Gian Khách

Quyển 3 - Chương 80: Chiếc xe màu trắng

Hứa Nhạc nói một cách vô cùng trầm ổn tự nhiên, nhưng ánh mắt của hắn lúc này đã nhìn chằm chằm vào trong màn hình điểu khiển trên chiếc xe. Hệ thống khống chế điểu khiển tự động trên chiếc ô tô này trong thời gian cực ngắn đã xác định rõ được mục tiêu nguy hiểm, dẫn phát hệ thống cảnh báo. Đây cũng không phải là hệ thống vũ khí công kích tầm xa tốc độ cao. cũng không phải hệ thống máy móc phi hành đang tiếp cận... Mà là ở trên một lối rẽ bên tay phải của con đường cao tốc này. xuất hiện một vật thể lạ có tốc độ di chuyển cực cao. bao hàm một ý tứ hàm xúc vô cùng nguy hiểm ẩn chứa bên trong nó. Cái đó rất có thể là một chiếc ô tô vừa xuất hiện, đang rất nhanh đuổi theo sau đoàn xe của hắn. Chỉ là tốc độ di chuyển của nó... phi thường khủng bố.

Cái tin tức Giản Thủy Nhi cưỡi chiến hạm vũ trụ đi đến Đại khu Tây Lâm này, mãi cho đến lúc này cũng vẫn còn nằm trong vòng bí mật, thế nhưng đối phương hình như chính là hướng về phía đoàn xe mà chạy đến, điều đó chỉ có thể nói rằng, cái tin tức này hiển nhiên là đã có người tiết lộ ra ngoài rồi.

Nghĩ đến điểm này. ánh mắt của Hứa Nhạc thoáng khẽ nheo chặt lại.

Đây là một con đường quốc lộ cao tốc, chuyên dụng dành cho việc từ khu căn cứ quân sự Trường Phong di chuyên về phía khu vực Thông Châu của Đại khu Tây Lảm. Bởi vì hàng năm có vô số những thiết bị quân dụng trọng lượng lớn, đểu phải thông qua con đường quốc lộ này tiến hành điều phối vận chuyển đến các khu vực khác của Đại khu Tây Lâm. cho nên tải trọng thiết kế của con đường này lớn đến kinh người.

Mặt đường của con đường quốc lộ này được lót bằng loại nhựa đường cao cấp nhất, bên dưới còn có hệ thống đun nóng tự động cùng với loại thiết kế áp suất cao. chịu được trọng lực ma sát cực mạnh, cùng với hai hệ thống co dãn vòng cung dính liền ở hai bên vệ đường. đề phòng trường hợp thời tiết thay đổi dẫn đến co dãn gây ảnh hường việc di chuyên trên đó. Với thiết kế độc đáo như thế này, khiến cho những chiếc xe di chuyển trên này có thể đạt đến tốc độ tối đa hơn 360 km/h. Cái số liệu tốc độ khủng bố này. trên thực tế cũng đã vượt qua đại đa số các con đường cao tốc cao cấp nhất trên Thủ Đô Tinh Quyển rồi.

Nhưng hôm nay tốc độ di chuyển của đoàn xe đám người Hứa Nhạc bọn họ cũng không quá nhanh. thủy chung cũng không hể vượt qua 80 km/h. Phần lớn nguyên nhân chính là bởi vì những chiếc xe chuyên nghiệp trong đoàn xe này quả thật quá nhiều. Mà nguyên nhân quan trọng hơn cả chính là, bên trong đoàn xe này có lẫn vào một vài chiếc xe vận chuyển hạng nặng. vận chuyển rất nhiều những trang thiết bị cồng kềnh. Những chiếc xe vận chuyển hàng hóa nặng nề này đều chạy phía trước đoàn xe, tốc độ căn bản là không thể nào nhanh được.

Nhất là sau khi Hứa Nhạc từ trong chiếc xe ô tô màu đen kia hướng về các chiếc xe quân dụng của thành viên Tiểu đội 7 thông báo là có xe tốc độ cao muốn áp sát đoàn xe, bảy chiếc xe quân dụng màu mặc lục chạy xen lẫn trong đoàn xe bắt đầu tiến hành dẫn dắt toàn bộ đoàn xe, cũng không hề tăng tốc để gia tăng khoảng cách, mà ngược lại đem tốc độ của đoàn xe giảm xuống thêm một chút. Cũng may mắn là đám quân nhân sĩ quan cấp cao tại khu căn cứ quân sự Trường Phong lúc trước đã tiến hành quản chế giao thông trên con đường quốc lộ chuyên dụng này rồi, ngoại trừ chiếc ô tô với tốc độ cực kỳ cao phía sau, không biết bằng cách nào có thể đi vào đây ra, trên con đường quốc lộ chuyên dụng này cũng không có bất cứ chiếc xe nào khác nữa. bằng không nhất định sẽ đối với đoàn xe di chuyển bằng tốc độ của ốc sên này trong lòng sinh ra sự bất mãn vô cùng. Truyện "Gian Khách "

Đồng thời với lúc Hứa Nhạc phát ra lời cảnh báo cho mọi người, chiếc xe mà hệ thống ra đa tự động kia phát hiện ra. cũng đã đuổi đến phía sau lưng của đoàn xe bọn họ.

Đây là một chiếc xe lễ hiệu Đỗ Luân màu trắng loại sáu cửa. Khoan nói đến chuyện kiểu dáng của chiếc xe hiệu Đỗ Luân này chính là đại biêu cho ý tứ hàm xúc vô cùng giàu có của chủ nhân chiếc xe này. ngay cả những trang sức sa xỉ trang hoàng bên ngoài chiếc xe kia cũng đã là vô cùng xa hoa sang quý. Dưới ánh mặt trời chiếu rọi, trên con đường quốc lộ cao tốc màu đen này. thế nhưng lại giống hệt như là một đoàn trân bảo sáng lóa phóng đi.

Hứa Nhạc lại đeo lên cặp kính râm quen thuộc của hắn. cũng không quay đầu lại nhìn, hơn nữa cũng không có lập tức ra lệnh cho đám thuộc hạ làm ra những phản ứng kịch liệt. Dù sao chiếc xe lễ sáu cửa màu trắng hiệu Đỗ Luân này đến giờ cũng không có thể hiện ra địch ý. Hơn nữa hắn tin tưởng rằng. đối phương cho dù là nhắm vào Giản Thủy Nhi mà đến. khẳng định cũng sẽ không biết vị trí cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang này đang ngồi an vị trên chiếc xe ô tô màu đen không một chút bắt mắt nào này, ngồi ở ngay phía sau lưng của mình.

Nhưng mà chiếc xe lễ sáu cửa trang hoàng rực rỡ này, gào thét phóng đến. khi chạy ngang qua chiếc ô tô màu đen do Hứa Nhạc đang cầm lái thì liền cố tình giảm tốc độ lại, chạy song song với chiếc ô tô màu đen, đồng thời hệ thống biến điện năng thành thanh âm trên chiếc ô tô màu trắng kia nhất thời vang lên thanh âm:

Nhiệt liệt hoan nghênh tiểu thư Giản Thủy Nhi quang lâm Đại khu Tây Lâm.

oOo

Hình như là fan hâm mộ của cô thì phải.

Hứa Nhạc thoáng nhíu mày lại, thoáng quay đầu sang bên trái nhìn nhìn một chút.

Chiếc xe lễ màu trắng 6 cửa hiệu Đồ Luân kia không ngừng truyền ra thanh âm nhiệt liệt hoan nghênh. Bên cạnh chiếc xe sang trọng kia còn được gắn một cái màn hình tinh thể lỏng cực lớn. trên đó còn hiện ra một bài thơ nữa. Tất nhiên cảnh này nhìn qua cực kỳ cổ quái. Nhưng quả thật đúng là có người giàu có, dư tiền nhàn chán, một phen đem chiếc xe lễ 6 cửa màu trắng Đồ Luân sang quý đến cực điểm này cải tạo thành một phương tiện để hắn thể hiện tình cảm của mình như vậy, khiến người khác nhìn thấy không nói nên lời.

Bên cạnh chiếc xe lễ màu trắng 6 cửa sang quý này viết:

Nàng là đóa hoa hồng, nàng là đóa hoa xinh đẹp của ta. Nàng là người yêu của ta. hình bóng nàng trong trái tim ta...

ở bên dưới mấy hàng chữ phô bày một cách lộ liễu này. là lạc khoản của chủ nhản của chiếc xe, cũng là chủ nhản của bài thơ:

Tử Kỳ kính tặng. Hy vọng hôm nay có thể cùng tiểu thư Giản Thủy Nhi ngàn dặm tao ngộ, cùng nhau tận hứng.

Giản Thủy Nhi trợn trừng mắt nhìn chằm chằm một màn bên ngoài cửa sổ xe này. Đợi đến khi nàng nhìn thấy rõ ràng hàng chữ viết bên tiên cạnh của chiếc xe sang trọng kia, cặp mày thanh tú nhịn không được có chút khẽ nheo lại, hạ thấp thanh âm lẩm bẩm nói:

Thô bỉ.

Quả thật là thô bỉ.

Hứa Nhạc gật sật đầu đồng ý với lời nhận xét này của Giản Thủy Nhi. Đây là loại thơ tỏ tình thô thiển của một bộ phận thi nhân bát nháo trong Liên Bang. cũng không phải là loại thơ tình chính cống, thể hiện một cách vô cùng thô bỉ. Nhưng mà đối với hắn mà nói, cái cảm giác chán ghét kia chỉ là thoáng qua mà thôi, tuy nhiên cái cảm giác cảnh giác đối với chiếc xe này ngược lại càng ngày càng mạnh mẽ hơn nhiều. Truyện "Gian Khách "

Chiếc xe kỳ quái kia làm thế nào có thể xuyên qua được tầng quản chế giao thông của con đường cao tốc chuyên dụng này. hơn nữa lại như thế nào có thể biết được Giản Thủy Nhi hiện tại đang ngồi trong chiếc ô tô màu đen này cơ chứ?

Cô có quen biết với vị... Tử Kỳ tiên sinh này hay không?

Không biết.

Vậy phải xử lý thế nào đây?

Hứa Nhạc thoáng nheo mắt lại, nhìn về phía chiếc xe quái dị kia, hỏi.

Anh xử lý đi.

Giản Thủy Nhi rõ ràng đến cực điểm trả lời một tiếng, sau đó không thèm để ý đến nữa, sau đó tiếp tục cúi đầu xuống tiếp tạc đọc báo. Cô nàng tựa hồ như thập phần tín nhiệm năng lực xử lý các loại tình huống vặt vãnh như thế này của Hứa Nhạc. Tuy rằng đây là lần đầu tiên cô nàng rời khỏi Thủ Đô Tinh Quyển, thế nhưng trong cuộc đời 19 năm ngắn ngủi của cô ta, chẳng biết đã từng gặp qua không biết bao nhiêu chuyện tình kỳ quái, dị dạng như thế này.

Ánh mắt của Hứa Nhạc thoáng nheo lại, liếc mắt nhìn sang chiếc ô tô cổ quái đang chạy song song với chiếc ô tô màu đen của mình, thông qua hệ thống liên lạc cá nhân bên trong chiếc xe, nhẹ giọng nói:

Hành trình đã bại lộ, lập tức hành động.

Con đường quốc lộ rời khỏi căn cứ quân sự Trường Phong này là đường một chiều, với ba làn đường xe chạy. Theo một tiếng hạ lệnh của Hứa Nhạc, đoàn xe vốn đang chạy thẳng hàng như một con rắn dài nhất thời dần dần tách rời ra. Những chiếc xe quân dụng màu xanh lục do đám tố viên của Tiểu đội 7 điều khiến dần dần tách ra hai bên, chạy song song với đoàn xe còn lại, để cho chiếc ô tô màu đen từ vị trí gần cuối chuyển lên chạy ở vị trí chính giữa đoàn xe. Đồng thời ba chiếc xe quan dụng còn lại tách rời khỏi đoàn xe, nhanh chóng hạ tốc độ lại, lui về phía sau, đem chiếc xe lễ màu trắng sáu cửa kia ngăn cách lại với đoàn xe phía trước.

Hứa Nhạc lúc này vẫn chưa hoàn toàn thả lỏng, mà là nheo cặp mắt lại, nhìn chằm chằm về phía chiếc xe tải trọng lượng lớn đang thong thả chạy dẫn đầu đoàn xe các đó không xa. Trên chiếc xe tải trọng lượng lớn kia chính là một cái thùng cực lớn, chiều cao hơn mười ba thước, được vô số những sợi dây chão cực chắc ràng buộc kỳ càng vào trong chiếc xe bên dưới. Bên trên cái thùng lại có khá nhiều những trục cố định an toàn ép xuống, tạo thành một khối hàng hóa cao đến hơn mười sáu thước, nhìn qua cực kỳ nặng nề. Trong tất cả những người trên đoàn xe này, cùng chỉ có một mình hắn biết rõ ràng nhất trong cái thùng khổng lồ đó là cái gì.

Tuy rằng hắn vẫn như cũ là Chủ quản An toàn của Giản Thủy Nhi, khẳng định là sẽ một phen đem sự an toàn của cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang này đặt lên trên hàng đầu, nhưng mà bên trong cái thùng đó lại chính là con robot MX...

Ở trên chiếc xe màu trắng sang quý phía sau kia có lẽ là một vị đại gia nhiều tiền lắm của nào đó, là người hâm mộ của Giản Thủy Nhi. Nhưng mà cho dù có là như vậy đi nữa, vẫn như cũ khiến cho hắn không thể không cẩn thận. Hắn tuyệt đối không thể cho phép bất cứ thứ gì có thế tiếp cận lại chiếc xe tải trọng lớn kia được, đối với con robot MX tiên tiến nhất của Liên Bang tạo thành bất cứ uy hiếp nào.

Ở đây là Đại khu Tây Lâm, là đại khu tiền tuyến nơi tiếp giáp giữa Liên Bang cùng với Đế Quốc. Ai biết được có thể nào có gián điệp của Đế Quốc, có năng lực xuyên thấu qua Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương, hoặc là có mầm móng nào đó của Đế Quốc trà trộn vào đây? Tất cả đều phải hành động cực kỳ cẩn thận mới được.

oOo

Trên con đường quốc lộ chuyên dụng một chiều vói ba làn đường, lúc này đã bị ba chiếc xe quân dụng màu xanh lục hoàn toàn ngăn lại. Chiếc xe lễ màu trắng sáu cửa kia hiện tại cũng không thể không giảm tốc độ lại. Gã tài xế đầu đội một chiếc mũ đặc thù màu đen, nhìn thấy một màn này, không khỏi giật mình một cái, quay sang xin chỉ thị của gã thượng cấp đang ngồi kế bên mình:

Hình như là có Quân đội đi theo hộ tống.

Quân đội thì sao chứ? Chúng ta cùng đâu phải là người của Đế Quốc đâu.

Một gã trung niên nhân đang ngồi bên cạnh ghế tài xế, nhìn thấy chiếc xe ô tô màu đen không bảng hiệu ở giữa đoàn xe phía trước đang dần dần biến mất trên con đường quốc lộ, nhịn không được cặp mày trở nên nhăn tít lại. Hắn hôm nay nhận được nhiệm vụ chính là toàn quyền phụ trách xử lý việc nghênh đón tiểu thư Giản Thủy Nhi, cho dù không thể một phen mời được vị cô gái thần tượng quốc dân kia lên xe của mình, nhưng ít nhất cũng phải thay đoàn xe kia mở đường mới đúng. Lúc này như thế nào lại bị người ta ngăn cản lại cơ chứ? Huống chi trong suy nghĩ của hắn, mấy chiếc xe màu xanh lục đang ngăn cản trên mặt đường kia chỉ là đang hư trương thanh thế mà thôi. Ngay cả dấu hiệu quân bài trên chiếc xe cùng không dám thể hiện ra, chắc hẳn cũng chỉ là xuất xứ từ một Công ty Bảo an nào đó trên Thủ Đô Tinh Quyển mà thôi, không đáng nhắc đến.

Ở trên cái mảnh đất Tây Lâm xa xôi này, những người tại Thủ Đô Tinh Quyển kia cho dù có mạnh mẽ đến thế nào đi nữa, cũng không đáng để hắn phải e ngại. Trong lòng gã trung niên nhân chính là đang suy nghĩ như thế. Thiếu gia nhà ta thân phận cao quý đến thế nào chứ? Đương nhiên là sẽ không đích thân đến đây mời đón cái vị gọi là đại minh tinh kia. Nhưng mà nếu như bản thân mình hôm nay không thể một phen đem chuyện tình này giải quyết cho thỏa đáng, thay mặt thiếu gia để lại trong lòng vị đại minh tinh kia một ấn tượng cực kỳ sâu sắc, thật sự không biết là mình còn có thể sống sót đến ngày mai nữa hay không.

Chen lên đi!

Trung niên nhân nỗi giận vung tay lên, hạ một mệnh lệnh mà hắn cho là đương nhiên theo lẽ thường. Ở trong suy nghĩ của hắn, mấy gã bảo vệ cùng với đám Công ty Bảo an kia, chỉ cần nhìn thấy ở đầu biến số xe của chiếc xe lễ màu trắng sáu cửa này có một chữ "Z" nhất định là phải biết được mình đang đại biểu cho gia tộc nào rồi, khẳng định sẽ không dám ra tay ngăn cản mình

Ngay trong lúc chiếc xe lễ màu trắng sáu cửa kia chuẩn bị mạnh mẽ chen vào khoảng trống giữa ba chiếc xe màu xanh lục kia, thì chiếc xe quân dụng ở chính giữa ba chiếc xe phía trước đột nhiên truyền đến một thanh âm vô cùng nhỏ nhẹ:

Quân đội đang chấp hành nhiệm vụ, không cho phép xe nào chen ngang, xin hãy lập tức giảm tốc độ, đừng quấy nhiễu đoàn xe di chuyển.

Bạch Ngọc Lan ngồi trong chiếc xe chính giữa nhẹ nhàng buông cái micro xuống, ánh mắt giống như hai thanh đao sắc bén giương mắt nhìn vào cái kính chiếu hậu ở giữa xe. Hắn thân là một nhân vật năm xưa thường xuyên sống tại Đại khu Tây Lâm, tiếp nhận những nhiệm vụ công có, tư có, hắn đương nhiên biết rất rõ ràng, những chiếc xe có biến số chữ z ở đầu, ở trên cái Đại khu hoang dã cách xa Thủ Đô Tinh Quyển này là đại biểu cho thế lực như thế nào. Nhưng mà hiện tại hắn chính là trợ lý của Hứa Nhạc, cho dù là cái thế lực đó đi chăng nữa, cũng không khiến cho hắn phải e ngại. Huống chi, lúc trước Hứa Nhạc đã từng nói qua một câu với hắn... Đây là một lần nhiệm vụ quân sự.

Nếu đã là nhiệm vụ quân sự, thì bất cứ thứ gì có ý đồ muốn quấy nhiễu đoàn xe tiến lên, toàn bộ đều có thể đánh gục ngay tại đương trường.

Gã trung niên nhân đang ngồi bên trong chiếc xe lễ màu trắng sáu cửa phía sau kia cũng phi thường biết rõ ràng điểm này. Nhưng mà ở trên lãnh thổ Đại khu Tây Lâm xa xôi này, cái gia tộc mà hắn đang phục vụ quả thật có thể nói là phong quang vô cùng. Thậm chí ngay cả Tổng Thống Liên Bang có đến đây đi nữa, hắn cũng không thèm đặt vào trong mắt, như thế nào có thể chỉ vì một câu nói của Bạch Ngọc Lan mà dọa cho lùi bước cơ chứ?

Gã trung niên nhân nghe được trong chiếc xe quân dụng phía trước truyền ra thanh âm cảnh báo, cũng chẳng thèm nói tiếng nào, dùng sức phất tay một cái. Chiếc xe lễ màu trắng sáu cửa trong khoảnh khắc tăng tốc, chỉ dùng thời gian không đến hai giây, liền tăng thêm tốc độ bão táp đến hơn 30 km/h nữa, đâm thẳng vào trong ba chiếc xe đang dàn hàng phía trước.

Trong chiếc xe quân dụng màu xanh lục chính giữa, tài xế chính là Lưu Giảo. Lúc này hắn liếc mắt quay sang nhìn Bạch Ngọc Lan, nói:

Hình như là xe của gia tộc đó...

Bạch Ngọc Lan cũng không thèm nhìn lại hắn, cất giọng nói nhỏ nhẹ, bình thản nói:

Chúng ta chính là đang chấp hành nhiệm vụ. Chẳng lẽ còn cần tôi phải dạy cho anh làm như thế nào sao?

Lưu Giảo trong lòng căng thẳng, mở miệng mắng luôn hai câu thô tục, sau đó chân đạp mạnh phanh xe, tay láy xoay nhanh về phía bên trái, một tay còn lại thì nhấn mạnh lên nút khởi động hệ thống phụ trợ cân bằng đặc chế của chiếc xe. Chiếc xe quân dụng màu xanh lúc chính giữa, dưới một loạt những động tác điều khiển tuyệt diệu của hắn, giống như là một cái chắn xe khổng lồ của chiến hạm vũ trụ vậy, trong khoảnh khắc dừng hẳn tốc độ lại, xoay ngang nửa vòng, hoàn toàn chắn ngang làn đường chính giữa của con đường quốc lộ chuyên dụng.

Chiếc xe lễ màu trắng sáu cửa kia đang di chuyển với tốc độ cực nhanh, căn bản là không thể nào phản ứng kịp, lập tức hướng về phía chiếc xe quân dụng màu xanh đang chắn ngang phía trước tông thẳng một cú cực mạnh!

oOo

Chiếc xe quân dụng đặc thù của Tiểu đội 7 mặc dù bề ngoài cũng không có bất cứ dấu hiệu quân bài nào cả, thế nhưng so sáng với các loại xe quân dụng chuyên dùng tiêu chuẩn nhất của Bộ Quốc Phòng thì lại càng tiên tiến hơn rất nhiều. Những trang bị đặc thù trên những chiếc xe này hoàn toàn đều là do Bạch Ngọc Lan tự mình đề xuất, mà cao tầng Công ty Cơ khí Quả Xác cũng không hề để ý đến phí tốn của chúng, lập tức duyệt ngay.

Bảy chiếc xe quân dụng màu xanh lục mặc dù nhìn qua bề ngoài cực kỳ tầm thường, thế nhưng trên thực tế bên dưới lóp vỏ bọc bên ngoài cũng trang bị hệ thống máy móc cực kỳ tinh vi, hơn nữa lóp vỏ xe cũng được chế tạo bằng loại hợp kim siêu cứng, nhằm tăng thêm hiệu quả chống va chạm cùng với sức nặng của chiếc xe. Truyện "Gian Khách "

Dùng một lời kịch vui trong vỡ hài kịch cực kỳ hoang đường của vị đại sư viết kịch Tịch Lặc kia mà nói, bề ngoài nhìn qua chỉ là một cái dao cạo râu, thế nhưng trên thực tế lại là một cái máy hút bụi... Ở đây, bề ngoài nhìn qua chỉ là một chiếc xe quân dụng cực kỳ bình thường, nhưng trên thực tế, lại là... một chiếc xe bọc thép hạng nặng.

Không hề ngoài ý muốn, chiếc xe lễ màu trắng sáu cửa hiệu Đỗ Luân kia sau khi hung hăng tông thẳng vào phần sườn của chiếc xe quân dụng màu xanh lục, một tiếng oanh khủng bố vang lên. Ngay phần giữa thân xe màu trắng nhất thời bị đè ép quá mức, lập tức biến hình, gãy đôi. Nhìn qua bề ngoài giống hệt như là một cái bánh quy xốp giòn bị gãy đôi vậy, thảm không nói nên lời!

Tuy rằng hiện tại chiếc xe kia chỉ chạy với tốc độ khoảng 50 km/h mà thôi, thế nhưng một cú va chạm mãnh liệt, mang theo một tia hương vị thiết huyết mạnh mẽ như thế này, vẫn như cũ khiến cho chiếc xe lễ màu trắng sáu cửa sang quý đến khó có thể tưởng tượng kia, nhất thời biến thành một đống sắt vụn.

Đuổi theo đoàn xe.

Nhìn thấy chiếc xe màu trắng đã không còn cơ hội đuổi theo nữa, Bạch Ngọc Lan cất giọng nói nhỏ nhẹ, bình tĩnh nói một câu. Lưu Giảo khẽ gật đầu một cái, trầm mặc đạp nhanh chân ga, chỉ trong khoảnh khắc một giây, chiếc xe quân dụng màu xanh, bên hông chi thoáng tróc chút lớp sơn, đã nhanh chóng gào thét phóng đi.

Trong suốt quá trình ngăn cản này, bọn họ vốn ngay cả một lần liếc mắt nhìn về phía sau cũng không hề có. Bọn họ cũng càng không quan tâm đến hai người, lúc này toàn thân đều là máu, chật vật không thể nào chịu nối, từ trong chiếc xe lễ màu trắng tan nát kia chui ra...

Gã trung niên nhân đưa tay bịt lại phần trán đang không ngừng đổ máu của mình, cái đầu có chút đần độn choáng váng từ trong chiếc xe chui ra. Hắn si si, ngốc ngốc nhìn theo đoàn xe đang không ngừng lao đi phía xa xa, bởi vì va chạm mạnh ra khiến cho đầu óc cho đến bây giờ vẫn chưa thể tỉnh táo lại được. Hắn đứng trên mặt đường, hai chân mềm nhũn, lảo đảo mãi không thể nào đứng thẳng lại được, căn bản cũng không hiểu được thời khắc vừa rồi đã phát sinh ra chuyện gì.

Chiếc xe lễ màu trắng sáu cửa hiệu Đỗ Luân kia tuy rằng so ra còn kém xa những chiếc xe quân dụng đặc chế cực kỳ cường hãn mà Công ty Cơ khí Quả Xác đã không tiếc hao phí bao nhiêu tiền của để mà chế tạo ra, nhưng mà nói thế nào thì nó cũng là kết tinh kỳ thuật cao nhất cùa hệ thống cơ giới trong Liên Bang, tính năng an toàn của nó không cần phải nói cũng là cực kỳ nỗi trội xuất sắc. Cho nên hiện tại mặc dù thân xe vì va chạm quá mạnh trờ nên biến hình nghiêm trọng, vặn xoắn lại giống hệt như những cái bánh quai chèo tại các quán ăn lề đường của khi tinh cầu S3, nhưng mà gã trung niên nhân này cùng với tên tài xế kia cũng thật may mắn không hề bị nguy hiểm đến sinh mạng, chỉ là phần đầu bị va chạm quá mạnh dẫn đến xuất huyết quá nhiều mà thôi.

Cũng may mắn là đoàn xe của Giản Thủy Nhi khi di chuyển tốc độ cũng không quá nhanh, cho nên khi va chạm với nhau, tốc độ va chạm tuyệt đối cũng không có vượt quá bảy mươi mã lực.

Trung niên nhân này vốn là một vị quản gia. Gã quản gia này ở trong Đại khu Tây Lâm quả thật cũng là một nhân vật có địa vị không hề tầm thường. Hắn từ trước đến giờ cũng chưa từng đi đến Thủ Đô Tinh Quyển, cũng chưa từng tiếp xúc qua với bất cứ đám người nào thuộc về các gia tộc còn lại trong Thất Đại Gia Tộc Liên Bang. Trong suy nghĩ của hắn, bản thân cái gia tộc mà mình đang phục vụ, ở trong cái phiến tinh vực Đại khu Tây Lâm này, tuyệt đối là sự tồn tại giống như Thần vậy.

Hắn đã quen thuộc với việc dựa vào uy thế của gia tộc mà mình đang phục vụ kia, ra ngoài hành sự luôn luôn là cao cao tại thượng, không để người khác vào mắt. Lúc trước khi bị đối phương dùng chiếc xe quân dụng màu lục dị thường kia ngăn cản đường đi của mình, mãi cho đến khi chật vật chui ra khỏi chiếc xe lễ màu trắng sang quý, thế nhưng vẫn như cũ không hề cho rằng chuyện này là sự thật.

Mãi một lúc thật lâu sau, khi gã trung niên nhân cả người đang run rẩy, có thể khôi phục lại tinh thần, nhìn chằm chằm về phía đoàn xe đã dần dần biến mất trên con đường quốc lộ xa xa kia. Hắn cố gắng khôi phục lại thần trí, nhíu nhíu mày, lục lọi trong cái vạt áo lễ phục màu trắng muốt, lấy ra một cái khăn tay màu trắng, lung tung lau chùi đi vết máu loằng vương vãi trên trán mình, mang theo tiếng nấc uất nghẹn, lấy điện thoại ra bấm số gọi cho thiếu gia nhà hắn.