Gian Khách

Quyển 4 - Chương 82: Hội Đồng Học hắc ám

- Thời gian hơn một năm trước đây, sau khi Chung Tư Lệnh tham gia vào lễ mừng công thắng lợi tại Đặc khu Thủ Đô, trong đêm trước khi quay trở

lại Tây Lâm, đã đến Dinh thự Tổng Thống dùng bữa tối. Đêm hôm đó giữa

Tổng Thống Mạt Bố Nhĩ tiên sinh cùng với ông ta cũng không có đạt thành

một sự nhận thức chung hoàn toàn nào đó, thậm chí có thể nói là đã xảy

ra một hồi xung đột hơi chút kịch liệt nữa.

- Đồng thời, đúng như những gì mà cô nói, cái chết của Chung Tư Lệnh đối với đại chiến lược

chỉnh thể Liên Bang của Tổng Thống tiên sinh quả thật là vô cùng có lợi.

Hứa Nhạc hạ thấp thanh âm, nói:

- Nhưng mà… tôi tin tưởng rằng Tổng Thống Mạt Bố Nhĩ tiên sinh, nhiều năm như vậy ông ta luôn luôn dùng những hành động thực tế của chính mình để mà chứng minh bản thân mình không phải là một gã chính khách thông

thường, mà chân chính là một vị chính trị gia chân chính có nội tâm kiên trì ủng hộ một vài thứ lý tưởng chính nghĩa nào đó.

- Về điểm này thì tôi cũng chưa từng hoài nghi qua tính xác thực của nó…

Trâu Úc dùng những ngón tay mảnh khảnh của chính mình tùy tiện gõ gõ nhẹ đôi đũa lên trên vành chén cơm, chậm rãi nói:

- Tổng Thống tiên sinh năm xưa vì muốn đặc xá cho anh, nên đã không tiếc

cùng với phía sau hậu sơn núi Mạc Sầu phát sinh xung đột một trận. Hơn

nữa một gã chính trị gia có thể đồng thời tìm được sự tán thưởng của cả

anh cùng với cái tên lưu manh kia, khẳng định là đáng được tin cậy.

Những lời nói vừa rồi của tôi, kỳ thật chính là nghĩ muốn nói cho anh

hiểu rõ một điều rằng, nếu như anh muốn từ phương diện lợi ích để mà tìm kiếm kẻ ra tay độc thủ ẩn nấp bên trong Liên Bang kia, đó là chuyện

tình phi thường khó khăn!

- Tôi có một cái danh sách những người tình nghi!

Sau khi thoáng trầm mặc một lúc sau, Hứa Nhạc liền không chút dự triệu, đột nhiên từ trong túi áo lấy ra một con chíp vi mạch nho nhỏ, thong thả

đặt lên trên cái góc mặt bàn ngay phía trước mặt của Trâu Úc. Trâu Úc

giương mắt nhìn chăm chằm vào con chíp vi mạch này, cặp mày không khỏi

nhíu lại cực kỳ nhanh.

- Xét trên phương diện thu được lợi ích,

đối chiếu với những người tình nghi bên trong bản danh sách này. Tôi cần ánh mắt phân tích chuyên nghiệp của cô, đại khái có thể nắm giữ được

cái đuôi của một vài người nào đó.

Trâu Úc thoáng nhíu cặp mày

lại một chút, nhìn về phía con chíp vi mạch đang phát ra ánh sáng lập

lòe ngay trước mặt mình kia, đột nhiên mở miệng hỏi:

- Máy tính xách tay còn để ở chỗ cũ không?

- Vẫn còn!

Hứa Nhạc trả lời.

Hai tay Trâu Úc chống xuống mặt bàn, dùng chân đẩy nhẹ cái ghế dựa sau lưng ra, kéo xoèn xoẹt cặp dép lê màu hồng phấn đi trong nhà kia đi vào

phòng ngủ của Hứa Nhạc, một lúc sau mới lấy ra cái thùng lớn màu đen

kia, đặt lên trên mặt bàn trước mặt Hứa Nhạc. Cô nàng chậm rãi mở ra ba

lớp khóa điện tử của cái hòm, cuối cùng đem con chíp vi mạch bỏ vào

trong đầu đọc.

Nhìn thấy những đoạn ngắn tin tức không ngừng xuất hiện trên màn hình máy tính xách tay, biểu tình trên mặt của Trâu Úc

trở nên ngưng trọng từ trước đến giờ chưa từng có. Cô nàng bỗng nhiên

ngẩng đầu lên, đem ánh mắt nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Hứa Nhạc, hơi

chút run giọng hỏi:

- Những tin tức tình báo này anh lấy được từ nơi nào vậy?

- Tiêu ca thân là đại thư ký của Trâu Bộ Trưởng, cho nên những người mà

ông ta gặp mặt hằng ngày quả thật nhiều lắm, rất khó có thể dựa vào

những thông tin đó mà tổng hợp thống kê đưa ra những tin tức hữu hiệu.

Hứa Nhạc cũng không có trả lời câu hỏi nguồn gốc của những tin tức tình báo này, mà chỉ là thấp giọng nói:

- Cái mà cô đang xem chính là toàn bộ những tư liệu của Thôi Tụ Đông bắt

đầu từ năm 60 Hiến Lịch 37 trở đi. Tất cả những người tiếp xúc qua với

hắn mà có chút đáng ngờ cùng đều nằm ở trong đó.

Hắn đi đến bên

cạnh Trâu Úc, ngón tay xẹt qua một bên đầu vai của cô nàng, chỉ vào

trong một vài tin tức tình báo nào đó bên trong, nói:

- Thôi Tụ

Đông thân là Trợ lý Cục trưởng của Cục Hiến Chương, số lần tiếp xúc gặp

mặt với các tướng lãnh Quân đội rõ ràng là có chút quá nhiều. Còn nữa,

chính là cô hãy chú ý một chút vào ba ngày này. Phân biệt chính là ngày

30 tháng 4 năm 61 Hiến Lịch 37, ngày 25 tháng 9 năm 64 Hiến Lịch 37 cùng với ngày 13 tháng 12 năm 69 Hiến Lịch 27!

- Ba ngày này thì có vấn đề gì đặc biệt?

- Đây là kết quả phân tích mà người khác giúp tôi chọn lọc ra được.

Hứa Nhạc nhún nhún vai, cũng không có biện pháp nào hướng Trâu Úc giải

thích rằng cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang hiện tại chính là công cụ phân tích tính toán của chính mình:

- Nhưng mà cái ngày thứ nhất rõ ràng là có vấn đề. Bởi vì trong thời điểm đó, con chíp vi mạch nhân

thể công dân của Thôi Tụ Đông đã có một khoảng thời gian ngắn nằm trong

trạng thái không có tín hiệu truyền về!

- Như thế nào lại có thể xuất hiện trạng thái không có tín hiệu?

Đồng tử trong mắt Trâu Úc thoáng hơi co lại, có chút khó hiểu hỏi.

- Hệ thống mạng lưới điện tử theo dõi của Liên Bang giống như là ánh sáng của mặt trời, không nơi nào mà không bao phủ đến. Nhưng mà lại có một

vài biện pháp có thể một phen đem ánh quang huy này che chắn lại.

Hứa Nhạc khoa tay múa chân giải thích một chút cho Trâu Úc hiểu:

- Ví dụ như một căn phòng nào đó sâu bên trong lòng đất, trong một không

gian bị phong bế không có bất cứ con đường gì để truyền dẫn tín hiệu

điện tử ra ngoài. Trên thực tế căn cứ theo sự phân tích của tôi, ở bên

trong Đặc khu Thủ Đô này, tại một vài mảnh đất trung tâm bảo hộ động vật hoang dã nào đó, cũng có thể tìm được một vài khu vực không có tín hiệu điện tử bao phủ. Thôi Tụ Đông kia chính là một trong những người hiểu

biết rõ ràng nhất đối với quang huy Đệ Nhất Hiến Chương, cho nên hắn có

thể nghĩ đến một vài biện pháp nào đó tạm thời tránh đi một khoảng thời

gian ngắn. Đây cũng không phải là những chuyện tình không thể tin nổi

được.

- Nhưng mà vấn đề chính là ở chỗ vì cái gì mà hắn cần phải tránh đi?

Hắn ta thoáng nhăn cặp mày lại, hỏi:

- Nếu như nói Thôi Tụ Đông chính là đang đại biểu cho cái thế lực kia,

rất nhiều năm trước đây đã liền bắt đầu tổ chức một hồi đại âm mưu, như

vậy chuyện mà tôi không thể nào hiểu nổi chính là, tại sao trong hai cái ngày sau này, hắn cũng tiến nhập vào một gian phòng họp nào đó, nhưng

mà cũng không có tiến hành che chắn tín hiệu điện tử?

Trâu Úc sau khi thoáng trầm mặc một lúc, cuối cùng mới mở miệng nói:

- Điều này rất đơn giản! Cái gã này đã phát hiện ra cũng không nhất thiết phải tiến hành che chắn tín hiệu điện tử nữa. Ngược lại nếu làm như vậy thật rất dễ dàng sẽ phát sinh vấn đề, khiến kẻ khác chú ý. Căn cắ vào

những điều lệ của Đệ Nhất Hiến Chương về bảo vệ quyền cá nhân của công

dân, những gì mà đám người này trao đổi với nhau, cho dù là cỗ Máy vi

tính Trung ương Liên Bang cũng không được phép lưu trữ lại.

- Tôi hiểu ý tứ của cô rồi!

Hứa Nhạc khẽ xoa xoa một chút mi tâm của mình, nói:

- Hơn nữa bên trong cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang quả thật cũng không có bất cứ lưu trữ nào cả.

- Tuy rằng hiện tại tôi vô cùng hiếu kỳ mối quan hệ đích thực giữa anh

cùng với bên phía Cục Hiến Chương bên kia, vì cái gì mà Máy vi tính

Trung ương Liên Bang kia lại cấp cho anh một quyền hạn cao cấp đến như

thế, lại vì cái gì mà anh có thể kiếm ra được nhiều tin tức tình báo

tuyệt mật đến như thế…

Trâu Úc khẽ ngẩng đầu nhìn lên, lẳng lặng nhìn chằm chằm hắn, nói:

- Nhưng mà tôi biết rõ ràng là anh càng cảm thấy hứng thú hơn nữa chính

là những tin tức về ba lần tụ hội này. Hiện tại danh sách nhân vật tham

gia anh cũng đã có rồi, còn cần tôi làm cái gì nữa?

- Tôi cũng không dám tin tưởng lắm vào cái bản danh sách này…

Hứa Nhạc giương mắt nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Trâu Úc, vô cùng nghiêm túc nói:

- Căn cứ vào những số liệu xác nhận rõ ràng của Máy vi tính Trung ương

Liên Bang, thì những người tham dự vào buổi tụ hội diễn ra bào năm 61

Hiến Lịch 37 kia thật sự rất ít. Hơn nữa hai người trong số đó thậm chí

cũng đã chết rồi. Nhưng mà trong hai lần tụ hội sau đó, những người tham gia thì lại nhiều hơn rất nhiều.

- Bao gồm cả đương nhiệm Phó

Thổng Thống Liên Bang Bái Luân tiên sinh, nguyên Phó Bộ Trưởng Bộ Quốc

Phòng Dương Kính Tùng, nguyên Phó Tư Lệnh Quân khu II…

Trâu Úc

liếc nhìn lên những cái tên đang lần lượt xuất hiện trên màn hình máy

tính xách tay, biểu tình dần dần trở nên càng bình tĩnh cùng với lãnh

đạm hơn. Thanh âm nàng ta lại bởi vì sự khẩn trương của bầu không khí

hiện tại mà dần trở nên có chút áp bách:

- Thậm chí tôi còn thấy được tên của Đỗ Thiếu Khanh ở trong này nữa!

- Danh nghĩa bên ngoài của những buổi họp mặt đó chính là Hội Đồng Học của Học viện Quân sự I…

Hứa Nhạc thấp giọng nói:

- Có lẽ đây thật sự là một Hội Đồng Học. Cục diện thực tế cũng không có

khắc nghiệt cùng với hắc ám giống như chúng ta suy nghĩ như vậy. Trên

thực tế, mặc dù tôi luôn luôn không thể nào thích nổi Đỗ Thiếu Khanh

được, nhưng mà nói thật với cô, tôi cũng thật sự khó có thể xem hắn như

là một phần tử âm mưu nham hiểm được.

- Để trở về tôi điều tra

một chút xem sao, nhìn xem ngoại trừ việc cùng là tốt nghiệp từ Học viện Quân sự I ra, giữa những người này còn có mối liên hệ gì khác nữa hay

không?

Trâu Úc sau khi thoáng trầm mặc một lát, mới chậm rãi nói.

- Chỉ được xem những tài liệu hồ sơ mà thôi, không cần tiến hành điều tra đâu.

Hứa Nhạc giương mắt nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Trâu Úc, nói nhanh:

- Tôi biết Thi Thanh Hải hiện tại khẳng định vẫn còn tiếp tục điều tra

những chuyện tình năm xưa. Cho nên cái danh sách này cô cũng ngàn vạn

lần không được đưa cho hắn. Chuyện này rất nguy hiểm, cứ để cho một mình tôi xử lý là được rồi.

- Anh cũng đâu phải là nhân vật vạn năng đâu!

Trâu Úc có chút hờn giận, nói:

- Nếu như anh gặp phải địch nhân là một đám đại nhân vật như thế này, vậy thì anh cũng đừng có hy vọng xa vời còn có thể tiếp tục sắm vai một

nhân vật nghĩa hiệp độc hành nữa.

- Trên một vài phương diện nào đó mà nói, tôi có thể tự xưng là vạn năng. Về chuyện này tôi cũng sẽ không giải thích.

- Vạn năng? Rất nhiều người trước đây cũng đã từng dự đoán qua về phạm vi thế lực của phái cấp tiến kia bên trong Quân đội, thậm chí là cả phu

nhân ở trong đó nữa. Nhưng mà nếu như cái bản danh sách này của anh thật sự có thể chỉ ra một vài vấn đề gì đó, như vậy thì tôi phải nói rằng,

lực lượng mà cái phe phái cấp tiến bên trong Quân đội kia đang nắm giữ,

so với những gì mà mọi người tưởng tượng lại càng khủng bố hơn rất nhiều rất nhiều lần… Một tổ hợp bao gồm cả Phó Tổng Thống Liên Bang và vô số

những tướng lãnh phe thanh tráng nắm giữ thực lực mạnh mẽ bên trong Quân đội có một lực lượng mang tính phá hủy khủng bố đến như thế nào, anh

thật sự có hiểu rõ ràng hay không?

- Bái Luân dù sao cũng chỉ là Phó Tổng Thống mà thôi, ông ta không phải Tổng Thống!

Hứa Nhạc giương mắt nhìn chằm chằm vào bát cơm trước mặt mình, ánh mắt vô

cùng kiên định, tựa hồ như muốn đem toàn bộ mớ cơm thừa bên trong đó

đánh cho biến thành tro vậy.

- Còn về phần bộ đội của Quân đội

Liên Bang, cũng viễn viễn không có khả năng là bộ đội của Quân khu II

hoặc là bộ đội của Đỗ Thiếu Khanh! Bọn họ chung quy cũng không nhấc lên

được bao nhiêu cơn sóng gió cả.

Bản thân hắn chính là một gã quân nhân sĩ quan Liên Bang cấp bậc Thượng Tá, nhưng được hưởng thụ đãi ngộ

cấp bậc Sư Đoàn trưởng, thế nhưng cũng không có nằm trong biên chế bất

cứ đơn vị bộ đội nào cả, cũng không có bất cứ ràng buộc nghĩa vụ nào.

Nhưng mà sau khi lão già kia giúp hắn phân tích thống kê số liệu tin

tức, đưa ra bản danh sách những người này xong, nhìn thấy những cái tên

của các vị Tướng quân thuộc phe phái thanh tráng nắm trong tay lực lượng cực lớn bên trong Quân đội Liên Bang cùng với các đại nhân vật nằm trên bản danh sách này, hắn cũng không có bất cứ một chút e ngại nào cả.

Ngoại trừ cái này là do bản tính giống như một tảng đá của hắn ra, cái

quyền lực lớn nhất không gì không thể không phá nằm trong tay của hắn,

kỳ thật chính là đến từ cái ngọn núi đang đứng ở trên đỉnh phong cao

nhất trong toàn bộ vũ trụ ở bờ hồ Phí Thành kia.

Bên trong Quân

đội Liên Bang vĩnh viễn cũng luôn có một vị Thần. Những thuộc hạ mà ngày trước ông ta mang theo lăn lộn trên chiến trường, hiện tại cũng đều là

những vị đại lão quyền cao chức trọng phân bố khắp nơi bên trong Quân

đội Liên Bang. Thậm chí ngay cả cái gã thanh niên đầu bếp mập mạp năm

xưa của ông ta, hiện tại cũng đã là Sư Đoàn trưởng của Sư đoàn Thiết

giáp 17 mới rồi.

Cho dù hiện tại ông ta đã già cỗi rồi, ở bên bờ

hồ Phí Thành ngây người câu cá suốt hơn mười năm, nhưng mà chỉ cần một

ngày ông ta còn sống, như vậy thì toàn bộ Quân đội Liên Bang cũng phải

nghe theo từng thanh âm mà ông ta phát ra.

Thanh âm của Quân Thần Lý Thất Phu!

- Cho nên vì vậy anh mới muốn đi tới Phí Thành một chuyến?

Trâu Úc sau khi thoáng trầm mặc một lúc sau, mới nhẹ giọng hỏi.

- Đúng vậy!

- Anh có bao giờ nghĩ tới một cái vấn đề đáng sợ nhất, một tình huống xấu nhất có thể xảy ra hay không?

Trâu Úc lẳng lặng nhìn chằm chằm hắn, cặp mắt xinh đẹp khẽ nheo lại một chút, nhẹ giọng nói:

- Quân Thần đại nhân… năm nay cũng đã 88 tuổi rồi. Một nhân vật cho dù có vĩ đại đến đâu đi chăng nữa, vĩnh viễn cũng luôn không thể chống lại

được lực lượng vô biên của thời gian. Cuối cùng cũng sẽ có một ngày mà

ông ta chết đi. Đến lúc đó, những cái người trong bản danh sách này… có

lẽ… mãi cũng luôn luôn ngóng chờ cái ngày này xảy ra!

Nghe thấy

câu nói đó, Hứa Nhạc mới chợt phát hiện ra, chính mình hóa ra đã quên đi mất một chuyện tình quan trọng nhất này. Đó chính là niên kỷ hiện tại

của lão nhân gia tại Phí Thành kia. Nhất thời giống như là vừa có một

tảng đá lạnh như băng đột nhiên nhét thẳng vào trong trái tim của hắn

vậy, khiến cho hắn cảm thấy một trận vô cùng rét lạnh. Đột nhiên một cỗ

áp lực cực kỳ mạnh mẽ chợt đổ ụp xuống, lại có chút kỳ diệu khó hiểu đột nhiên khiến cho hắn chợt nhớ đến rất nhiều những chuyện khác. Quân Thần đại nhân đã già như vậy rồi, còn đại thúc thì sao? Vì cái gì năm đó khi còn ở Đại khu Đông Lâm nhìn hắn lại còn trẻ tuổi như vậy chứ?

-

Rất nhiều người đang vô cùng cảnh giác đối với cái phe phái cấp tiến này bên trong Quân đội, thế nhưng cũng không ai có cảm giác kiêng kỵ đối

với bọn họ. Bởi vì trong suy nghĩ của rất nhiều người, cái thế lực này

mãi cho tới bây giờ cũng đều chưa chân chính hình thành nên một tổ chức. Bọn họ cũng chỉ là nương tựa vào một vài cái lý niệm nào đó cùng với

những khát vọng chiến đấu mà âm thầm hô ứng với nhau mà thôi.

Trâu Úc khẽ liếc mắt nhìn bản danh sách trên màn hình máy tính xách tay

trước mặt, sau đó mới ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú vào ánh mắt của Hứa

Nhạc, tiếp tục nói:

- Nếu như bọn họ thận sự đã hình thành nên

một cái tổ chức với quy mô chặt chẽ rồi, như vậy thì sự tình sẽ trở nên

vô cùng phiền toái. Hiện tại rõ ràng Liên Bang đang đối diện với một vấn đề vô cùng quan trọng a. Tướng quân Mại Nhĩ Tư đã chính thức quyết

định, sau khi Quân đội Liên Bang tại tiền tuyến thành công đánh hạ được

Tinh hệ X3 bên Đế Quốc, ông ta sẽ tuyên bố về hưu. Cái chức vụ Chủ tịch

Hội nghị Liên tịch Tham Mưu Trưởng của Liên Bang cùng với Tổng Tư Lệnh

Quân khu I… Cái vị trí này đối với Quân đội là vô cùng quan trọng. Ai có thể tiếp nhận được cái chức vụ quan trọng này, có lẽ sẽ quyết định luôn Quân Thần đời sau, cùng với khuynh hướng thái độ của Quân đội Liên Bang sau này.

- Như vậy thái độ của phu nhân cùng với Trâu Bộ Trưởng hiện nay như thế nào?

Hứa Nhạc chậm rãi hỏi.

- Hiện tại chủ yếu chính là phải nhìn thái độ của Tổng Thống tiên sinh.

Căn cứ theo những tin tức hiện tại mà tôi vừa mới nhận được, thì lần này Tổng Thống tiên sinh cùng với mấy đại Gia tộc không ngờ lại có một sự

nhất trí mạnh mẽ từ trước đến giờ chưa từng xảy ra bao giờ. Nguyên nhân

đại khái có lẽ là căn cứ vào sự cảnh giác đối với cỗ mạch nước ngầm đang lặng lẽ nổi dậy kia, cho nên sau khi Tướng quân Mại Nhĩ Tư chính thức

về hưu, sẽ liên hiệp lại, đề cử Tướng quân Lý Tại Đạo tiếp nhận cái chức vụ quan trọng này.

Lý Tại Đạo bên trong Liên Bang này cũng không phải là một cái tên thật sự vang dội hoặc là đại phóng quang mang sáng

rỡ nào cả. Ông ta thân là con trai duy nhất của Quân Thần Lý Thất Phu,

là phụ thân thân sinh của kẻ đánh khắp Quân đội không địch thủ Lý Phong. Đại khái là bởi vì bị bao vây bên trong bởi ánh sáng rực rỡ sáng rọi

của hai khỏa hằng tinh quá mức chói mắt, cho nên mặc dù hiện tại ông ta

đang đảm nhiệm chức vụ Viện trưởng Học viện Quân sự I vô cùng hiển hách

kia, nhưng mà ông ta thủy chung vẫn không khiến cho người khác lưu lại

một ấn tượng quá mức sâu sắc nào cả.

Hứa Nhạc gãi gãi đầu mấy

cái, nghĩ lại cái vị nam nhân trung niên cực kỳ có phong độ của một học

giả cổ kính trong ấn tượng của chính mình, sau đó mới gật gật đầu, nói;

- Đây đúng là sự lựa chọn tốt nhất!

Thân là con trai độc nhất của Quân Thần Lý Thất Phu, Tướng quân Lý Tại Đạo

đảm nhiệm chức vụ Chủ tịch Hội nghị Liên tịch Tham Mưu Trưởng, có thể

nhận được sự duy trì ủng hộ toàn lực của rất nhiều những vị đại lão có

thực lực bên trong Quân đội Liên Bang. Mà phong cách làm việc của người

này vô cùng ôn hòa, thậm chí có thể nói là có chút bảo thủ nữa, ở bên

trong Quân đội Liên Bang đang dần dần trở nên tràn ngập lệ khí như thế

này, lại là một cái lực lượng chế ước vô cùng mạnh mẽ.

Đây quả thật là sự lựa chọn tốt nhất tại thời điểm hiện tại!