Hai Con Người, Một Cuộc Đời

Chương 64: Phản giáo (cắn ngược lại) [h]

“A! Không… Không cần…” Đại não vốn đã lâm vào trạng thái mơ màng, Lộc Hàm chỉ có thể ngây ngốc nhìn Thế Huân liếm lộng chính mình, đầu óc không biết nên phản ứng ra sao, chỉ cảm thấy thân thể càng ngày càng khô nóng, toàn bộ thể xác và tinh thần đều hãm sâu vào tình dục không thể kìm chế. Nhưng khi quy đầu đột nhiên truyền cảm xúc ấm áp và mềm mại, thân thể Lộc Hàm giật mình khôi phục lại, lập tức bối rối giơ tay lên muốn đẩy đầu Thế Huân ra.

“Xảy ra chuyện gì!? Không phải lúc nãy em cũng đã giúp tôi khẩu giao đó sao!?” Thế Huân ngẩng đầu nói một câu thì lại cuối đầu, nhưng lần này không hề dùng đầu lưỡi liếm lộng, mà là đem toàn bộ quy đầu ngậm vào trong miệng nhẹ nhàng mút, giống như là muốn từ lỗ nhỏ hút ra được càng nhiều chất dịch để nhấm nháp.

“A a… Thế Huân Thế Huân…” Kích động!? Cảm động!? Hạnh phúc!? Hưng phấn!? Lộc Hàm thật sự không biết nên hình dung tâm tình hiện tại như thế nào, đại não giống như hỏng rồi, nhưng lại giống như trống rỗng. Đây là lần đầu tiên Thế Huân giúp cậu khẩu giao, cũng là lần đầu tiên trong đời cậu được người khác khẩu giao. Chỉ cần vừa nghĩ thứ kia bị Thế Huân ngậm lấy, cộng thêm bụng truyền đến từng đợt khoái cảm, Lộc Hàm liền vô pháp khống chế chính mình, toàn bộ thân thể đều trở nên run rẩy.

Lộc Hàm hưng phấn cũng kích thích mạnh mẽ đến Thế Huân, anh hé miệng đem toàn bộ dương v*t ngậm lấy tùy ý phun ra nuốt vào, ngón tay cắm ở hậu huyệt cũng nhanh hơn trừu sáp lộng trứ.

“A… Không muốn không muốn… Mau… Mau buông ra… em chịu không nổi …” Lộc Hàm sao chịu nổi song trọng khoái cảm, rất nhanh liền có cảm giác muốn bắn tinh. Nhưng cậu làm sao dám chiếu vào miệng Thế Huân, chỉ thất kinh cố gắng đẩy đầu anh ra, khó chịu đến thanh âm cũng đều thay đổi, trưng ra một bộ dáng sắp khóc đến nơi.


Nhưng Lộc Hàm càng như vậy, Thế Huân lại càng không buông ra, còn cố ý dùng môi vòng trụ quy đầu hung hăng mút một hơi.

“A!” Quy đầu bị Thế Huân hung hăng hút, Lộc Hàm như thế nào đều tránh không ra, thật sự là nhịn không được, cuối cùng toàn thân run rẩy đem tinh dịch phun vào trong miệng Thế Huân.

“Ngô…” Một cỗ chất lỏng nóng bỏng hướng chỗ sâu bên trong yết hầu phun ra, Thế Huân hàm dương v*t buồn bực hừ một tiếng.

“Ngô… Ngô tổng… Thực xin lỗi… Mau… Mau nhổ ra…” Nếu là bình thường, sau khi bắn tinh Lộc Hàm phải một hồi lâu mới phục hồi lại tinh thần, nhưng một tiếng rên rĩ làm cậu sực nhớ chính mình vừa bắn trong miệng Thế Huân, thân thể còn hưng phấn lặp tức toát mồ hôi lạnh. dương v*t còn bị Thế Huân hàm trứ, thân thể cũng không dám tùy tiện lộn xộn, nhưng nằm trên giường lại không thấy được biểu tình của anh, Lộc Hàm trong lòng vừa vội lại hoảng, cũng không dám gọi thẳng tên của Thế Huân.

Vừa không phải muốn nhấm nháp hương vị sao!? Hiện tại trong miệng đều tràn đầy hương vị của cậu! ”Ực” một tiếng, Thế Huân nuốt xuống một miệng đầy tinh dịch, trong lòng có chút tự giễu, chuyện gì đây, bản thân thế nhưng lại khẩu giao ột MB, cho dù trước kia có cùng Quan Lâm cũng ít khi làm như vậy. Vậy mà khi nghe được Lộc Hàm bị mình khiêu khích đến khàn giọng cầu xin, thân thể hưng phấn đến run rẩy, làm trong lòng nảy lên một cảm giác thỏa mãn, Thế Huân chính là muốn làm cho LộcHa2m phóng thích ở trong miệng mình, rồi mới sẽ đem tinh dịch của cậu nuốt xuống không chừa một giọt, tựa hồ làm như vậy người này sẽ hoàn toàn thuộc về một mình mình.


Thuộc về một mình mình!? Trong lòng Thế Huân khẽ động, nhưng lập tức nghĩ đến Lộc Hàm hiện tại là do mình bao dưỡng, vậy cậu đương nhiên chính là của một mình mình, dù sao cũng sẽ không đi tìm đàn ông khác, giống như việc sáp nhập mà không đeo bao cao su, khẩu giao cho cậu một chút thì có quan hệ gì.

“Ngô… Ngô tổng…” Nghe được thanh âm Thế Huân nuốt tinh dịch, tâm Lộc Hàm lại run lên, cũng không biết là nên kinh hỷ hay khủng hoảng, Thế Huân lại vẫn luôn cuối đầu lặng yên không nói, càng làm cậu nơm nớp lo sợ không biết làm thế nào cho phải.

“Vừa rồi thoải mái không!?” Thế Huân đột nhiên ngẩng đầu hướng Lộc Hàm cười cười, còn cố ý vương đầu lưỡi đem tinh dịch còn sót lại bên miệng liếm vào.

“Th… Thoải mái…” Lộc Hàm ngây ngẩn cả người, hai má lập tức trở nên đỏ bừng, hai mắt trừng lớn châm chú nhìn miệng của Thế Huân.

Câu trả lời của Lộc Hàm làm nụ cười trên mặt Thế Huân càng sâu thêm, theo hậu huyệt rút ra ngón tay ướt đẫm, điều chỉnh tư thế một chút, bán ghé vào trên người Lộc Hàm, đem quy đầu đặt tại lối vào hậu huyệt.

Thế Huân khẩu giao ình, nuốt tinh dịch của mình, bây giờ còn cười với mình, thoạt nhìn tâm tình cũng rất tốt. Điều này làm tâm Lộc Hàm vui mừng khôn siết, lúc cảm giác được quy đầu đang ở cửa huyệt cọ xát, lập tức chủ động nâng mông lên, dùng huyệt khẩu hút lấy quy đầu.

Lúc nãy được ngón tay khuếch trương qua nên hậu huyệt đã muốn trở nên ướt át trắng mịn, Thế Huân thuận theo động tác chủ động của Lộc Hàm, đem dương v*t đĩnh về phía trước, đều chỉnh côn th*t nháy mắt hoàn toàn tràn ngập trong hậu huyệt ấm áp.