Tô Chuyết lại không nhịn được giật mình, nghĩ thầm, loại sự tình này có đánh chết mình cũng không thừa nhận, gã Hầu Tiền này đến cùng lấy được tin tức từ nơi nào?
Chỉ nghe Ngưu Hán nói:
- Nhưng mà chuyện này cũng không thể giải thích tại sao Hoa đại hiệp muốn quyết đấu sinh tử với Tô Chuyết?
Hầu Tiền thở dài, nói:
- Chắc ngươi ngốc thật à? Hoa đại hiệp là một con người ghét ác như cừu, chẳng lẽ sẽ thông đồng làm bậy cùng hạng người mua danh chuộc tiếng như Tô Chuyết à? Vả lại các ngươi nghĩ đi, nếu Tô Chuyết với con gái của Vệ Tiềm đã rất không minh bạch, vậy truyền thuyết Tô Chuyết trí đấu với Vệ Tiềm năm xưa lẽ nào không khiến người ta hoài nghi hay sao? Chỉ sợ tên Tô Chuyết này căn bản chính là đồng bọn của Vệ Tiềm! Năm đó vì võ lâm công nghĩa, Hoa đại hiệp dẫn đầu Tứ Hải Minh ác đấu một trận với Vệ Tiềm, mà Tô Chuyết lại cùng Vệ Tiềm âm thầm cấu kết. Ngươi nói xem, hai người đó có thể trở mặt thành thù hay không?
- Ừm...
Mã Bình Xuyên gật gật đầu.
- Đích xác có chút đạo lý.
Tô Chuyết chau mày, thầm nghĩ, Hầu Tiền nói lý lẽ chuẩn xác, dường như không giống như không lửa thì sao có khói. Nhưng những sự tình mà gã nói thì mình chưa hề làm, sao lại tự dưng bị hắt nhiều nước bẩn như vậy chứ? Chẳng lẽ trên đời còn có một Tô Chuyết khác chuyên môn làm chuyện xấu ư?
Hắn nghĩ tới chỗ này, bỗng nhiên nheo mắt, như có điều suy nghĩ.
Hầu Tiền lại nói:
- Hơn nữa gần nhất trên giang hồ xảy ra mấy vụ đại sự, không biết các ngươi có nghe nói chưa.
- Đại sự gì?
Hầu Tiền đáp:
- Trong vòng một tháng có mấy môn phái lần lượt đổi chưởng môn. Chuyện này còn không tính là đại sự sao?
Mã Bình Xuyên bỗng nhiên nói:
- Không sai, ta còn buồn bực làm sao liên tục nhận được mấy tấm thiếp mời ta tiến đến xem lễ. Chẳng qua ta trước giờ không thích đi lại khắp nơi nên đã uyển chuyển cự tuyệt.
Ngưu Hán cười nói:
- Mã đại ca chúng ta danh tiếng vang dội, mặc dù người khác đều biết thói quen của huynh nhưng lại cứ muốn đưa thiệp mời tới! Mã đại ca, là một số bang phái nào đó? Kể nghe chút đi.
Mã Bình Xuyên suy nghĩ, nói:
- Ta nhớ là có mấy môn phái gì mà Thương Sơn, Thanh Thành, Ba Sơn, còn có Thanh Long bang, Bạch Long môn...
Tô Chuyết nghe gã liệt kê ra mười mấy môn phái, trong lòng không khỏi khẽ động, dường như đã đoán ra được là chuyện gì. Nhưng vẻ mặt y căn bản không có một chút vui thích mà chỉ cảm thấy càng thêm bất an.
Trong lòng Tô Chuyết mơ hồ cảm giác có một tấm lưới âm mưu vô hình đang rải về phía mình. Lúc hắn trôi dạt trên biển từng gặp một con thuyền lớn thôn phệ vạn vật, thu hút tâm thần con người. Hiện tại hắn bất chợt nhớ đến vòng xoáy này, lập tức cảm thấy mình thật giống như đã bị cuốn vào trong vòng xoáy. Phải leo lên thế nào? Hắn còn không biết. Thậm chí vòng xoáy này đến cùng chảy về hướng nào, hắn cũng hoàn toàn không biết.
Liền nghe Ngưu Hán lại hỏi:
- Mấy môn phái đấy đổi chưởng môn có quan hệ gì đến Hoa Bình với Tô Chuyết quyết đấu?
Hầu Tiền cười nhạo nói:
- Ngươi tưởng đổi chương môn tùy tiện như ngươi đi cưới vợ à?
Ngưu Hán cả giận nói:
- Bà nương nhà ta thì can gì đến ngươi!
Mã Bình Xuyên khoát tay nói:
- Hầu huynh đệ nói không sai, theo ta được biết, chưởng môn của mấy môn phái này cũng còn khoẻ mạnh, thời gian tiếp chưởng môn phái cũng không dài, không có phạm sai lầm gì. Theo lý thuyết mà nói không nên đột ngột thay chưởng môn mới đúng. Chẳng lẽ là...
Hầu Tiền nói:
- Mã đại ca đoán không sai, mấy chuyện đại sự này đều đo Tô Chuyết bày kế trong bóng tối!
Tô Chuyết lại không nhịn được cả kinh, sự tình hôm nay hắn nghe được quả thực đều vượt quá tưởng tượng của bản thân. Tô Chuyết thầm nghĩ, mình lúc nào chính miệng thừa nhận bày ra những chuyện đó chứ?
Ngưu Hán cười nhạo nói:
- Khỉ ốm mà chỉ biết ba hoa chính chòe, chắc là Tô Chuyết bày ra âm mưu rồi kể cho ngươi nghe cả à?
Hầu Tiền lập tức đỏ bừng mặt, mắng:
- Đánh rắm đánh rắm!
Mã Bình Xuyên vung tay lên, cau mày nói:
- Gã Tô Chuyết này làm nhiều chuyện như thế chẳng lẽ có âm mưu gì?
Hầu Tiền liếc xéo Ngưu Hán, đáp:
- Âm mưu dương mưu gì đệ không biết, bất quá Hoa đại hiệp nghe được những việc này liền tìm Tô Chuyết khắp nơi. Nghe nói một tháng trước hai người từng không hẹn mà gặp ở Hoàng Hạc Lâu, lại ầm ĩ một trận. Sau đó Hoa đại hiệp liền định ra chiến thư ước chiến với Tô Chuyết ở Hoa Sơn Triều Dương phong, không chết không thôi!
Tô Chuyết lắng tai nghe hắn nói, sắc mặt dần dần trầm xuống. Sự tình có vẻ không hề đơn giản như mình suy nghĩ. Mình rời khỏi hai tháng, không chỉ bỗng dưng xuất hiện một Tô Chuyết khác, hơn nữa Hoa Bình còn muốn quyết chiến với hắn.
Ngưu Hán nói:
- Thế nhưng ta nghe người khác nói, gã Tô Chuyết đó võ công rất cao, không chút nào dưới ta và ngươi.
Mã Bình Xuyên cũng gật đầu nói:
- Không sai, bởi vì danh tiếng trí kế của Tô Chuyết lưu truyền rất rộng nên người khác đều không đế ý đến võ công của hắn. Theo ta nghe thấy, mấy năm qua Tô Chuyết vẫn luôn ẩn cư khổ luyện võ công. Lại có tin đồn là hắn âm thầm tu tập ma công hiện thế năm xưa là Lục Đạo Luân Hồi. Nếu lời đồn là thật, chỉ sợ võ công của Tô Chuyết đã phi thường đáng sợ!
Ngưu Hán lo lắng nói:
- Vậy Hoa đại hiệp nếu cứ quyết đấu với hắn, chẳng phải là lành ít dữ nhiều?
Hầu Tiền cũng thở dài nói:
- Điều này cũng cho thấy Hoa Bình có phong phạm hiệp giả ghét ác như cừu! Chúng ta cũng chỉ có thể trông đợi trời giúp người hiền, Hoa đại hiệp có tình có nghĩa, chỉ mong người tốt có báo tốt đi...
Mã Bình Xuyên bỗng nhiên nói:
- Tô Chuyết võ công tuy cao nhưng Hoa Bình cũng chưa chắc sẽ thua bởi hắn!
Hầu Tiền nghi ngờ nói:
- Hẳn là Mã đại ca có cái nhìn khác?
Mã Bình Xuyên cười nói:
- Các ngươi chỉ biết Hoa Bình xuất thân binh nghiệp, chỉ là một hỏa đầu quân (lính nấu bếp) phổ thông, nhưng lại không suy nghĩ nếu hắn chỉ là một người tầm thường thì lấy bản lãnh của Tô Chuyết làm sao sẽ kết giao bằng hữu với hắn chứ? Yến minh chủ của Tứ Hải Minh như thế nào sẽ gả cho Hoa Bình đây?
Ngưu Hán kỳ quái nói:
- Đúng vậy, mấy việc này như bánh từ trên trời rớt xuống, Hoa Bình làm thế nào đụng vào được?
Hầu Tiền cười mắng:
- Trâu ngốc, ý của Mã đại ca là Hoa đại hiệp có chỗ bất phàm riêng! Chẳng qua người trần mắt thịt chúng ta không có nhìn ra mà thôi!
Mã Bình Xuyên gật đầu, nghiêm mặt nói:
- Ta từng nghe một tiền bối nói, tính tình của Tô Chuyết nhanh nhẹn, thích ứng mọi hoàn cảnh, trong đầu suy nghĩ quá nhiều, dù có thông minh tuyệt đỉnh chưa hẳn có lợi cho việc tập võ. Mà Hoa Bình người này tính cách trầm ổn kiên cường. Cộng thêm tâm tính thuần lương trung hậu, đối xử khoan hậu với mọi người. Khi gặp chuyện thường thường có thể một lòng kiên trì, toàn lực hành sự. Tính cách như vậy chính là thứ mà người luyện võ muốn có! Tựa như khỉ con ngươi mặc dù thông minh hơn Ngưu lão đệ, nhưng về võ công thì không sánh bằng Ngưu lão đệ. Nếu là chạy trốn thì Ngưu lão đệ chắc chắn không đuổi kịp ngươi, nhưng nếu là giao đấu thật chỉ sợ ngươi tuyệt đối không chiếm được chỗ tốt!
Vẻ mặt Hầu Tiền ngượng ngùng, biết ánh mắt của Mã Bình Xuyên già dặn, nói cũng không sai. Ngưu Hán đắc ý hừ một tiếng.
Tô Chuyết không khỏi lau mắt mà nhìn gã Mã Bình Xuyên này, không ngờ là gã ẩn cư Chiết đông mà có được kiến thức bực này, đã cao hơn một đoạn so với rất nhiều hạng người thành danh trên giang hồ rồi. Mã Bình Xuyên nói không hề sai, có đôi khi người thông minh không hẳn có thể luyện thành võ công tuyệt thế, mà người thành thật ngược lại có thể luyện thành thần công.
Tô Chuyết không khỏi nhớ lại mấy trận đại chiến bình sinh, lần thứ nhất chính là giao thủ với Vệ Thắng. Nếu không phải là mình nhanh trí mà tâm tính Vệ Thắng lại nóng nảy xao động, chỉ sợ mình quả thật khó mà thủ thắng. Về sau ở Khiết Đan, sa mạc, Thiếu Lâm tự, kinh thành, võ công của mình tuy có tinh tiến, nhưng khó có thể đăng đường nhập thất bước vào cảnh giới nhất lưu.
Nếu không phải về sau ẩn cư ba năm, một lòng học tập Phật pháp, nghiên cứu Lục Đạo Luân Hồi, chỉ sợ võ công của mình vẫn khó mà có đột phá lớn.
Mà Hoa Bình thì khác biệt. Từ khi hắn và Yến Linh Lung thành thân, Tô Chuyết chỉ gặp mặt hắn vài lần. Nhưng lần nào cũng có thể cảm nhận được sự tiến bộ của Hoa Bình. Năm đó khi hai người mới gặp, Hoa Bình mặc dù xây nội tình rất chắc nhưng cũng chỉ biết một bộ Thái tổ trường quyền. Nhưng mà lần gần nhất gặp Hoa Bình, khí chất toàn thân hắn phát ra sớm đã là khí độ của nhất lưu cao thủ!