Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng Yêu

Chương 440

Đợt trị liệu của Bạch Ân thành công.
Ông nhớ lại những ký ức mình đã mất.
Lần này, không có ai tới đón ở sân bay, ông tự gọi taxi, ngẫm lại hồi lâu mới nhớ ra mộ của mẹ mình ở chỗ nào.


Khi ông về sống cùng cha mình, mẹ là cây trụ tinh thần duy nhất của ông. Ông luôn hồi ức lại mái tóc nâu dài cuộn sóng và giọng nói dịu dàng của bà, thậm chí ông còn bắt chước theo để được an lòng.
Lang thang trong bóng đêm, bà là đất mẹ vững chãi giúp ông trụ vững.


Mà giờ, ký ức cho ông biết, bà tiêm thuốc kích thích não cho ông suốt một khoảng thời gian dài, bà mất không phải do sinh bệnh, mà do ông quá thất vọng về mẹ mình nên đã cố tình tiêm một liều thuốc lớn vào thẳng động mạch của bà ấy.


Bạch Ân nhắm mắt lại, lẳng lặng cảm thụ ngón gió nhẹ nhàng phất qua gương mặt mình, trong ông không ngừng hiện lên gương mặt xinh đẹp