“Ta muốn đến tổng đàn của Thánh Linh cung.” Nhìn thoáng qua tấm biển của học viện Lai Nhân, Phong Vân lạnh lùng ném lại một câu, xoay người bước đi.
“Bằng trình độ hiện tại của ngươi, đi có khác gì chịu chết đâu .” Thanh âm của Tiểu hoàng kim cực kì lãnh đạm.
Tổng đà của Thánh Linh cung, đó là nơi có thế lực có thể chống đỡ cho cả đế quốc Thiên Khung.Không phải là nơi chỉ một hai Thanh Huyền, không thể coi nhẹ Thánh Linh cung, những nơi Phong Vân phá hủy chỉ là cơ sở
nhỏ nhoi của Thánh Linh cung mà thôi.Thánh Linh cung chân chính không
phải là nơi mà một tên nhất cấp Linh hoàng như Phong Vân có thể khiêu
chiến .
“Ta không đi, bọn họ sẽ phải chết.” Thanh âm của Phong Vân lúc này nghe càng lãnh đạm hơn.
Nghe thấy những lời này , Tiểu hoàng kim khẽ nhíu mày nhưng cũng không lên tiếng phản bác.
Thánh Linh cung muốn tiêu diệt Phong gia nên bán đấu giá tất cả tài
sản của họ, muốn tiêu diệt vương thất của Lai Nhân vương, đây là những
chuyện chắc chắn phải làm.Nhưng bọn họ chỉ bắt đám người Lâm Quỳnh,
Phong Dương.
Vậy thì ý tứ quá rõ ràng rồi, không phải là muốn Phong Vân tự dẫn mình đến sao ?
Nhưng nếu Phong Vân không đi, thì bọn họ sẽ còn dùng đến thủ đoạn nào nữa đây ?
“Sao ngươi không đi tìm Mộc Mộc?” Tiểu hoàng kim quay đầu nhìn Phong Vân .Nó biết mình không ngăn được Phong Vân, nhưng Mộc Hoàng nhất định có thể .
Phong Vân nghe thấy tên Mộc Hoàng, nhất thời thấy gió thổi bay toán loạn, mắt nhìn về phía chân trời, chậm rãi nói:“Mộc Mộc sẽ hiểu cho ta.”
Nếu nàng là rùa đen rút đầu, Mộc Hoàng cũng sẽ không xem trọng nàng.
Tiểu hoàng kim nghe Phong Vân khẳng định như thế, không khỏi bĩu môi, nửa ngày không có tiếng động, chỉ thở ra một hơi:“Vậy ngươi đi tìm hắn để hắn hỗ trợ đi.”
Làm sao tìm được hả trời? Có thể tìm được thì sao chúng ta còn ở trong này?
Tiểu Thực trong lòng bàn tay của Phong Vân cũng góp vào một câu.
Thật vô nghĩa, nếu có thể tìm được Mộc Hoàng, hiện tại chúng ta sẽ
không phải ở lại chỗ này nữa.Nhất thời sắc mặt Tiểu hoàng kim tối sầm
lại.
Tương phản với nó, sắc mặt Phong Vân lại không có gì biến đổi, chỉ chậm rãi mở miệng nói:“Không tìm hắn đâu.”
Nếu không biết chuyện này, nàng nhất định sẽ đi tìm hắn trước.
Nhưng hiện tại, trong tình huống nước sôi lửa bỏng việc cứu người là quan trọng nhất, không cần vội tìm Mộc Hoàng nữa .
“Vì cái gì?” Tiểu hoàng kim nhíu mày.
“Thân phận của hắn không cho phép hắn can dự vào việc này.” Phong Vân vô cùng bình thản liếc mắt nhìn Tiểu hoàng kim.
Nàng không biết Mộc Hoàng rốt cuộc có thân phận gì, nhưng khi hoàng
đế của đế quốc Thiên Khung biết hắn ở trong phạm vi nước mình đã lập tức cho người gửi thư mời.
Hơn nữa, Mộc Hoàng nói hắn không thể ở lâu trong phạm vi của Thiên
Khung.Như vậy có thể chứng minh, Mộc Hoàng cũng có thân phận đặc biệt
như hoàng đế Thiên Khung, hơn nữa thân phận không hề thấp mà chỉ có
hơn.Mà bên trong Thiên Khung đang tranh đấu lẫn nhau, hắn mà làm như vậy sẽ bị coi là đang hỗ trợ.
Hắn tham gia, sẽ khiến cho mọi việc không đơn giản chỉ là trả thù
.Hown nữa nếu hắn làm cho hai quốc gia trở mặt, hậu quả sẽ rất nghiêm
trọng .
Phong Vân cũng giữ địa vị cao trong công quốc Á Sắt nên nàng hiểu
những điều này, chỉ là nàng đã nghĩ mình sẽ không bao giờ phải lặp lại
những ngày tháng nhàm chán trong cung cấm như trước kia nên nàng tỏ vẻ
không biết mà thôi.
Mộc Hoàng không thể nhúng tay vào việc này được, sẽ khiến cho hai
giới hắc bạch của toàn thế giới sống mái với nhau mất.Nàng là ai mà có
thể đem nguy hiểm đến cho Mộc Hoàng cơ chứ.
“Ngươi thật là…” Tiểu hoàng kim trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì .
“Biết rõ chỉ là dụ ngươi đến, ngươi còn đi?” Ở bên cạnh nàng nhiều ngày, Á Lê cũng đã hiểu một phần con người nàng, nghe thế liền chen vào khuyên vài câu.