“Tôi không biết tôi có thể vì chị Trần Uyển Như làm được những gì , nên tôi lựa chọn buông tha chiếc cúp tôi mơ ước thiết tha, kể với tất cả mọi người những chuyện này!”
Lăng Mạt Mạt buông tha danh hiệu Nhất Tỷ Đàn Ca a.
Mà cô làm như vậy, cũng làm hỏng cả buổi lễ âm nhạc long trọng, thậm chí cũng quét hết mặt mũi của những bình luận kia!
Người dưới đài, dần dần đã có một số người lộ vẻ xúc động.
Từ bắt đầu rung động và không thể tin, đã trở nên do dự.
Lăng Mạt Mạt nhẹ nhàng thở một hơi, cúi người thật sâu về phía dưới đài: “Thật xin lỗi!”
Ngay sau đó, cô nhẹ nhàng trả lại microphone cho người dẫn chương trình, trước mắt mọi người, đi sân khấu.
Mà giờ phút này, dưới đài phóng viên đã hỗn loạn thành một mảng, đã xông qua cản trở của an ninh, xông về phía Lăng Mạt Mạt, vô số microphone nhằm về chỗ cô, không ngừng đặt ra câu hỏi.
“Xin hỏi, Lăng Mạt Mạt tiểu thư, lời cô vừa nói tất cả đều là thật sao?”
“Thật sự là Giản Thần Hi tiểu thư ha mx hại Trần Uyển Như tiểu thư sao?”
“Lăng Mạt Mạt tểu thư, cô vì Trần Uyển Như bỏ qua danh hiệu Nhất Tỷ lần này, xin hỏi đáy lòng có cảm giác tiếc nuối hay không?”
Dưới khán đài người xem cũng đã tiến lên, muốn ồn ào, nhân viên làm công tác giữ gìn trị an liên tục gọi điện thoại gọi rất nhiều người tiến đến, mới miễn cưỡng cản lại.
Sắc mặt Lý Tình Thâm cực kỳ khó coi đứng lên, chen qua đám người, từ giữa bắt được cổ tay Lăng Mạt Mạt, kéo cô vào trong ngực của mình, mất rất nhiều sức, mới thoát ra khỏi vòng hỗn loạn.
Lý Tình thâm đem Lăng Mạt Mạt nhét vào trong xe, lập tức lái xe rời đi.
Trên đường điện thoại của Lý Tình Thâm không ngừng vang, anh chỉ dùng mắt nhìn, nhưng không nghe, anh từ đầu đến cuối không mở miệng nói một câu.
Lăng Mạt Mạt nhìn trộm Lý Tình Thâm qua gương chiếu hậu mấy lần, phát hiện ánh mắt của người đàn ông vô cùng lạnh lẽo, cô giật giật khóe môi nhiều lần định nói, cuối cùng vẫn lựa chọn im lặng.
Cuối cùng xe dừng lại ở dưới lầu của Lăng Mạt Mạt, rất lâu Lý Tình Thâm mới quay đầu lại nhìn Lăng Mạt Mạt, ánh mắt của anh thâm trầm, Lăng Mạt Mạt cho là Lý Tình Thâm muốn nổi giận, tay của cô không nhịn được run nên, vậy mà không đợi Lý Tình Thâm mở miệng nói chuyện, điện thoại của anh một lần nữa vang lên, Lý Tình Thâm móc điiện thoại di động ra, quét mắt nhìn người gọi đến, nhận cuộc gọi đến rốt cuộc người bên kia điện thoại nói những gì Lăng Mạt Mạt không nghe rõ, chỉ thấy Lý Tình Thâm nhanh chóng trả lời một câu: “Được, tôi biết rồi, lập tức đến ngay.”
Sau đó cúp điện thoại, Lăng Mạt Mạt thức thời mở miệng: “Thầy giáo, em về trước đây.”
Lý Tình Thâm không đáp lời, Lăng Mạt Mạt đợi mấy giây, bèn nhẹ nhàng cởi giây an toàn, đẩy cửa xe ra, bước xuống.
Sau đó Lý Tình Thâm đột nhiên đạp chân ga , phóng vù qua Lăng Mạt Mạt.
Xe của Lý Tình Thâm lái xe đi không được bao lâu, điện thoại lại vang lên, là phó tổng ES gọi đến, anh nghe, âm thanh của phó tổng ES miễn cưỡng coi là cung kính: “Lý Thiếu Gia, chuyện này công ty cần có một lời giải thích.”