ ra được,anh cả đời này, chưa từng bại trong tay một người phụ nữ nào nhiều lần như vậy!

“Tô tiên sinh........” Đường Quốc An thấy Tô Thần nhìn chằm chằm vào bóng dáng càng ngày càng xa của Trần Uyển Như, đáy mắt thoáng hiện lên ánh sáng hiểu rõ, rồi mới tiếp tục mở miệng nói với Tô Thần: “Trần tiểu thư là An thiếu phu nhân.......”

“An gia?” Tô Thần hỏi lại một câu, ban đầu Trần Uyển Như nói mang thai kết hôn, gả vào nhà giàu có, về phần là nhà giàu nào, cũng không ai biết được.

Hiện tại Đường Quốc An vừa nói như thế, Tô Thần liền lập tức ở trong đại não nhớ lại những người trong nhà họ An, tiếp tục hỏi ngược lại: “An Nam?”

“Đúng, là vợ của An Nam.” Đường Quốc An tiếp tục mở miệng.

Tô Thần gật đầu một cái, không nói gì.


Đường Quốc An nhìn Tô Thần, lại hỏi: “Hình như Tô thiếu gia có hứng thú với Trần tiểu thư?”

Tô Thần thiếu chút nữa đã không thể không thể thở được, anh có hứng thú với ccô? Có lầm hay không, làm sao có thể?

Làm sao anh có thể coi trọng người phụ nữ như Trần Uyển Như?

Tô Thần nghĩ cũng không có nghĩ, liền hướng về phía Đường Quốc An mở miệng, nói: “Đường tổng thật đúng là biết đùa! Tô Thần tôi làm sao có thể có hứng thú với một con hát chứ, cho dù là có, nhưng mà cũng chỉ là gặp dịp thì chơi mà thôi!”

Đường Quốc An thấy Tô Thần nói như vậy, vốn đang định nói cho Tô Thần biết An Nam thật ra là con gái, sau một thời gian nữa có thể kết thành thông gia với nhà mình, mà nếu như Tô thiếu gia có hứng thú với Trần tiểu thư, đó chính là một cơ hội tốt, nhưng giờ những lời này liền nuốt xuống bụng.

Xem ra là ông ta hiểu lầm.

Tô thiếu gia hình như đối với Trần tiểu thư không ý nghĩ đó........

Đường Quốc An lăn lộn trong thương trường nhiều năm như vậy, khả năng nhìn mặt mà nói chuyện tất nhiên hạng nhất, ông không chọc nổi thiếu gia của tập đoàn Bạc Đế, vì vậy liền dời đi đề tài, Tô Thần cùng với Đường Quốc An trò chuyện qua loa lấy lệ một lúc, ánh mắt lại thỉnh thoảng bay về phía đám người, muốn tìm kiếm bóng dáng của Trần Uyển Như, tìm hơn nửa ngày, nhưng cũng không có tìm được người anh muốn tìm, thật vất vả mới có người tiến lên cùng Đường Quốc An nói chuyện, Tô Thần liền nhân cơ hội này, đứng dậy rời đi.

Ra khỏi Moulin Rouge, trên đường cái không có một bóng người, Tô Thần cầm điện thoại di động lên, gọi điện thoại cho Trần Uyển Như, liên tục vang lên ba bốn một tiếng, điện thoại mới nghe, Tô Thần dứt khoát hỏi thẳng: “Bây giờ cô đang ở đâu?”