À cái FMV do Nguynb tự làm...
Xem cho vui...
_______________________
... Tối hôm đó...
Gil nắm tay Chi trèo lên mái nhà... hai con người nằm ngắm sao giữa một bầu trời rộng lớn đầy ấp những vì sao... như mở ra một vùng trời khác một
vùng trời huyền ảo một vùng trời đầy ấp những ước mơ và khát vọng chứa
đựng trong những ngôi sao lấp lánh trên kia...
Những vì sao trên kia thật đẹp... tôi có thể thấy chúng trong mắt em... nếu
một ngày nào đó những ngôi sao trên bầu trời đêm rộng lớn này biến mất
liệu đôi mắt em có là vĩnh viễn... cười đi em cười cho những tháng ngày
đau đớn vừa qua biến mất... khóc đi em... khóc thật nhiều để cho những vết thương trong lòng trôi theo những dòng nước mắt hạnh phúc...
Gil ngồi dậy nhìn Chi cười rồi nắm tay Chi kéo ngồi dậy...
- Chi... em có thấy không... - Gil vừa nói vừa chỉ xuống phía dưới ngọn đồi nhỏ...
Đêm tới... một màu đen bí ẩn bao trùm lấy cả một bầu trời hoang đãng khiến cho những ngôi sao bị lu mờ kia được tỏa sáng hơn bao giờ hết... Sài
Gòn lúc đêm về còn đẹp hơn cả... nếu vẻ đẹp trên bầu trời kia thật bí ẩn thật kì bí thì sắc màu Sài Gòn đêm muộn lại mang đến một vẻ đẹp sôi nổi mạnh mẻ tươi trẻ... mọi thứ tưởng chừng như còn náo nhiệt hơn cả buổi
ban mai... người người ra phố dưới ánh đèn lộng lẫy đầy màu sắc... ánh
đèn vàng giữa một vùng trời đen huyền ảo càng làm cho nó thêm hoang
dại...
Trước một khung cảnh đẹp kiêu sa lộng lẫy như thế làm sao Chi có thể nói nên lời với cái vẻ đẹp trên cả tuyệt vời này...
...không lời nói hay chữ viết nào có thể diễn tả đúng và đầy đủ nhất về vẻ đẹp của Sài Gòn đêm nay... Sài Gòn có em bên tôi
Những phút giây ngắn ngủi cùng vẻ đẹp của Sài Gòn cũng đã đến hồi kết... nàng Chi của của chúng ta mắt đã rõ vẻ mệt mỏi tưởng chừng đôi lúc lại vô
thức thiếp đi rồi bất chợt tỉnh dậy nhìn thấy Gil vẫn đang thả hồn ngắm
sao rất tập trung... dù rất muốn cùng Gil ngắm sao nhưng làm sao có thể
ngủ trên mái nhà được... không thể kiềm chế được cơn buồn ngủ Chi mệt
mỏi ngáp tới ngáp lui vương vai từ trái qua phải từ phải qua trái rồi
nói với Gil...
- Gil... em muốn ngủ!!! - Chi nhìn Gil mệt mỏi
- Ừ... Gil xin lỗi... em mệt rồi... - Gil đặt tay mình lên má Chi đưa
mặt lại gần rồi hôn lên đôi môi đỏ mọng đó... Nụ hôn nồng cháy giữa một
đêm đầy sao giữa một khung cảnh Sài Gòn lộng lẫy sắc màu... hai con
người sau tất cả những khó khăn thăng trầm của tình yêu họ có thể bên
nhau như thế này mãi không...
... Họ vào nhà... vào phòng ngủ... tay nắm chặc tay đối phương... tay trong tay... cùng nhau ngủ...
...
Một buổi sáng ban mai... không ấm áp... cơn mưa mở đầu cho một ngày mới lạnh lẽo...
Mưa cứ rơi... trái tim cứ đập... ấm... trái tim tôi ấm lắm... ôm em nữa
đi Gil... ôm chặc vào... đừng để em lạnh... em yêu Gil... đừng buông
tay ra...
Một ngày mưa ròng rã... hai con người ngồi trên ghế sôfa xem tivi... tay
vẫn tay trong tay với đối phương... đôi lúc một trong hai người lại thay nhau ngắm nhìn người kia... thấy người kia sắp quay qua thì lại nhìn
lên tivi còn người kia thì thấy có cơ hội liền ngắm đối phương... và rồi cứ thế chiếc tivi chỉ như là một vật chá hình để họ có cái cớ là đang
xem tivi...
Những cảm xúc vô cùng giản đơn nhẹ nhàng không hiểu sao lại sâu nặng đến
thế... hạnh phúc... đơn giản chỉ là được ở bên cạnh người mình yêu cùng
làm những việc mà cả hai cùng thích... hay chỉ đơn giản là nắm chặc tay
nhau mãi cũng không muốn buông ra...
Cơn mưa hôm nay kéo dài thật lâu... trời mưa ròng rã... mưa thật mãnh
liệt... nó thực sự rất giống cái ngày mà hai ta đã TÌM LẠI... NHỮNG CẢM XÚC CỦA TÌNH YÊU ĐÃ TỪNG ĐÁNH MẤT...
...
Gil đã tắm rửa thật sạch sẽ vì sợ Chi chê là Ở DƠ... Chi thì vẫn còn ngân
nga khúc hát mỗi bài một khúc ghép lại trong phòng tắm...
|(-_-")| đầu hàng với mẹ lun
Chi bước ra với một vẻ mặt... nói sao ta vừa xấu hổ vừa tức giận... trên
người Chi bây giờ chỉ còn lại một chiếc khăn bông che từ ngực đến đầu
gối để lộ đôi vai trần đầy quyến rũ của cô... cô tức giận mắng Gil...
còn Gil thì không hiểu vì sao mình bị mắng...
- Gil!!! Đồ của em đâu!!!
- Hả!!? Đồ gì!!?
- Đừng làm như em không biết!!! Là Gil đem dấu phải không!!?
- Em nói cái gì vậy!!? Đồ em gì cơ!!!
- Đồ đáng ghét!!! Làm mà không nhận!!!
-...
- Sao im vậy... hứ cái đồ DÊ!!!
- Gil im lặng không phải vì Gil nhận là mình làm mà là Gil muốn xác thực
một chuyện... là em đã để quên đồ trong Bệnh viện rồi đúng chứ!!?...
Đúng là cái tật giả nai này... cái tính này của em đã chinh phục được
trái tim Gil đó!!!
- Sến quá!!! Giờ tính sao đây... hay là như lúc trước ấy... Gil đi mua đồ cho Chi ấy... hí hí...
-...
- Ủa sao im thinh thích thế!!!
- Làm vợ Gil nhé!
( Khuyến khích các bạn xem đến khúc này nên nghe bài LÀM VỢ ANH NHÉ - CHI DÂN để cho cảm xúc cao trào ấy mà)
-... Gil nói gì vậy?!!
- Đi qua bao nhiêu khó khăn... đi qua bao nhiêu nỗi than trầm... đôi lúc Gil cảm thấy mệt mỏi chỉ cần nhìn thấy Chi cười... bao nhiêu mệt mỏi
cũng tan biến... Vậy nên LÀM VỢ GIL NHÉ!!!
-... Gil không đùa chứ!!!
- Nếu Gil đùa với em... thì em có tha cho Gil không!!?- Gil lại gần ôm eo Chi kéo lại gần mình
- Gil làm như em hung dữ lắm ấy!!!
- LÀM VỢ THỎ NHÉ GẤU!!!
-... DẠ - *Ôi mẹ à... mẹ thịt là CUTE
- Mà nãy giờ... em không thấy lạnh sao?!! - Gil ghì chặc Chi lại không cho Chi chạy đi
- Hả... AAAA... Con THỎ DÊ!!! Mau thả ra!!! - cố gắng giãy giụa lên trong vô vọng
...(18+)...
Họ sống hạnh phúc mãi mãi về sau... không còn thứ gì có thể ngăn cảng được tình yêu của họ...
Và họ cứ thế... BÊN NHAU TRỌN ĐỜI... cùng với những niềm hạnh phúc... khi bên nhau...
.
.
.
... Để xem nào... hay là các bạn tự đoán đi... và sao ta hình như là HẾT
rồi... hơi buồn mị cũng vậy buồn lắm... dự là có làm NGOẠI TRUYỆN...
khoản 3-4 chap gì đó... nếu các bạn ủng hộ mị sẽ ra thêm 1 câu chuyện
khác trên cuốn truyện này... tất nhiên vẫn là theo các bạn thôi... ko
thích cũng không sao... vì mị biết mị ăn hại lắm...
Thank vì đã tiếp tục đọc truyện đến Chap này...!!!