Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng Yêu

Chương 376

Bạch tiên sinh có một thói quen rất tốt, đó là dù ở ngoài có xảy ra chuyện gì, ông cũng không mang bực dọc về nhà.
Nói ông là muộn tao hay lòng dạ thâm sâu cũng được. Dù sao thì Trịnh Hòa được ông bảo vệ rất tốt.


Vai diễn của Trịnh Hòa trong “28 giờ sau gặp lại” vốn đã được chọn sẵn cho cậu. Bạch tiên sinh nghe Edward nói kịch bản này có khả năng sẽ kiếm được giải thưởng liền liên lạc với đạo diễn Vương, lại thấy số cảnh diễn của nam chính không tồi. Sau khi hai bên trao đổi, ông quyết định đầu tư, điều kiện là, Trịnh Hòa phải có vai. Bạch tiên sinh có nghĩ đến những ảnh hưởng có thể xảy ra đối với mình sau khi Trịnh Hòa nổi tiếng, nhưng ông tin mình có thể xử lý được những chuyện đó. Hơi rắc rối một chút, nhưng có thể khiến Trịnh Hòa vui là được.


Người đại diện đầu tiên của cậu – chị Phương – sau khi chấm dứt hợp đồng với công ty của giám đốc Tống đã được Bạch tiên sinh sắp xếp vào một công ty điện ảnh và truyền hình dưới danh nghĩa của Edward. Cô chủ yếu phụ trách Trịnh Hòa. Chị Phương còn mua một tặng một, rước luôn cả trợ lý A Long của cậu qua.


Bạch tiên sinh biết Trịnh Hòa là người trọng tình, nên không có phản ứng gì, còn thêm khoản tiền lương một năm cho hai người.


Chị Phương làm người đại diện đã mười năm, đương nhiên có năng lực. Cô vừa liên lạc, sắp xếp công việc với đoàn làm phim, vừa thay Trịnh Hòa thu xếp hết những việc có thể gặp phải. Ví dụ như lần này, phim quay trong nội thành, cô biết Trịnh Hòa phải vất vả đi qua đi lại giữa hai đầu nên đã đặt sẵn một chỗ vị trí đỗ xe đẹp, còn liên hệ trước với người gác cổng. Đôi khi, đàn ông và phụ nữ có những điểm hoàn toàn khác nhau. Thành thiếu có mối quan hệ rộng hơn chị Phương, dưới sự dẫn dắt của anh, Trịnh Hòa nổi tiếng nhưng lúc ở đoàn làm phim lại thường xuyên phải ăn cơm lạnh. Chị Phương thì cẩn thận hơn nhiều, giúp nghệ sĩ mình quản lý nhận được điều kiện tốt nhất có thể, còn khiến người ta nể trọng, mang ơn mình.


Trịnh Hòa vừa xuống xe thì thấy chị Phương liền nhào qua, chị Phương thấy cậu cũng mừng. Trong lòng Trịnh Hòa, chị Phương rất giống chị gái Trịnh Hâm Minh của mình, bình thường rất nghiêm khắc, nhưng thực ra lại đối xử rất tốt với cậu.


Chị Phương nhìn Trịnh Hòa đầy ngạc nhiên, hỏi: “Chẳng nhẽ Bạch tiên sinh không nói cho em biết?”
Trịnh Hòa vui vẻ nói: “Không có nha.”
Chị Phương đột nhiên thấy Trịnh Hòa thực đáng thương.


Thật ra là chị Phương hiểu nhầm, Bạch tiên sinh không hề có ý đồ thâm sâu thì cả. May mà Trịnh Hòa chưa bao giờ nghĩ xấu về Bạch tiên sinh, chị Phương nghĩ Bạch tiên sinh muốn đùa bỡn Trịnh Hòa cho vui, còn cậu lại nghĩ ông muốn dành tặng niềm vui bất ngờ cho mình.


Trịnh Hòa định lao qua ôm chị Phương, chị vừa thấy cậu đi qua liền nói: “Cách xa tôi 3m, chị đây còn chưa được gả cho ai đâu đấy.”
Trịnh Hòa nhún vai, quay về lao vào lòng Bạch tiên sinh. Bạch tiên sinh bị cậu xô, đập vào cửa xe, đau đến nhíu mày, hồi thần lại liền nhéo mặt Trịnh Hòa.


Trịnh Hòa cười hì hì, xem ra cậu đang vui lắm.