“Ngài Lý, kết quả như vậy, ngài không có ý kiến gì chứ?” Dù sao Lăng Mạt Mạt cũng là học trò của Lý Tình Thâm, theo là dựa theo quy củ làm việc, nhưng mà vẫn muốn hỏi ý kiến Lý Tình Thâm một chút.
Lý Tình Thâm vốn là nhìn thoáng qua cô gái đang rũ đầu xuống, sau đó ánh mắt mới từ từ lướt qua mọi người trong phòng hội nghị, suy nghĩ một chút, mới nhíu mày, chậm rãi lắc đầu, thản nhiên nói: “Có ý kiến.”
Vẻ mặt của Phó tổng ES hơi cứng ngắc: “Không biết ngài Lý có ý kiến gì?”
Khóe môi Lý Tình Thâm hơi nhếch, quả quyết mở miệng, nói: “Tôi không đồng ý đóng băng mãi mãi Lăng Mạt Mạt.”
Lăng Mạt Mạt ngạc nhiên quay đầu, nhìn về phía Lý Tình Thâm.
Lúc Lý Tình Thâm nói những lời này, khí thế cực kỳ sắc bén.
Lập tức khiến cho phòng họp yên tĩnh lại.
Mọi người kéo dài không nói gì, đáy lòng mọi người đều đã bất ổn.
Một lát sau, có người mở miệng: “Nhưng mà, xảy ra chuyện như vậy, luôn phải có người xuất hiện chịu trách nhiệm!”
“Đúng vậy, huống chi Lăng Mạt Mạt không làm việc dựa theo quy định của công ty, nay phạm sai lầm, chúng ta không xử phạt cô ấy, chỉ sợ các nghệ sĩ của công ty khác sẽ có ý kiến!”
“Lại nói, công ty cũng không chỉ có một người nghệ sĩ là Lăng Mạt Mạt, hành động việc làm của cô ấy tạo thành tổn thất cực kỳ lớn cho công ty, giá cổ phiếu đều đã hạ xuống thấp nhất rồi!”
“Bỏ đi những thứ này không nói, bây giờ về tai tiếng của Lăng Mạt Mạt, đầy trời khắp đất, mà còn đều là tiêu cực, cho dù chúng ta thực sự muốn nâng, cũng không có khả năng nâng lên nổi!”
Mọi người mỗi người phát biểu ý kiến của mình.
Lý Tình Thâm nghe không chút biểu cảm.
Bộ dáng hình như rất có kiên nhẫn.
Mãi cho đến cuối cùng, khi tất cả mọi người đều không nói gì thêm nữa, lúc này Lý Tình Thâm mới vươn tay, gõ bàn từng cái từng cái, âm thanh thanh thúy, ở trong phòng d/đ#l.q.đ hội nghị yên tĩnh, có vẻ đặc biệt chói tai, lưu lại một cỗ cảm giác áp bức dày đặc, mọi người không nhịn được đều nín thở rồi.
Lúc này Lý Tình Thâm mới đột nhiên mở miệng, trong miệng không nghe ra cảm xúc gì: “Trước mắt chỉ là khủng hoảng ngắn ngủi, người minh tinh nào không có vụ gièm pha, trải qua quãng thời gian này, tất cả đều sẽ khá hơn, cho nên, Lăng Mạt Mạt không thể bị □□”
Lời nói của Lý Tình Thâm cực kỳ mạnh mẽ, không từ thanh minh.
Trong nháy mắt đó, các thành viên lớn tuổi trong công ty, lại nhìn thấy một bóng dáng từ trên người anh – Lý Niệm.
Thật sự là cha nào con nấy!
Đôi mắt Lý Tình Thâm nhàn nhạt lướt qua mọi người trong phòng, môi mỏng khẽ động, “Về tổn thất lần này của công ty, tôi sẽ bù lại cho các người, Trần Uyển Như đã tuyên bố rời khỏi Làng Giải Trí, không thể mời cô ấy trở lại, bây giờ Lăng Mạt Mạt đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, không tiện đứng ra, như thế hiện tại người duy nhất có cơ hội giữ lại, chỉ có một thôi.”
Lý Tình Thâm dừng một chút, sau đó ánh mắt thẳng tắp chiếu lên người Giản Thần Hi, tạm dừng vài giây, lại mở miệng nói: “Đó chính là Giản Thần Hi.”
“Nội dung cuộc họp báo xế chiều ngày mai của Lăng Mạt Mạt sẽ tăng lên một chút, đó là Lăng Mạt Mạt giải thích với bên ngoài rằng trong buổi lễ âm nhạc long trọng cùng ngày những lời kia của cô đều là một sự hiểu lầm, cứ như vậy, hình tượng của Giản Thần Hi sẽ có thể bảo toàn. Sau đó, tổ chức hội biểu diễn thuộc về lễ Giáng Sinh vốn dành cho Lăng Mạt Mạt đổi thành Giản Thần Hi.”
Giản Thần Hi thật không ngờ Thần Thoại lại nói ra lời như vậy, đáy mắt cô ta thoáng qua nét kinh ngạc.