Lippel chưa kịp phản ứng bà đã nói tiếp với giọng bất bình:
- Người ta không thèm ăn trưa, trong khi tôi phải cất công đứng cả tiếng đồng hồ để nấu nướng.
Lippel để quyển sách sang 1 bên và ngồi dậy, khó chịu vì có cảm giác mình như một tên trộm bị bắt quả tang. Thật ra món sô cô la này là để dành cho tối nay, nhưng cậu khó lòng giải thích rõ ràng cho bà Jakob hiểu. Bà Jakob với tay tắt ngọn đèn và hạch hỏi:
- Tại sao cậu lại bật đèn vào ban ngày? Trời sáng trưng mà sao lại phải tốn điện?
- Cháu cũng định tắt đèn sau 1 lát nữa. Cháu đã hứa chắc rồi.
- Hứa chuyện gì?
- Cháu hứa sẽ tắt đèn đi ngủ sau nửa tiếng đồng hồ.
Bà Jakob tức giận:
- Cậu định giễu tôi có phải không? Này cậu, tôi đến đây với ý định tốt, mặc dù ba má cậu trả tiền - cũng không nhiều lắm đâu - nhưng tôi không chập nhận việc để cho đứa nhỏ được nuông chiều như cậu coi thường đâu. Cậu đưa quyển sách đây. Và ngồi vào bàn học ngay. Tôi đã hứa với ba má cậu là phải nhắc nhở cậu làm bài tập. Tôi phải làm đúng lời hứa, cậu hiểu không?
- Cháu cũng đâu có nói láo! Cháu muốn nói là...
Bà Jakob chận lời:
- Không được nói nữa. Đứng dậy và đưa quyển sách cho tôi.
- Xin cho cháu giữ quyển sách lại, cháu hứa sẽ không đọc nữa đâu. Cháu để nó dưới gối nhé!
- Thôi được. Hôm nay cậu phải làm bài tập gì?
- Tóan và Đức ngữ.
- Vậy bắt đầu đi.
Lippel nhảy xuống giường đến bên bàn học, mở cặp táp ra tìm quyển sách tóan. Bà Jakob đứng kế bên nhìn Lippel lật sách ra và bắt đầu làm tóan.
- Tôi sẽ đến xem kết quả sau.
Nói xong bà Jakob rời khỏi phòng. Giải xong hai bài tóan, Lippel bỏ viết rón rén đến bên cửa và lắng tai nghe ngóng. Không một tiếng động. Lippel nhè nhẹ mở cửa nhìn xuống nhà dưới và thấy bà Jakob đang nói chuyện điện thọai trong phòng khách. Cậu lấy quyển sách giấu dưới mền ra đem tới bàn học. Cậu nghĩ có lẽ truyện "Mánh khóe đàn bà" hợp với bà Jakob hơn là truyện " Nữ hòang rắn", mặc dù cậu không hiểu rõ "mánh khóe" là gì nhưng chắc hẳn là cái gì đó không tốt. Cậu bèn lật đến câu chuyện thứ 587 và bắt đầu đọc.
" Ngày xưa, có 1 ông vua ở xứ nọ là người nổi tiếng có quyền uy, giàu có và rất nhiều quân hầu. Mặc dù đã lớn tuổi nhưng ông chưa có con trai để nối dõi. Và rồi..."
Thình lình cửa phòng lại mở ra và bà Jakob bước vào. Lippel lập tức nhét quyển sách vào cặp. Nhưng đã quá trễ! Bà Jakob đứng chống nạnh trước cửa, gật gù vài lần như đã chờ đợi điều này từ lâu và nói giọng đe dọa:
- Thì ra lòng tin của tôi được trả như vậy đó.
Sau đó bà đưa tay ra và nói giọng cụt ngủn:
- Quyển sách đâu?
Lippel tiu nghỉu từ từ rút quyển sách trong cặp ra đưa cho bà. Bà Jakob bặm môi lấy quyển sách kẹp dưới nách rồi quay ra:
-Ngày hôm nay cậu không được đọc thêm 1 dòng nào nữa.
Lippel rụt rè:
- Tối nay cũng không được sao? Khi cháu đã làm xong bài tập?
- Tối nay cũng không được!
Bà Jakob trả lời 1 cách cương quyết và bước ra khỏi phòng.