Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng Yêu

Chương 321

Bạch lão gia tử phản đối ngay lập tức khi biết tin Bạch tiên sinh muốn kết hôn với Trịnh Hòa.
Nhưng Bạch Ân đâu phải dạng người nói gì nghe đó, trong lòng ông, mười lão gia tử không bằng một đầu ngón tay Trịnh Hòa. Ông không chỉ xóa thư đi mà còn làm thêm ‘những chuyện nên làm’.


Bạch lão gia tử giận lắm. Ban đầu, ông còn nghĩ làm sao để Bạch Ân đi vào khuôn khổ. Nhưng rồi, Bạch lão gia tử biết tin, thằng cháu đích tôn ưu tú, có thể coi là trưởng tôn duy nhất của nhà họ Bạch, cũng yêu một cậu trai.
Bạch lão gia tử: “…”


Toàn thúc châm một chén trà cho ông, khuyên nhủ: “Con cháu có phúc phận của nó, ngài đã bôn ba hơn nửa đời người, giờ phải nghỉ ngơi chứ.”


“Nghỉ ngơi?” Bạch lão gia tử hừ lạnh, “Anh xem Bạch Ân đấy, ra ngoài có vài năm mà dám làm ra cái chuyện đó! Mất mặt người nhà họ Bạch! Tức chết mất!”


Toàn thúc thở dài: “Ngài cũng biết mà, mấy năm nay bên người Bạch thiếu gia đâu có ai, tôi thấy cậu Trịnh Hòa đó cũng không tệ, theo Bạch thiếu gia chừng ấy thời gian, chưa từng làm sai chuyện gì.”


“Tôi không bảo Trịnh Hòa không được, ” Bạch lão gia tử nói, “Nhưng kết hôn là chuyện đại sự, sao có thể như trò đùa? Pháp luật nước C không thừa nhận hôn nhân đồng tính, thế còn tổ chức hôn lễ làm gì? Trước tôi đã nói với nó rồi, nước C không hợp với nó, nhưng nó cứ giữ khư khư quan điểm của mình. Anh xem đi, xem chuyện này chấm dứt thế nào?”


“Ngài vẫn canh cánh chuyện năm đó sao, ” Toàn thúc nói, “Lão gia tử, ngài đừng nghĩ nhiều quá.”
Bạch lão gia tử mất tự nhiên gõ gõ ngón tay xuống bàn, động tác này rất giống thói quen của Bạch tiên sinh, “Thôi, không nói chuyện của nó nữa.”


“Vậy ngài đừng quan tâm tới chuyện này được không?” Toàn thúc hỏi.
“Sao lại thế, tôi đương nhiên phải xen vào, ” vẻ mặt Bạch lão gia tử trở nên đầy ẩn ý, “Để ta xem xem, một con chuột tinh mới ba mươi năm có thể thông minh chừng nào.”


“Ngài đúng là….” Toàn thúc đặt trà bánh xuống, xoay người rời đi.
“Đứng lại, anh đi làm gì đấy?” Bạch lão gia tử uy nghiêm nói.
Toàn thúc dừng bước, vẻ mặt bất đắc dĩ, “Ngài đã tính toán thế, tôi chí ít cũng phải nhắn lại cho Bạch thiếu gia chứ?”


“Không được, ” Bạch lão gia tử nói, “Kệ nó chứ? Cái thằng vô lương tâm.”
Toàn thúc đóng cửa lại.