Hiên Viên Vô Thương mới vừa đi không bao lâu, hạ nhân liền vội vàng báo lại: "Vương gia, không xong rồi !"
"Nói!"
"Vương phi và trắc vương phi gây gổ rồi !"
Mỗ Vương gia nhắm mắt lại, hít vào, hơi thở, cố gắng bình ổn lửa giận trong lòng, nhất định lại là Vũ Văn Tiểu Tam gây sự rồi , nhớ tới hoàng thúc vừa mới nói, hít sâu mấy hơi , bước ra thư phòng. . . . . .
Rất xa liền thấy người nào đó toàn thân hồng y , trông giống người đàn bà chanh chua, miệng không biết đang nói cái gì, mà một cái bóng dáng hồng nhạt kia bị người áp bách lạnh run, vẫn lui về sau. . . . . .
"Vũ Văn Tiểu Tam!" Gầm lên giận dữ! Vừa mới làm hắn tức giận , hiện tại lại khi dễ người khác, thật sự là hơi quá đáng!
Vũ Văn Tiểu Tam ngẩng đầu, nhìn nhìn Vương gia đang xanh mặt kia , chẳng hề để ý quay mặt đi , nghiêng tựa vào trước cửa. . . . . .
Nguyệt Vô Hạ vừa nhìn thấy Hiên Viên Ngạo, kia hai mắt đẫm lệ , ủy khuất mở miệng: "Vương gia. . . . . ."
Thanh âm nhu nhược bất lực, làm người thương tiếc.
Hiên Viên Ngạo xem bộ dáng đang thương tội nghiệp của nàng , lại xem xét Vũ Văn Tiểu Tam thái độ không chút để ý kia , chỉ cần so sánh cũng biết là ai khi dễ ai rồi !
"Ai có thể nói cho bổn vương, tới cùng là chuyện gì xảy ra?" Trên khuôn mặt lạnh lùng tràn đầy lệ khí.
Ma ma mở miệng: "Vương gia, trắc vương phi nghĩ muốn ở gian phòng này , nhưng là vương phi cũng muốn ở, cho nên. . . . . ."
Vương gia thích chính là trắc vương phi, chuyện này mọi người đã sớm biết, cho nên giúp trắc vương phi nói chuyện, luôn luôn không sai !
Vũ Văn Tiểu Tam nhàm chán ngáp một cái, rõ ràng lần này người không phải phía bên nàng rồi!
Trên thực tế là nàng cảm thấy gian phòng này thật sự xa hoa, suy đoán bên trong có rất nhiều vàng bạc châu báu , cho nên mới đòi vào ở , Nguyệt Vô Hạ thấy nàng chọn gian phòng này mới chạy tới cướp đoạt. Hiện tại thấy có người đi mời Hiên Viên Ngạo tới liền bắt đầu giả vờ thương cảm. Nàng tự nhiên biết Nguyệt Vô Hạ đang diễn trò, chỉ là chẳng muốn vạch trần, nàng đối Hiên Viên Ngạo lại không có hứng thú, tùy tiện hắn thấy nàng thế nào ,đều không sao cả.
Nhưng đáng nhắc tới chính là hạ nhân kia vậy mà đem sai đều đã đổ lên trên thân thể nàng, biểu đạt ý tứ là Nguyệt Vô Hạ là chọn gian phòng này , là nàng muốn cướp, hừ. . . . . .
Này đây vì Vũ Văn Tiểu Tam nàng thật tốt khi dễ, hay vẫn thật sự là không có mỹ mạo? Dám đắc tội ta, phải chuẩn bị trả giá thật nhiều!
"Việc nhỏ ấy mà cũng cần phải tới phiền bổn vương! Vương phủ nhiều phòng như vậy , các ngươi chẳng lẽ không có thể chọn cái khác!" Hiên Viên Ngạo đôi mắt lạnh lẽo quét người trông đáng thương tội nghiệp còn có vẻ mặt không chút để ý của người nào đó.
Vũ Văn Tiểu Tam cực kì nghênh ngang mở miệng: "Bổn vương phi liền muốn ở phòng này! Ta mới đúng chính thất, chuyện tình bên trong vương phủ nên là ta nói , chuyện hậu viện cũng không nhọc đến Vương gia quan tâm , bổn vương phi sẽ giúp người quản lý thỏa đáng!"
Nguyệt Vô Hạ ủy khuất nhìn Hiên Viên Ngạo liếc mắt một cái: "Vương gia, nô tì không phải cố ý cùng vương phi tỷ tỷ tranh , chỉ cần có thể ở tam vương phủ hầu hạ Vương gia, kể cả là ở nhà tranh đơn sơ , nô tì cũng không một câu oán hận!"
Sặc. . . . . . Nói cứ làm như chính mình là thánh mẫu không bằng , vậy người nào vừa mới tranh giành với nàng ? Kiếp trước nàng ghét nhất là người như thế, làm toàn chuyện xấu vẫn còn giả vờ là người tốt, đặc biệt sao , có thấy ghê tởm hay không!
"Ở nhà tranh, sao ngươi không ở luôn hầm cầu đi !" Một thanh âm cực kì không hài hòa âm vang lên.
Mọi người khóe miệng cũng không có thể ức chế rút rút. . . . . .
Tiểu Nguyệt sùng bái nhìn tiểu thư nhà nàng , tiểu thư nói thật giỏi a ! Bản lãnh nói làm người tức chết mà không đền mạng lúc nào học được vậy , nàng như thế nào một điểm cũng không biết?
Hiên Viên Ngạo có chút không nói gì nhìn Vũ Văn Tiểu Tam liếc mắt một cái, nữ nhân này đã thô tục đến mức không ngôn từ nào có thể diễn tả nổi rồi !
" Hạ nhi, gian phòng này nàng ở đi ." Tuy hắn không phải thiệt tình thích Nguyệt Vô Hạ , nhưng là so với Vũ Văn Tiểu Tam tiện nhân này , Nguyệt Vô Hạ thật sự là quá chọc người thích rồi !
Hắn còn chưa có nói xong , Vũ Văn Tiểu Tam cũng đã bước vào gian phòng kia : "Bổn vương phi nói phòng này là của bổn vương phi , nàng bất quá là cái tiểu thiếp, dựa vào cái gì cùng bổn vương phi tranh."
"Vũ Văn Tiểu Tam, vương phủ này của là bổn vương ! Bổn vương định đoạt!" Gương mặt tuấn dật đã chuyển sang màu đen tuyền ! Nữ nhân không biết tốt xấu này , nếu làm rối loạn kế hoạch của hắn, hắn không thể không làm thịt nàng !
Nguyệt Vô Hạ nức nở rầu rĩ mở miệng: "Vương gia, tỷ tỷ mới đúng chính thất, là Hạ nhi không phải, gian phòng này nên tặng cho tỷ tỷ mới đúng, Hạ nhi nguyện ý đổi gian phòng khác.
Khuôn măt tuyệt đẹp của Vũ Văn Tiểu Tam quét xuống khinh bỉ , thực đặc biệt sao thế cũng có thể giả vờ!
" Hạ nhi, nàng yên tâm, bổn vương nhất định làm cho nàng. . . . . ." Mỗ Vương gia thâm tình nắm cả eo nhỏ của Nguyệt Vô Hạ , khuôn mặt Nguyệt Vô Hạ như tinh linh thuần khiết giương lên ý cười khó xử .
Một chữ "Chủ" còn chưa nói ra , đề tài đã bị cướp mất : "Nếu muội muội nguyện ý đổi một gian gian phòng, tỷ tỷ liền cám ơn muội muội nhịn đau bỏ những thứ yêu thích rồi !"
Nói xong, "rầm " một tiếng cửa phòng đóng.
Đem hai người đang diễn trò thâm tình nhốt tại ngoài cửa. . . . . .
Mỗ Vương gia khóe miệng không ngừng giật giật, khóe mắt cũng có co rút rất nhỏ , tiện nhân này!
"Người tới, đem tiện nhân kia kéo ra ngoài cho ta !" Thanh danh giết người không chớp mắt của Hiên Viên Ngạo cũng không phải nói đùa .
Ánh mắt Nguyệt Vô Hạ nhiễm lên một chút ý cười hưng phấn , hừ, Vũ Văn Tiểu Tam, cũng giám tranh dành với ta , ta Nguyệt Vô Hạ nhất định phải bắt ngươi trả giá thật nhiều!
Thị vệ vẫn còn chưa đi xô cửa, kia cửa liền tự động mở ra , mỗ nữ treo lên một nụ cười đã định liệu trước : "Vương gia, phụ thân của bổn vương phi đúng là tướng quân, Hiên Viên đế quốc Đại Công Thần, Vương gia như vậy khi dễ bổn vương phi, sẽ không sợ ta trở về cáo trạng?"
Lời này nói đến đúng điểm kiêng kị của hắn , bởi vì mấy ngày nữa sẽ là ngày lại mặt , nếu là tiện nhân này trở về cáo trạng, nói vậy phủ tướng quân cùng vương phủ sẽ náo nhiệt rất khó xem!
Hiên Viên Ngạo cố nén tức giận mở miệng: "Vậy vương phi tối nay liền nghỉ tạm, buổi tối bổn vương liền không đến đây!"
Lời này nói được minh xác, buổi tối không đến nơi này của nàng , vậy đi nơi nào tự nhiên là không cần nói cũng biết, đêm tân hôn phu quân ở với tiểu thiếp , này đối chính thất mà nói không thể nghi ngờ là tuyệt đại nhục nhã!
Vốn cho rằng tiện nhân kia sẽ bị thương tâm khổ sở, không nghĩ tới nàng lại kích động nhảy dựng lên: "Vậy thật sự là quá tốt! Bổn vương phi chỉ mong sao ngươi cả đời không đến mới tốt, nếu không bị quỷ áp giường bổn vương phi sẽ xui xẻo cả đời!"
Quỷ áp giường? Xui xẻo cả đời? Hiên Viên Ngạo đỉnh đầu mây đen dầy đặc!
"Vũ Văn Tiểu Tam, ngươi nói lại lần nữa!" Ánh mắt đã nhiễm lên sát khí.
Vũ Văn Tiểu Tam nhìn nhìn bộ dạng hắn nổi giận , giống như thật sự động sát khí. Đôi mắt phiên chuyển, có vẻ như cứng đối cứng đối chính mình không ưu đãi, nếu là con heo này lại phát điên bóp cổ nàng , hiện tại cũng không có ai giúp đỡ a, Tiểu Nguyệt nha đầu chết tiệt kia khẳng định không trông cậy được vào !
Đại nữ tử co được dãn được!
"Vương gia, bổn vương phi vừa rồi cái gì cũng chưa nói, người nghe lầm rồi ! Bổn vương phi cũng không nói gì quỷ áp giường, cũng không có nói xui xẻo cả đời!" Mỗ nữ thanh âm có chút nịnh nọt vang lên.
Nhìn nàng bộ dạng nịnh nọt , lại nghe một chút lời chưa đánh đã khai của nàng , mỗ Vương gia sau đầu xẹt qua một lùm hắc tuyến, suýt nữa thì cắn vào lưỡi !
Hừ, bổn vương cho ngươi đắc ý vài ngày, chờ thêm ngày thứ ba lại mặt qua đi , bổn vương sẽ cho ngươi đẹp mặt!
" Hạ nhi, chúng ta đi!" Không có phản ứng tiện nhân không biết phân biệt kia , ôm Nguyệt Vô Hạ.
Hai người đi xa. . . . . . Vũ Văn Tiểu Tam đối với bóng lưng có vẻ đầy thâm tình của bọn hắn , lộ ra một cái ý cười đầy bí hiểm , xem ra hôn nhân ba người của bọn hắn , không hề đơn giản giống như mặt ngoài vậy!
Thoải mái vén tóc , bước vào cửa phòng, địch không động, ta bất động, ta ngược lại muốn nhìn, các ngươi nghĩ muốn giở trò gì!