Tháng 7, mùa cưới.
Dường như các cặp tình nhân trên thế giới đều chọn một ngày trời trong xanh, nắng chan hòa để hứa hẹn trăm năm với nửa kia của mình.
Mới đứng trước quầy đăng ký, liếc qua một lượt mà Trịnh Hòa đã thấy mấy đôi vợ chồng son đi hưởng tuần trăng mật. Lúc lên máy bay, cậu bắt đầu cảm thấy bất an. Địa điểm tới là Maldives, bởi trên diễn đàn cậu hay vào, có rất nhiều ảnh chụp những cặp đồng tính tới đó hưởng trăng mật, cũng có nhiều người nói muốn tới đó sau khi cưới.
Ảnh chụp vô cùng nghệ thuật, Trịnh Hòa nhìn mà nước miếng chảy ròng ròng nên mới quyết định đi Maldives. Nhưng cậu không định làm quen với những người đó, đồng tính luyến ái không phải chuyện đáng để rêu rao, Trịnh Hòa cũng rất để ý tới đời tư, cậu không muốn cuộc sống riêng của mình và Bạch Ân bị quấy rầy.
Hôm trước ngày cưới, hai người lo lắng tới mất ngủ nên Trịnh Hòa bảo Bạch tiên sinh ngủ bù đi, còn cậu đọc tạp chí, đến khách sạn mới ngủ. Nào ngờ, lúc máy bay hạ cánh, Bạch Ân tỉnh lại thì thấy Trịnh Hòa ngủ say như chết, nước miếng nhễu ra.
Bạch Ân cười khẽ, lau sạch nước miếng ở khóe miệng Trịnh Hòa, rồi lay lay cậu: “Bảo bối, tỉnh, tỉnh.”
Ở ghế sau, hai người thanh niên trẻ liếc mắt nhìn nhau, vẻ mặt cổ quái.