Lăng Mạt Mạt nghe được hàm ý trong lời Lục Niệm Ca, cô không nhịn được có chút giận.
Chuyện cho tới bây giờ, anh dùng thân phận gì đứng ở trước mặt của cô, tới chỉ trích cô?
“Lục Niệm Ca, anh thật buồn cười, người gọi điện thoại cho tôi là ai, có quan hệ gì tới anh?” Giọng Lăng Mạt Mạt lạnh lùng, mang theo vài phần cười nhạo: “Tôi chưa bao giờ biết rằng, thì ra là Lục Niệm Ca, trí nhớ của anh lại kém cỏi như vậy, hoàn toàn quên mất bây giờ tình trạng gữa anh và tôi thế nào!”
“Quả thật là anh ta? Phải không? Lăng Mạt Mạt, có phải em đã dùng thân thể giao dịch gì với anh ta hay không?” Bất chợt Lục Niệm Ca hùng hổ dọa người nói ra một câu như vậy, anh ta nhìn cô, tay nắm thành quyền: “Lăng Mạt Mạt, tại sao em muốn chà đạp bản thân như vậy?”
Lăng Mạt Mạt cảm thấy đây là một câu nói buồn cười nhất mà mình nghe được, tại sao cô phải rơi vào hoàn cảnh như vậy, tại sao cô lại chà đạp mình như vậy, anh ta không biết sao?
Ban đầu ở đại học X, chuyện kia ầm ĩ xôn xao, làm sao anh ta có thể không biết?
“Tại sao tôi lại phải làm như vậy, anh có thể không biết sao?” Lăng Mạt Mạt từ từ quay đầu, nhìn chằm chằm Lục Niệm Ca, giọng điệu cực kỳ bén nhọn: “Lục Niệm Ca, lúc anh nói những lời này, chẳng lẽ anh không cảm thấy ghê tởm sao?” Lúc cô bị chỉ trách là người phụ nữ đi ra ngoài bán thân, anh ta không có xuất hiện, Giản Thần Hi ở ngay trước mặt mọi người điềm đạm đáng yêu nói Mạt Mạt, làm sao anh ta không có xuất hiện, bài hát cô bị Giản Thần Hi đánh cắp mà thành danh, lúc cô nghĩ nên vì mình đòi lại công bình, anh ta không có xuất hiện, cô không chịu nổi áp lực thôi học, lúc thấy anh ta và Giản Thần Hi là người yêu, thế giới của cô cũng hoàn toàn đen tối
Cứ như vậy, cô cho anh ta cơ hội giữ lại, giữ lại tình yêu
Cô xông vào ES, đả kích Giản Thần Hi, tuy nhiên nó cũng là vì anh ta
Kết quả thế nào?
Kết quả lại là anh ta giúp đỡ Giản Thần Hi hãm hại cô năm lần bảy lượt.
Lăng Mạt Mạt cô chỉ là một cô gái, một cô gái cần người thương yêu, cô có yêu, nhưng cũng có cốt khí, Lục Niệm Ca anh đã vô tình vô nghĩa tới mức như thế, giữa bọn họ đã sớm tan vỡ đến không có cách nào vượt qua được khoảng cách, đời này kiếp này, cũng không thể đến gần!
Có lúc, có chừng có mực là tốt rồi, nếu tàn nhẫn, thì cuối cùng tàn nhẫn, cần gì làm tổn thương, giả bộ si tình cái gì? Sẽ chỉ làm người khác cảm thấy buồn nôn thôi
Giống như Trần Uyển Như đã từng nói với cô như vậy, nên ở thì ở, nên đi thì đi, mà Lục Niệm Ca, là thuộc về thật hàng ngũ nên đi thì đi
Cũng không phải là lòng dạ cô ác độc như thế, mà là, tâm chết như bụi, hoàn toàn để xuống!
Hình như Lục Niệm Ca bị giọng Lăng Mạt Mạt bén nhọn trấn áp, anh ta khẽ rũ mắt xuống, ngay sau đó lại ngẩng đầu lên, nhìn Lăng Mạt Mạt, giọng nói mang theo vài phần thỏa hiệp: “Mạt Mạt, anh không có ý đó anh là sợ em bị tổn thương.”
Lời đồn đại đều nói, Lý Tình Thâm không dễ ở chung, hơn nữa là người kiêu ngạo, Lăng Mạt Mạt ở lại bên cạnh anh ta, khẳng định trôi qua cực kỳ uất ức.
Lăng Mạt Mạt lại cười khẽ một tiếng: “Mặc dù tương lai có một ngày tôi thật sự bị tổn thương gì, cũng không có nửa điểm quan hệ với anh, làm phiền anh đã phí tâm, Lục tiên sinh phiền dừng xe, tôi muốn xuống xe!”
Sắc mặt Lục Niệm Ca càng khó coi hơn, giọng điệu anh ta càng yếu đi: “Mạt Mạt, chúng ta không thể có lời tốt để nói sao? Nếu như em thật sự là bởi vì anh, mới đi đến nông nỗi này, anh”