Mà cô đây? Đã thay đổi, thay đổi rất nhiều, từ trong sáng ngây thờ, giờ đã mười vị phong trần.
Còn anh thì sao? Vẫn tuyệt tình như vậy, lại chung tình đến thế.
Chỉ là, trừ cô ấy ra, anh tuyệt tình với tất cả cô gái khác, đem tất cả sự chỉ ý của mình tập trung vào một người con gái.
Vẫn còn nhớ năm đó, lần đầu gặp nhau, cô đối với anh động lòng đến lo sợ không yên, mà anh đối với cô, cũng giống như ngày hôm nay, lạnh lùng cảnh cáo.
"Lý Tình Thâm, người đàn ông vô tình này, nói chuyện đả kích người khác như vậy, khó trách cô gái đó không thích anh!" Cô gái tên Selena đó không ngờ Lý Tình Thâm lại tuyệt tình như vậy, cô lớn tiếng nói, giọng điệu trở nên cuồng loạn: "Có lúc, em thật sự hoài nghi, anh có thích con gái hay không, anh có trái tim hay không, có tình cảm hay không!"
Đối với Selene, Lý Tình Thâm cũng rất bình tĩnh, thái độ trước sau như một, ánh mắt nhìn Selena không chút gợn sóng, hơi nhỏ giọng nói một câu: “Không phải người tôi yêu, sao biết tôi có thâm tình?"
Anh nhẹ nhàng phun ra một câu, sau đó xoay người, giống như muốn bỏ đi.
Trần Uyển Như phản ứng cực kì nhanh, chạy vào tolet, sau đó nhìn bóng dáng Lý Tình Thâm lướt qua mình, từ từ biến mất trong tầm mắt.
Sau đó cô lại thấy cô gái kia đuổi theo, nhưng chỉ chạy theo hai bước, sau đó rơi nước mắt, nhỏ giọng mà khóc.
Làm phụ nữ sợ nhất là gặp loại đàn ông nào?
Không phải là loại ăn xong chùi miệng, không chịu trách nhiệm, cũng không phải là loại đàn ông hai lòng, nói lời ngon tiếng ngọt, càng không phải là loại đàn ông bạt đãi, đánh đập mình.
Bởi vì những loại đàn ông này, có xấu xa đi nữa, có cặn bã đi nữa, chỉ làm bạn đau lòng nhất thời, sẽ theo năm tháng mà mai mọt, có quay đầu lại, cũng chỉ lưu một tiếng cảm thán!
Nhưng mà, có một loại đàn ông mà phụ nữ sợ gặp phải nhất, chính là loại đàn ông giống như Lý Tình Thâm.
Rõ ràng bạn yêu anh ta, nhưng lại không thể ở cạnh anh ta, muốn hận anh ta, nhưng lại bị sự thâm tình của anh ta thuyết phục.
Bởi vì anh rất hoàn mĩ, cái loại hoàn mĩ từ trong xương tủy này, ngay cả một khuyết điểm cũng không tìm được, cho nên, ngay cả lí do thuyết phục mình từ bỏ cũng không thể tìm ra.
Thậm chí, loại đàn ông này, không làm cho bạn cảm thấy hối hận khi gặp gỡ, mà là may mắn khi gặp gỡ, bạn nói xem, loại đàn ông này có đáng sợ hay không?
Không phải người tôi yêu, sao biết tôi có thâm tình?
Những lời này, Trần Uyển Như không biết Selene có hiểu hay không, nhưng cô lại hiểu.
Mười năm ở ES, mười năm thần thoại, toàn bộ đều là vì một cô gái mà anh yêu.
Bạn không phải là người anh ta yêu, cả đời cũng sẽ không biết anh ta có bao nhiêu thâm tình!
Trần Uyển Như cảm thấy có chút phiền não, cô giơ tay lên xoa trán, nghĩ, người đàn ông như Lý Tình Thâm này, thật làm cho cô đau lòng, cô lại không chút oán than mà muốn đi giúp đỡ anh.
Trần Uyển Như nghĩ tới đây, lại cảm thấy thèm thuốc lá, nhưng lại không mang theo, liền nâng gót đi ra ngoài, lại thấy trong hành lang có một người đàn ông đang tà tà dựa tường hút thuốc, Trần Uyển như cũng không quan tâm, tiến lên phía trước, trực tiếp cướp điếu thuốc từ miệng người đàn ông, sau đó dùng tư thái xinh đẹp kẹp điếu thuốc, từ từ hít một hơi, cũng không thèm nhìn người đàn ông đó một cái, lập tức đi thẳng đến đại sảnh.