Gian Khách

Quyển 4 - Chương 215: Lưỡi đao sắc bén vô địch

Tiếng mẳng chửi phẫn nộ không ngừng vang lên quanh quẩn bên trong khu

vực sơn dã rộng rãi. Biểu tình trên khuôn mặt lúc nào cũng phi thường

nghiêm túc của đám quân nhân sĩ quan binh lính Sư đoàn Thiết giáp 7 vào

lúc này cũng không thế khống chế nổi, lộ ra một tia tình tự phi thường

khiếp sợ. Cái câu mắng chửi thô tục trực tiếp chỉ thẳng vào Sư Đoàn

trưởng Đỗ Thiếu Khanh của bọn hắn, cố nhiên cũng sẽ khiến cho đám chiến

sĩ Sư đoàn Thiết giáp 7 luôn xem Đỗ Thiếu Khanh là thần tượng cảm thấy

phẫn nộ. Nhưng mà chân chính khiến cho trạng thái tinh thần của bọn họ

cảm thấy kinh hãi nhất, chính là câu nói cực kỳ lạnh lùng lúc trước của

vị Sư Đoàn trưởng thần tượng của bọn họ.

Thượng tá Hứa

Nhạc là người Đế Quốc sao? Tất cả các quân nhân sĩ quan binh lính Sư

đoàn Thiết giáp 7 ở khắp nơi xung quanh vùng sơn dã này cũng đều không

có bất cứ kẻ nào tin vào điều này.

Người của Sư đoàn

Thiết giáp 7 cùng với người của Sư đoàn Thiết giáp 17 từ trước cho đến

nay vẫn luôn nhìn nhau cảm thấy không vừa mắt. Bắt đầu từ chuyện Phác

Chí Hạo trong sự kiện ánh đao Hổ Sơn Đạo lúc trước cho đến chuyện Thường Nhất, Thường Nhị bên trong căn cứ huấn luyện quan quân của Bộ Quốc

Phòng, rồi đến buổi thao diễn quân sự Ngày Tốt Nghiệp, về sau lại đến

lần xung đột kết quả khiến cho Doanh Đoàn trưởng Doanh đoàn I Đông

Phương Ngọc bị chật vật không chịu nổi. Rồi mãi cho đến lần tập kích vào trong Tòa nhà Nghị Viện khiến cho Tây Môn Cẩn tử vong… Tất cả mọi

chuyện này đều khiến cho tất cả các chiến sĩ ở trên phiến chiến trường

sơn dã, đang chấp hành lần hành động quân sự tuyệt mật do từ phía Chính

phủ Liên Bang đưa ra này, tuyệt đối sẽ không cự tuyệt quân lệnh từ

thượng cấp đưa xuống, ngay tức khắc hạ gục Thượng tá Hứa Nhạc. Nhưng mà

tất cả bọn họ tuyệt đối cũng sẽ không tin tưởng rằng, cái tên gia hỏa

kia lại là người Đế Quốc!

Bên trong chỗ khe núi tại bên

ngoài vòng vây phục kích, một trăm đầu Robot MX màu đen đang tầm mặc

đứng thẳng tại chỗ, mặc kệ cho mớ lá cây khô chậm rãi rơi xuống thân thể của mình. Rất nhiều những gã chiến sĩ của Sư đoàn Thiết giáp 7 đang

chuẩn bị trình tự trận địa hỏa lực nhắm bắn dày đặc nhất, cũng theo bản

năng quên mất việc thực hiện nhiệm vụ của chính mình, mà chỉ giương mắt

nhìn chằm chằm về phía đầu Robot MXT màu ngân bạch đang đứng ở xa xa

đằng kia.

Đối với một chi bộ đội thành danh với tinh thần kỷ luật quân sự thiết huyết như bọn họ mà nói, đang trong thời điểm lâm vào một tràng chiến đấu kịch liệt như thế này, nhưng lại xuất hiện loại trạng thái này, chính là cục diện mà từ trước cho đến bây giờ cũng chưa từng xuất hiện qua bao giờ. Bởi vậy có thể nhìn ra được cái câu mà Đỗ

Thiếu Khanh nói rằng Hứa Nhạc chính là người Đế Quốc, đã cấp cho đám

quân nhân sĩ quan binh lính ở trong phiến sơn dã này một sự đả kích tâm

lý mãnh liệt đến thế nào.

Bên trong một phiến rãnh núi

khá sâu cách khu vực sơn dã kia một quãng không xa, bên trong một căn

lều được dựng bởi loại vải bạt ngụy trang cùng màu với mớ lá vàng mùa

thu xung quanh. Nơi này chính là Bộ Chỉ Huy lâm thời ngày hôm nay của Sư đoàn Thiết giáp 7. Đỗ Thiếu Khanh lúc này chính là đang ở bên trong đó. Ông ta đưa tay gỡ xuống cặp kính râm từ đầu đến giờ vẫn mãi đeo trên

mũi, thanh âm lãnh khốc thông qua micro, lại vang đến chỗ đầu Robot MXT

màu ngân bạch đang nằm giữa vòng vây phía xa xa.

- Hứa

Nhạc, thử nhìn lại cấp bậc quyền hạn của chính mình mà xem, cậu hẳn là

hiểu rõ ràng đã xảy ra chuyện gì rồi. Đây là Tinh cầu S1 của Liên Bang,

thân là một mầm mống Đế Quốc cài vào trong Liên Bang, cậu không có bất

cứ khả năng sống sót nào đâu. Hãy tỉnh táo lại đi!

Bên

trong khoang điều khiển tối tăm hôn ám, phần khuôn mặt lộ ra bên ngoài

cái mũ giáp điều khiển của Hứa Nhạc thoáng trầm mặc trong chốc lát, đột

nhiên trên khóe môi lộ ra bên ngoài chợt không thể khống chế khẽ nhếch

lên một chút, hiện ra một nụ cười nhạo hơi có chút điên cuồng. Hắn biết

rất rõ ràng hiện tại cái quyền hạn Hiến Chương cao cấp nhất của chính

mình đã bị giải trừ hoàn toàn rồi. Bởi vì một nguyên nhân nào đó mà chỉ

một mình hắn biết được, khiến cho hắn biết rõ ràng lão già kia đến giờ

mãi vẫn trầm mặc, hẳn là đã vĩnh viễn rời khỏi chính mình luôn rồi.

Các người lại còn nói rằng chính mình là người Đế Quốc nữa à? Cái này chỉ

là một hồi chiến đấu mà thôi, Đỗ Thiếu Khanh ông cần gì phải dùng đến

cái loại thủ đoạn thấp kém mà ác độc như vậy nhằm phá hoại ý chí của

tôi, nhằm để điều động tinh thần chiến đấu của các chiến sĩ vô tội khác? Thật sự đúng là một tên khốn kiếp con mẹ nó mà! Chẳng lẽ các người nghĩ rằng làm như vậy thì ta sẽ liền hồ đồ ngu ngốc chủ động đầu hàng hay

sao?

Cực kỳ chậm rãi mà lại nhanh chóng hít thật sâu một

hơi dài. Nhanh chóng chính là chỉ tốc độ, còn chậm rãi thì lại là cảm

giác. Một luồng dưỡng khí nhiều vượt qua mọi giới hạn thừa nhận của một

người bình thường gấp mấy lần, nháy mắt đã quán nhập vào bên trong buồng phổi đang mở lớn một cách khoa trương của Hứa Nhạc, sau đó bắt đầu

thiêu đốt lên, thiêu đốt một cách đau đớn. Luồng năng lực nóng bỏng chỗ

dưới thắt lưng nháy mắt truyền phát đi đến mỗi một góc nhỏ bên trong

thân thể hắn, tất cả những sợi cơ bắp phân bố khắp người đều bắt đầu khẽ run rẩy lên, chuẩn bị sẵn sàng cho trận chiến đấu khốc liệt sắp tới.

Mạnh mẽ áp lực xuống nổi bi thương cùng với cảm giác trống rỗng bởi vì lão

già kia biến mất mang lại, Hứa Nhạc thoáng do dự trong khoảng thời gian

cực ngắn, quyết định cũng không gỡ xuống con chíp vi mạch nhân thể sau

gáy mình. Bởi vì hắn không thể phán đoán ra được bản thân mình với trình độ thân thể như hiện tại, có đủ khả năng chống cự lại cảm giác đau đớn

kịch liệt mà không bị lâm vào hôn mê hay không. Hơn nữa hắn tin tưởng

rằng nếu như lão già kia đã thật sự ly khai khỏi thế giới này rồi, vậy

thì cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang khẳng định sẽ không tiến hành

thêm bất cứ thao tác vật lý nào nữa. Như vậy hẳn là sẽ không có cái gì

có thể trực tiếp ảnh uy hiếp đến chính mình cùng với đầu Robot Tiểu Bạch Hoa.

Hứa Nhạc phi thường thanh tỉnh mà khổ sở xác định

rõ ràng, lão già kia cùng với cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang mặc dù có cùng một cái tên, thế nhưng tuyệt đối không phải là cùng một loại

tồn tại. Lão già kia chính là linh hồn, mà cỗ Máy vi tính Trung ương

Liên Bang thì lại chỉ là một phần thể xác vô tri vô giác mà thôi. Cái

con chíp vi mạch nhân thể ngụy trang nhỏ bé phía sau gáy của chính mình

kia, chính là đại biểu cho việc trao đổi giữa hắn cùng với cái linh hồn

kia trong mấy năm gần đây, cái này đại khái cũng chính là một trong

những nguyên nhân khiến cho hắn không sớm lấy ra con chíp vi mạch nhân

thể.

Dùng tốc độ nhanh nhất của chính mình, che chắn lại

tất cả các sự khống chế điện tử tầm xa, giải trừ khả năng đầu Robot bị

sóng điện từ của đối phương tập trung cố định, Hứa Nhạc thông qua cái

màn hình theo dõi tầm gần trên cái mũ giáp cùng với hệ thống theo dõi

toàn khu vực SCC của đầu Robot, trầm mặc lặng lẽ nhìn chăm chú vào các

đầu Robot MX màu đen xuất hiện khắp nơi bên trong vùng sơn dã kia, còn

có cái vòng vây hỏa lực khủng bố sâm nghiêm ở phía xa hơn phía sau,

giống hệt như là một bức tường thép không thể nào vượt qua nổi.

Phong Dư đã từng ở bên trong đường hầm dưới lòng đất trên Tinh cầu Đông Lâm

nói qua với Hứa Nhạc rằng, địa phương nguy hiểm nhất chính là địa phương an toàn nhất. Nhưng mà những lời nói này cũng chỉ có thể tin tưởng được ba lần mà thôi. Hứa Nhạc nhớ kỹ lại những lần lựa chọn mà hắn đã từng

cẩn thận chấp hành trong khoảng thời gian hành động vừa qua, tại Quảng

trường Hiến Chương cùng với Tòa nhà Nghị Viện, hắn đã vận dụng được tổng cộng hai lần cơ hội rồi.

Mỗi khi ngồi bên trong một con

Robot, Hứa Nhạc liền có cảm giác toàn thân trên dưới cả người mình liền

tràn ngập một cỗ lực lượng phi thường cường đại. Bản thân chính mình

không gì không thể làm được cả. Đối với hắn mà nói, ở bên trong khoang

điều khiển Robot có chút tối tăm hôn ám chính là địa phương khiến hắn có cảm giác an toàn nhất. Nhưng mà vào giờ phút này, đối mặt với tình cảnh tuyệt vọng như thế này, hắn mới biết được rằng, cái địa phương bình

thường cho là an toàn nhất, thường thường lại chính là địa phương nguy

hiểm nhất.

Đây là một hồi chiến đấu căn bản không có bất

cứ một hy vọng nào cả, nhưng mà hắn vẫn như cũ muốn chiến đấu. Hứa Nhạc

kéo thật mạnh cây gậy điều khiển, con Robot MXT màu ngân bạch nháy mắt

gào thét phóng vọt ra ngoài.

o0o

Cánh tay

hợp kim máy móc cực kỳ nặng nề của đầu Robot MXT màu ngân bạch mạnh mẽ

giã thẳng lên trên ngay chính giữa của khoang điều khiển con Robot MX

màu đen, tạo ra một tiếng nổ khủng bố. Trong khoảng thời gian cực ngắn

mà mắt thường không thể nào nhìn thấy rõ được, cánh tay máy móc của đầu

Robot MXT màu trắng kia đã liên tục phát ra hai mươi bốn lần chấn động

cực nhanh. Tầng hợp kim hộ giáp che chắn phía trước cánh cửa khoang điều khiển của con Robot MX màu đen bị một cú đấm trở nên vặn vẹo biến hình, mang theo một tiếng rắc lớn, đã bị vỡ nát rơi xuống. Hệ thống trung tâm khống chế bên trong con Robot màu đen kia bị trực tiếp đập vỡ thành một chùm tia lửa điện chói lòa!

Hệ thống song động cơ cùng

với hệ thống lò xo mini tăng áp tiến nhập t tháo công suất tối đa, giúp

cho con Robot MXT màu ngân bạch đã tiến vào trạng thái siêu tần, mang

theo tiếng rít gió cực kỳ thê lương, trong khoảnh khắc đã nhảy lùi về

phía sau hơn hai mươi thước, thành công tránh thoát khỏi một luồng đạn

pháo uy lực khủng bố của nòng Cơ pháo Đạt Lâm. Hơn nữa ở trong không

trung nó còn một phen đem hai đầu Robot MX màu đen của Sư đoàn Thiết

giáp 7 đánh rơi xuống mặt đất.

Một tiếng oanh lớn vang

lên, hai phần chân máy móc hợp kim tráng kiện của đầu Robot MXT màu ngân bạch giẫm một cái thật mạnh xuống mặt đất tơi xốp của vùng sơn dã. Phần chân máy móc bên trái đã bị hao tổn nghiêm trọng của nó chợt phát ra

một tiếng nổ lớn cực kỳ khủng bố, thiết bị cân bằng gắn tại phần sườn

bên trong của hai cái chân máy móc căn bản không thể trong khoảng thời

gian ngắn ngủi như vậy kịp làm ra phản ứng được. Toàn thân hợp kim nặng

nề của đầu Robot chậm rãi hướng về phía phải nghiêng thẳng xuống, nhìn

qua tựa hồ như bất cứ lúc nào cũng có thể ngã rạp.

Ngay

tại khoảnh khắc khi mà đầu Robot MXT màu ngân bạch dùng một tốc độ căn

bản không thuộc phạm trù Robot nhảy ngược về phía sau, tiếp đất thành

công, đã có hai đầu Robot MX màu đen của Sư đoàn Thiết giáp 7 làm ra sự

dự đoán chính xác, tính toàn ra được phần chân của con Robot MXT đã bị

thương, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến những thao tác tiếp theo sau đó của

hắn, cho nên đã dùng tốc độ cực cao mà dũng mãnh tiến công tới.

Một đầu Robot MX màu đen nhảy thẳng lên giữa không trung, phần nắm tay phải phía trước đột nhiên lóe lên một thanh đao hợp kim cực kỳ sắc bén, hung hăng đâm thẳng về phía khoang điều khiển của đầu Robot MXT màu ngân

bạch.

Một đầu Robot MX màu đen khác lại dùng tốc độ cao

đánh thẳng về phía sau lưng của đầu Robot MXT màu ngân bạch. Hai cánh

tay máy móc hợp kim dùng tốc độ cao khép lại, hệ thống song động cơ chợt nổ vang một trận, phát ra hệ thống động lực cao nhất của mình, không

cho phép đầu Robot MXT có cơ hội lấy lại được thăng bằng. Đồng thời phần hộ giáp nằm trên vai phải của đầu Robot MX trong khoảnh khắc liền mở

ra, lộ ra cái họng Chủ pháo đen ngòm, thế nhưng lại chuẩn bị ở trong

khoảng cách cực gần như thế mà nã pháo!

Chỉ trong khoảnh

khắc nháy mắt sau khi chiến đấu phát sinh, đã có ba đầu Robot MX màu đen bị tấn công ngã xuống đất. Đám phi công vương vài của Sư đoàn Thiết

giáp 7 lại một lần nữa tận mắt chứng kiến sự cường đại khủng bố của

Thượng tá Hứa Nhạc cùng với đầu Robot MXT, liền căn bản không hề nghĩ

đến cơ hội sống sót nào nữa. Đám phi công thậm chí còn theo bản năng

khởi động loại chiến pháp đồng quy vu tận thảm thiết nhất của chính

mình!

Bên trong khoang điều khiển có chút tối tăm hôn ám, vẻ mặt của Hứa Nhạc cũng không có bất cứ biểu tình gì cả. Cánh tay phải hắn nhanh như tia chớp không ngừng đạn động bên trên cái màn hình cảm

ứng điều khiển phía trước mặt, phần thân thể khẽ nghiêng về phía bàn

điều khiển chợt căng cứng một chút, sau đó bắt đầu run rẩy một cách kịch liệt. Những cái tín hiệu sinh lý bắt đầu xuyên thấu qua da thịt, thông

qua sự biên dịch của hệ thống cảm ứng ý nghĩ gắn chặt trên thân thể,

dùng tốc độ cao tiến vào trong hệ thống khống chế của đầu Robot bên

dưới.

Trên khu vực sơn dã xung quanh, đám binh lính của

Sư đoàn Thiết giáp 7 chỉ nhìn thấy đầu Robot MXT màu ngân bạch kia nhìn

qua giống như là đã tiến nhập vào tuyệt cảnh, đột nhiên dùng tốc độ cao

chợt run rẩy lên kịch liệt. Sự rung động liên hồi kia đã trực tiếp đem

phần chân phải máy móc tráng kiện của đầu Robot MX màu đen ngay sau lưng hắn trực tiếp tháo rời ra luôn!

Ngay sau đó, đầu Robot

MXT màu ngân bạch không hề có bất cứ một tia dấu hiệu gì đã nâng lên

phần chân trái máy móc đã bị thương nghiêm trọng của chính mình, hung

hăng đạp thật mạnh về phía sau. Cũng không biết được Hứa Nhạc đang ngồi

bên trong khoang điều khiển kia là làm như thế nào có thể ở trong một

hồi chiến đấu kịch liệt với tốc độ cao như vậy, mà vẫn có thể nắm giữ

được vị trí của đầu Robot MX màu đen phía sau, phần chân trái máy móc

của đầu Robot MXT cực kỳ chuẩn xác mà ngoan độc đạp thẳng về phía sườn

trong của phần chân máy móc của đầu Robot MX màu đen. Một cỗ lực lượng

cực đại nháy mắt xuyên thấu qua lớp ngoại giáp chắc chắn bên ngoài, trực tiếp làm vỡ nát thiết bị cân bằng bên trong đầu Robot MX màu đen kia!

Đầu Robot MX màu đen cường hãn vô cùng của Sư đoàn Thiết giáp 7 kia, đầu

tiên chính là bị sự run rẩy kịch liệt mà phần chân phải máy móc bị mạnh

mẽ tháo rời ra, ngay sau đó lại bị một cước thật mạnh khiến cho thiết bị cân bằng bị phá hủy hoàn toàn. Phần thân thể máy móc nặng nề cao lớn

của nó hoàn toàn không thể khống chế nổi, mạnh mẽ ngã rạp về phía sau.

Họng Chủ pháo gắn chỗ phần hộ giáp vai phải kia, ngay trong khoảnh khắc

này cũng đã mãnh liệt phóng ra, thế nhưng lại mất đi mục tiêu gần trong

gang tấc của mình, oanh xuất ra một đạo lửa đạn cực kỳ diễm lệ, bay sát

qua phần đầu vai của đầu Robot MXT màu ngân bạch, bắn thẳng lên trên bầu trời mùa thu trong vắt mà cao xa vô tận bên trên.

Con

Robot MXT màu ngân bạch lại nương theo dư thế động năng của phần chân

trái máy móc rơi xuống mặt đất, đột nhiên mạnh mẽ thối lui về phía sau

một quãng khá xa. Chỉ nghe một tiếng nổ to nặng nề vang lên trên vùng

sơn dã, thế nhưng nó đã bằng vào phần xung lượng cực lớn của chính mình, trực tiếp một phen đá cho đầu Robot MX màu đen phía sau mình bay ra xa

một quãng dài!

Cũng bằng vào cái quá trình dựa thế phóng

lui này, đầu Robot MXT màu ngân bạch đã phi thường đơn giản mà thoải mái tránh thoát khỏi được luồng hàn quang do thanh đao hợp kim của đầu

Robot MX màu đen phía trước chém xuống. Thậm chí nó còn có thể cùng với

đối phương kéo dài khoảng cách ra hơn ba mươi thước nữa

Nhưng mà vượt ra ngoài sự dự đoán của tất cả mọi người, đầu Robot MXT màu

ngân bạch thế nhưng cũng không có lựa chọn mượn cơ hội này mà xoay người lại đột phá vòng vây, mà là nó nương theo một tiếng gầm rú điếc tai

nhức óc của hệ thống song động cơ, tiến hành một hồi thao tác gần như là hoàn toàn trái ngược với quy luật vật lý thông thường, trong khoảnh

khắc từ lui về phía sau đã chuyển thành tiến thẳng về phía trước, ở

trong khoảng thời gian cực ngắn đã phóng qua một khoảng cách cực xa

trong phiến sơn dã, bay tới ngay trước mặt đầu Robot MX màu đen, vừa rồi bởi vì thanh đao hợp kim chém phải khoảng không mà đang nhanh chóng

điều chỉnh lại tư thế đã mất cân bằng của chính mình kia!

Một tiếng giòn vang oanh minh chợt vang lên, một thanh đao hợp kim cực kỳ

sắc bén ngay từ phía trước phần cánh tay máy móc của đầu Robot MXT màu

ngân bạch kia đột nhiên nhanh như tia chớp phóng ra, ở bên trong làn gió thu phát ra tiếng ong ong trầm thấp.

Ngay sau đó, phần

thân máy móc của đầu Robot MXT màu ngân bạch hơi chuyển một chút, thanh

đao hợp kim cực kỳ sắc bén ngay phía trước phần cánh tay phải máy móc đã đơn giản rõ ràng mà không thể nào ngăn cản đâm thẳng vào đầu của con

Robot MX màu đen, sau đó cực kỳ nhanh chóng thuận theo chiều kim đồng hồ xoay mạnh một cái. Những tia lửa điện xoẹt xoẹt không ngừng, ngay tại

chỗ lưỡi đao hợp kim cùng phần đầu con Robot MX màu đen tiếp xúc mà

phóng ra kịch liệt!

Tất cả những loại Robot chiến đấu

cũng đều được thiết kế theo phong cách nhân cách hóa, cho nên cái phần

đầu nhỏ bé so sánh với phần thân máy móc dày rộng nhìn qua có chút quái

dị kia, cũng được thiết kế để gánh vác một vài công tác cực kỳ quan

trọng của cả con Robot. Ví dụ như là thiết bị cảm ứng hồng ngoại tuyến,

cùng với thiết bị thu phát tín hiệu điện tử cũng được đặt bên trong đó.

Nhưng mà cũng không có bất cứ thiết bị nguy hiểm đến tính mạng nào được

thiết kế trong này.

Bản thân Hứa Nhạc chính là một trong

những người thiết kế ra đầu Robot MX này, đương nhiên là phi thường rõ

ràng điểm đó. Phần thanh đao hợp kim sác bén của đầu Robot MXT màu ngân

bạch kia trong khoảnh khắc kéo dài thẳng xuống phần cổ của đối phương,

nương theo thế phóng vọt tớt, vèo một tiếng liền đâm thẳng vào phần nối

liền giữa cổ cùng với ngực của đầu Robot MX màu đen, tựa như là một con

dao gọt hoa quả cực kỳ sắc bén, nhẹ nhàng mà lưu loát đâm rách một tờ

giấy mỏng vậy.

Không ai có thể nhìn thấy rõ ràng được,

cái chuôi đao hợp kim sắc bén kia ngay khi đâm vào phần nối giữa cổ và

ngực của đầu Robot MX màu đen, lại còn liên tục tiến hành sau lần chấn

động trong khoảng cách cực nhỏ nữa!

Trong khoảnh khắc đã

hoàn thành xong hai động tác chiến đấu rõ ràng mà đơn giản, đầu Robot

MXT màu ngân bạch phóng lướt qua người đầu Robot MX màu đen, hướng về

phía một đầu Robot MX màu đen khác của Sư đoàn Thiết giáp 7 mà lao đi.

Trong toàn bộ quá trình, tốc độ của nó thậm chí cũng không hề chậm lại

một chút nào cả.

Mãi cho đến lúc này, đầu Robot MX màu

đen đầu tiên của Sư đoàn Thiết giáp 7 mới mang theo một đám tia lửa điện xinh đẹp bắn tung tóe khắp nơi mà suy sụp ngã thẳng xuống. Phần hệ

thống theo dõi toàn bộ khu vực SCC của đầu Robot gắn tại khu vực nói

liền giữa cổ và ngực cùng với toàn bộ hệ thống rada quan sát tầm gần

hoàn toàn bị hủy hoại không còn lại chút gì. Đầu Robot MX màu đen cao

lớn nặng nề vào thời khắc này giống hệt như là một người đáng thương vừa mù vừa điếc, cứ như vậy mà trầm mặc ngơ ngác quỳ gối giữa khu vực sơn

đang vẫn còn đang chiến đấu phi thường kịch liệt, căn bản không biết nên đi nơi nào.