Chậm rãi thưởng thức kẻ thù,nhưng khi thấy một đám Phong Vân sáu
người hoảng hốt bỏ chạy phía trước thì chúng càng thêm hùng hùng hổ hổ , đằng đằng sát khí điên cuồng đuổi theo.
Trận thế kia , nhìn từ trên cao xuống như hàng nghìn con kiến đang
đuổi theo con mồi, thế nhưng thực tế thì vô cùng kinh tâm động phách.
“Mau, mau.” Ảo ảnh ma thú của Lâm Quỳnh thuộc tính là phong,
tốc độ nhanh nhất, lúc này hắn liền túm lấy Phong Dương –người có tốc độ chậm nhất, hai mắt đều gấp đến độ đỏ hết cả lên.
Một bên Dương Vụ cũng túm lấy Phong Vũ , không rên một tiếng, cùng chạy như điên.
“Phong Vân, Phong Vân……” Phong Vũ khẩn trương kêu lên, đệ đệ
Phong Vân của nàng cùng Mộc Mộc lúc này tốc độ là chậm nhất , bọn họ vẫn còn đang ở phía sau.
“Đệ ở đây.” Nghe thấy tiếng kêu đầy lo lắng của Phong Vũ, Phong Vân lập tức lên tiếng trả lời.
Vẫn là ở bên cạnh Phong Vũ thôi mà. Qua gia đoạn chạy trối chết ,
Phong Vân cố gắng che dấu, đúng là tốc độ vẫn chậm hơn, không thể so
sánh với bọn Lâm Quỳnh cùng Dương Vụ được.
“Phía trước chỗ rẽ chính là vụ nhai, chỉ cần tới đó, chúng ta……”
“Rống……”
Lâm Quỳnh lời nói còn chưa nói xong , đại ma thú cấp bậc nham thạch
kim tinh thú ở phía sau đang nổi điên, nó nhìn vài tên nhân loại nhỏ bé
phía trước, cư nhiên ở trướ mặt chính mình còn dám trốn.
Nhất thời rống to, một tiếng,những quả cầu nước lớn nhỏ màu xám chứ
linh lực lập tức từ miệng nham thạch kim tinh thú đột nhiên bắn mà ra,
hướng về phía đám người Phong Vân lao tới.
Công kích của đại ma thú cấp bậc hoàng đế, cấp bậc đại linh sư như Phong Vân sao có thể tránh đi dễ dàng được đây ?
Giây lát sau đã thấy nhưng linh cầu ấy đuổi sát nút. Cỗ khí khổng lồ uy áp như muốn xé rách không khí, gào thét lao đến.
“Ta sẽ chắn nó , các ngươi chạy đi .” Trong đám người, Lâm
Quỳnh có linh lực cao nhất thấy vậy cắn răng một cái, chuẩn bị ném Phong Dương ra, chính mình mang thân đến ngăn cản.
“Ngươi không phải là đối thủ của nó đâu.” Phong Dương thấy vậy thì hoảng hốt cực độ .
Lâm Quỳnh ơi , Lâm Quỳnh à , đối thủ nơi đó là đại ma thú cấp bậc hoàng đế đó nha.