“Ngô… Ngô tổng…” Toàn thân trần trụi đứng trước mặt Thế Huân, bộ vị mẫn cảm lại bị anh nắm trong tay xoa nắn, hơn nữa còn bị hỏi một câu châm chọc, làm Lộc Hàm vừa ngượng ngùng vừa quẩn bách, lại vô pháp ức chế khoái cảm nơi khố gian, dương v*t bị đùa bỡ trong tay Thế Huân càng ngày càng cứng rắn.
“Không phải đã nói thời điểm này nên gọi Thế Huân sao!?” Thế Huân dùng chút lực nắm chặt dương v*t trong tay, vừa lòng nghe được Lộc Hàm hô lên một tiếng, mới đem tay buông lỏng ra, ngón tay như trấn an mà xoa nhẹ quy đầu.
“Thế… Thế Huân…” Ngứa ngái sau cơn đau làm Lộc Hàm nhịn không được, thẳng lưng đem dương v*t càng hướng trong tay Thế Huân mà ma xát.
“Có thế cũng chịu không nổi, chúng ta rốt cục là ai lấy lòng ai đây!? Lại đây ngồi lên đùi tôi.” Thế Huân nhìn đến phản ứng động tình của Lộc Hàm, khố gian càng trướng đau khó chịu. Thế như lời nói ra vẫn chứa phần lớn ý tứ châm chọc, bởi anh sẽ không đứng trước một MB mà nói ra cảm giác thật của mình. Thế Huân buông dương v*t của Lộc Hàm ra, rất nhanh cởiquần áo bản thân, tựa lưng vào ghế sofa, lệnh cho cậu ngồi lên đùi của mình.
côn th*t tím đỏ dựng thẳng nơi khố gian làm Lộc Hàm đỏ mặt, nhớ đến trước kia xem phim cũng từng thấy qua tư thế này, liền học theo bước một chân lên sofa, khóa ngồi trên đùi Thế Huân. Mông Lộc Hàm tiếp xúc với da thịt ấm áp nơi đùi, dương v*t hai người vô tình chạm vào nhau, vừa lúc còn cùng Thế Huân mặt đối mặt, sắc mặt Lộc Hàm đỏ bừng nhắm mắt lại, không dám nhìn biểu tình Thế Huân.
Thế Huân không để ý đến phản ứng của cậu, môi khẩn cấp hôn qua, đầu lưỡi tiến quân thần tốc ở trong miệng Lộc Hàm tùy ý xoay chuyển. Bàn tay xổ xàng ở phía sau vuốt ve đi xuống, đến khi đụng đến cái mông, anh liền đưa một ngón tay chen vào giữa khe mông, ở cửa huyệt cọ xát vài cái, sau đó thẳng tấp hướng mật động mà đâm vào.
Dũng đạo khô khốc rất nhanh ngăn cản ngón tay, Thế Huân thống vài lần đều không đi vào được, ngược lại khiến cho Lộc Hàm đau đớn hô to.
“Liếm ướt nó…” Thế Huân buông ra Lộc Hàm, đưa ngón tay đến trước miệng cậu.
Lộc Hàm hé miệng đem ngón tay Thế Huân ngậm vào, đầu lưỡi tỉ mỉ liếm lộng một vòng, đến khi ngón tay ướt sũng nước miếng chính mình. Thế Huân xem cậu là MB, nghĩ rằng nơi đó bị đàn ông trừu sáp nhiều rồi nên có thể ra vào tùy ý, vài cái đâm kia không một chút dịu dàng làm huyệt khẩu cảm giác thật đau, ngón tay ướt át ít nhất có thể làm cho cậu ít đi một chút thống khổ.
Thế Huân rút ngón tay ra, lần thứ hai đưa đến huyệt khẩu của Lộc Hàm, có nước miếng bôi trơn, tuy rằng không phải rất thuận lợi, nhưng cuối cùng cũng đi vào được, Lộc Hàm cũng không đau như vừa rồi.
Thế Huân hoàn trụ thắt lưng Lộc Hàm kéo cậu vào trong ngực, cả người cậu đều ghé vào lòng anh thân thể hai người chặt chẽ thiếp hợp, dương v*t nóng bỏng cứng rắn ma xát lẫn nhau.
“A… Thế Huân... Thế Huân...” Ngón tay Thế Huân bên trong hậu huyệt, đầu ngón tay trừu sáp đỉnh lộng, chỉ phúc thô ráp vẽ qua vách tường non mềm bên trong, một cỗ khoái cảm tê dại kích thích Lộc Hàm rên lên.
“Xem ra ngón tay của tôi rất thỏa mãn cậu, có muốn thêm một ngón nữa không!? Ngô… Thật chặt…” Thế Huân quay đầu liếm lộng vành tai mềm mại của Lộc Hàm, câu hỏi vừa buông ra ngón tay thứ hai đã đỉnh đi vào. Hai ngón tay đồng thời tiến vào càng làm anh cảm giác được hậu huyệt rất nhanh chật chội, vách tường ướt át gắt gao bao trụ hai ngón tay, không khỏi làm Thế Huân nhớ đến tư vị mất hồn khi dương v*t cấm vào, chỉ mới hồi tưởng, một cỗ nhiệt lưu liền lủi thẳng đến khố gian, dương v*t trướng phát đau, thực hận không thể lập tức đi vào.