Hách Liên Phong Vũ nghe xong như vậy mày hơi nhíu lại, nhưng ngay sau đó lại nở nụ cười.
-“ Lần này đến đây, ngươi đừng mong ta sẽ cho ngươi một chút ân
huệ đặc biệt nào mà để rảnh rang mà rong chơi nhé !nào, ta sẽ theo giám
sát ngươi chặt chẽ, cho dù là vô năng , ta cũng phải rèn cho đến khi ra
một linh sư.”
-“ Nhị tỷ, đừng a” Phong Vân ra vẻ mặt cầu xin.
“ Tiểu tử ngươi, van xin vô ích …”
-“ Phong Vũ, đây là đệ đệ của ngươi sao?” Phong Vân đang
cười trừ, đùa với Phong Vũ thì có một đoàn người tiến đến, vây quanh
những người đã tới từ trước, nam tử đi đầu liền cất tiếng hỏi.
Phong Vân mới nghiêng đầu nhìn lại, chỉ thấy rằng bọn họ đã bị vây
quanh bởi một đám người đang chằm chằm nhìn bọn họ.Mà ba người vừa đi
tới đề tỏa ra một khí chất bất phàm.
Lúc này mới nhìn rõ người lên tiếng là một nam tử dáng khiêm tốn ,cử
chỉ tao nhã lễ độ, tuổi chắc chỉ mười tám đến không quá hai mươi, nhìn
nhị tỷ của nàng bằng ánh mắt ngưỡng mộ, không gì che dấu được.
-“Đúng vậy.” Phong Vũ ngẩng đầu liếc nhìn ba người,lại vừa kéo Phong Vân, giúp Phong Vân sửa sang lại vạt áo vừa mới bị mình làm rối loạn.
Một bên lại nhìn về Phong Vân và Mộc Hoàng nói: “ Lâm Quỳnh, trong học viện là lão đại, hắn nhất định sẽ lên được đại linh vương cấp bậc .”
Sau đó chỉ vào người bên cạnh hắn có cái nhìn cao vợi, cơ hồ nhạn thấy Mộc Hoàng cao như vậy, vẻ mặt lãnh khốc nam tử.
- “Dương Vụ, cấp năm ba , linh lực cùng Lâm Quỳnh không sai biệt lắm”
Bên cạnh Dương Vụ,là một nam tử khác: “ Phong Dương, cấp năm ba, bất
quá người này rất phong lưu, thiếu tiền thì hãy đến tìm hắn.”
-“ Này, này, nói cái gì vậy .” Phong Dương nghe thấy lời của Phong Vũ , không khỏi phóng khoáng liếc mắt mà Phong Vân, không ngừng lắc đầu cười .
-“Phong Vân, về sau ai khi dễ ngươi , ngươi tìm bọn họ hỗ trợ, không cần khách khí, bọn họ rảnh rỗi cả ngày mà.” Phong Vũ không để ý Phong Dương đang nổi giận,vẫn hướng về phía Phong Vân nói lớn.
Lời này vừa nói ra, đệ tử đến xem náo nhiệt xung quanh, lập tức sắc mặt đều khẽ biến hóa.
Phong Vân này vừa thấy liền hiểu được.
Nhị tỷ của nàng có lẽ đã biết rằng nàng yếu kém hơn bọn họ, để đến
được học viện này là phải đi cửa sau thì mới có tư cách vào, cố ý để cho tất cả một hồi thân thiết trước cửa này, mục đích chính là không để
nàng bị các đệ tử sau đây khi dễ trong trường.
Mà Lai Nhân này không giống như Á Sắt công quốc, nàng không thể khí thế cao ngất trời được.
Trên địa giới này cái gì công quốc hoàng tử, cái gì thế gia thế tử,
cái gì vương quốc vương tử, thân phận dù cao quý đến đâu cũng không thể
nói được điều gì.
Đừng nói đến là một linh lực cao thủ mạnh.Thân phận của nàng Phong Vân ở đây có lẽ chẳng đáng giá nổi một đồng tiền.
Lập tức, Phong Vân cười khẽ, khóe môi tao vẻ hồ khởi, cười nhìn không chút nào che dấu sự ái mộ ba người mà Phong Vũ vừa giới thiệu nói: :“Về sau còn thỉnh chiếu cố nhiều hơn.”
-“ Ha ha, đệ đệ của Phong Vũ cũng là đệ đệ của chúng ta, sao có thể không quan tâm chiếu cố.’’ Phong Dương cười lớn đi lên tiến đến, thân thủ liền đáp trụ bả vai của Phong Vân .
-“Yên tâm, về sau tự nhiên không ai dám khi dễ ngươi.” Lâm Quỳnh mỉm cười gật đầu.
Lãnh khốc Dương Vụ cái gì cũng chưa nói,lại vừa nhấc lấy một thiết
phiến trong tay, lạnh lùng đưa về phía Phong Vân . Đó chắc hẳn là dấu
hiệu thân phận của hắn.
Phong Vân nắm thiết phiến, hướng Phong Vũ cười.
Có liên quan chính là tốt, nhìn một cái, như vậy là có tam tôn đại
thần đứng phía sau lưng, những ngày kế tiếp của nàng chắc chắn sẽ bớt
gian khổ.
-“Tưởng nhàn hạ, không có cửa đâu, đi theo ta, thì phải chăm chỉ tu luyện đi .” Phong Vũ sao lại không biết Phong Vân đang suy nghĩ cái gì, mắng Phong
Vân một câu, liền mang theo Phong Vân cùng Mộc Hoàng đi sâu vào trong
học viện.
Lai Nhân học viện, nơi này có ai ngờ nổi danh là địa phương huấn luyện ma quỷ.
Thanh phong hòa ấm, bách hoa phiêu hương.