Diệp Lãng đồng ý lời đề nghị ‘thay phiên’ của cậu, Trang Tiểu Chi không khỏi cảm thấy sốt ruột.
Tuy nhìn cậu giống người kinh nghiệm đầy mình chinh chiến qua trăm bụi hoa vậy thôi chứ thật ra cậu vẫn là một xử nam đó, nguyên nhân chủ yếu vẫn là vì kén chọn không nhìn vừa mắt ai cả.
Người mà cậu qua lại lâu nhất là Phàn Triển, hình như là khoảng bốn tháng thì phải. Hai người cũng chỉ tiến triển tới đoạn hôn môi thôi, còn sau đó thì ai cũng biết xảy ra chuyện gì rồi đó.
Nhưng kĩ thuật giường chiếu của cậu chắc cũng không đến nỗi tệ nhỉ, lý thuyết cậu nắm vững lắm á, Trang Tiểu Chi đỏ mặt nghĩ thầm. Cậu lôi mấy bộ phim quý giá ra chuẩn bị ôn tập lại một xíu, bộ dạng nghiêm túc không khác gì sinh viên đại học đang gấp rút ôn tập trước ngày thi một ngày vậy.
Không chừng kĩ thuật của cậu giỏi đến mức mê hoặc Diệp Lãng, khiến anh mê đắm việc cậu nằm trên rồi không muốn thay phiên luôn thì sao. Trang Tiểu Chi ôm ảo tưởng tươi đẹp đó và chăm chỉ học hết đống ‘tài liệu’ kia, hồi thi đại học cậu còn không nghiêm túc học hành như vậy.
Kết quả là học vô hay không thì chưa biết nhưng hai con mắt vừa nhìn vào đã thấy hai cái quầng thâm nhàn nhạt.
Trang Tiểu Chi hoảng hồn đóng máy tính lại nhanh tay lấy miếng chườm mắt đắp lên. Cậu nhắm mắt dưỡng thần mười phút rồi đứng dậy soi gương mới nhẹ nhàng thở hắt ra, may quá nhìn hết thấy rồi.
Hôm nay Diệp Lãng có chút việc bận nên buổi tối mới có thể ghé được. Trang Tiểu Chi nhân dịp này chuẩn bị trước một chút, cậu tắm rửa sạch sẽ rồi nhân tiện cạo lông chân luôn.
Thật ra lông chân của Trang Tiểu Chi rất thưa, màu cũng nhạt nữa, nhưng theo thói quen thì cậu vẫn cạo sạch chúng, vậy nhìn mới đẹp được.
Lúc Diệp Lãng vừa vào nhà thì thấy Trang Tiểu Chi vẫn còn trong phòng tắm, tiếng nước ào ào không khỏi khiến anh não bổ ra một vài hình ảnh kiều diễm mười tám cộng. Anh mỉm cười đẩy cửa ra thì đập vào mắt là hình ảnh Trang Tiểu Chi ngồi bắt chéo chân trên bồn tắm.. cạo lông chân.
Diệp Lãng….
Trang Tiểu Chi sửng sốt vài giây, đầu óc nhất thời không nghĩ ra được gì, cậu phất con dao cạo lông trên tay nói với Diệp Lãng, “Muốn vào chung luôn không?”
Ai muốn vào với cậu, Diệp Lãng khinh bỉ liếc nhìn, đưa tay bẹo má cậu một cái, “Tự cạo một mình đi.”
Ai hỏi anh muốn cạo lông chân hở? Tui chỉ muốn hỏi anh có muốn tắm chung hay không thôi mà, Trang Tiểu Chi tức tới muốn thành một con cá nóc.
Thôi kệ đi, hít sâu, bình tĩnh.
Cá nóc Trang Tiểu Chi rất nhanh hả giận, cậu giả bộ bình tĩnh cạo nốt lông bên chân kia rồi chậm rãi đắp miếng mặt nạ lên, xịt gần hết một chai body mist hương hoa hồng sau đó mới đứng dậy soi gương rồi mới khoác lên người chiếc áo tắm đi ra khỏi phòng tắm.
Diệp Lãng cởi áo khoác ngoài, nửa nằm nửa ngồi dựa vào đầu giường bấm điện thoại. Nghe thấy có tiếng động mới ngước mắt lên lạnh lùng nhìn cậu một cái, “Em tắm một tiếng đồng hồ rồi đấy.”
Chả bù cho hôm nay anh còn chưa kịp ăn cơm chiều, cố gắng tăng ca làm hết việc để chạy nhanh về nhà.
Thì người ta muốn chuẩn bị sẵn sàng mà.
Trang Tiểu Chi vươn hai tay ôm lấy cổ của Diệp Lãng, nhấc chân ngồi khóa lên người anh. Áo tắm vốn chưa gài kĩ càng nay đã ngày càng lỏng lẻo, bắp chân trắng nõn gần như lộ ra hết, thấp thoáng còn có thể thấy được phần đùi non bên trong.
Thịt đã dâng đến miệng, Diệp Lãng không chịu được sờ soạng vài lần. Thế mà Trang Tiểu Chi chẳng mặc gì ở trong cả, sờ vào trơn bóng, thậm chỉ còn tự chuẩn bị cho mình. Diệp Lãng không nhịn được thầm chửi vài câu thô tục, động tác tay cũng không ngừng nắn niết đùi của Trang Tiểu Chi đến đỏ rần.
Trang Tiểu Chi cười khanh khách nhào qua, “Anh ngửi thử xem, hôm nay em đổi mùi bodymist mới, thơm không?”
“Thơm.” Mùi hoa hồng, anh vừa ngửi đã biết ngay.
“Anh có muốn xịt thử không? Thơm lắm luôn á.” Trang Tiểu Chi cố tình chơi xấu, vừa cố cọ vào đùi người ta vừa giả vờ định đứng dậy đi.
Đã tới giờ phút này còn ai muốn thử mùi bodymist? Diệp Lãng nâng cằm của cậu trong mắt ánh lên ý cười, “Em đừng nói nữa.”
Trang Tiểu Chi cố tình trừng mắt với anh, Diệp Lãng phì cười buông tay ra vươn lên hôn lên môi cậu. Trang Tiểu Chi im bặt ngay, trông ngoan hẳn.
Miệng của Trang Tiểu Chi cũng có mùi thơm, lại vừa mềm mại, Diệp Lãng nhắm mắt ôm chặt người vào trong lồng ngực, tăng thêm độ sâu cho nụ hôn này.
………………
Cuối cùng thì Trang Tiểu Chi đã hoàn thành mong ước được Diệp Lãng chịch. Hai người lăn lộn đổi vài lần tư thế, làm đến toàn thân cậu mềm oặt.
Trang Tiểu Chi thỏa mãn cọ cọ vào lồng ngực của Diệp Lãng. Cái tên này còn kêu hai người số má không hợp chứ, rõ là hợp đến không thể hợp hơn.
Cậu sướng đến nỗi tạm thời quên luôn việc ngày mai tới cậu ở mặt trên.
“Diệp Lãng.”
“Hửm?”
“Anh còn chưa hôn chúc ngủ ngon người ta nè.” Trang Tiểu Chi nói, ngước mắt mong chờ được hôn.
“Ngủ ngon.” Diệp Lãng hôn cậu một cái, tuy là ngữ khí nhàn nhạt nhưng trong bóng tối Trang Tiểu Chi cũng thấy rõ mắt của Diệp Lãng đang cong lên, long lanh như đang cười, đẹp hơn bất kì ngôi sao nào ngoài cửa sổ.
Người đàn ông của mình thiệt là đẹp trai, Trang Tiểu Chi u mê ôm lấy cánh tay của Diệp Lãng, cợt nhả gác một chân lên đùi của anh, tựa như ôm một món đồ quý giá và dần chìm vào mộng đẹp.
Trong mộng hai người vẫn ngọt ngào thân mật, đột nhiên Diệp Lãng dừng lại nhìn chằm chằm vào cậu, “Hôm nay tới em ở trên.”
Dọa Trang Tiểu Chi xém nữa tỉnh cả ngủ, nhưng chất lượng giấc ngủ của cậu luôn rất tốt, chỉ lầm bầm trong miệng xong lại tiếp tục thiếp đi, đến sáng hôm sau thì đã quên mất hôm qua mình mơ thấy cái gì.