Hào Môn Diệm

Chương 28

Cuối cùng, Fiennes vẫn chụp được cái khăn nhanh hơn Trần Cận, ***g ngực hắn phập phồng mãnh liệt: “Ít ra cậu cũng phải cho tôi một lý do đủ để sẵn sàng nhường phòng tắm cho cậu chứ.”

“Còn muốn trả giá cơ đấy.” Lười biếng duỗi lưng một cái, vô vọng nhìn cái khăn tắm trong tay người ta, coi bộ không hề ý thức được chút xíu nguy hiểm nào.

“Cậu nghĩ tôi sẽ đồng ý cho cậu không vì cái gì hết sao?” Càng lúc càng tiến gần, gần gần gần gần.

“Đúng là đại ca a, thẳng thắn dữ.” miệng nói, ánh mắt đột nhiên trầm xuống, vẻ ngái ngủ hoàn toàn biến mất, tia nhìn sắc sảo chiếu thẳng vào Fiennes đang đứng nhìn xuống hắn, “Nói tôi nghe coi anh muốn… cái gì?”

“Tôi đưa ra yêu cầu nào thì cậu sẽ từ chối?” Hắn ngồi xuống bên cạnh cái bồn tắm siêu lớn, khóe miệng mang theo ý kiên định lẫn nhẫn nại, sức áp bức vô cùng, hại Trần Cận không khỏi nhúc nhích lùi lùi lại một chút.

Sau đó Fiennes tuyên bố: “Tôi muốn cậu.” dừng lại hai giây, “Có quá đáng không?”

“Anh không phải đã có được tôi rồi sao?” Tiều! Muốn đấm rồi, thật tình muốn đấm rồi! Ráng nhịn, nhất định phải ráng nhịn, “Tôi coi vậy nhưng là thuộc hạ trung thành nhất đời a.” giữ vững nụ cười bình thản, cười nào, rồi…

Đối phương khẽ hừ một tiếng, giọng nói đột ngột lạnh lùng: “Tôi không thiếu thuộc hạ trung thành, cũng chẳng trông mong tất cả đều trung thành với tôi, tôi chỉ muốn cậu.”

“Nếu anh đòi tâm hồn tôi, xin lỗi, ba cái món ấy, đàn ông có đâu còn đòi trái tim tôi, thì đó, chia cho các người đẹp của tôi hết rồi.” Trần Cận cười giả lả, “Chứ lẽ nào là… cơ thể tôi? Nếu tôi hiểu kiểu ấy, như bình thường ông anh phải đá tôi ra khỏi cửa rồi.”

Ánh mắt Fiennes càng thêm nguy hiểm: “Tôi đã cho cậu rất nhiều cơ hội rồi, cậu biết là thế.”

“Chắc tôi chậm hiểu quá nên chẳng cảm thấy gì sất há?” Thích vòng vo, nào thì vòng vo

“Trần Cận!” Fiennes coi bộ đã kiềm chế đến cực hạn, “Cậu cho là tôi sẽ buông tha à?”

“Ha, này đúng là yêu cầu bất lịch sự nhất tôi từng nghe nha, tôi…” lại chỉnh tư thế một chút, “Hẳn có quyền từ chối chứ?”

“Cậu ở trong phòng tôi mà muốn từ chối tôi?” Ánh mắt đôi bên quấn riết lấy nhau khó mà tách rời.

“Chọn lựa giữa bỏ một cái bồn tắm lớn và hiến thân, tôi vẫn chọn bỏ bồn tắm, đương nhiên, đây chắc là quyết định đau đớn nhất cả đời tôi đấy. Anh biết mà, thường thường thì tôi chọn bồn tắm, huống gì còn là loại phụ kiện cực xịn thế này! Có điều, giờ với tôi mà nói, anh… là một nhân vật nguy hiểm, tránh đi là hơn.” Hắn chìa tay ra, “Phiền ông anh đưa giùm khăn đây, tôi không định *** đi ra đâu, bất lịch sự lắm a.”

“Khỏi phiền, hiếm có là hôm nay tôi cũng sẽ thất lễ đây.” Fiennes vừa nói hết câu đã đứng dậy, tháo khuy cởi áo, hành động thẳng thừng hại Trần Cận dựng cả tóc gáy.

Vội vàng giơ tay cản hắn lại: “Nè nè… đại ca, anh đứng đắn một chút mới dễ thương a…”

“Tôi không định làm quân tử nữa đâu.”

Mặt nước bắt đầu nghe tiếng vẫy vùng oàm oạp, có kẻ đang tính kế bỏ chạy: “Anh… không phải tính làm thật đấy chớ? Hê! Đại gia nói giỡn thôi mà, mắc gì anh tin thiệt vậy?!”

Trên đây, có lẽ cũng đáng mặt cuộc trò chuyện thâm sâu mãnh liệt nhất giữa Trần Cận và Fiennes từ hồi nào đến giờ, câu nào câu nấy nhắm thẳng trọng tâm, không nửa lời úp mở, bất quá, đôi bên đều có chút mặt dày lấp liếm.

Trong không gian kín như bưng nóng nực này, không chỉ một người cảm giác được sự kì dị. Dục vọng nơi Fiennes sớm đã gào thét dâng ngập bốn bề, cuồn cuộn thấm từ huyết quản tới da thịt hắn, hắn cần được xoa dịu, cần thân thể hoàn mỹ trước mắt này gợi mở cho hắn hoàn thành được thứ nhiệm vụ không tưởng kia, cần chính tay thuần phục được gã đàn ông hoang dã mạnh mẽ đầy sức sống này. Chờ đợi được vỗ về quá lâu, khiến khả năng nhẫn nại của hắn càng lúc càng bị mài mòn, đặc biệt là sau trận sinh tử sống mái nghiêm trọng vừa qua, khao khát với người trước mắt này đã vọt dâng tới mức hầu như mê muội, chờ chực thiêu cháy da thịt, gặm nhấm ý thức hắn, sức chiến đấu trong Fiennes đã hoàn toàn bộc phát, là khát khao nếm trải sự xung kích bạo liệt đích thực, khát khao được chân chính chiếm hữu…

Khi khuôn ngực trần vạm vỡ hoàn hảo của hắn lộ ra, Trần Cận hớp hớp một ngụm không khí, đến hồi người này bắt đầu tuột thắt lưng, người kia đã chuẩn bị nhích nhích nghiêng mình qua một bên, chuẩn bị chuồn êm.

Vừa lúc ấy, cánh tay phải bị người ta dùng lực chụp lại, lập tức hắn phản ứng theo bản năng, có điều đương nhiên không thể giãy ra được, Trần Cận quay phắt đầu lại trừng mắt nhìn Fiennes, giọng điệu cất lên rõ rành rành hoang mang lẫn căng thẳng: “Đại ca, làm thật không vui đâu.”

“Tôi không phải đang giỡn chơi với cậu.”

Fiennes cứ thế bước một bước vào bồn tắm, mặc kệ ống quần chưa cởi xong bị nước nhúng ướt. Dứt khoát quỳ xuống, đầu gối đè lên chân Trần Cận, không để cánh tay trái của hắn bị ướt, một tay còn mạnh bạo ghìm chặt bàn tay đang muốn phản kháng của hắn vào cái bàn sứ cạnh bồn tắm, bọn họ cùng thở hổn hển nhìn đối phương, tinh thần tập trung cao độ, toàn thân căng cứng, cả hai đều không biết đối phương sắp phản ứng ra sao. Thoáng chốc không gian như ngưng đọng lại, không một ai lên tiếng.

Fiennes đột nhiên nhoài người qua, một tay nắm bả vai Trần Cận, mút lấy đôi môi hắn, tất thảy nhiệt vọng lan tràn âm ỉ cùng nổ tung tại giây phút này, tia lửa bắn tung tứ phía. Lúc ấy Trần Cận thực có chút ngây ngẩn, không sao phản ứng được, thành ra đến khi thấy đau rõ rồi, môi lưỡi mới bắt đầu kịch liệt phản công tác chiến, bất quá, tiềm thức hắn vẫn cảm giác được nỗi khủng hoảng chưa từng có.

Đều là đàn ông, Trần Cận đương nhiên biết tình trạng đối phương đã đến mức độ nào, giờ này mà phản kháng tất lưỡng bại câu thương, mà không phản kháng thì thân hắn chỉ có bị ăn sạch, đành rằng không phải ghét nụ hôn của Fiennes, cơ mà cái ấy là can tội làm riết thành quen thôi, chứ đâu có nghĩa là bọn họ có thể… nảy nòi ra cả loại quan hệ gì gì nữa, nếu cứ nhắm mắt làm bừa, hậu quả khó lường a, dù quả tình thân thể đã bị kỹ xảo cao siêu của đối phương kích thích đến có chút rục rịch, nhưng ấy không phải lý do để phóng túng bừa bãi a, đối phương là sếp lớn a, lại còn là một thằng đàn ông ngang ngang ngửa ngửa hắn a! Mẹ nó, thằng này điên mất thôi…

Giữa lúc Trần Cận miệt mài đấu tranh tư tưởng, Fiennes lại đang tỉ mỉ thưởng thức ***g ngực săn chắc duyên dáng dán sát bên mình, thân nhiệt tăng vùn vụt, vòng tay ôm lấy cơ thể ướt đẫm nóng rực với những vết bầm rải rác gợi cảm, lại thêm lớp băng vải trắng xóa càng khiêu khích ánh mắt hắn, hương vị nam tính đặc trưng thoảng qua chóp mũi, mang theo mùi hương độc đáo sau khi tắm gội, Trần Cận ngày hôm nay tỏa ra sức hấp dẫn chết người, khiến hắn vô cùng vô cùng muốn… phạm tội.

Ít nhiều đã cảm giác được trạng thái trực chiến càng lúc càng nghiêm trọng của Fiennes, Trần Cận hoàn toàn mất phương hướng, thông minh tài trí mọi ngày giờ cũng vô dụng, hắn biết tình hình thế này mình đã hết đường diễn trò giật phắt cái khăn tắm, cột quanh hông rồi vắt chân chạy mất, vầy nhục a, đường đường đại ca Xích bộ *** chạy tung tăng giữa hành lang nhà khách cao cấp của tổng bộ, chuyện vậy mà bị đồn tung xòe lên thì đẹp mặt a.

Trần Cận thật không biết phải làm sao giải quyết được mớ nguy cơ hoang đường khủng khiếp này, ví như gã đàn ông căng thẳng tột độ trước mặt hắn đây, khí thế ngùn ngụt dọa hắn muốn chùn bước, hay như dục vọng quái dị trong cơ thể hắn đây, cứ thế rầm rĩ kêu gào, hầu như cuốn bay tất thảy bình tĩnh trong hắn.

Dứt được nụ hôn, hai gã đàn ông toàn thân ướt sũng, trong tâm đầy quỷ lại tiếp tục giằng co thắng bại.

“Nào thấy chưa? Thân mật với tôi cũng đâu có sướng lắm há.” Vừa thở hồng hộc vừa cười cười giỡn, phải chịu thôi, thằng nào phải đối mặt với hai con mắt màu sắc quái dị ngập ngụa ham muốn kia mà chẳng rợn gáy chớ, bụng dạ Trần Cận giật thót, lập tức nhận thấy sự biến chuyển nơi thân thể đối phương, “Nè không lẽ, ông anh đang tính chơi trò mở màn máu lửa, kiểu như… đánh lộn hả?”

Fiennes đã ôm gọn được thắt lưng hắn: “Cậu giờ đánh đâu lại tôi.”

Đánh không lại thì ông tính cưỡng sao?! Mất tư cách thế hả… động dục với thương binh, quá sức vô đạo đức a, bữa nay nhất quyết phải nói cho rõ ràng với gã sếp này a, riêng cái vụ đó đó với đàn ông hắn đây còn vô cùng ngây thơ trong sáng, nghìn vạn lần không thể để gã này lôi luôn hắn xuống bùn a. Mà đừng có ôm nữa, nóng chết đi… “À hay… mình cứ thương lượng chút đã, bữa khác quyết sau a…”

Giọng Fiennes bất giác khàn đặc, hắn giơ ngón trỏ ve vuốt cằm Trần Cận: “Cậu sợ làm tình với tôi à?”

Mặt mày Trần Cận đã hòa hoãn hết nổi: “Không muốn thử mà thôi, tôi chẳng ham hố cái gì hết.”

“Ngại gì mà hôm nay không thử xem.” Hơi thở nóng rực phả trên mặt, bụng dạ Trần Cận vừa cồn cào nóng lên đã rơi tõm xuống, câu này hàm nghĩa quá rõ ràng, giờ không chỉ tóc gáy, đến tóc trên đỉnh đầu cũng muốn dựng đứng rồi.

Lúc này lửa dục trong Fiennes càng cháy rực, đầu ngón tay nhịn không được trượt xuống, thận trọng thăm dò, chỉ e kinh động đến con mồi. Ve vuốt dịu dàng với một người đàn ông mà nói vốn vẫn là đòn sát thương rất hiệu quả, Trần Cận rốt cuộc đã hiểu ra trong điều kiện không quá phản cảm, hai gã đàn ông cũng có khả năng *** vô hạn, này là điều hắn không hề muốn thừa nhận, không biết phải nghiến răng bao lần rồi mới miễn cưỡng lấy lại tỉnh táo, nghĩ cách đối phó, kết quả phát hiện ra đối phương đã chực công thành đoạt đất.

“Đại ca, chớ nên xúc động vậy… Á, ông sờ mó đâu đấy?!” Trần Cận rùng mình, toàn thân mẫn cảm phát run, đạp địa lôi thật rồi, đã bao nhiêu lâu không “giao lưu” cùng các cô em, giờ lại còn bị một gã đàn ông mó máy đến tâm thần rục rịch, này quá sức nhục a, “Chúng ta… phải bình tĩnh chút đã, chắc anh muốn nghe tôi báo cáo… về chiến dịch lần này…”

“Im!” Cố kìm nén trước những đụng chạm khó kiểm soát, lòng bàn tay vẫn chậm rãi dai dẳng khiêu khích trên eo hông trơn láng, bản năng nguyên thủy hoàn toàn thức tỉnh, từ bụng dưới đến bắp đùi, từ chóp mũi đến bờ vai, tóc mai đến mi mắt, thản nhiên mà vững vàng, như thể bọn họ vẫn luôn luôn làm như vậy. Trần Cận không sao kết nối được một chút tương đồng nào giữa người đàn ông hừng hực lửa nhiệt trước mắt và Andre Fiennes đã quen thuộc cho đến giờ, cho dù đối phương từng vô tình cố ý khơi gợi quấy rối bao lần, nhưng chưa khi nào giống như hôm nay… thẳng thừng mà chấp nhất. Lòng bàn tay dạo quanh dò dẫm càng lúc càng nóng bỏng, những đụng chạm dịu dàng trở nên càng thân mật từng giây từng phút, hơi thở cả hai đều dần dần mất kiểm soát.

“Tôi không… không thích đàn ông, anh buông ra mau, bằng không tôi trở mặt thật đó!” Cứ như bị phang trúng đầu, Trần Cận đột nhiên nhịn hết nổi, thực không muốn khai chiến với cấp trên, đã vậy Fiennes lại là đồng minh hợp cạ duy nhất của hắn, giờ mà làm bừa, không chừng sau này đi tong tiền đồ, cứ nghĩ hắn một thân thanh cao trong sạch, dũng cảm can trường, đường đường nam nhi khí thế ngất trời, lý nào hôm nay ôm hận anh dũng hy sinh a…

“Muốn đánh cuộc không?” Finnes đột ngột cắt ngang cơn bay bổng của hắn.

Không tính gạt người nữa đấy chớ? “Rốt cuộc ông muốn gì hả?! Trò chơi kết thúc rồi.” Nếu không nể ông quen biết, tôi khùng thiệt rồi a.

“Trong vòng mười phút nếu cậu không có phản ứng, tôi sẽ không quấy rầy cậu nữa, thêm nữa, phòng tắm này thuộc về cậu.” Này rõ là vác mạng ra đánh bạc mà.

Hê? Đang ra điều kiện a. “Thật không?”

“Tôi không bao giờ nuốt lời.”

Hai tay vừa được giải thoát, lập tức đẩy ngay đối phương ra, lại còn vừa đẩy vừa đạp: “Từ từ nghĩ đã, ba mươi giây.”

Bị một gã đàn ông khêu gợi, rõ là khó đỡ, hắn cũng không định lấy thân thí nghiệm đâu, giờ cược không ta? Không cược tức là không đủ tự tin, hóa ra tâng bốc hắn mà tự hạ giá mình, mất mặt a. Tình thế nào mà chưa gặp qua chớ, sự gì chẳng có cửa thoát ngon, đây tuy là đất nhà hắn, nhưng cứ phải tin tưởng mình phúc lớn mạng lớn vô địch a, với lại được xài cái phòng tắm này nghe đúng là hấp dẫn, thiệt là… khó nghĩ a.

“Hết ba mươi giây rồi.”

Gã này lúc lên cơn keo kiệt đúng thật là keo kiệt: “Rồi rồi, tôi đồng ý.”, trò cá cược không người phân xử kiểu này nghĩ đường nào cũng thấy lỗ tùm lum.

Thấy khóe miệng Fiennes nhếch lên, Trần Cận vội vàng bổ sung: “Nhưng tôi cược năm phút thôi.”

“Tám phút.”

“Sáu phút.” Thế được chứ gì?

“Tám phút.” Cậu!



Nước trong bồn tắm đã trào hết phân nửa, đến khi ngón tay Fiennes một lần nữa lướt qua mé trong đùi lẫn bụng Trần Cận, đột nhiên hắn cảm giác được da thịt dưới đầu ngón tay hắn khẽ run lên, phản ứng kỳ diệu khiến hắn càng thêm càn rỡ… Trần Cận còn đương tự đấu tranh tư tưởng ầm ĩ, bụng rối rít kêu la, cá cược kiểu này thực đúng là ngu a, đã thế sau rồi còn không công khai trả đũa được nữa.

Trông cái mặt làm bộ bình tĩnh trước mắt, khóe miệng Fiennes khẽ nhếch lên: “Tôi sẽ cho cậu hưởng thụ đủ tám phút này.”

“Đừng có mạnh miệng.” chỉ chỉ đồng hồ, “Đại ca, hết nửa phút rồi đấy.”

Fiennes chống hai tay đứng dậy, cởi nốt quần dài, Trần Cận cơ bản là mắt nhìn mũi mũi ngó tim, không có nhu cầu nghiên cứu coi đối phương tính hở hang tới nước nào nữa, đằng nào hắn cũng có che đậy gì đâu, nãy giờ không ngượng thì thôi, giờ sao phải ngượng, tuyệt đối không thể tỏ ra kém cạnh được, dưới loại tình huống nghiêm trọng khẩn cấp này, ý chí là quan trọng cực kỳ a.

Thân thể ướt nước đem lại xúc cảm tuyệt vời, toàn thân Fiennes không khỏi càng nóng bừng thêm, cảm giác rạo rực hầu như dội thành tiếng theo sóng nước dập dềnh, máu huyết sôi trào hừng hực, không gian thoáng chốc khơi gợi đến kỳ dị. Trần Cận bất giác ngẩng đầu lên, vừa vặn đối diện với gương mặt điển trai đang sục sôi lửa dục, cơ thể nam tính không một tì vết, tỏa ra nguồn năng lượng khiến người ta đam mê ngưỡng mộ.

Một lần nữa vòng tay ôm lấy con người khó mà nắm bắt này, luồng nhiệt ấm nóng vọt dâng lên trong ***g ngực Fiennes, hắn rốt cuộc có thể dùng tám phút này biểu lộ toàn bộ niềm đam mê của hắn… người bất cứ lúc nào đều sẵn sàng khiến hắn lẫn Hào Môn kinh ngạc, Fiennes mút hôn yết hầu rồi trượt xuống khuôn ngực hắn, mực nước đã không đủ dâng qua bụng, một tay Fiennes quấn quanh thắt lưng, một tay khẽ xoa nắn sau mông hắn, đầu lưỡi nhẩn nha trên vành tai, khi lại quay về tấn công môi lưỡi hắn, dai dẳng miệt mài.

Trần Cận đã muốn tức nước vỡ bờ, vừa không biết làm sao vừa ức đến nghiến răng nghiến lợi, mà vì cái giao kèo tám phút chết tiệt ấy, hắn chết cũng phải làm đến cùng với Fiennes, vừa dứt được một nụ hôn, hắn chỉ thấy hoa cả hai mắt: “Đồng hồ trên tường kia chậm phải không?”

Fiennes căn bản không nghe lọt tai hắn đang nói gì, chỉ ậm ừ đáp qua loa, rồi lại dồn lực tấn công trên cổ hắn, kích thích đột ngột hại Trần Cận thở hắt ra, tuy chưa đến mức buông giáp đầu hàng, nhưng cũng đủ làm hắn hết hồn.

“Hay… đổi chỗ khác đi?” Nếu không nói vài câu phân tán tư tưởng thì hắn chết thiệt mất.

“Không, vậy ổn lắm rồi…”Bàn tay trên lưng lại nhấn thêm lực, khẽ kéo hắn xích lại, cơ thể đôi bên dán sát rạt, mờ ám tột cùng. Bị nhay cắn khiêu khích, mà hoàn toàn không mang chút ý sỉ nhục, một trận tê dại chạy rần rật khắp thân, Trần Cận nhíu mày khẽ rên lên, Fiennes lại một lần nữa động tình phủ lấy đôi môi hắn, đầu lưỡi tỉ mỉ men theo bờ môi duyên dáng, mà cử chỉ hai bàn tay càng lúc càng thêm mạnh bạo. Điên cuồng quấn riết, khiến Trần Cận một phen hoảng loạn, cánh tay phải quơ quào chống cự theo bản năng, nhưng vừa chạm đến cơ thể nóng rực kia đã lại bốc ngụt thành mồi lửa, vô phương ngăn lìa những va đụng quấn quýt quá mức gần gũi, lực hút không sao chống cự chỉ đổi lấy vòng ôm siết cuồng nhiệt của đối phương, hai thân thể khít khao không còn một khe hở…

Trí não như nổ tung, lực ma sát mãnh liệt khuấy động tới những khát khao sâu thẳm nhất trong cơ thể, không hề giống sự mềm mại mảnh mai của nữ giới, mà là sức mạnh tràn ngập công kích, hầu như một thứ bức bách uy hiếp khiến hắn không sao chống đỡ nổi, tình ái cả cuộc đời cũng chưa một lần kích thích đến vậy, những ý niệm hỗn loạn rối tung trong đầu khiến hai mắt Trần Cận chật vật nhắm nghiền.

Nghìn vạn lần không thể thế được, thật quá sức quá sức mất mặt, mà sao xem ra càng lúc càng không ổn a…

—————-