Gian Khách

Quyển 4 - Chương 190: Cuộc chiến đấu của ta (2)

Chỉ trong nháy mắt, hai câu đối thoại…

Hai cha con nhà họ Lý ở

trong gian phòng này liền đồng thời hiểu ra được vô số những chuyện tình khác nhau. Lý Phong rốt cuộc cũng đã hiểu được vì cái gì trong những

năm qua lại với nhau lúc trước, cái gã nam nhân được mệnh danh lão đầu

hổ Tây Lâm kia lại luôn yêu cầu hắn, khi có mặt người ngoài, nhất là ở

trước mặt những người Phí Thành, cần phải thể hiện rằng hắn không quá

thân cận với ông ta.

Còn Lý Tại Đạo thì lại cực kỳ nhanh chóng

bắt giữ được nguyên nhân vì cái gì mà Lý Phong lại phẫn nộ như thế, hơn

nữa lại còn khiếp sợ phát hiện ra, hóa ra hắn cùng với cái gã nam nhân

đã chết đi trên chiếc Phi thuyền Cổ Chung Hào nọ lại có cảm tình sâu sắc đến như thế.

Lý Phong cũng không có mở miệng chất vấn vị phụ

thân đang ngồi phía sau bàn làm việc kia, rằng sự kiện Phi thuyền Cổ

Chung Hào nổ mạnh kia có quan hệ gì với ông ta hay không, bởi vì hắn

biết rằng đó là chuyện hoàn toàn vô nghĩa, mà chỉ lfa dùng một biểu tình phi thường phức tạp nhìn chằm chằm đối phương.

Lý Tại Đạo cũng

không có giải thích bất cứ cái gì, mà chỉ là bình tĩnh nhìn chằm chằm về phía Lý Phong. Những ngón tay gầy yếu mà hữu lực của ông ta theo bản

năng đè thật mạnh xuống mặt bàn làm việc bóng loáng trước mặt mình.

Lý Phong chậm rãi hít một hơi thật sâu. Bên trong cái thân hình khôi ngô

hùng vĩ tràn ngập lực nổ mạnh kia lúc này ẩn chứa ý tứ hàm xúc mạnh mẽ

cường hãn cực kỳ nam tính. Hắn nhướng mày, trừng lớn cặp mắt, thanh âm

mạnh mẽ rổn rảng như sắt thép va chạm:

- Mười hai tuổi tôi đã rời khỏi Phí Thành đi đến Đại khu Tây Lâm. Trong suốt quãng thời gian tôi

trưởng thành, luôn có bóng dáng một gã nam nhân phi thường cường đại một mực ở ngay trước mắt tôi. Tôi hướng theo hắn mà học tập, nuôi hy vọng

có một ngày bắt kịp, thậm chí là vượt qua hắn… Mãi cho tới bây giờ tôi

vẫn chưa từng bao giờ nghĩ qua rằng, một gã nam nhân cường đại vĩ đại

như thế, không ngờ lại bởi vì những cái âm mưu ghê tởm vô sỉ như thế mà

ngã xuống! Cho nên hiện tại tôi thật sự vô cùng phẫn nộ!

Lý Tại

Đạo trầm mặc đánh giá đứa con trai cường hãn của chính mình, cặp mày

thoáng nheo lại một chút, ý đồ muốn nắm bắt lấy những tình tự chân thật

nhất trong lòng của đối phương. Ông ta thản nhiên nói:

- Ta mới chính là phụ thân của con!

- Hiện tại tôi càng hy vọng ông ta mới là phụ thân của tôi!

Ánh mắt của Lý Phong phảng phất như là chuẩn bị bốc cháy lên vậy, giương

mắt nhìn về phía người phụ thân đang ngồi sau bàn làm việc kia mà nhìn

chằm chằm, sâu trong đáy mắt mơ hồ có một tia tình cảm cực kỳ phức tạp.

Lý Tại Đạo chậm rãi nắm nhẹ hai nắm tay của mình lại một chút, khẽ xoay

đầu như có chút suy nghĩ, nhìn về phía cái kệ đặt hồ sơ làm việc ở bên

trái phòng, tựa hồ như đang muốn tiêu hóa sự đả kích tâm lý cực kỳ nặng

nề mà đứa con trai đã từng khiến chính mình vô cùng kiêu ngạo kia vừa

mới gây ra cho mình.

Một lát sau, ông ta mới ngẩng đầu lên, đầy

đủ trí tuệ cùng với quyết đoán mà gián đoạn hồi tranh luận về cái chủ đề vụ nổ tung của Phi thuyền Cổ Chung Hào và vị lão đầu hổ kia. Trên mặt

ông ta không có một tia biểu tình nào, lạnh lùng nói:

- Hẳn là

con đã đọc được bản văn kiện điện tử do ta cùng với Tổng thống tiên sinh cộng đồng ký tên rồi chứ? Vậy thì hãy chuẩn bị chiến đấu đi!

- Chiến đấu?

Thanh âm của Lý Phong đột nhiên trở nên sắc bén hơn rất nhiều, cỗ khí tức thô bạo mạnh mẽ của gã thanh niên cường hãn chỉ trong nháy mắt liền toàn bộ hóa thành một cỗ trào phúng nồng đậm cùng với sự bi ai ngập tràn.

Hắn nhìn chằm chằm về phía vị phụ thân đang ngồi phía sau bàn làm việc trước mặt, thanh âm khàn khàn nói:

- Vì để hỗ trợ cho Chiến hạm mạnh mẽ hạ xuống Tinh cầu Mặc Hoa, chi bộ

đội mặt đất tiếp ứng đã chết đi không biết bao nhiêu người. Kết quả

không ngờ còn chưa kịp đứng vững trên mặt đất, tôi lại nhận được mệnh

lệnh phải ngay lập tức quay trở về Thủ Đô Tinh Quyển… Lúc này tôi căn

bản nên phải ở trên cái khỏa Tinh cầu kia, cùng với vị Công chúa Điện hạ Đế Quốc kia quyết một trận tử chiến mới đúng. Không ngờ các người lại

muốn tôi quay trở lại cái mảnh đất khiến kẻ khác cực kỳ ghê tởm này, hơn nữa lại còn phải cùng với Hứa Nhạc chiến đấu nữa!

- Nơi này cũng không phải là chiến trường của tôi, đây cũng không phải là trận chiến đấu của tôi!

Lý Phong chậm rãi đội chiếc mũ quân dụng lên đầu mình, chuẩn bị xoay người rời khỏi cái gian phòng khiến cho hắn cảm thấy hô hấp không được thoải

mái này.

- Hiện tại ta không phải lấy thân phận phụ thân để mà thỉnh cầu cậu chiến đấu…

Vẻ mặt Tướng quân Lý Tại Đạo không một chút biểu tình nhìn chằm chằm và

mặt bên của đứa con trai cường hãn của mình, thanh âm không hề có bất cứ một tia biểu tình nào cả:

- Ta chính là lấy thân phận của Chủ

tịch Hội nghị Liên tịch Tham Mưu Trưởng Liên Bang cùng với Tổng Tư lệnh

Quân khu I mà ra mệnh lệnh cho cậu!

Ông ta từ phía sau bàn làm

việc đứng lên, cả người bình tĩnh bén nhọn giống hệt như một thanh băng

lăng đã ngủ say không biết bao nhiêu năm, ngữ khí lạnh lùng nói:

- Thượng tá Lý Phong, nhớ kỹ thận phận của cậu, cậu chính là một gã quân nhân!

Thân hình khôi ngô hùng vĩ của Lý Phong chợt cứng đờ lại một chút, khuôn mặt thanh niên trẻ tuổi tràn ngập cảm xúc thô bạo cùng với tinh thần nhiệt

huyết phấn chấn kia nhất thời run rẩy lên một trận. Tại trong khoảnh

khắc ngắn ngủi này, hắn đã phải điều động đến cỗ lực lượng khủng bố kia

trong cơ thể mới có thể khống chế được tình tự của chính mình. Nhưng mà

chỉ một lát sau, đột nhiên khóe môi của hắn chợt nhếch lên một chút, nở

ra một nụ cười nhìn qua có vẻ như có chút điên cuồng.

Hắn xoay người lại nhìn chằm chằm vào vị phụ thân đại nhân vật của chính mình, nở nụ cười khờ dại mà có chút quỷ dị:

- Tôi đồng ý!

o0o

Giương mắt nhìn theo bóng dáng của Lý Phong xoay người rời đi, lại liếc nhìn

về phía cánh cửa phòng đã vỡ tan nát thành chục mảnh, cùng với vô số

những mảnh vụn nằm đầy trên mặt đất, khuôn mặt của Tướng quân Lý Tại Đạo vẫn vô cùng bình tĩnh, không khiến cho các quân nhân sĩ quan thuộc hạ

của ông ta nhìn ra bất cứ vấn đề gì. Nhưng mà sâu trong nội tâm của ông

ta lại đã sinh ra sự cảnh giác vô hạn, thậm chí còn có một tia ý hối hận nhàn nhạt nữa.

Ông ta cảnh giác với việc vị lão đầu hồ Tây Lâm

kia không ngờ đã vượt ngoài sự chú ý của Phí Thành, đạt được một lực ảnh hưởng to lớn như thế đối với Lý Phong. Tuy rằng hiện tại lão đầu hổ kia cũng đã chết đi rồi, nhưng mà cái sức ảnh hưởng mạnh mẽ ác liệt này

không ngờ lại vẫn kéo dài đến hiện tại như thế. Vì thế cho nên ông ta

không thể không thừa nhận, chính mình một phen điều từ tiền tuyến quay

trở về Thủ Đô Tinh Quyển để đối phó với Hứa Nhạc, có thể chính là đã

phạm phải một cái sai lầm không thể nào tha thứ được.

Trừ bỏ cái

loại cảm xúc này, trong lòng của Lý Tại Đạo còn có một tia sầu não cực

kỳ nhạt. Cái này gọi là sự bi thương của tuổi trung niên cũng như là

tuổi già. Vừa rồi cái câu nói về phụ thân kia của Lý Phong, chung quy là vẫn thành công khiến cho trong lòng ông ta bị đau đớn một trận. Chẳng

qua chỉ thoáng sầu não trong một chút, ông ta đã cầm lấy điện thoại lên, ra mệnh lệnh giảm bớt lại quyền chỉ huy của Thượng tá Lý Phong đối với

các chi bộ đội tại Đặc khu Thủ Đô.

Sau đó ông ta lại ngồi trở lại sau bàn làm việc, nhắm mắt lại một cách mệt mỏi, trong lòng thầm nghĩ:

- Cuối cùng cũng sẽ có một ngày các người biết rằng ta đã đúng! Tất cả

mọi người cũng đều phải thừa nhận rằng ta đã đúng. Hơn nữa cái ngày đó

sẽ liền đến ngay tức khắc mà thôi!

o0o

Bên trong một tìa

kiến trúc cổ xưa nằm tại phía Tây sườn của Đặc khu Thủ Đô. Nơi này từ

trước đến giờ vẫn luôn luôn được canh gác sâm nghiêm. Ngày hôm nay ở nơi này cũng không có bất cứ vị đại nhân vật nào tiến đến phỏng vấn cả, lại cũng không có bất cứ án kiện nào quan trọng cần được tiến hành thẩm tra xử lý cả. Chỉ là đám Đặc công của Cục Đặc Cần biểu tình nghiêm túc di

chuyển qua lại dưới pho tượng cán cân công lý cùng với quyển Đệ Nhất

Hiến Chương làm bằng đá lớn ở ngoài sân vườn kia, cũng chỉ là đang tiến

hành một hồi kiểm tra an toàn theo thường lệ mà thôi. Chỉ là công tác

kiểm tra ngày hôm nay có vẻ đặc biệt nghiêm mật hơn bình thường một

chút.

Ngay sau đó, một chi bộ đội dã chiến cưỡi trên những chiếc

xe quân dụng bọc thép chậm rãi di chuyển vào trong khu vực của Tòa án

Quân sự, tiến hành thêm một đợt kiểm tra an toàn lần thứ hai. Những

người này chính là một đám quân nhân sĩ quan tinh nhuệ lệ thuộc trực

tiếp vào Sư đoàn Thiết giáp 7, vẻ mặt không một tia biểu tình, đem đám

Đặc công của Cục Điều Tra Liên Bang vừa mới hoàn thành xong công tác của chính mình, thỉnh đi ra khỏi khu vực tương quan. Còn về đám cảnh vệ Tòa án vốn dĩ phụ trách khống chế an toàn ở nơi này, thì sớm không biết đã

đi đâu mất rồi.

Sư đoàn Thiết giáp 7 lần này điều đến đây cả một

Doanh đoàn bộ đội cường lực, hơn một trăm gã quân nhân sĩ quan tinh nhuệ chia ra làm ba Tiểu tổ hành động, cẩn thận đến mức không có chút sơ

xuất nào thẩm tra sự an toàn của tất cả các phương diện, bao gồm cả con

đường thông đạo thoát nước ngầm bên dưới lòng đất dưới tòa án cũng kiểm

tra không hề bỏ sót.

Đám quân nhân tinh nhuệ kiểm tra cẩn thận

chi tiết từng phân từng tấc dọc theo vách tường đường cống ngầm ẩm ướt u ám trong đường cống ngầm, nhất là tại cái phiến nắp cống nặng nề có khả năng đi thông lên trên mặt đất của đường cống ngầm, mãi sau khi xác

nhận rõ ràng không hề có bất cứ dấu vết xâm nhập nào, bọn họ mới dán lên tại các khu vực đã kiểm tra một lớp giấy niêm phong bằng loại vật liệu

cao phân tử cấu thành. Hơn nữa những kẻ phụ trách nhiệm vụ kiểm tra còn

có ký rõ tên tuổi của mình lên trên miếng giấy niêm phong đó nữa.

Còn ở bên trong tòa án, có hơn mười gã quân nhân sĩ quan cầm theo dụng cụ

dò xét sinh mệnh quân dụng chuyên nghiệp dò xét cực kỳ cẩn thận ở mỗi

một cái góc nhỏ bên trong đó. Cái con đường di chuyển được lót bởi tấm

thảm nhung màu đỏ rực kia, ở trong quá trình kiểm tra không biết trải

qua bao nhiêu lần dò xét tỉ mỉ. Còn về phần những địa phương có khả năng ẩn nấp bên trong đó, tức thời liền bị những quân nhân hậu cần dùng

những thanh đinh hợp kim tổng hợp tiến hành phong tỏa vật lý một cách

cực kỳ chắc chắn.

Mảnh sân vườn bốn phía xung quanh tòa kiến

trúc, thì đám quân nhân sĩ quan của doanh đoàn tăng cường Sư đoàn Thiết

giáp 7 kia đã đồng thời bố trí một loạt bốn đạo phòng tuyến hỏa lực hạng nặng kéo dài đến hơn ba trăm thước. Ở trong phiến rừng đại thụ xanh

biếc ở xa hơn nữa, các thiết bị cảm ứng hồng ngoại tuyến cũng đã bắt đầu làm việc liên tục suốt ngày suốt đêm. Mỗi một khi có phiến lá khô nào

đó bị gió thu thổi quét rơi xuống mặt đất, sẽ có những thanh âm cánh báo nhất thời vang lên chói tai.

Đến lúc ánh hoàng hôn bắt đầu chiếu rọi ở đường chân trời phía Tây, toàn bộ khu vực Tòa án Quân sự đã bị

kiểm tra toàn diện. Đám quân nhân quan binh của Sư đoàn Thiết giáp 7 xác nhận là bên trong Tòa án đã hoàn toàn sạch sẽ. Cho nên nếu như ở trong

ngày xét xử mà có người nào nghĩ muốn từ bên ngoài phóng vọt vào trong

Tòa án gây sự, hắn chắc chắn sẽ gặp phải mạng lưới hỏa lực phong tỏa uy

lực cao nhất của Quân đội Liên Bang.

Cánh cửa sổ sát mặt đất cao

lớn nghênh đón ánh nắng mặt trời hoàng hôn màu đỏ rực thẩm thấu vào

trong, loang lỗ chiếu rọi xuống tấm thảm nhung màu đỏ tươi, khiến cho

cái con đường dài di chuyển từ bục xét xử ra đến ngoài cổng lớn phảng

phất như biến thành một bức tranh trừu tượng tràn đầy những đường cong

quái dị cùng với những khối màu không theo quy tắc.

Đám quân nhân quan binh của Sư đoàn Thiết giáp 7 đang ở bên ngoài khu kiến trúc đang

nghiêm túc cảnh giác phòng ngự nghiêm mật xung quanh, tự nhiên không thể nào biết được ở phía dưới con đường trải thảm nhung đỏ đã trải qua vô

số lần dò xét bằng hệ thống kiểm tra sinh mệnh quân dụng kia, còn có một người đang lẳng lẳng nằm. Mà hô hấp cùng với nhịp đập trái tim của

người đó đã trở nên cực kỳ thong thả. Nhiệt độ bên ngoài làn da của hắn

cũng đã giảm xuống không ít, giống hệt như là một phiến đá lạnh vậy, phi thường kỳ quái.

o0o

Bất cứ một hồi chiến tranh vĩ đại gợn sóng bao la hùng vĩ nào cũng không có khả năng thông qua một hồi chiến

dịch liền phân ra được thắng bại cả. Mà nó luôn luôn là phải thông qua

những bước tiến công cùng với rút lui chiến lược qua lại giữa song

phương mà thong thả tiến hành. Huống chi là trận chiến tranh giằng co

giữa Chính phủ Liên Bang cùng với Thất Đại Gia Tộc Liên Bang này đã kéo

dài suốt mấy vạn năm rồi, có lẽ còn có thể sẽ kéo dài vĩnh viễn tiếp

theo nữa.

Cuộc đại bãi công biểu tình du hành lan rộng ra vô số

các Tinh hệ bên trong Liên Bang kia cũng đã chấm dứt. Hàng tỷ dân chúng

Liên Bang phẫn nộ bức bách khiến cho Nghị Viện, nơi là luôn bị Thất Đại

Gia Tộc Liên Bang âm thầm khống chế, phải hướng về phía Tổng thống cùng

với Chính phủ Liên Bang nhượng bộ, đồng ý thông qua một vài hạng mục dự

luật phi thường quan trọng mà bên phía Chính phủ Liên Bang đề xuất.

Nhưng mà ngay cả bản thân Chính phủ Liên Bang cùng với Tổng thống tiên

sinh cũng đều phi thường rõ ràng, cái đám Đại gia tộc cất giấu phía sau

lực ảnh hưởng cùng với sức mạnh phi thường kinh người kia, tuyệt đối

cũng sẽ không bao giờ cam tâm chấp nhận thất bại cả. Bọn họ thậm chí đã

làm tốt công tác chuẩn bị tâm lý cùng với chuẩn bị vật chất để mà nghênh đón sự phản kích điên cuồng nhất của đối phương.

Nhưng mà vượt

ra ngoài sự dự kiến của Chính phủ Liên Bang, từ sau khi cuộc đại bãi

công biểu tình du hành kết thúc, Thất Đại Gia Tộc Liên Bang mãi vẫn luôn bảo trì sự trầm mặc phi thường quỷ dị. Chung Gia Tây Lâm hiện tại đã

lâm vào tình cảnh phân liệt, tạm thời không cần phải để ý đến. Mấy ngày

gần đây, ngoại trừ Nam Tương Gia lớn tiếng tuyên bố chính thức tiếp nhận quyền bảo hộ cho cô Tiểu Công chúa Chung Gia kia ra, liền cũng không có thêm bất cứ chuyện tình quan trọng nào khác phát sinh nữa.

Cái

loại trầm mặc này quả thật phi thường quỷ dị, hơn nữa lại còn phi thường nguy hiểm. Đám đại gia tộc này tựa hồ như là đang chờ đợi một chuyện

tình gì đó phát sinh vật, đang chờ đợi một cơ hội nào đó mà đánh ra một

kích tất sát.

Chính phủ Liên Bang liền hết sức dễ dàng một phen

đem chuyện Thất Đại Gia Tộc Liên Bang trầm mặc cùng với việc Hứa Nhạc

biến mất liên hệ lại với nhau. Một loại cảm giác gấp gáp khẩn trương

khiến kẻ khác cảm thấy bất an không ngừng quanh quẩn bên trong các ban

ngành cơ cấu trong Chính phủ Liên Bang. Cục Điều Tra Liên Bang, Cục Hiến Chương cùng với vô số các phòng hoạch định chiến lược có liên quan cũng đều vận chuyển với tốc độ cực kỳ cao, không ngừng làm việc. Bọn họ cần

phải tính toán ra được xem cái đám đại gia tộc kia đang chờ đợi cái gì,

hoặc là tìm ra được cái thuyết pháp càng thêm trực tiếp hơn: Mục tiêu ra tay của Thượng tá Hứa Nhạc là ở nơi nào.

o0o

Sáng sớm

ngày hôm nay, tại Đặc khu Thủ Đô đột nhiên có một hồi mưa thu tí ta tí

tách đột nhiên đổ xuống, làm cho toàn bộ Đặc khu Thủ Đô chợt trở nên ẩm

ướt cùng với lạnh lẽo như băng. Ngay tiếp theo sau đó lại là một hồi gió to quần đảo không hề có chút dấu hiệu báo trước nào cả. Những luồng gió thu lạnh lùng thổi quét khiến cho vô số những phiến lá vàng rơi rụng

xuống mớ nước ngập trên mặt đường, vô lực giãy dụa chìm nổi.

Cặp

mày của Tổng thống Mạt Bố Nhĩ nhăn tít lại, trên gương mặt ngăm đen lộ

ra vẻ trầm mặc lo lắng, lúc này đang đứng trên ban công của Dinh thự

Tổng Thống, ngắm nhìn cảnh mưa gió.

Thôi Tụ Đông mang theo biểu tình chết lặng đứng trên ban công của tòa nhà Cục Hiến Chương, ngắm nhìn cảnh mưa gió.

Tướng quân Lý Tại Đạo mang theo biểu tình bình tĩnh đứng trên ban công của

tòa nhà Hội nghị Liên tịch Tham Mưu Trưởng, ngắm nhìn cảnh mưa gió.

Bọn họ cùng với đám lão nhân của Thất Đại Gia Tộc Liên Bang ẩn giấu phía

sau màn mưa gió này giống nhau, cùng ngắm nhìn những cơn mưa gió mùa thu đang ập mặt mà đến này, trầm mặc không nói tiếng nào.

o0o

Tại hậu sơn phía sau núi Mạc Sầu, trên sân nhà uống trà chiều trước đây,

nơi có thể nhìn thẳng ra phiến hồ nước bên cạnh rừng rậm, Thai phu nhân

trên người khoác một kiện áo khoác bằng nhung màu ngân bạch, yên lặng

ngắm nhìn những giọt mưa rơi tí ta tí tách dày dày đặc đặc khắp nơi trên mặt hồ, nhẹ giọng nói:

- Một lát gọi một cú điện thoại cho các

lão bằng hữu, nói rằng trong khoảng thời gian gần đây, mọi người nên cố

gắng càng bình tĩnh thêm một chút nữa. Cái gã thanh niên nhiệt huyết kia rất rõ ràng là không muốn chúng ta tham dự quá sâu vào hành động của

hắn.

Trầm Cách lúc này đang đứng ngay phía sau lưng của Thai phu nhân, khẽ nhíu mày, nói:

- Dựa theo lời đề nghị của ngài, hiện tại Tích An tiên sinh đã bị bệnh…

Chỉ có điều trong những tư liệu mà bên phía Cơ Kim Hội cung cấp, có tổng cộng đến hơn mười lăm mục tiêu hữu hiệu, thậm chí có cả Dinh thự Tổng

Thống ở trong đó nữa. Tôi không cách nào phán đoán ra được Thượng tá Hứa Nhạc đến tột cùng là sẽ lựa chọn mục tiêu nào ra tay.

- Không cần phải đoán nữa!

Thai phu nhân chậm rãi nói:

- Đây là cuộc chiến đấu của hắn, không phải là của chúng ta!

Đám đại nhân vật trong lúc này đang đứng ở trên ban công ngắm nhìn những

cơn gió mưa mùa thu lạnh lẽo, lại không thể nào biết được một trận mưa

gió càng thêm dữ dằn hơn nhiều ngay sau đó sẽ diễn ra ở nơi nào.

o0o

Kim Cầu Đức, nhân vật số hai trong Ủy ban Trung ương Thanh Long Sơn, ngay

ngày mai sẽ đáp phi thuyền vận chuyển bay đến Đặc khu Thủ Đô. Trong thời điểm chính trị phi thường mẫn cảm như thế này vị lãnh đạo Phiến quân

quan trọng chỉ đứng ngay phía sau Lãnh tụ Nam Thủy này, vẫn như trước

đạt được sự hoan nghênh phi thường nhiệt tình của bên phía Chính phủ

Liên Bang. Trình tự nghi thức hoan nghênh đã được định ra từ sớm phi

thường long trọng.

Phó Tổng thống Liên Bang Bái Luân đã chết dưới súng của Thi Thanh Hải. Dựa theo nguyên tắc chính trị ngang bằng, thì

người đi đến sân bay nghênh đón Ủy viên Kim Cầu Đức, nguyên bản hẳn phải là Phó Chủ tịch Quốc hội của Nghị viện Liên Bang, Tích An tiên sinh.

Nhưng mà ngay vừa rồi Phó Chủ tịch Quốc hội Tích An tiên sinh đã hướng

Dinh thự Tổng Thống đưa ra lời giải thích, bởi vì tình hình sức khỏe

không được ổn định, cho nên không thể tham gia được.

Thế nhưng

nửa tiếng đồng hồ sau đó, Phó Chủ tịch Quốc hội Tích An tiên sinh đột

nhiên gọi điện trực tiếp cho Tổng thống tiên sinh, nói rằng sắp sửa tham gia vào nghi thức hoan nghênh tại sân bay.

Ngay sau khi nhận được cái tin tức có chút bất ngờ này, Tổng thống Mạt Bố Nhĩ mang theo biểu tình bình tĩnh rời khỏi ban công.

Tướng quân Lý Tại Đạo đứng trên ban công cũng khẽ mỉm cười khi nhận được một cú điện thoại.

Ở bên trong tòa kiến trúc có cái đồ án cặp mắt ti hí được sơn bằng nước

sơn kia, đột nhiên vang lên một tiếng kêu to vô cùng hưng phấn:

- Mục tiêu đã được xác định, Hứa Nhạc sẽ xuất hiện tại sân bay!