Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng Yêu

Chương 339

Ở Maldives thực sự không có không gian riêng tư cho Trịnh Hòa và Bạch tiên sinh, thế nên hôm sau tỉnh dậy, cậu quyết định dẹp đường hồi phủ.
“Sao sớm thế?” Bạch Ân đặt đồ ăn lên bàn, hỏi.


“Ở đây cũng chán mà.” Trịnh Hòa nghĩ tới chuyện hôm qua phơi nắng có vài tiếng trên bờ biển thôi mà lưng đã đỏ rần hết lên, vẻ mặt Trịnh Hòa đầy ai oán, cậu dùng chân và tay để vừa ôm gối, vừa nhích đến bên bàn ăn: “Em muốn về.”


“Không thích chơi ở đây thì đi chỗ khác cũng được.” Bạch tiên sinh cầm miếng bánh mì nướng, hỏi: “Em muốn phết gì lên?”
Trịnh Hòa nếm thử lạp xưởng trên đĩa, không đến nỗi khó ăn nhưng vị không ngon lắm, cứ hôi hôi kiểu nào, cậu nói: “Bơ lạc đi.”


Đặt cà phê và bơ lạc trước mặt Trịnh Hòa rồi Bạch Ân vươn tay, cởi áo sơ mi của cậu ra, xem vệt cháy nắng, nói: “Không đi bờ biển được, nhưng cò